Sau tất cả, tôi vẫn quyết định lấy người đàn ông đó!
Trong lúc nguy nan, anh hành động theo bản năng, chỉ để ý đến sự an toàn của mình, còn vứt bỏ tôi cùng bào thai một cách không thương tiếc. Nhưng đúng lúc tôi quyết định cắt đứt với anh, thì anh lại mang nhẫn và hoa tới cầu hôn tôi…
Tôi từng rất yêu anh, yêu đến mức hi sinh hết vì anh. Tốt nghiệp đại học, tôi vật lộn kiếm sống, chắt chiu từng đồng, không dám mua cho mình một chiếc váy tử tế để mặc, nhưng lại luôn sắm đồ tốt nhất cho anh. Lúc đó anh luôn dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành tôi. Khi tôi tặng anh thứ gì, anh liền khen tôi chu đáo, biết chăm lo, rồi thổ lộ anh yêu tôi nhiều lắm mà giờ còn lo nhà cửa tương lai để cưới tôi về nên không thể mua cho tôi được cái gì. Tôi liền tin anh.
Anh cần t.iền trả t.iền thuê nhà, tôi sẵn sàng nợ nần để vay mượn gấp rút cho anh, rồi còng lưng làm thêm trả nợ. T.iền lương của anh khi ấy cũng gần chục triệu, thật chẳng hiểu anh tiêu gì mà luôn nói thiếu này thiếu nọ. Nhưng vì tình yêu, vì nghĩ tới tương lai mà anh hứa hẹn, tôi vẫn cắn răng cố gắng.
Từ năm 22 t.uổi cho tới năm 25 t.uổi, tôi phục vụ anh trong vai trò một gái gọi, osin, bao cát, máy rút t.iền tự động… Nhiều lần tôi hỏi anh khi nào cưới, anh đều trả lời chờ khi công việc của anh tiến triển, chờ khi có nhà cửa đàng hoàng, anh rước tôi về lúc đó càng nở mày mát mặt. Có lẽ vì ít t.uổi, lại tin vào tình yêunên tôi ngây ngô chờ đợi.
Rồi tôi có bầu ở t.uổi 26. Ngày tôi thông báo tin này cho anh và đòi anh cưới, là một ngày mà cả đời này tôi không bao giờ quên được. Hôm đó tôi đi bộ đến dưới công ty anh, chờ đợi anh 2 tiếng đồng hồ trong lo lắng và suy nghĩ. Tôi biết anh chưa muốn có con, vì anh nói mẹ anh bảo thủ, không chấp nhận dâu con chưa cưới đã chửa. Nhưng tôi không muốn b.ỏ c.on. Lần này là do tôi quên uống thuốc tránh thai, song tôi vẫn hy vọng anh sẽ đón nhận con.
Lần này là do tôi quên uống thuốc tránh thai, song tôi vẫn hy vọng anh sẽ đón nhận con. (Ảnh minh họa)
Trái với những gì tôi nghĩ, anh giãy nảy lên khi biết tôi có bầu. Anh gắt gỏng c.hửi bới tôi cố tình dùng con để ép anh cưới, rằng tôi là kẻ cơ hội, xảo trá… Lúc đó tôi đã vô cùng thất vọng. Tôi không nói gì và bỏ về. Anh vội vã đuổi theo, không phải để xin lỗi tôi, mà để thuyết phục tôi b.ỏ c.on. Anh nói: “Em chọn con hay chọn anh? Nếu chọn con, chúng ta chia tay. Nếu chọn anh, thì bỏ thai đi. Giờ nó chưa thành hình, không có gì phải ân hận hết”.
Lời tuyệt tình đó không khác gì con dao đ.âm vào tôi. Tôi không thể tin được mình đã từng yêu một người đàn ông vô tình và độc ác như thế. Tôi tiếp tục bỏ đi, anh lại cố tình kéo tay tôi nên chúng tôi nảy sinh xô xát. Chúng tôi không ai phát hiện ra là đã kéo nhau xuống dưới lòng đường nên cũng không chú ý tới chiếc ô tô đằng trước. Khi chiếc xe đó lao đến gần, tôi hoảng loạn không phản ứng được, còn anh nhanh chân hơn đã kịp hất tay tôi ra và nhảy vội lên vỉa hè.
May mắn chiếc xe lách được qua tôi, đ.âm phải một sọt hoa quả gần đó rồi dừng lại. Tôi sợ đến mức chân như nhũn ra, lúc phản ứng được thì bản thân đã ngồi bệt xuống đường, mọi người xúm lại hỏi thăm. Còn người yêu tôi, cha đ.ứa b.é trong bụng tôi, lại chỉ đứng từ xa cúi gằm mặt sợ sệt.
Video đang HOT
Nhưng đúng lúc tôi quyết định cắt đứt với anh, thì anh lại mang nhẫn và hoa tới cầu hôn tôi. (Ảnh minh họa)
Ngày hôm đó chính là dấu chấm hết cho tình cảm suốt 4 năm tôi dành cho anh. Tôi về nhà, không nhận điện thoại, không nhận tin nhắn và quyết định sẽ rời bỏ anh. Tôi không ngờ người đàn ông đó lại ích kỷ đến mức độ ấy. Khi đó, nếu anh kéo cả tay tôi lên vỉa hè, thì có lẽ tôi sẽ tha thứ chuyện anh chối bỏ đ.ứa b.é. Nhưng trong lúc nguy nan, anh hành động theo bản năng, chỉ để ý đến sự an toàn của mình, còn vứt bỏ tôi cùng bào thai một cách không thương tiếc.
Nhưng đúng lúc tôi quyết định cắt đứt với anh, thì anh lại mang nhẫn và hoa tới cầu hôn tôi. Tôi đoán anh áy náy vì sự việc hôm qua. Mẹ anh biết chuyện tôi có bầu nên gọi điện dặn dò tôi rất chu đáo, còn hẹn sẽ lên thăm tôi và bàn chuyện cưới xin với gia đình tôi.
Nói đến gia đình tôi, tôi lại sợ. Bố tôi là người bảo thủ, mẹ tôi là người yếu đuối, tôi sợ hai người sẽ không chấp nhận chuyện tôi làm mẹ đơn thân. Huống chi việc tôi không chồng mà chửa, bố tôi cũng đủ giận lắm rồi. Vì thế, tôi chấp nhận lời cầu hôn của anh.
Đám cưới của tôi dự định tổ chức trong tháng 9 này, chỉ khoảng gần nửa tháng nữa. Thời gian gấp rút như vậy, chắc chỉ là bữa tiệc đơn giản, không như tôi từng mong. Tôi không biết đây có phải là quyết định sai lầm của mình không? Liệu rằng tôi có phải trả thêm giá đắt vì cái gật đầu đồng ý đó? Với một người đàn ông vô tình, bạc bẽo như thế, tôi có nên trông chờ anh sẽ thay đổi?
Theo Trí thức trẻ
Chứng kiến con trai làm điều này, người mẹ quyết định hỏi cưới cô đồng nát và...
Một giọng nói quen thuộc khác vang lên không phải là của bà, cũng không phải của cô gái bán đồng nát. Người đó bước vào, bà Thư sững sờ.
Bà Thư ngỡ ngàng một lúc rồi nhìn ánh mắt tình cảm và cái nắm tay siết chặt của Tú và cô gái bán đồng nát thì nhanh chóng hiểu ra vấn đề. (Ảnh minh họa)
- Bà xem thế nào, đi cắt duyên cho thằng Tú xem sao. Chứ ai đời gần 40 chục t.uổi đầu rồi mà không có lấy nổi một mảnh tình vắt vai.
Nghe bà bạn thân nói, bà Thư lại thấy mệt mỏi. Có phải bà không làm đâu, cắt duyên, cầu lễ cho con trai đủ cả mà chẳng hiểu vì làm sao, cậu con trai độc nhất của bà, đích tôn của dòng họ lại mãi vẫn chưa kiếm nổi lấy một người vợ. Bà Thư không phải không giục giã con trai, bà giục nhiều đến sái quai hàm, mỏi cơ miệng rồi mà kết quả vẫn chỉ là câu nói:
- Con phải tìm được người hợp với mình thì mới lấy được chứ mẹ ơi!
Hợp, lại là từ hợp. bà Thư không hiểu nổi trong đầu cậu con trai của mình đang nghĩ như thế nào về từ hơp. Mà đợi được từ hợp đó xong, có khi bà cũng về với đất mẹ rồi cũng nên ấy.
Nằm vắt tay lên trán, bà Thư tự nhiên nghĩ ra mối tình của con trai từng bị mình phản đối quyết liệt. Số là con trai bà có ăn học đàng hoàng, tử tế, cũng có chút địa vị trong xã hội mà lại đi yêu một con bé bán đồng nát. Tú mà làm như vậy chẳng khác nào bôi tro trát trấu vào mặt bà. Điều ấy, bà hoàn toàn không chấp nhận. Và sau cái lần bị ngăn cấm ấy thì Tú, con trai bà hình như chẳng còn quan tâm tới bất kì một người con gái nào khác nữa. Bà Thư bất giác nghĩ, hay là vì bà ngăn cấm, khiến con trai bà đau khổ quá nên chẳng còn yêu ai được nữa. Bà còn chưa biết tính cách nào cho chuyện hôn sự của con trai thì...
Bà sững sờ, bà không dám tin vào những gì mình đang được chứng kiến. (Ảnh minh họa)
Bà Thư tròn mắt khi thấy Tú đột nhiên mang về theo một con gấu bông trắng rất to. Lại còn đứng chải chuốt một hồi rất lâu mới ra khỏi nhà. Trước khi đi, bà Thư còn nghe rất rõ rằng Tú ra ngoài ăn với bạn. Nhìn con gấu, nhìn dáng vẻ hí hửng của con trai, bà Thư đoán luôn rằng Tú đang đi hẹn hò. Lâu lắm rồi, bà mới được chứng kiến cảnh này của con trai. Bà mừng lắm nên quyết định đi theo xem có đúng là Tú hẹn hò không để còn sớm đường giục giã đám cưới. Rồi bao nhiêu hy vọng của bà tan biến hết khi bước chân vào nhà hàng sang trọng, bà c.hết lặng trước cảnh con trai mình đang gắp thức ăn cho con gấu bông trắng trước mặt.
Bà sững sờ, bà không dám tin vào những gì mình đang được chứng kiến. Con trai bà, lại đi hẹn hò với một con gấu bông. Không lẽ, vì chịu đựng cảnh cô đơn quá lâu mà con trai bà đã bị mắc bệnh rồi hay sao. Bà sợ, thật sự bà rất sợ. Bà chỉ có một cậu con trai duy nhất này thôi, nhỡ may nó mà có mệnh hệ gì thì chắc bà sống không nổi mất. Bà nghĩ kĩ rồi, chuyện đã đến nước này thì bà chẳng còn cần môn đăng hộ đối gì hết nữa, con trai bà phải có vợ, bà phải có cháu bế, bà mà cứ giữ mãi định kiến bảo thủ kia thì sẽ xảy ra chuyện đáng tiếc.
Bà hỏi về con bé bán đồng nát mà con trai bà yêu. Bà mừng lắm, mừng rơi nước mắt khi biết rằng cô gái đó còn chưa lập gia đình, mà nghe đâu còn chưa có người yêu. Bà chuẩn bị tươm tất ngay tối hôm ấy rồi sáng sớm hôm sau, lúc con trai bà con đang say giấc thì bà đã dạy sớm sửa soạn, sang hỏi cưới cô bán đồng nát cho con trai bà rồi.
- Cháu... Cháu đồng ý làm con dâu bác chứ. - Bà Thư thấy thật khó mở miệng
Nhưng kìa, bà liệu có đang nằm mơ không khi cô gái đồng nát đó, đã từng biết bà ghét cay ghét đắng mình nhưng vẫn tiếp đón bà rất nồng hậu và còn đồng ý làm con dâu bà nữa chứ.
- Được... Tốt quá rồi, con đợi bác nhé! Bác về chuẩn bị trầu cau ngay đây. - Bà Thư mừng khôn xiết
- Mẹ nói là phải làm ngay đấy nhé!
Một giọng nói quen thuộc khác vang lên không phải là của bà, cũng không phải của cô gái bán đồng nát. Người đó bước vào, bà Thư sững sờ.
- Con... Sao con lại ở đây? - Bà Thư thấy Tú, ấp úng
- Con theo mẹ đi hỏi vợ mà. - Tú ôm lấy bà Thư, cười như nắc nẻ
Bà Thư ngỡ ngàng một lúc rồi nhìn ánh mắt tình cảm và cái nắm tay siết chặt của Tú và cô gái bán đồng nát thì nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Thì ra con trai bà không chịu lấy vợ không phải vì cao số, chỉ là vì muốn chung thủy, giữ chọn tình yêu với cô gái bán đồng nát mà thôi. Cả cái màn kịch đưa gấu đi hẹn hò kia cũng nằm trong kế hoạch của con trai bà. Tú tin, chứng kiến cảnh đó, chẳng người mẹ nào không sợ hãi đâu. Bà Thư chưa kịp mở lời thì Tú đã nhanh chóng ôm lấy bà xin lỗi. Bà đang định mắng mỏ vì tội lừa bà nhưng nhìn con trai hạnh phúc bên người con gái mình yêu, còn biết được con trai mình là người có tình có nghĩa, thì chắc bà Thư đã không còn muốn giận, cấm cản hay tiếc nuối gì nữa rồi.
Theo blogtamsu
Về thăm nhà người yêu thấy bố mẹ em quá nghèo, tôi đã quyết định làm điều này Vậy mà khi em đưa tôi về thăm nhà, tôi không thể không choáng. Căn nhà xiêu vẹo, lụp xụp. Người đàn ông và đàn bà đứng trước mặt tôi gầy gò, đen nhẻm. ảnh minh họa Yêu Vân được 1 năm thì em quyết định mời tôi về quê chơi, đồng thời ra mắt bố mẹ em luôn. Tôi mừng lắm, tôi...