Sau tất cả Chương 1
Chương 1: Chạm Mặt
-”Lỡ buông lời yêu anh, sợ anh xa lánh. Biết sao giờ vì chỉ thấy nắng trong tim mình.
SAY YOU DO, SAY YOU DO !!!
Lỡ mai mình yêu nhau, đừng cho em ngóng những trưa hẹn dù trời nắng hay mưa trên đầu.
SAY YOU DO, SAY YOU DO !!! “.Tiếng nhạc của Tiên Tiên vang lên êm dịu, nhẹ nhàng khiến đôi tai của An Thư vô cùng thoải mái, đôi mắt vô thức nhắm lại, không quan tâm mọi thứ xung quanh .
- “Rầm ……Bịch…..!!”
- “Á…Á…Trùi ui là trùi, ai dám đụng bà ta đây hả, bà quyết chém ngươi làm trăm mảnh, băm ngươi cho heo ăn…..”An Thư tức giận quát lớn.
- “Có sao không cô bé ?”. Anh chàng lạnh nhạt hỏi thăm cô.
- “Sao trăng gì nữa hả ? Tui ngã đau như vậy anh không thấy à mà còn hỏi” .
- “Cho tôi xin lỗi!” .Giọng nói ân cần, chân thật nhưng tại sao làm người ta thấy lạnh lùng quá vậy nè.
An Thư cúi xuống đất lượm chiếc tai nghe bị rơi nhưng đôi mắt lại chăm chú nhìn bộ đồ đồng phục vì bị ngã mà dính vài hạt cát của mình,cô đứng lên tò mò dời ánh mắt lên người con trai trước mặt.
Ôi… ôi ! Đẹp trai quá nha !
Làn da ngâm ngâm nhưng lại mịn màng vô cùng đúng chuẩn đàn ông, mũi cao dọc dừa nha, đôi mắt 2 mí của anh còn đẹp hơn của mấy thằng hot boy trên mạng a, mái tóc đen huyền được anh dùng keo vuốt lên trên, đẹp mà lịch sự lắm nha không như mấy thằng trẩu tre ngoài đường đâu nha.
Trời ơi ..! Anh cứ như soái ca trong mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình thường nói tới đó à!
Bản tính mê trai vốn có liền bộc phát a . Ngơ ra một lúc An Thư mới phát hiện ra mình nhìn anh lâu như vậy, anh bên kia cũng khẽ cười, làm mặt An Thư nóng ran, tự nhiên lại đỏ như quả cà chua. Bằng giọng nói tự nhiên nhất có thể, An Thư đáp lại :
Video đang HOT
-”Không sao đâu anh ! Em lúc nãy cũng không chú ý nên mới đụng phải anh, đau quá nên cũng hơi quá lời!”
-”Không sao ! Mà em có thể cho tôi biết lớp 12A1 ở đâu không ?”.
-”Dạ, ở đây nè anh”. An Thư vừa nói vừa chỉ về dãy lớp 12.
-”Mà trể rồi em phải vào lớp thôi ! Bye anh !”
-”Ừm… tạm biệt!
An Thư nhanh chóng chạy vào lớp học. Nhìn bóng dáng cô anh chàng đứng đó bất giác mỉm cười.
Vào đến lớp, 4 cô bạn thân chạy ra đón cô với ánh mắt không thể nào tin được. Bảo Ngân liền nói :
-”An Thư, sao hôm nay mày đến trể vậy.”
-”Tại….hưm….”
-”Tại gì? Nói nghe coi ?”
-”Gặp soái ca ấy mà “
-”Ai ai ai ? Nói tụi tao nghe, hông tao đánh đích hà”
Nguyên đám 4 người tò mò xù xì to nhỏ. Ai cũng muốn biết đó là ai. Để dập tắt cái không khí ồn ào và ngọn lửa nhiều chuyện của đám bạn. An Thư không suy nghĩ nhiều liền nhấn mạnh từng chữ đáp lại :
-”KHÔNG – BIẾT – TÊN”
-”Xĩu….”
-”Chỉ biết anh ấy là học sinh mới, học lớp 12A1.”
-”Thiệt hả ??? “. Đám bạn như vừa rớt xuống địa ngục liền bay lên thiên đường, mắt rõ sáng.
-”Trời ! Tao mà nói dóc tụi mày hả ?. À… mà tin cũng được không tin cũng được “.An Thư vừa nói vừa nhún vai liếc mắt nhìn mấy đứa bạn.
Tiếng trống vang lên, An Thư liền nói:
-”Thôi thôi, trể rồi vô học thôi máy bà tám”.
-”Thư ! tụi tao tin, mày mà biết tin tức mới của soái ca là phải báo cáo cho tụi tao đó “.Hoàng Phương đáp lại một cách đầy quả quyết.
-”Ừm..Biết rồi mấy má. Rồi giờ vô lớp hông, mấy mày hông vô tao vô à”.
-”Hứa rồi đó! Vô thì vô thôi…”
Nguyên đám 5 đứa bước vào lớp với một tâm trạng cực kì hứng khởi. Họ không biết rằng còn nhiều điều thú vị đang chờ họ ở phía trước.
Theo Afamily
Bạn trai vội tìm của lạ vì 'em để anh nhịn đói'
Anh không toàn tâm toàn ý yêu tôi nhưng cũng không chịu buông tha cho tôi.
Tôi vừa tròn 24 tuổi. Tôi quen anh khi vừa bước vào đại học. Phải nói tôi yêu anh rất nhiều, thậm chí nhiều hơn chính bản thân mình. Ba năm sinh viên, mặc dù túng thiếu nhưng đối với tôi lại là khoảng thời gian vô cùng hạnh phúc. Chúng tôi làm đủ mọi việc để trang trải cuộc sống, ngoài giờ học, giờ làm lại hò hẹn nhau.
Khoảng thời gian nghèo khó tôi xem là quý giá nhất thì anh lại xem thường nó (ảnh minh họa)
Tôi hoàn toàn tin tưởng vào anh và trao cho anh tất cả. Nhưng tôi trân trọng bao nhiêu thì anh lại phủi bỏ bấy nhiêu, anh không muốn quay lại khoảng thời gian đó vì thiếu thốn và vất vả đủ điều.
Ra trường, anh xin được một công việc có mức lương ổn định. Đúng là xa mặt cách lòng, từ đó chúng tôi chỉ gặp nhau 1 lần/tuần và chỉ có tôi vượt 20km tìm đến anh chứ hiếm khi anh chủ động đến tìm tôi.
Anh bận rộn hơn nhiều, hết công việc đến nhậu nhẹt cùng đồng nghiệp. Tôi ý kiến thì anh bảo cần không gian riêng cho bạn bè và các mối quan hệ.
Rồi một ngày, tôi phát hiện ra anh liên lạc lại với người con gái quen biết trước tôi. Tôi vốn là người hiểu chuyện, không bao giờ can thiệp chuyện bạn bè của anh. Nếu anh nhắn tin trò chuyện bình thường, tôi chẳng có gì để nói, đằng này, anh thường xuyên nhắn tin mùi mẫn, quan tâm hỏi han họ hằng ngày.
Tôi ý kiến thì anh bảo là bạn bè lâu ngày hỏi thăm nhau, đâu có gì đáng giận. Bao nhiêu lần tôi khóc lóc, thậm chí nửa đêm còn chạy lên chỗ anh để làm rõ mọi chuyện. Mỗi lần như thế anh lại xoa dịu, hứa hẹn... nhưng cứ cãi nhau với tôi anh lại tìm đến cô ta tâm sự.
Khi tôi dứt khoát quay lưng thì anh lại điên cuồng níu kéo (ảnh minh họa)
Sự việc tiếp diễn đến nay đã được một năm rưỡi, tự tôi thấy sức chịu đựng của mình quá ghê gớm. Giờ đây, cảm xúc của tôi đã chai sạn, tôi chẳng còn quan tâm anh còn liên lạc với cô ta nữa không.
Tôi giận dỗi thì anh không nhận lỗi, ngược lại, luôn nói tôi tự làm khổ mình. Tôi chia tay thì anh lại níu kéo, nhất quyết không chịu bỏ. Tôi không rõ, anh như thế là vì không tìm được cô gái nào tốt hơn tôi hay vì không bỏ được chuyện "chăn gối" với tôi.
Tôi muốn nói thêm, mỗi lần tôi giận anh, "cấm vận" anh là anh lại đi "chơi gái". Tôi phát hiện ra thì anh nói: "Ai bảo em cho anh nhịn đói?". Tôi không ngờ anh lại trơ trẽn và thiếu tôn trọng tôi đến vậy.
Đến khi tôi quyết tâm buông bỏ thì anh điên cuồng níu kéo. Anh đến nhà tôi, đến chỗ tôi làm và viện đủ lý do để gặp tôi. Nhưng anh không hề biết lỗi mà luôn nói, vì tôi mà mối quan hệ này đi vào ngõ cụt.
Gần đây, tôi có ý định sẽ cho bản thân và một chàng trai khác cơ hội. Đó là đồng nghiệp chỗ làm thêm của tôi trước đây. Anh thích tôi được 4 năm rồi nhưng vì biết tôi có bạn trai nên giữ
Tôi cũng nói với anh rất nhiều lần là đừng chờ tôi nhưng không hiểu sao, anh vẫn kiên trì theo đuổi, vẫn đến bên tôi an ủi khi tôi bị bạn trai làm tổn thương. Anh làm bình vôi cho tôi trút giận, để tôi tựa vào vai lau nước mắt...
Chúng tôi qua lại nhiều hơn, một phần để khỏa lấp sự cô độc trong tôi, một phần để cả hai có cơ hội tìm hiểu nhau. Anh ấy rất tốt với gia đình tôi, được lòng tất cả mọi người.
Chỉ có điều, anh hơi nhỏ con và bị hói. Tôi nghĩ, đó là điều mà tôi phân vân nhất ở anh. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu anh đã tốt mà còn đẹp nữa thì chẳng đến lượt tôi rồi. Tôi dần thích nghi với ngoại hình của anh và không ghét anh như trước nữa.
Thật lòng, tôi còn thương người kia nhưng lại nghĩ, không thể chọn người làm khổ mình được. Tôi nên chọn người yêu mình và tốt với mình.
Thế nhưng, tôi vẫn yêu anh quá, nhất là anh vẫn thường xuyên đến tìm tôi. Tôi không biết phải làm thế nào cho đúng. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Tâm sự của bạn N.A (24 tuổi)
Theo Phununews
Em không muốn là bạn anh, em muốn được yêu anh Nhưng anh ơi, em không làm được. Em không thể ngừng yêu anh để làm bạn với anh được. Em vẫn chưa điều khiển tâm trí mình thôi nhớ anh. Sáng hôm qua, có người vẫn nhắn tin chúc ngày mới tốt lành cho em. Chiều hôm qua, có người vẫn đi dạo cùng em . Tối hôm qua, có người vẫn còn...