Sau ngày giống gió định mệnh ấy, đêm nào tôi cũng ôm chiếc váy cưới khóc ròng
Tôi đã nghĩ, yêu anh, cả đời này tôi sẽ không phải nói câu hối hận. Nhưng thật đáng tiếc, hạnh phúc chưa kịp vuông tròn đã rơi vỡ tan tành trong cái đêm giông gió ấy.
Đã đi qua 2 năm nỗi đau mà tôi vẫn không thể nào quên được cái ngày giông gió định mệnh ấy.
Hai năm trở về trước, khi ấy tôi là cô gái 24 vui vẻ, hồn nhiên. Ra trường, với tấm bằng đại học loại tốt trong tay, tôi nhanh chóng xin được một công việc ưng ý. Và cũng chính công việc vừa mới có được đã xe duyên cho tôi. Chân ướt chân ráo bước vào công ty, tôi được anh – cấp trên của tôi hướng dẫn, chỉ bảo tận tình mọi công việc. Từ công việc, chúng tôi nhanh chóng tìm được những điểm tương đồng trong suy nghĩ, cuộc sống. Sau 3 tháng vào công ty, chúng tôi chính thức công khai mối quan hệ tình cảm trong sự ngạc nhiên của mọi người. Dù gì thì anh cũng là chàng trai được nhiều cô gái theo đuổi, thương nhớ. Tôi vừa mới vào đã có được tình yêu của anh nên chịu khá nhiều điều tiếng. Thậm chí có kẻ còn nói tôi đã bỏ bùa anh để có được tình yêu của anh. Nhưng tôi bỏ ngoài tai tất cả những lời dèm pha ấy mà hạnh phúc với tình yêu đang có.
Yêu anh, tôi được anh yêu thương, cưng chiều hết mực. Anh quan tâm, chiều theo mọi sở thích của tôi. Trong công việc, anh là người nghiêm nghị thế chứ trong tình yêu, anh hài hước và nhí nhảnh vô cùng. Tôi đã nghĩ, yêu anh, cả đời này tôi sẽ không phải nói câu hối hận. Nhưng thật đáng tiếc, hạnh phúc chưa kịp vuông tròn đã rơi vỡ tan tành trong cái đêm giông gió ấy.
Tôi bỏ ngoài tai tất cả những lời dèm pha ấy mà hạnh phúc với tình yêu đang có. (Ảnh minh họa)
Sau 5 tháng tìm hiểu, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân vì năm ấy khá hợp với tuổi của cả hai chúng tôi nên gia đình hai bên giục cưới. Đây là kết quả mà tôi mong ước bấy lâu. Đúng lúc hanh phúc của tôi đang viên mãn nhất thì cô ấy người yêu cũ của anh xuất hiện. Cô ấy khóc lóc, cầu xin anh hãy quay lại với cô ấy. Biết rõ anh đã có tôi, chúng tôi sắp làm đám cưới mà cô ấy vẫn không chịu dừng lại, ngày này cũng nhắn tin, gọi điện cho anh.
Tình cũ không rủ cũng tới. Đằng này, tình cũ của anh lại còn tự tìm tới khiến tôi khó chịu vô cùng. Không phải người hẹp hòi nhưng nếu ở trong hoàn cảnh của tôi, chắc người ta mới hiểu được nỗi ấm ức mà tôi phải chịu đựng. Tôi tin tưởng anh một lòng một dạ với mình nhưng lại luôn bị ám ảnh bởi những hình ảnh thân mật khi xưa của anh và cô ấy. Đỉnh điểm là trong cái ngày anh đi lấy váy cưới cho tôi.
Hôm ấy có hẹn lấy váy cưới nhưng do công việc bận đột xuất nên tôi nhờ anh đi lấy hộ. Trong khi tôi đang quay cuồng trong công việc thì nhận được tin nhắn ảnh từ một số máy rất lạ. Hình ảnh được mở ra, mắt tôi nhòe đi nhanh chóng, anh tay đang ôm cô ấy ở cửa hàng váy cưới. Tôi không còn đủ bình tĩnh để làm bất cứ việc gì nữa. Cứ ngỡ mình đã bị phản bội, tôi lao nhanh về nhà khóc nức nở. Anh mang váy cưới tới, gọi mãi mà tôi cũng không chịu mở cửa. Tôi không muốn nhìn thấy bộ mặt giả dối của anh lúc này. Nhưng anh cứ đứng bên ngoài tha thiết mong tôi cho anh biết lý do tôi giận anh. Không chịu nổi, tôi mở tung cánh cửa phòng, đưa ánh mắt uất hận nhìn anh:
- Đồ tồi, tại sao anh lại lén lút đi gặp cô ta. Anh sắp làm chồng tôi kia mà. Anh yêu thương tôi bằng thứ tình cảm giả dối ấy ư.
Video đang HOT
Tai tôi chẳng còn nghe được bất cứ điều gì nữa, nước mắt giàn giụa, trái tim đau đớn. (Ảnh minh họa)
Chẳng kịp nghe anh giải thích, nhìn chiếc váy cưới anh cầm trên tay, tôi giận giữ giật lấy nó, ném mạnh rồi lao nhanh ra ngoài khi trời vừa nổi giông gió. Anh hốt hoảng chạy theo gọi tên tôi nhưng tai tôi chẳng còn nghe được bất cứ điều gì nữa, nước mắt giàn giụa, trái tim đau đớn, tiếng ô tô phanh gấp…
Tỉnh dậy trong bệnh viện với phần đầu quấn băng trắng toát. Tôi chỉ bị chấn thương nhẹ sau vụ tai nạn nhưng chiếc xe điên ấy đã cướp anh khỏi tay tôi vĩnh viễn. Tôi như ngất lịm đi trước cái tin động trời ấy. Trái tim bị bóp nghẹn, lồng ngực đau nhói, tôi gào thét gọi tên anh trong vô vọng.
Chỉ vì một phút nóng giận hồ đồ, không cho anh cơ hội giải thích để rồi bây giờ hối hận, có chăng cũng là quá muộn màng rồi. Từ ngày anh rời xa, đêm nào tôi cũng ôm lấy chiếc váy cưới chưa mặc một lần mà khóc ròng. Tôi hận nó đã trở thành nguyên nhân mang anh rời xa tôi mãi mãi. Nhưng lại thương nó, nuối tiếc nó bởi nó là kỉ niệm sau cuối anh để lại cho tôi. Nỗi đau này, tôi không biết đến khi nào mới có thể vượt qua!
Theo Một Thế Giới
Vừa chia tay bạn gái, tôi đã nhận ngay cuộc điện thoại định mệnh
Lúc tôi ra đến chỗ lấy xe thì có cuộc điện thoại của em gọi đến. Tôi do dự rất lâu, cuối cùng cũng không nghe. Tôi lên xe phóng như bay về nhà.
Tôi và bạn gái yêu nhau 2 năm và đã quyết định đi đến hôn nhân. Nhưng lúc tôi chuẩn bị nói chuyện với bố mẹ về dự định kết hôn thì phát hiện ra mình bị người yêu phản bội. Cô ấy đã lừa dối tôi suốt thời gian yêu nhau mà tôi không hay biết.
Vì tôi không thích khoe ảnh người yêu trên facebook, cũng chưa từng công khai em trước đám đông nên hầu hết bạn bè đồng nghiệp đều không biết mặt em. Một lần tình cờ mượn điện thoại của tôi để gọi cho vợ, cậu đồng nghiệp mới thấy được ảnh tôi và em chụp cùng nhau trong điện thoại:
- Người yêu ông đây à?
- Ừ, nhìn được không?
Em này thì xinh khỏi chê rồi, nhưng nói thật nhé tuần trước tôi vừa thấy em ấy phục vụ trong quán karaoke. (Ảnh minh họa)
- Em này thì xinh khỏi chê rồi, nhưng nói thật nhé tuần trước tôi vừa thấy em ấy phục vụ trong quán karaoke. Tôi không nhầm được, vì chính thằng bạn tôi đã bo cho em ấy khá nhiều và họ còn rủ nhau qua đêm nữa mà.
- Ông đừng có ăn nói linh tinh.
Tôi hầm hầm nét mặt giật lấy cái điện thoại rồi bỏ đi. Cậu bạn xin lỗi nhưng tôi chẳng thèm để ý. Tôi nghĩ, chắc chắn cậu ta đã lầm, người yêu tôi là cô gái đàng hoàng chứ không phải loại gái đó.
Vậy nhưng tối hôm ấy, tôi đã choáng váng khi nhận được tin nhắn qua facebook của cậu bạn. Như để chứng minh lời nói ban chiều của mình là đúng, cậu ấy đã gửi cho tôi 1 tấm ảnh chụp hôm đi hát, cô gái người phục vụ trong ảnh không ai khác chính là người yêu của tôi.
Tôi đau đớn vô cùng gọi điện hẹn gặp người yêu, tôi mở điện thoại cho cô ấy xem và tất nhiên cô ấy không còn gì có thể chối cãi.
- Mình chia tay nhau đi, sẽ chẳng có cái đám cưới nào nữa đâu. Em đã lừa dối anh quá lâu rồi.
- Em xin lỗi, đó chỉ là bất đắc dĩ...
- Đừng biện minh thêm nữa. Tôi không thể chấp nhận lấy đĩ về làm vợ mình.
Tôi nói rồi cất bước đi, 2 năm yêu đương mặn nồng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Khi yêu tôi yêu hết lòng, tôi có thể hi sinh mọi thứ vì người mình yêu, nhưng sự thật này thì tôi không thể tha thứ được.
Lúc tôi ra đến chỗ lấy xe thì có cuộc điện thoại của em gọi đến. Tôi do dự rất lâu, cuối cùng cũng không nghe. Tôi lên xe phóng như bay về nhà, cả đêm cứ trằn trọc không ngủ được, hình ảnh người yêu cứ hiện lên mỗi khi tôi nhắm mắt. Có phải tôi đã quá nhẫn tâm khi kiên quyết chia tay mà không cho cô ấy cơ hội giải thích.
Lúc tôi ra đến chỗ lấy xe thì có cuộc điện thoại của em gọi đến. Tôi do dự rất lâu, cuối cùng cũng không nghe. (Ảnh minh họa)
Tôi liền lấy điện thoại gọi cho em. Không có ai bắt máy cả. Sau khi gọi rất nhiều lần rồi, cuối cùng cũng có người nhận điện, là giọng một người đàn ông lạ: "A lô, cậu là người yêu cô H à, tôi thấy danh bạ hiện lên như thế. Tôi là bác sĩ, nếu không phiền cậu có thể đến bệnh viện X được. Cô H bị tai nạn, hiện đang cấp cứu mà chúng tôi lại chưa liên lạc được với người thân của cô ấy!". Lời bác sĩ như sấm đánh ngang tai, tôi lao nhanh đến bệnh viện.
Thì ra sau khi chúng tôi chia tay nhau, lúc băng qua đường, tâm lý không ổn định em đã không chú ý nên vượt đèn đỏ và bị 1 chiếc taxi tông vào. Em đã cố gắng gọi điện cho tôi, nhưng tôi lại không bắt máy.
Tôi đến nơi thì đã quá muộn mất rồi. Bác sĩ bảo tôi cố gắng liên lạc với người thân của cô ấy. Tôi gọi cho em gái họ của em, đó cũng là người thân duy nhất của em ở đây. Khi nghe được tin ấy, cô em gái họ khóc nấc nên nói trong nghẹn ngào:
- Trời ơi, mẹ chị ấy ốm nặng mấy năm nay, hàng tháng chị ấy vẫn phải kiếm tiền để gửi về cho mẹ chạy chữa thuốc thang, giờ chị ấy như thế thì mẹ chị ấy sốngsao nổi. Sao ông trời bất công với người tốt như vậy?".
- Sao không thấy H nói gì về mẹ cho anh biết cả.
- Chị ấy giấu vì sợ nếu anh biết hoàn cảnh chị ấy như thế anh sẽ không yêu chị ấy nữa. Chị ấy rất yêu anh và muốn được làm vợ anh.
Vì muốn cứu mẹ cô ấy đã phải đi làm phục vụ ở quán karaoke thậm chí là chấp nhận qua đêm với người đàn ông khác. Tôi đã không tìm hiểu rõ lý do mà trách cô ấy để đến cơ sự này.
Tôi nắm chặt lấy tay người yêu, miệng em mấp máy, tôi cố gắng ghé sát tai để nghe: "Em xin lỗi, em không bao giờ... muốn làm đĩ... Em... yêu ...". Rồi cô ấy trút hơi thở cuối cùng.
Tôi có hối hận bao nhiêu đi chăng nữa cũng không thể nghe được lời bày tỏ yêu thương của người yêu nữa! Có ân hận thì cũng đã muộn mất rồi.
Theo Một Thế Giới
Nếu là của nhau, nhất định sẽ quay về Sài Gòn đổ nắng vàng rực khắp mọi con phố, sau hai năm cô đã quen với thời tiết và cuộc sống ở đây - cuộc sống không bên cạnh anh. Cô giờ đang làm ở bộ phận khách hàng của một công ty, vẫn cuộc sống cô đơn bởi trái tim cô vẫn chưa thể quên hình bóng chàng trai Hà Thành....