Sau mối tình đầu…tôi có nguy cơ ế
Em rất khó chịu khi thỉnh thoảng anh chị, họ hàng lại dắt một người đàn ông lạ hoắc đến và bắt em phải làm quen, đi chơi, tìm hiểu nhau.
Hỏi:
Em chào chị Tâm An,
Em là con gái út trong một gia đình có 4 anh em. Các anh chị em đều đã có gia đình đề huề. Riêng em năm nay đã 29 tuổi nhưng vẫn độc thân.
Hiện tại, em đang có một công việc đáng mơ ước. Bố mẹ em thì vẫn sống ở quê, còn em đã chuyển từ một căn hộ chung cư mini về sống cùng vợ chồng anh trai cả ở Hà Nội cho vui cửa vui nhà.
Tuy không xinh bằng ai nhưng em tự nhận mình là đứa con gái có tâm hồn phong phú. Ngoài công việc, em còn rất say mê hội họa, nhiếp ảnh, thời trang, nấu ăn…
Em cũng trải qua một mối tình sâu đậm nhưng vì cả hai chẳng hợp nhau nên chúng em vui vẻ đường ai nấy đi. Nhưng việc này lại khiến cả nhà em, từ bố mẹ, anh chị em đến họ hàng lo lắng, đứng ngồi không yên và cứ nhắc đi nhắc lại rằng: “Thôi xong, ế rồi!”.
Em rất khó chịu khi thỉnh thoảng anh chị, họ hàng lại dắt một người đàn ông lạ hoắc đến và bắt em phải làm quen, đi chơi, tìm hiểu nhau. Em ghét nhất chuyện ép duyên như thế này nhưng vì sợ bố mẹ buồn, em lại cố gắng làm quen.
Video đang HOT
Có chàng thì đẹp trai đấy nhưng ăn nói nhạt toẹt, sáo rỗng; có chàng thì nhiều tuổi nhìn tưởng đứng đắn nhưng câu đầu tiên thốt ra là “người em đẹp nhể”.
Em sợ phát khiếp và chẳng thích một ai. Thực sự em chưa muốn lập gia đình vào lúc này. Thứ nhất, chuyện tan vỡ tình đầu vẫn chưa nguôi ngoai, thứ hai, em muốn học lên cao và trải nghiệm cuộc sống tuyệt vời này thêm một thời gian nữa.
Nhưng ai cũng ép em phải tìm hiểu rồi lấy chồng thật nhanh chóng, cha mẹ suốt ngày ca bài: “Con có thương bố mẹ thì hãy lấy chồng đi, bố mẹ mệt mỏi lắm rồi”.
Không chỉ bố mẹ mệt, mà em cũng loạn cào cào lên khi phải đối diện với những câu hỏi, ánh mắt van xin “phải lấy chồng bằng mọi giá” của mọi người xung quanh. Em thấy 29 tuổi vẫn còn trẻ chán.
Chị Tâm An ơi, em nên làm gì vào lúc này hả chị? Hay em gật đại một anh nào đó cho xong?
(Thanh Ngọc, Trung Hòa – Nhân Chính, Hà Nội)
Chị Tâm An trả lời:
Em Thanh Ngọc thân!
Có cuộc sống hạnh phúc mới là mục đích lớn nhất của mỗi người chứ không phải là việc có chồng bằng mọi giá. Chị đồng ý với quan điểm này của em. Em muốn dành thời gian để quên đi tình đầu và làm mới cuộc sống bằng những trải ngiệm xung quanh là việc làm hoàn toàn đúng đắn.
Em cũng nên thông cảm với gia đình mình khi đã cố ép duyên em, tất cả chỉ mong em được hạnh phúc, vậy thôi.
Chị nghĩ rằng khi cha mẹ, anh chị em, họ hàng giới thiệu những người đàn ông mà em cho rằng không phù hợp, hãy chân thành cảm ơn mọi người đã lo lắng cho mình nhưng cũng nên khéo léo để trì hoãn.
Em hãy thẳng thắn nói với mọi người rằng em là người cá tính, khéo léo, đủ tự tin để gặp được một người hợp duyên, dù muộn một chút nhưng hạnh phúc sẽ bền lâu hơn.
Chị tin đó là nhưng thông tin bố mẹ, anh chị em cần nghe nhất lúc này.
Bên cạnh đó, hiện tại công việc của em đã ổn định, chuyện tình cũ em cũng nên nhẹ nhàng gấp lại, coi đó như những kỷ niệm đẹp cần trân trọng. Em hãy mở lòng để sẵn sàng đón nhận tình yêu thương của một nửa của mình.
An tâm lên em, chúc em hạnh phúc!
Theo Xinhxinh
Tha thứ thế nào khi em nhiều lần phản bội
Lần đầu anh phát hiện em nhắn tin với bạn trai khác, anh đã tha thứ. Lần thứ 2 anh thấy em đi với người khác anh cũng bỏ qua.
Ngày anh đến cũng là ngày em dứt nước mắt chia tay với người yêu cũ trên Sài Gòn. Muốn trốn chạy kỉ niệm nên em về lại quê nhà. Tình cờ gặp anh trong một buổi họp họ, anh đã chủ động xin số điện thoại em rồi tìm cách tiếp cận em. Sau một thời gian ngắn quen nhau, để quên đi vết thương lòng còn đang rỉ máu, em đã chấp nhận làm bạn gái anh.
Dường như định mệnh đã sắp đặt chúng ta đến bên nhau là một câu chuyện không thể ngờ được. Thực chất, anh là hàng xóm của em chỉ cách 30m vậy mà bao nhiêu năm dài sống kế bên nhau ta không nhận ra. Anh 33 tuổi vẫn chưa vợ, em 27 tuổi cũng chưa chồng. Mọi người vẫn đùa rằng anh ế đến bây giờ là để đợi em, và em bôn ba trên Sài Gòn 8 năm trường không có người yêu cũng là để dành cho anh.
Gia đình là người Bắc chính gốc nên anh khó tính lắm, bù lại anh rất chăm việc nhà và là người sống có nguyên tắc, kỉ luật. Còn em, mang trong mình dòng máu miền Tây, ngây ngô và ham chơi. Khi làm ca 3 thì thôi chứ không ngày nào mà anh không qua để gặp em.
Em được anh chăm sóc từng li từng tí. Từ chuyện ăn sáng đến bữa ăn khuya, anh nhắn tin hỏi thăm em mọi lúc mọi nơi trừ những giờ anh ngủ. Nhưng dường như sự hiện diện bất ngờ của anh cũng chỉ đủ để em lấp đi nỗi buồn cho ngày tháng đau khổ mà thôi.
Khi nhận ra em yêu anh, em cũng mới biết anh sẽ không bao giờ tìm kiếm em như anh đã từng tìm kiếm. (Ảnh minh họa)
Em dự phòng sẵn phương án 2, phương án 3 vì không chắc chắn sẽ lấy anh dù anh rất muốn. Lần đầu anh phát hiện em nhắn tin với bạn trai khác, anh đã tha thứ. Lần thứ hai anh thấy em đi với người khác anh cũng bỏ qua. Vậy mà em vẫn chưa tỉnh ngộ bởi tình yêu anh dành cho em luôn rực cháy từng ngày. Em vẫn lén lúc tiếp tục qua lại với bạn trai mới. Nhưng lần này, anh đã buông tay em ra mãi mãi. Anh không la, không mắng em như các lần trước mà bằng những lời nói nhẹ nhàng để rồi ra đi cũng lặng thầm.
Phải đến khi mất đi anh, em mới nhận ra anh quan trọng với em thế nào. Em nhớ nụ hôn, nhớ vòng tay ấm của anh hơn bao giờ hết. Em nhớ dáng đứng anh làm bếp, em nhớ từng bộ trang phục mà anh mặc mỗi ngày. Nhưng anh ơi, em đã mất anh thật rồi. Khi nhận ra em yêu anh, em cũng mới biết anh sẽ không bao giờ tìm kiếm em như anh đã từng tìm kiếm. Những giọt nước mắt muộn màng của ngày hôm nay là cái giá cho sự not nớt, dại dột của em. Và anh ơi, nếu có kiếp sau, hãy cho em được làm vợ anh và sinh cho anh những đứa trẻ thật ngoan như ta đã mơ ước...
Theo VNE
14 năm chờ mà anh không bỏ vợ Em đã chờ đợi anh 14 năm qua. Anh không chịu ly hôn nhưng em đòi chia tay thì anh lại khóc. Chị Thanh Bình thân mến! Thực sự em không biết phải tâm sự cùng ai nên em đã viết thư này gửi đến chị và nhờ chị giúp đỡ tư vấn em nên phải làm thế nào. Em có quen với...