Sau mỗi lần ân ái… là viên thuốc tránh thai
Trong men say của tình yêu, tôi bị dẫn đi theo tiếng gọi của ái tình…(Ảnh minh họa)
Anh nói với tôi, anh bị bệnh khó có con, vì thế mà khi nào có thai mới cưới. Mỗi lần mặn nồng bên nhau, anh đều ân cần đưa tôi viên thuốc trắng, và nói là thuốc bổ giúp nhanh đậu thai…
Tình yêu của tôi được khoác sắc màu tình thương của tôi và sự lọc lõi của anh. Gặp anh khi tôi là sinh viên năm cuối đại học. Nhớ như in ngày ấy, khi anh xuất hiện với cây đàn ghi ta hát chúc mừng sinh nhật cô em họ của mình. Hình ảnh chàng trai thư sinh, thân thiện ấy đã đi vào tâm trí của tôi. Khi bắt gặp ánh nhìn của anh, bất giác mặt tôi đỏ bừng xấu hổ, tim đập rộn ràng. Sau buổi tối ấy, anh tới chơi phòng trọ cô em họ nhiều hơn… Cô em họ của anh thành bà mối của chúng tôi.
Những khi anh rảnh, anh đều qua thăm chúng tôi, và cũng từ khi nào tôi mong nhìn thấy bóng anh trong khu nhà trọ của mình. Nhớ một hình bóng sẽ khiến ta mong muốn được ngồi bên. Và thời gian đã khiến tôi cảm tình với anh nhiều hơn. Những câu chuyện vu vơ của anh khiến tôi hạnh phúc cả ngày.
Noel năm ấy, bàn tay bé nhỏ của tôi đã nằm gọn trong tay anh. Tình yêu nhẹ nhàng như nắng ban mai và cũng mạnh mẽ như gió. Anh thể hiện cho tôi biết cả thế giới này mình tôi là quan trọng nhất với anh, và tôi là niềm vui của anh. Miên man trong suy nghĩ ấy, tôi đã quá ảo mộng mà không biết tình cảm của anh dành cho tôi có nhiều đến thế không?
Khi tôi ra trường, có công việc ổn định, cũng là lúc anh được nhận công tác ở tỉnh xa một thời gian. Tuy xa nhau nhưng chưa khi nào anh thôi quan tâm tới tôi. Mỗi chiều thứ 7 anh đều tranh thủ về thăm tôi, anh vạch cho tôi những dự định tương lai của anh. Trong đó tôi sẽ là người vợ hiền thục, sẽ là người mẹ của những đứa con xinh xắn của anh. Giấc mơ ấy thật đẹp, đến nỗi tôi luôn nghĩ đó là sự thật trong thời gian gần mà thôi.
Yêu anh hai năm, tôi nói bóng nói gió với anh về dự định đám cưới, về giấc mơ của anh và tôi. Nhưng anh cứ lặng thinh… những lần sau đó anh về thăm tôi, thưa thớt hơn.
Video đang HOT
Tôi chỉ biết khóc mà không thể rời xa anh ta… (Ảnh minh họa)
Sinh nhật tôi, anh về, những nụ hôn cháy bỏng của anh làm tôi quên hết giận hờn. Trên sân khấu, anh say sưa hát tặng tôi. Lời thì thầm xin lỗi, kèm theo nỗi nhớ nhung được gói trọn vào lời bài hát ấy. Bao nhiêu hờn giận bay biến, chúng tôi lại quấn quýt bên nhau như mùa noel năm nào. Buổi tối hôm đó tôi và anh đi chơi quá khuya, nơi chúng tôi trở về là phòng nghỉ của anh. Trong men say của tình yêu, tôi bị dẫn đi theo tiếng gọi của ái tình, trong cơn mê ấy tôi đã hòa quyện với anh.
Anh thể hiện yêu thương tôi nhiều hơn, anh nói với tôi về dự định cưới xin. Tôi càng tin tưởng anh, một dạo tôi thấy anh buồn bã, thở dài. Gặng hỏi anh nhưng anh cười trừ bảo chuyện công việc. Cho đến khi anh bảo với tôi…
Anh nói mới đi khám sức khỏe bác sỹ nói tinh trùng anh yếu, khó có con… Anh còn đưa cho tôi xem sổ khám bệnh của anh. Tôi ngỡ ngàng, chưa bao giờ tôi hình dung chuyện này, anh là người đàn ông khỏe mạnh cơ mà… Tôi lúng túng thật sự, không biết phải động viên anh thế nào vì tôi quá sốc. Anh nói chúng tôi nên chia tay vì anh không muốn làm khổ tôi.
Chuyện chia tay, chưa bao giờ tôi nghĩ tới. Tôi yêu anh, và chúng tôi đã hứa hẹn sẽ cùng nhau đối mặt với những khó khăn. Sao tôi có thể từ bỏ anh lúc này được.
Tôi vẫn là bạn gái anh, nhưng giấc mơ gia đình của chúng tôi tạm hoãn vì theo ý anh, đợi anh chữa bệnh có thai mới cưới nhau cho chắc chắn anh không muốn làm khổ tôi. Tôi càng thương anh và yêu anh hơn.
Chúng tôi làm chuyện đó với nhau nhiều hơn với hi vọng có một em bé. Mỗi lần như vậy anh đều đưa tôi một viên thuốc đã bóc vỏ, anh nói đó là thuốc bổ để giúp đậu thai. Hơn nửa năm trôi qua, tôi vẫn chưa thấy gì. Chính tôi đã chán nản, và những yêu thương mặn nồng khi xưa cũng giảm bớt. Tôi nhận ra, anh bận rộn nhiều hơn, sự quan tâm dành cho tôi cũng thưa dần. Nhưng chuyện đó thì vẫn thế. Tôi bất an, và lo lắng nhưng vẫn cố xua đi ý nghĩ mơ hồ thoáng qua ấy.
Cho đến một lần, khi anh đang trong nhà tắm, tôi tò mò lục cặp của anh… Tôi sững sờ nhìn vỏ thuốc tránh thai khẩn cấp, viên thuốc đã được bóc… Và chính là viên thuốc lúc nãy anh ta ân cần đưa cho tôi.
Thứ mà anh cho tôi uống mỗi lần là đây sao. Người đàn ông mà tôi yêu và đặt trọn niềm tin là đây sao? Tôi đã cấu xé, cào cấu anh trong nước mắt… tại sao anh dám lừa tôi, lấy đi tình yêu và lòng thương cảm của tôi. Tất cả chỉ vì anh ta muốn gần gũi thể xác với tôi, anh ta không muốn bị trói buộc bới một đám cưới nên đã nghĩ ra kế hèn hạ đó.
Nhưng dù biết anh ta hèn hạ là thế… nhưng tôi chỉ biết khóc mà không thể rời xa anh ta… bởi tôi rất yêu con người “sở khanh” đó.
Theo Vietnamnet
Vũng lầy tình yêu
Tại sao chị phải chạy theo bóng hình của gã đàn ông hèn hạ ấy? (Ảnh minh họa)
Tôi thấy thương chị khi chị phải chạy theo bóng hình của một gã đàn ông bạc bẽo, hèn hạ...
Mối tình đầu trôi qua với những vết thương lòng không thể hàn gắn được. Những ân hận và hối tiếc... nhưng rồi tôi cũng có thể gượng dậy với sự nâng đỡ của người thân, bạn bè và những tình cảm chân thành mà họ dành cho tôi trong suốt thời gian qua.
Gượng dậy và bước tiếp con đường học vấn của mình. Đôi lúc nhìn về tương lai xa xôi... những giọt nước mắt của tôi lại chảy dài hai gò má... Dù tôi đã cố gắng hơn rất nhiều, sống tốt hơn rấy nhiều nhưng dường như tôi vẫn không thể thoát khỏi những ám ảnh của cuộc tình đầy sóng gió ấy.
Nửa năm trôi qua... dù cuộc sống rất khó khăn nhưng tôi vẫn cố gắng gượng cười, sống không lo âu và suy nghĩ nhiều như trước nữa. "Tuy vẫn chưa thể mở rộng tấm lòng và niềm tin vào đàn ông nhưng anh cũng không còn vé để bước vào cuộc đời tôi một lần nữa" - những lời tôi đã từng nói với anh, tôi tin mình sẽ quyết định đúng đắn cho tương lai của mình.
Mối tình đầu trôi qua với những vết thương lòng không thể hàn gắn được (Ảnh minh họa)
Chuyện của bản thân tôi, tôi đã tìm được lối thoát cho riêng mình nhưng dường như cái suy nghĩ của một cô sinh viên năm thứ ba Đại học đã già dặn, từng trải như một người phụ nữ tuổi 30. Đôi khi thấy chạnh lòng khi những người bạn cùng trang lứa vẫn rất hồn nhiên, vui vẻ đến trường, còn tôi cứ tự cô lập mình với thế giới bên ngoài, với những người thân, người bạn của mình.
Tôi đã tự giải thoát cho bản thân mình khỏi cuộc tình nghiệt ngã ấy... nhưng chính lúc này, khi tôi tĩnh tâm để suy nghĩ lại tất cả thì tôi lại bàng hoàng khi nghe được câu chuyện tình đầy trái ngang của chị gái mình.
Chị gái tôi vừa mới tốt nghiệp Cao đẳng và cũng vào Sài Gòn lập nghiệp và tiếp tục học liên thông lên Đại học. Và điều trùng hợp nữa là chị gái tôi cũng yêu một anh chàng đang làm việc ở đất Sài thành này. Dù tuổi tác của hai chị em rất gần nhau nhưng vì mỗi người một nơi nên chúng tôi rất ít có thời gian để tâm sự và chia sẻ với nhau những buồn, vui, sướng, khổ trong cuộc sống. Nhưng khi chị chuyển vào đây làm việc, chúng tôi có nhiều thời gian để chia sẻ với nhau nhiều hơn thì cũng là lúc tôi nhận ra số phận tủi nhục của chị gái khi dẫn thân vào con đường tình ái đầy trắc trở.
Tôi không thể nào kìm lòng được vì những xót xa mà chị đang phải trải qua (Ảnh minh họa)
Tôi không rõ về quá khứ của chị gái mình như thế nào nhưng tôi chỉ cảm giác chị đang nuôi dưỡng một hạnh phúc ảo tưởng để rồi chị phó mặc bản thân mình với thái độ bất cần "Đâm lao thì phải theo lao". Tôi thấy thương chị khi chị phải chạy theo bóng hình của một gã đàn ông bạc bẽo, hèn hạ và chỉ lợi dụng chị vì nhu cầu tình dục của hắn... Tại sao số phận của chị em tôi lại ra nông nỗi này? Chúng tôi đâu phải là những đứa con gái không được giáo dục, học hành tử tế, cũng không phải là người xen vào giữa hạnh phúc của mái ấm gia đình khác... vậy mà sao chúng tôi lại phải chịu nỗi bất công này?
Khi nhìn thấy những giọt nước mắt đắng chát chảy trên gò má chị, tôi không thể nào kìm lòng được vì những xót xa mà chị đang phải trải qua. Tại sao chị yêu thương gã đàn ông kia hết lòng mà cái chị nhận lại được chỉ là sự ghẻ lạnh, chán chường và đan đớn mà thôi!
Tôi không biết khuyên chị gái mình như thế nào để chị không đâm lao vào con đường lầm lỗi ấy nữa! Tôi mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên để tôi có thể kéo chị gái mình vực dậy sau vũng lầy này!
Nguyễn Hiệp (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tình yêu của chàng họa sĩ Em chỉ nhận về cho mình bức tranh anh vẽ em, mái tóc dài và đôi mắt trong veo giữa rừng phong đỏ ối (Ảnh minh họa) Còn riêng em, em chỉ nhận về cho mình bức tranh anh vẽ em, mái tóc dài và đôi mắt trong veo giữa rừng phong đỏ ối từ khi anh chưa nổi tiếng. Từng cơn gió...