Sau lần vợ đòi trả chiếc túi hàng hiệu, tôi thôi luôn mua quà tặng vợ 20/10
Không phải người đàn ông keo kiệt nhưng tôi rất lâu rồi không còn mua quà tặng vợ nhân dịp các ngày lễ trong năm.
Sắp đến Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, đồng nghiệp, bạn bè tôi thi nhau bàn bạc, có người còn vò đầu, bứt tai vì không biết nên mua gì tặng vợ khi túi xách, ví, son phấn, váy áo… đã là món quà quá quen thuộc với chị em phụ nữ vào những ngày lễ.
Thấy tôi ngồi im, mọi người quay ra hỏi tôi tặng gì cho vợ ngày lễ. Tôi nói tôi không tặng gì cả mà ai cũng mắt tròn, mắt dẹt. Bởi lẽ, nếu ai đã từng đến nhà tôi thì 10 người có lẽ phải đến 9 người khen vợ tôi đảm đang, ưa nhìn.
Là trưởng phòng kinh doanh một ngân hàng vô cùng bận bịu nhưng cô ấy vẫn quán xuyến việc nhà đâu vào đó, ai tiếp xúc cũng thấy cô ấy là người khéo léo, dịu dàng, tinh tế đến từng chi tiết. Vì vậy, mọi người thường nghĩ rằng một giám đốc chuỗi nhà hàng như tôi phải là người rất “chịu chi” cho vợ mỗi dịp lễ tết.
Thế nhưng, những ngày lễ như 14/2 hay 20/10 trong 10 năm hôn nhân tôi chưa từng tặng quà cho vợ.
Trước kia, khi còn là người yêu thì tôi rất chú ý chuyện tặng quà nhưng sau khi cưới xong thì thôi hẳn. Có người cho rằng tôi thay đổi tình cảm với vợ dù sự thật không phải thế.
Tôi không bao giờ mua quà tặng cho vợ vào dịp ngày lễ. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sự biến chuyển trong tâm lý tặng quà của tôi bắt đầu vào năm đầu tiên chúng tôi cưới nhau. Khi đó chúng tôi hai bàn tay trắng, nhà còn đi thuê nhưng tôi vẫn mạnh dạn mua tặng vợ một chiếc túi xách hàng hiệu nhân dịp 20/10. Tôi tưởng rằng cô ấy sẽ rất bất ngờ, vui mừng vì món quà của chồng nhưng phản ứng của cô ấy khiến người bất ngờ hơn là chính tôi.
Cô ấy cau mày hỏi tôi mua chiếc túi xách ở đâu và có thể đem trả lại được hay không. Tôi nghĩ cô ấy không thích chiếc túi xách ấy nhưng cô ấy nói với tôi thế này: “Em và anh bây giờ tuy 2 nhưng đã là 1, chúng mình còn rất khó khăn, sau này sinh con còn lo tương lai của chúng nên từ nay những ngày lễ tết anh không cần tặng cho em bất cứ thứ gì đắt tiền cả. Tiền ấy chúng mình tiết kiệm mua nhà, mua xe, lo cho tương lai của các con… Chỉ cần mỗi ngày anh thu xếp công việc về sớm ăn cơm cùng em, yêu thương nhau vậy là đủ”.
Thì ra cô ấy sợ tôi tốn tiền, cô ấy nói tiết kiệm cho tôi cũng là tiết kiệm tiền cho gia đình.
Đấy là sự thật, nếu các cô vợ không tin thì cứ tưởng tượng một tháng nào đó chồng mình nhận lương và dành phần lớn số tiền đó mua một món quà hàng hiệu trong khi kinh tế gia đình lại khó khăn. Các cô vợ có chấp nhận chuyện đó không hay là đấng mày râu lại bị mắng um sùm vì cho rằng lãng phí, thâm hụt tiền nhà, tiền bỉm, sữa cho con?
Nói vậy không có nghĩa là đàn ông sẽ hết lãng mạn, không còn thương vợ khi không tặng quà mà thật ra họ rất thương vợ con, đang cố gắng vun vén cho gia đình.
Sau này, khi chúng tôi mua được nhà, cả hai vợ chồng đều thăng tiến trong công việc nhưng tôi cũng không bao giờ tặng quà cho vợ vào những ngày lễ nữa. Vào một ngày bình thường, nếu cô ấy thích một món đồ nào, chúng tôi sẽ cùng nhau đi lựa chọn.
Từ khi về sống chung với cô ấy tôi luôn tâm niệm rằng không để cho người phụ nữ của mình ghen tỵ với bất kỳ người phụ nữ nào khác. Vì là cô ấy muốn nên cả khi nghèo khó hay khi có kinh tế tôi vẫn luôn cố gắng về sớm ăn cơm cùng cô ấy, sẵn sàng vì cô ấy mặc váy trắng mà mặc sơ mi trắng cho cùng tông màu, sẵn sàng mua một chiếc khăn trải bàn xanh khi cô ấy thích cắm một bình hoa màu trắng … Tôi cũng sẵn sàng xin nghỉ phép để chăm sóc khi cô ấy ốm đau. Mỗi ngày tôi yêu thương, chăm chút cho cô ấy còn hơn gấp hàng vạn những món quà hào nhoáng ngoài kia.
Tôi cho rằng hôn nhân bền vững và hạnh phúc hay không phụ thuộc vào những món quà mà đấng mày râu mua tặng phụ nữ vào những ngày lễ tết mà một năm chỉ có vài lần.
Là đàn ông chỉ cần cho vợ mình cảm giác an tâm và được thấu hiểu, chia sẻ việc nhà, được yêu thương, được chăm sóc là đủ. Bởi lẽ, phụ nữ ngày nay rất hiện đại, biết kiếm tiền không thua kém gì chồng và đặc biệt họ cũng sẵn sàng chi cho những món đồ mình thích chứ không trông chờ vào người khác.
Các bạn có đồng tình với quan điểm nên dừng “phong trào tặng quà cho vợ ngày 20/10″ không?
Lần nào về quê chị dâu cũng kiểm tra tủ lạnh nhà mẹ chồng, tưởng chị đói nhưng hóa ra là bao toan tính sân si
Chỉ khi nghe lén được cuộc cãi vã giữa chị dâu và anh trai, tôi mới biết toàn bộ tâm cơ của chị ta.
Bố mẹ tôi sinh được 3 người con, tôi là em gái út, trên tôi có 2 anh lớn. Cả hai người họ đều đã lấy vợ. Gia đình nhà anh cả tôi khá giả lắm, hơn hẳn 2 em ở dưới quê. Ngày xưa anh ấy được bố mẹ dạy dỗ nghiêm khắc và chính bản thân anh cũng có chí tiến thủ, do đó cố gắng lên thủ đô lập nghiệp với hi vọng đổi đời.
Ngược lại, tôi và anh thứ chỉ mưu cầu cuộc sống bình yên nên đã lựa chọn ở lại quê, xây nhà gần bố mẹ để tiện chăm sóc, chạy qua chạy lại. Tuy đúng là cuộc sống ở quê có hơi thiếu thốn chút nhưng vì anh trưởng nhà tôi giàu, sự nghiệp phất lên rất nhanh nên cả gia đình đều được nhờ. Hàng tháng, anh cả gửi về quê tiền phụng dưỡng cha mẹ và cũng có chia cho 2 em, các cháu chút thưởng. Chỉ vài năm sau khi lên thành phố, anh ấy mua được nhà chung cư xịn sò, ô tô... mà chẳng phải vay ai.
Những tưởng một người tài giỏi, có hiếu như anh cả tôi sẽ gặp người phụ nữ tương xứng, đoan trang hiền thục làm vợ, nhưng hình như chị dâu không ưa đằng nội nhà tôi lắm. Cũng không biết phải nói sao, chỉ là tôi cảm thấy thái độ chị thiếu nhiệt tình trong các công việc chung của gia đình như đám giỗ, đám hỏi, liên hoan ăn uống... Chẳng bao giờ chị động tay và nấu ăn, dọn dẹp... Nhưng bởi anh cả giàu, hay cho tiền nên nhà chúng tôi cũng không gay gắt đòi hỏi, bắt ép chị ấy làm thế.
Dạo gần đây, ngoài công việc phó giám đốc truyền thông ở tập đoàn lớn, anh trai cả tôi còn đảm nhiệm thêm những dự án bên ngoài để không ngừng gia tăng thu nhập. Theo như lời anh kể thì một người bạn của anh đang xây dựng công ty sản xuất yến sào trong Nha Trang - Vũng Tàu. Anh cả phụ trách phát triển sản phẩm lẫn truyền thông. Nghe đâu công ty cũng phát triển rất nhanh vì nhu cầu loại thực phẩm xa xỉ này của người dân tăng đáng kể. Vài tháng trước, một mình anh cả có về quê và bảo tôi nếu đang rảnh thì hãy thử làm đại lý bán yến sào nhỏ lẻ, hoa hồng sẽ rất cao. Ấy vậy tôi tự nhận thấy khả năng của bản thân ở đâu mà xin thêm thời gian suy nghĩ.
Có lẽ cũng vì công việc ngày một phát triển, lãi chồng lãi nên số tiền phụng dưỡng cha mẹ, cùng với tiền cho các em ở quê tăng thêm một chút. Nhưng chẳng hiểu sao, anh không tận tay đưa tiền cho mọi người mỗi dịp về quê mà lại âm thầm chuyển khoản tới tôi rồi nhờ tôi gửi bố mẹ. Ban đầu tôi tò mò nhưng sợ bị bảo là tọc mạch nên không hỏi thêm.
Đợt vài tháng trở lại đây, anh cả ở trên thành phố cũng hay về thăm quê vì có nhiều đợt giỗ, tổ chức ăn mừng nọ kia. Có tuần anh cả chị dâu về nhà tới 2 lần nữa cơ. Mọi chuyện thì không có gì đáng lo, trừ mỗi hành động của chị dâu tôi. Hành động này tôi để ý thấy khá nghi. Chả là chị ấy luôn chạy ngay vào phòng bếp của nhà bố mẹ chồng, mở tủ lạnh ra, đứng ngắm nghía một hồi lâu. Nếu không có đồ gì ăn, chị ấy sẽ nhíu mày một chút.
Có lần tôi bắt gặp, nghĩ là chị đói, tôi bảo "Chị có đang đói không để em chạy ra ngoài kia mua gì cho chị ăn nhé!", nhưng lạ là chị dâu từ chối và bảo không cần. Lần khác, mẹ tôi cũng bắt gặp hành động này của con dâu nên bảo tôi mang chè tổ yến long nhãn hạt sen cho chị ăn. Dù thiện chí là vậy, chị dâu vẫn thẳng thừng bỏ đi.
Cho đến một dịp mới đây, tôi nghe lén được chị dâu cãi cọ với anh trai tôi trên tầng. Hoá ra lòng dạ của người phụ nữ này lại sân si hiểm ác đến thế. Chị dâu mở tủ lạnh chỉ để kiểm tra xem có đồ gì sơn hào hải vị, đáng tiền, chẳng hạn yến sào. Từ đó, chị ta sẽ biết liệu chồng mình đã gửi về quê những thứ ấy hay không. Bảo sao, khi mẹ tôi nói nhà có chè yến, chị ta lại tỏ vẻ giận dữ đến thế.
Quả nhiên tôi đã không nhìn lầm người. Tôi còn nghe rõ mồn một từng lời chị ta sỉ vả chồng "Hàng tháng anh đã gửi tiền về rồi lại còn đem biếu yến sào cơ à? Đồ ngon xa xỉ như vậy không thích hợp gửi về quê đâu. Thà đưa đây làm quà tặng bạn bè trên thành phố thì hơn! Đã thế còn lén lút gửi đồ về cho bố mẹ, tôi thật chẳng ngờ đấy!"
Lúc này tôi mới hiểu vì sao anh cả luôn phải lén lút gửi tiền, biếu quà, chắc vì chị dâu quá kẹt sỉ và hay để ý đây mà! Giờ tôi nên làm gì đây, có nên mách chuyện này cho mọi người trong gia đình không? Dẫu sao tiền bạc cũng là anh cả tôi làm ra mà, tại sao chị ta lại ích kỷ như thế chứ!
Nhờ mẹ chồng trông cháu, bà nhận lời nhưng điều kiện kèm theo khiến tôi giận dữ bế con đi gửi người khác Mẹ chồng tôi nghĩ gì trong đầu mà có thể đưa ra điều kiện ấy với con dâu chứ? Tôi và mẹ chồng có mối quan hệ không hòa thuận lắm. Mẹ chồng tôi tính tình khó chịu, dù không hay cằn nhằn nhưng cũng ít nói, không mở lòng với con dâu. Tôi nhiều lần tìm cách cải thiện mối quan hệ...