Sau kỳ nghỉ trăng mật đầy ngọt ngào,mặc chồng quỳ gối van xin khóc lóc tôi vẫn kéo vali…
Bỏ lại tình yêu bỏ lại tất cả, tôi dứt áo ra đi. Mặc cho anh van xin tôi vẫn không ở lại vì tôi không chịu được cái cảm giác khủng khiếp đó. Nó đang gặm nhấm tôi mỗi ngày, tôi không muốn tha thứ cho người đàn ông ấy.
ảnh minh họa
Sau khi chia tay mối tình đầu mà mình đã gắn bó suốt hơn 4 năm, phải rất lâu sau tôi mới có thể yêu thêm người mới. Lần này tôi xác định nếu yêu nhau chân thành, hiểu và hợp nhau thì tôi sẽ cưới sớm không để lâu như cuộc tình cũ nữa.
Ngày gặp Hải tôi có sự đồng cảm với anh, vì anh cũng từng bị cô người cũ lừa dối và đi theo người đàn ông khác. Chúng tôi trở thành bạn và dần dần là người yêu. Tôi rất trân trọng tình cảm này vì tôi hiểu hơn bao giờ hết nếu đánh mất tình yêu vì một điều không đáng thì sẽ đau đớn thế nào. Vì vậy tôi nâng niu và luôn bảo vệ hết mình cho cuộc tình vừa chớm nở.
Hải là người đàn ông nhẹ nhàng tâm lý vô cùng, ở bên anh tôi thấy lòng mình bình yên. Yêu nhau được gần 1 năm chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Nhà anh ở quê còn nhà tôi ở Hà Nội, nên đám cưới diễn ra chủ yếu trên này vì bạn bè của cả hai hầu hết làm việc ở đây.
(Ảnh minh họa)
Cưới nhau xong bố mẹ tôi nói sau này sẽ tặng hai vợ chồng 1 căn hộ chung cư. Nhưng vì căn hộ đó chưa hoàn thiện nên hai đứa thuê nhà riêng để ở. Bố mẹ chồng hiền lành tốt tính và rất quý mến tôi. Với tôi nhà chồng giàu hay nghèo không quan trọng chỉ cần họ sống tình cảm là được rồi.
Cưới nhau xong hai đứa đi hưởng tuần trăng mật ở Đà Nẵng. Chúng tôi đã có những giây phút ngọt ngào bên nhau, lúc ấy tôi thực sự hiểu thế nào là tình yêu, là bạn đời, là hạnh phúc. Mỗi tối nằm trong vòng tay anh tôi vẫn thì thầm: “Mình sẽ sống thật tốt anh nhé, anh phải luôn yêu thương em đấy”. Những lúc đó anh lại ôm chặt tôi hơn thì thầm: “Dĩ nhiên rồi mèo con của anh”.
Mọi thứ dường như ngât ngất bất tận cho đến hôm cuối cùng chuẩn bị ra về. Lúc đó chồng tôi đi mua mấy thứ để lên sân bay ăn, đồng thời trả lại xe may chỗ thuê gần đó. Tôi ở nhà vô tình nhìn thấy chiếc điện thoại anh để quê. Tôi tò mò bật nguồn lên và rồi 1 loạt tin nhắn gửi đến. Tôi choáng váng vì quá nhiều, dường như điện thoại này chồng tôi đã tắt ngấm suốt cả tuần liền,
Đọc từng dòng tin nhắn tôi choáng váng và sốc tột độ. Tôi đoán không nhầm thì đó là số của cô tình cũ, gạt gạt những dòng tin nhắn tôi hoảng loạn khi đọc được:
Video đang HOT
- Chờ anh đi trăng mật về rồi mình gặp nhau nhé.
- Anh về sớm nha, mấy hôm không gặp nhớ quá.
- ….
- Ừ hôm nào em cưới anh sẽ cho tiền đi vá trinh, còn giờ cứ để vậy chiều anh đã.
- Không sợ vợ anh phát hiện ra à.
- Phải giấu kín chứ, ai lại cho cô ấy biết.
- Tính ra không lấy nhau mà làm người tình vụng trộm thế này cũng vui nhỉ?
- Ừ chúng ta không có duyên vợ chồng thì đÀnh làm tình nhân vậy. Bao năm rồi nhưng cảm giác được gặp lại và bên em mỗi tối anh vẫn thấy hạnh phúc lâng lâng.
- Em cũng vậy, em rất thích làm chuyện ấy với anh.
Đọc đến đâu nước mắt tôi rơi đến đó, tôi không tin nổi chuyện này lại xảy ra với mình. Sao có thể? Tại sao anh ấy lại đối xử với tôi như vậy. Chẳng phải anh rất hận cô ta sao? Đầu óc tôi quay cuồng. Khi về đến phòng thấy tôi đang gào khóc chồng tôi hốt hoảng chạy đến. Nhưng khi thấy tôi cầm điện thoại thì dường như anh đã hiểu ra mọi chuyện.
Anh nói hai người họ chỉ nói đùa thôi, chứ không có gì đâu. Nghe anh ta nói vậy tôi hét lên khinh bỉ:
- Hai người suốt ngày đi nhà nghỉ sau lưng tôi mà còn nói là nói là đùa ư? Anh còn yêu cô ta như thế thì cưới tôi về làm gì? Tại sao, đồ khốn nạn.
Lên máy bay tôi không nói với anh ta 1 lời nào, từng dòng tin nhắn mùi mẫn lẫn dung tục cứ chạy lượn lờ trong đầu khiến tôi muốn phát điên lên. Về đến nơi mặc chồng quỳ gối van xin khóc lóc tôi vẫn quyết tâm kéo va li đi thẳng. Tôi chẳng biết nên đi đâu về đâu, tôi sợ bố mẹ sẽ đau lòng vì con gái. Nghĩ lại nực cười ghê, cuộc hôn nhân cứ ngỡ là như mơ này lại kết thúc trong vòng 1 tuần sau. Tôi cười chát chúa. Tôi 1 cô gái từng đổ vỡ trong tình yêu, nên tôi rất sợ cảm giác bị phản bội. Tôi có thể chịu nghèo, chịu khổ nhưng cảm giác bị ai đó lừa dối thì thực sự không thể. Vì tôi sợ nó gặm nhấm tâm hồn tôi mỗi giây mỗi phút. Giờ tôi phải làm gì đây, tôi thấy tương lai của mình mịt mù quá.
Theo blogtamsu
Trăng mật te tua tàn tạ như bang chủ cái bang
Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng nhếch nhác. Chưa bao giờ em nghĩ trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này.
Trong lúc vợ ngủ ngon lành thì em lọ mọ lên đây viết vài dòng. Đang tuần trăng mật mà em sắp bị 'dập mật' các bác ạ. Nguyên nhân cũng vì em 'lỡ' đưa hết tiền cho vợ giữ rồi.
Em và vợ yêu nhau cũng gần 2 năm mới cưới. Vì thế, em hiểu vợ mình hơn ai hết. Nhà vợ nghèo nên cô ấy rất tiết kiệm, biết cách quản lí và sử dụng đồng tiền. Thú thật chứ trong khoảng thời gian yêu nhau, hàng tháng tụi em đều trích một khoản tiền lương theo tỉ lệ 3:2 (em 3, vợ em 2 vì lương cô ấy thấp hơn lương em) để cho vào tài khoản ngân hàng mang tên hai đứa.
Cũng nhờ số tiền này mà sau này, đám cưới tiêu tốn hơn cả trăm triệu, tụi em đều không phải nhờ cậy đến bố mẹ hai bên.
Vợ em là người rất tốt. Cô ấy luôn có quan điểm yêu là hết mình với người yêu. Vì thế, em tuy là đàn ông nhưng được vợ cưng chiều hết mực. Em bệnh một cái, cô ấy đã lo xoắn tít lên. Đôi lúc, có cảm giác em là con trai cô ấy các bác ạ.
Ảnh minh họa
Em cũng rất yêu vợ. Thiếu cô ấy một ngày là em cảm thấy không làm gì nên hồn, cơm ăn ngoài hàng, quần áo giày tất bốc mùi... Không chỉ thế, bố mẹ em cũng rất thương và quý cô ấy. Họ nói thời đại này mà kiếm được một cô gái sống biết điều, lại biết tiết kiệm để vun vén cho gia đình thế là hiếm.
Thế nên, đúng ngày sinh nhật 26 tuổi của vợ, em chính thức cầu hôn cô ấy. Đám cưới thì miễn bàn, cỗ bàn linh đình, phù dâu phù rể lên đến 30 người.
Trước khi đám cưới trong mơ diễn ra, tụi em đã có một cuộc nói chuyện nghiêm túc về vấn đề kinh tế sau này.Vợ em đưa ra quan điểm: Là chồng thì hàng tháng phải giao hết tiền lương cho vợ. Mỗi sáng, vợ sẽ phát lại cho một ít đi đường và cà phê.
Thấy bất công nên em cũng định phản kháng lại để giành quyền tự chủ một chút. Nào ngờ chính mẹ em đã lên tiếng, bắt em phải làm theo lời vợ. Bà nói có làm như thế thì mới mau chóng có của ăn của để được, chứ để em tiêu xài hết thì có mà đổ nợ.
Thế là trước ngày cưới, nhận lương là em phải đưa luôn thẻ ngân hàng cho vợ giữ. Cũng vì lỡ đưa hết tiền cho vợ giữ mà tụi em có một kì trăng mật nhớ đời.
Vợ em tuy tiết kiệm nhưng cái gì đáng chi, cô ấy cũng chi mạnh tay lắm. Như tuần trăng mật này, vợ đã lên kế hoạch trước và đặt vé đi Đà Nẵng để du lịch dài ngày. Mới cưới nên tụi em dính nhau như sam. Chỉ có điều, vì vợ giữ hết tiền nên đôi lúc em bị đẩy vào thế khó và quá khổ.
Là đàn ông đàn ang mà đi ăn, đi chơi cùng vợ, em toàn đứng sau chờ vợ thanh toán. Nhiều lúc, đến mua cả chai nước hay mua vé vào khu vui chơi cũng xìa tay xin vợ mấy ngàn. Mỗi lẫn như thế, em bị mấy người khác dòm ngó theo kiểu: Thứ đàn ông gì mà đi chơi cũng xin tiền bạn gái. Nhục không chịu được. Mà nhìn vợ vui, thôi thì em cũng vui.
Cho đến khi phát sinh chuyện này, em mới hoảng chuyện không có tiền trong ví các bác ạ. Hôm đó, tụi em đi Bà Nà Hill. Lúc đi chẳng sao, tới lúc về thì lạc mất nhau. Chỉ ngoảnh đi ngoảnh lại mà đã không thấy cô ấy đâu. Mà đen đủi hơn là lấy điện thoại ra định gọi cho vợ thì phát hiện máy hết pin, có lẽ vì chụp hình quá nhiều.
Không liên lạc được với vợ, trong túi không có tiền, mượn điện thoại người đi đường gọi thì thấy vợ em khóc lóc mếu máo bảo tìm khắp nơi không thấy chồng nên đã lên taxi về khách sạn trước, tưởng chồng về đó rồi.
Ảnh minh họa
Biết vợ về khách sạn an toàn rồi em cũng đỡ lo, nhưng không có tiền thành ra em phải cuốc bộ rồi vẫy tay đi nhờ xe mấy lần mới về được đến cửa khách sạn. Có bác tài còn hỏi có phải em bị móc túi hay đánh rơi mất ví không? Em chỉ cười cười chứ nào dám trả lời rằng mình không có tiền vì lạc mất vợ.
Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng giống hệt 'bang chủ cái bang'. Chưa bao giờ em nghĩ tuần trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này. Thấy em te tua tàn tạ gõ cửa phòng, vợ vừa cười vừa khóc chẳng ra sao cả. Cô ấy hỏi em đã đi về bằng cách nào? Khi em kể tường tận mình đi nhờ bao nhiêu chiếc xe, rồi đi bộ bao nhiêu cây số, cô ấy há hốc mồm kinh ngạc.
Đau lòng hơn, cô ấy còn cười ha hả bảo em phải cảm ơn cô ấy. Nhờ cô ấy giữ hết tiền mà em mới có những trải nghiệm du lịch bụi thú vị như vậy. Em đến cười không nổi nữa các bác ạ. Đúng là một kì trăng mật nhớ đời. Giờ mới thấm đưa tiền cho vợ giữ, đời em thật quá khổ. Không lẽ sau này em cứ mãi không có tiền trong túi như vậy? Có nên đàm phán với vợ lấy lại bỏ túi một ít không nhỉ?
Theo Afamily
Mới cưới 1 tuần đã chán cả nhà chồng vì phải trải qua kỳ trăng mật điên rồ không tưởng Chưa bao giờ tôi nghĩ mình phải trải qua kỳ trăng mật hết sức hoang đường, có một không hai như thế này. Sau tân hôn, tôi háo hức, chuẩn bị hành lý cho chuyến đi trăng mật này. (Ảnh minh họa) Tôi và anh trước khi tiến đến hôn nhân đã có gần ba năm yêu nhau, cũng giận hờn, trách móc...