Sau khi tân hôn là… địa ngục
Cô ấy đã lấy hết can đảm để thừa nhận với tôi rằng: “Em đã không còn trong trắng trước khi yêu anh”… nhưng đáp lại lời giải thích của cô ấy, tôi chỉ lạnh lùng trả lời: “Bây giờ cô nói thì đã quá muộn rồi”.
Sau khi đọc được bài viết “Đàn ông nói gì về trinh tiết phụ nữ?”, tôi cũng muốn tâm sự với độc giả của chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống nỗi niềm của tôi, cũng như những gì mà vợ chồng chúng tôi đã trải qua suốt bao năm qua.
Cũng như bao bạn trẻ khi yêu nhau, hai chúng tôi luôn dành cho nhau sự tôn trọng… và trong suốt thời gian yêu nhau, chưa bao giờ chúng tôi đi quá giới hạn cho phép. Hơn nữa, tôi là một người sống rất nguyên tắc nên tôi không thể dễ dãi trong bất cứ chuyện gì, kể cả chuyện tình yêu. Vì thế, tôi luôn mong chờ đến ngày hai đứa thành chồng thành vợ, được tận hưởng đêm tân hôn ngọt ngào và cùng khám phá niềm hạnh phúc xác thịt với người vợ tôi yêu thương… với tôi, đấy mới là đêm tân hôn ý nghĩa, là sự khởi đầu cho một bước ngoặt mới với hạnh phúc của hai đứa.
Ngày còn yêu nhau, chúng tôi thực sự rất hạnh phúc vì cả hai đều rất hiểu và yêu thương nhau. Cô ấy lại càng trân trọng tình yêu của mình hơn khi biết tôi là một người đàn ông chân thành và luôn tôn trọng, giữ gìn cho cô ấy. Tôi yêu cô ấy, trân trọng sự “thuần khiết”, “sáng trong” của người con gái mình yêu thương… và tôi tin cô ấy, tin vào những gì cô ấy đã từng nói, tin rằng: vợ sắp cưới của mình vẫn còn là người con gái đúng mực, đoan chính.
Nhưng sau đêm tân hôn, tôi mới biết cô ấy không còn trong trắng… cái nguyên tắc trong con người tôi bắt đầu nổi lên… Cũng từ sau đêm tân hôn ấy, tôi không còn mặn nồng với cô ấy nữa. Mặc dù mới cưới nhau được hai ngày nhưng tôi không còn cảm giác muốn gần gũi vợ mình… vì lòng tự trọng của người đàn ông, vì cảm giác bị xúc phạm và lừa dối ghê gớm.
Video đang HOT
Sau 7 tháng hai vợ chồng ngủ quay lưng lại với nhau… tình cảm trong tôi nhạt nhòa, xâm chiếm tâm can tôi là cảm giác ghê tởm, sự giả dối, còn cô ấy thì dường như cảm nhận được những suy nghĩ của tôi, cũng như thấy tội lỗi khi đã lừa gạt tôi trong suốt thời gian qua… và cho đến một hôm, cô ấy đã lấy hết can đảm để thừa nhận với tôi rằng: “Em đã không còn trong trắng trước khi yêu anh”… nhưng đáp lại lời giải thích của cô ấy, tôi chỉ lạnh lùng trả lời: “Bây giờ cô nói thì đã quá muộn rồi”.
Tại sao trong khi yêu nhau, cô ấy dám tự tin nói với tôi rằng: “Chưa hề có một người đàn ông nào động vào người em hết”… thế sao bây giờ, khi đã thành chồng, thành vợ thì cô ấy mới dám nói là không còn trong trắng trước khi đến với tôi? Thà rằng, cô ấy cứ thẳng thắn nói từ lúc đầu, nếu còn yêu… tôi sẽ bỏ qua tất cả, còn nếu không thể chấp nhận, tôi sẵn sàng rũ bỏ tình yêu ấy… nhưng tại sao trước đấy cô ấy lại nói dối tôi? Tại sao cô ấy cứ phải nhận mình còn trinh trắng, đoan chính? Tại sao cứ giả vờ ngờ nghệch trước tôi như vậy trong khi cô ấy đã từng quan hệ với người đàn ông khác? Thà tôi buồn, tôi thất vọng vì người yêu mình không còn trong sáng, còn hơn phải sống trong cảm giác bị vợ mình lừa dối trong suốt bao nhiêu năm qua… để rồi khi biết được sự thật, tôi mất hết niềm tin vào tình yêu, vào người phụ nữ tôi đã từng rất trân trọng, rất yêu thương… Có lẽ, không ai có thể hiểu được nỗi thất vọng ê chề và cảm giác bị vợ mình lừa dối đau đớn như nào đâu?
Tôi vẫn không biết được cuộc sống hiện tại của cô ấy bây giờ như thế nào nữa… (Ảnh minh họa)
Sau đêm hôm ấy, tôi đã đi thuê một phòng trọ và ở riêng với vợ. Sống ở nhà trọ được 5 tháng thì tôi đã tự giải thoát cho bản thân mình bằng cách ra nước ngoài để sinh sống… Và đã bảy năm trôi qua, tôi vẫn một mình sống ở nước ngoài, vẫn không liên lạc cho cô ấy, vẫn không biết được cuộc sống hiện tại của cô ấy bây giờ như thế nào nữa…
Có lẽ mọi người sẽ nghĩ tôi quá ích kỉ, bảo thủ và cổ hủ… nhưng sẽ chẳng ai hiểu được cảm giác của tôi như thế nào đâu. Trong đầu tôi lúc nào cũng có cảm giác bị lừa dối và xúc phạm… và không phải ai khác, đấy lại là người tôi đã từng yêu thương nhất, từng mong ước được chung sống với họ dưới một mái ấm gia đình, được sáng sáng, tối tối có nhau, san sẻ cho nhau mọi vui buồn trong cuộc sống…
Vậy mà cuối cùng… người tôi yêu thương nhất đã không trừ bất cứ thủ đoạn để lừa dối tôi. Sự thật muôn đời vẫn là sự thật, “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”… nhưng sự thật ấy cay đắng quá, đau đớn quá và nó khiến tôi thất vọng quá…
Cũng vì trải qua sự đắng cay trong tình yêu mà tôi nghĩ rằng: người phụ nữ không còn trong trắng thì không đáng tin cậy.
Theo Afamily
Ôi, tình yêu của đàn ông!
Thời con gái, chị rất xinh đẹp. Nước da sáng, hàm răng trắng đều, miệng cười tươi như con nắng mùa Hạ. Tóc chị dài đen óng ả, đôi mắt lay láy dưới cặp lông mày cũng rậm và đen. Ở chị toát lên vẻ khỏe khoắn tràn đầy xuân sắc.
Giữa bao người đàn ông dập dìu trước cửa nhà, chị đã chọn anh. Anh chẳng phải người tốt mã nhưng lại thông minh, học rộng, nhà anh không giàu nhưng chị nghĩ như vậy càng tương xứng, chị chỉ là con nhà bậc trung. Quan trọng ở chỗ anh có chí tiến thủ, lại có tài, nhất định sẽ làm nên.
Vì chị đẹp như hoa nên anh tự hào về chị lắm. Anh chiều chuộng chị hết mức, đi đâu cũng đón đưa. Anh có thể đứng dưới trời nắng chang chang nhiều giờ đồng hồ đợi chị để được rước chị lên chiếc xe máy cà tàng. Anh bày tỏ những cử chỉ quan tâm, chăm sóc đến chị ở khắp nơi, trước mọi người, như thể muốn cho cả thế giới thấy anh tự hào về chị đến mức nào, thế gian này có anh là kẻ si tình nhất. Ngay cả khi đã kết hôn anh vẫn không thôi nhìn vợ bằng cái nhìn cháy bỏng nồng nàn, luôn dành tặng chị những cử chỉ yêu thương như cặp chim câu quấn quýt. Bạn bè, người thân ngưỡng mộ tình yêu của anh chị. Những người vợ khác nhìn chị có chút hờn ghen, vì sẽ chẳng bói đâu được ông chồng thứ hai như thế. Chị cũng say trong tình yêu của chồng, tin rằng mình đã lựa chọn sáng suốt. Chị là bông hoa sắc hương đang được nâng niu che chở. Ngày ngày anh rót vào tai chị những câu ân tình, những cử chỉ dịu dàng. Anh mang đến cho người ngoài và cả chị cảm giác về người đàn ông không thể ngoại tình, không thể làm khổ vợ con.
Khi thằng bé nhà chị được 5 tuổi thì có người đàn bà dắt đứa con 3 tuổi đến tìm chị, để đòi cho mình một... danh phận. Nếu cô ta chỉ đến một mình và nói chuyện như kẻ mộng du thì chị sẽ chẳng tin. Nhưng đầu óc chị lại chao đảo muốn quỵ khi nhìn thấy thằng bé kia, nó giống anh như đúc. Có cả tấm hình anh chụp cùng hai mẹ con họ. Có nghĩa là bấy lâu, anh song song có cả 2 gia đình. Những khi anh về muộn, những đợt công tác ngắn ngày, rất có thể, là anh đang bên họ. Sau mấy câu thông báo về sự có mặt của hai mẹ con họ trên đời này, người đàn bà kia ra về. Chị bấm điện thoại tìm anh điên cuồng, nhưng anh không bắt máy. Chị dự cảm về một giông tố rất lớn sắp đổ ập lên gia đình mình, cái gia đình bé nhỏ mà bấy lâu chị cứ nghĩ là bức tường thành kiên cố.
Tối ấy anh về, mặt mày ủ rũ, mắt không dám nhìn thẳng vào mặt vợ. Anh buông câu hỏi như vào cõi hư không: "Mẹ con cô ấy đã đến đây rồi à?". Chị òa lên khóc tức tưởi. Có nghĩa là cô ta đều nói thật. Đứa bé là con anh. "Nhưng tại sao?" - chị gào vào mặt anh. Người đàn ông mà chị vẫn nghĩ là người chồng, người cha chuẩn mực bây giờ quỳ xuống dưới chân chị trong bộ dạng thảm thương của kẻ mang tội lớn. Anh giải thích việc qua lại với người phụ nữ kia lúc đầu là vì cần thêm vốn làm ăn, anh có tham vọng phát triển công ty rộng khắp hai miền, sau này có thể vươn ra thị trường nước ngoài, anh muốn thành đạt để xứng với tình yêu của chị. Nhưng công ty sau đó lại vấp phải khó khăn do tình hình chung, anh lâm vào thế kẹt, không thể trả nợ cho người phụ nữ ấy, anh buộc phải phản bội vì người phụ nữ ấy cần tình. Đứa nhỏ ra đời ngoài mong muốn của anh. Đến giờ cô ta dùng cả khoản nợ và đứa con để khống chế anh, yêu cầu anh bỏ vợ để đến với cô ta. Vì anh cứ lần lữa không thể mở lời với chị, nên hôm nay cô ta tìm đến...
Cú sốc này với chị là quá sức chịu đựng. Anh đã lừa dối chị suốt 3 năm. Giá như anh ra ngoài cặp bồ rồi về đánh chửi vợ con, chị còn đỡ đau đớn hơn nhiều. Đằng này, anh đưa chị vào ma trận của chăm sóc yêu thương đầy tình si, rồi bây giờ thẳng tay mà quăng quật. Chị không biết phải xử sự thế nào, buông tay hay giữ lại tình vợ chồng mà bấy lâu chỉ còn là giả dối...
Theo VNE
Bất lực khi ngăn cản vợ đến với người khác Tôi từng khóc, năn nỉ, thậm chí quát tháo nhưng bản thân hiểu khi người phụ nữ đã có người đàn ông khác trong tâm trí, dù có nhẫn tâm dùng vũ lực cũng chẳng giải quyết điều gì. ảnh minh họa Tôi và vợ cưới nhau 4 năm, có một con gái hơn ba tuổi. Tôi yêu vợ con mình hơn mọi...