Sau khi sinh đứa con thứ 2, vợ luôn để cửa mở khi tắm, tôi ngỡ ngàng khi biết sự thật
Đã nhắc mà vợ đi tắm vẫn không đóng cửa, tôi mắng cô ấy để rồi hối hận khi phát hiện ra sự thật sau đó…
ảnh minh họa
Tôi không dám tự nhận mình là một người đàn ông tốt nhưng trong con mắt nhận xét của nhiều người thì tôi lại là một người như vậy. Chung thủy, cũng chăm chỉ kiếm tiền, yêu thương vợ. Tôi nghĩ ở cái xã hội xô bồ, nhiều cám dỗ hiện nay thì như vậy là quá đủ để nói về một người đàn ông tốt.
Tôi cũng đã có gia đình. Vợ tôi là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi đã có 3 năm yêu nhau trước khi quyết định làm đám cưới. Nói về sự hiểu nhau thì có chứ còn sâu sắc đến mức chỉ cần nhìn thôi cũng biết nhau đang nghĩ gì thì tôi đảm bảo kiểu này chỉ có trong mấy câu chuyện ngôn tình mà thôi. Chính vì thế, đám cưới của chúng tôi vẫn được gọi là hạnh phúc viên mãn.
Sau khi kết hôn, vợ tôi đã chứng tỏ luôn mình là người phụ nữ của gia đình. Em gần như bỏ hết những thói quen, sở thích của mình để hoàn thành nghĩa vụ và trách nhiệm của một người vợ đảm. Nghĩa là tôi đi làm về, chỉ có việc tắm rửa rồi ngồi vào bàn ăn mà thôi. Tất cả việc nhà đều do một tay em làm hết. Thấy em nhiệt tình nên tôi cũng kệ luôn, nghĩ rằng mình xứng đáng để em phục vụ như vậy. Và tôi bắt đầu sai lầm từ ngày ấy.
Video đang HOT
Có con rồi, quỹ thời gian em dành cho bản thân cũng chẳng còn nữa. Còn tôi, tôi vẫn vậy. Vẫn tự do bay nhảy và làm những việc mình thích. Người ta tôi lấy được người vợ trên cả tuyệt vời. Vậy mà tôi lại… Em tiếp tục sinh thêm cho tôi một cô con gái bé bỏng nữa. Nhìn vào, người ta tấm tắc khen hạnh phúc gia đình tôi thật viên mãn. Tôi thì lại tự cao với những gì mình đang có mà ko để ý rằng mình có nó từ đâu. Cho đến ngày…
Em không nói gì, chỉ ậm ừ xin lỗi tôi rồi nhanh chóng ôm lấy con. Tôi cứ nghĩ em quên cho đến những ngày sau đó em vẫn tiếp diễn tình trạng đi tắm không đóng cửa. Mà không, chính xác hơn là từ ngày đi sinh đứa con thứ hai, em đi tắm không bao giờ đóng cửa. Nghĩ rằng em đang giấu giếm mình điều gì đó. Tôi lao vào phòng tắm, đứng vào chỗ em hay đứng tắm, nhìn ra ngoài. Tôi chợt thấy sống mũi mình cay cay.
Từ chỗ này, nhìn ra chỗ hai đứa con tôi hàng ngày chơi cùng nhau vô cùng rõ. Bất giác đau nhói trong tim, tôi nhớ con trai đầu lòng của tôi còn nhỏ. Đứa con thứ hai mới sinh cũng mới được vài tháng. Nhà lại không có ô sin, trăm công ngàn việc đổ lên đầu em. Em đi tắm không đóng cửa, đơn giản là vì không có ai giúp em trông con. Em buộc phải mở cửa để dõi theo các con, sợ chúng có chuyện. Nước mắt của một thằng đàn ông ích kỉ như tôi rơi xuống. Thì ra bấy lâu nay, em vẫn âm thầm chịu đựng sự vất vả, cực nhọc mà không than vãn bất cứ câu nào.
Tôi cứ mải miết vui với những cuộc chơi của riêng mình mà không biết rằng ở nhà em đang quay cuồng trong việc nhà cửa, con cái. Sự vô tâm, ích kỉ của bản thân còn suýt nữa đẩy tôi vào sai lầm nếu cứ tiếp tục nghi ngờ em này nọ. Tôi chợt thấy mình thật may mắn. Vì em đã chịu đựng chứ không vì chuyện tôi vô tâm mà bỏ tôi. Vẫn còn kịp để tôi nói với em câu xin lỗi và thay đổi chính bản thân mình trước khi quá muộn.
Có rất nhiều lúc chúng ta vội vàng áp đặt suy nghĩ của mình lên tình huống và sự việc đang xảy ra trước mặt rồi đưa ra kết luận. Cuộc sống của một người đang gặp phải khó khăn trắc trở gì, họ đang phải đối mặt với vấn đề gì, đứng tại lập trường của mình, chúng ta khó mà biết rõ được.
Phụ nữ vốn là người giữ lửa hạnh phúc cho mái ấm gia đình. Có những khó khăn vất vả thường ngày nhưng họ vẫn âm thầm chịu đựng mà không nói với ai. Đáng tiếc là sự hy sinh thầ m lặng đó của họ lại không có mấy người đàn ông có thể hiểu được.
Chúng ta có từng trải qua khó khăn mới hiểu được khó khăn của người khác, có bước trên con đường gập ghềnh mới hiểu được người khác cũng phải trải qua như vậy. Chỉ có mở rộng tấm lòng, bao dung với người khác, chúng ta mới không làm tổn thương tới những người thân yêu bên mình.
Theo Daikynguyen
Đêm động phòng, vừa cởi khuy áo tôi, anh ngỡ ngàng: 'Sao nó nhỏ thế này hả em'
Cưới xong được gần 2 tháng, chồng hôm nào cũng nằng nặc: "Em đi nâng ngực đi, anh đầu tư cho".
Ảnh minh họa
Tôi còn nhớ rất rõ thái độ ngập ngừng bối rối của anh khi cởi khuy áo ngực, anh cứ nhìn chằm chằm rồi bất giác thốt lên: "Sao nó nhỏ thế này hả em".
Tôi vừa lấy chồng được gần 2 tháng, nhưng cuộc sống không mấy thoải mái và vui vẻ cũng bởi "vòng 1" khiêm tốn của tôi. Thật sự, trước khi làm đám cưới, tôi không bao giờ nghĩ đây lại là vấn đề khiến vợ chồng tôi lục đục, ai dè...
Tôi là nhân viên hành chính trong một trường đại học, chồng là giảng viên tại trường. Anh hơn tôi 7 tuổi. Lúc yêu nhau, tôi mới nhận việc chưa lâu. Tôi có gương mặt ưa nhìn, cao ráo, duy chỉ có điều hơi gầy, vòng một, vòng ba thú thật đều không lý tưởng lắm. Tôi biết nhược điểm cơ thể mình nên tìm cách khắc phụ từ quần áo, trang phục. Thú thực, lúc "tân trang" lại một chút, nhìn tôi cũng ra dáng lắm.
Thời gian yêu đương, anh không hề đòi hỏi gì, anh bảo anh khá truyền thống, nên nhất định giữ cho tôi đến ngày cưới. Yêu nhau 6 tháng thì chúng tôi tổ chức.
Đêm tân hôn, tôi cũng hồi hộp lắm, thù thật yêu anh thời gian tuy không ít, nhưng chúng tôi chưa bao giờ có gần gũi nào động chạm cả, anh rất mẫu mực, rất giữ kẽ, vì thế tôi cũng không dám mạo muội, vội vàng.
Thế nhưng vừa mới lâm trận, vừa cởi được áo của tôi, anh cứ nhìn chăm chằm rồi thốt lên... Thú thực lúc đó tôi sững sờ và xấu hổ kinh khủng. Tuy rằng đêm tân hôn cũng trôi qua suôn sẻ, nhưng từng chữ từng câu anh nói vẫn cứ ám ảnh tôi.
Tôi cứ tưởng anh sẽ sớm không để ý chuyện này, nhưng mấy hôm sau, anh lôi về một đống tạp chí, sau đó cứ tối đến đi ngủ là lôi ra xem rồi tấm tắc: "Đẹp quá, như này mới được chứ". Tôi liếc xem, tái mặt khi chồng đang ngắm mây cô mẫu ảnh ăn mặc sexy. Tôi bơ đi không nói gì, được mấy ngày, đột nhiên chồng nói với tôi: "Hay là em nâng ngực đi, anh đầu tư cho. Em cao ráo thế này, có chút vào nữa là tuyệt vời rồi". Tôi nhất định không đồng ý.
Từ hôm đấy, chồng cứ nặng nhẹ khó chịu với tôi, anh còn không thèm gần gũi vợ, anh bảo chẳng có cảm giác gì với "bức tường" đó cả. Tôi ức lắm, có lúc cũng định hay là đi "trùng tu" lại, nhưng lên mạng đọc thấy toàn biến chứng nguy hiểm nên thấy rất sợ.
Tôi cũng không biết nên làm thế nào với chồng nữa. Cứ tình hình này, sớm muộn tình cảm vợ chồng tôi cũng chết yểu. Tôi có nên nghe lời chồng, đi làm lại vòng một không, thực sự tôi không muốn một chút nào cả...
Theo Phunutoday
Vợ ốm liệt giường mà hôm nào chồng cũng ở khách sạn, nhưng khi biết sự thật cô khóc nức nở Yếu tố quan trọng nhất trong tình yêu là gì? Cảm xúc? Sự quan tâm? Sự hy sinh, hay sự tin tưởng? Khi sóng gió đến, điều một người nghĩ đến cũng thể hiện chính con người của họ. Ảnh minh họa Tôi và anh quen nhau từ thưở còn e ấp trong tà áo trắng tinh khôi. Anh cao to và khá...