Sau khi cướp được chồng người, vợ mới lại tìm tới đánh ghen, vợ cũ bình thản đáp “cô thì có tư cách gì?”
Loan lấy Hùng nhưng sau đó Hùng thú nhận không yêu Loan vì vẫn còn vương vấn người cũ. Họ ly hôn, nhưng Hùng vẫn qua lại thăm non con cái và bỗng dưng một ngày lại nói yêu với vợ cũ…
30 tuổi, lấy Hùng do người quen giới thiệu, Loan cũng ưng vì Hùng là những gì mà Loan mong muốn về một người chồng: Đẹp trai, chín chắn, gia cảnh ổn định và nghiêm túc. Tuy nhiên, chung sống một thời gian, vì họ cũng không có thời gian yêu đương gì nhiều nên cũng chỉ nhạt nhạt như thế. Sau khi con gái được 1 tuổi thì Hùng bỗng dưng thú nhận với Loan như thế này: “Thực ra, anh quý mến em, nhưng yêu thì chưa. Anh có lỗi với em vì lấy em khi chưa thực sự yêu. Hiện tại, anh càng có lỗi hơn khi phản bội em mà quay lại với Ngọc”.
Loan gào lên để hỏi cho rõ Ngọc là ai, vì sao anh lại đối xử với cô như thế thì biết Ngọc là người yêu cũ của Hùng, ngày xưa họ chia tay nhau là do nông nổi và đến bây giờ họ vẫn thấy không thể sống thiếu nhau. Loan sau vài ngày đau khổ thì bỗng dưng trở nên sáng suốt. Dù sao Hùng cũng đã thú nhận sự lừa dối của mình.
Đôi lúc Loan đã nhìn thấy Hùng đèo Ngọc trên phố cười nói vui vẻ nên cô đã chấp nhận dừng lại cuộc hôn nhân sai lầm ấy một cách văn minh. Hùng cũng khắc phục hậu quả bằng cách chơi đẹp khi mua cho vợ và con một căn hộ và hứa hẹn sẽ không quên trách nhiệm của một người cha.
Ảnh minh họa
Họ chia tay trong lặng lẽ mà nhiều người không ai hay biết, đến bố chồng cô bỗng dưng gọi điện bảo: “Sao lại thế hả con, bố không biết gì cho đến khi hôm nay thằng Hùng về đòi làm đám cưới với con Ngọc. Bố mẹ xin lỗi con, bố không làm được gì với thằng Hùng nhưng bố vẫn luôn coi con là dâu con trong nhà”. Loan khóc vì thực ra cô không có điều gì chê trách bố mẹ Hùng, ông bà là người tốt và cô thực lòng cũng quý trọng như bố mẹ cô vậy. Bởi thế, sau này Loan vẫn cho con gọi điện cho ông bà, không khí vẫn như người thân thiết. Cô tạm thời không muốn bắt đầu mối quan hệ với ai khác vì cho rằng hôn nhân nhanh chóng của mình trước đó là một sai lầm nên bây giờ mọi thứ cứ phải từ từ. Vì thế, cuộc sống chỉ có 2 mẹ con cũng thoải mái, đôi lúc có chút gầm gào của cơn đau cũ, nhưng nó cũng nhanh chóng qua đi.
Hùng vẫn quan tâm đến con nên cứ 2 tuần anh lại tới thăm con một lần. Loan cũng giữ thái độ lịch sự, chào hỏi bình thường, sau đó cô vào phòng riêng cho 2 bố con chơi với nhau. Thế mà nửa năm qua đi, một ngày Hùng đến chơi và gõ cửa phòng vợ cũ, Hùng nói: “ Thực sự, gần đây anh mới thấy, Ngọc thực ra không phải là người phụ nữ anh cần. Anh nhớ cảm giác yên bình bên em. Kể cả cách em hành xử khi anh gây lỗi cũng nhẹ nhàng khiến anh phục vô cùng. Mấy ngày nay, ngày nào anh cũng đứng dưới góc đường nhìn 2 mẹ con dắt nhau đi học. Anh không dám cầu xin em cho anh quay lại, nhưng anh chỉ nói cảm xúc của anh. Nếu được hãy cho anh ăn 1 bữa cơm hôm nay để anh thấy lại không khí gia đình mình ngày trước. Anh xin lỗi, anh không tốt khi có được em quá dễ dàng mà không biết trân trọng”. Loan không đáp lại gì nhiều, cô đồng ý mời Hùng ăn cơm tối. Dầu sao, con bé cũng thích bố nó, muốn ở bên bố dài hơn. Và rồi, điện thoại Hùng liên tục có người gọi tới, cô liếc qua cũng biết người đó là Ngọc. Hùng không nghe…
Video đang HOT
Hùng càng ngày càng tới thăm con nhiều hơn, cô cũng không phàn nàn gì, cũng không nói chuyện tình yêu hay ôn gì chuyện cũ. Đúng như Loan nghĩ, hãy để lòng tĩnh lặng nhất. Cô cứ nghĩ, để xem mọi việc sẽ diễn tiến tới đâu, nên cô cũng không hề nói chuyện yêu đương với Hùng. Chỉ có điều, lúc cô đi phơi quần áo, hay làm bất cứ việc gì thì cũng thấy ánh mắt của Hùng tha thiết nhìn theo.
Bỗng dưng điện thoại của Loan có 1 số lạ gọi tới, đó là Ngọc: “Cô nói anh Hùng về nhà ngay. Tôi biết 2 người đang diễn trò mèo mả gà đồng trước mặt tôi và tôi không để yên đâu. Đừng có cướp chồng tôi thêm lần nữa”. Loan tắt máy rồi lặng lẽ ra bảo Hùng: “Vợ anh vừa gọi nhờ em nhắc anh đi về. Anh có thể thăm con, em sẽ dắt con xuống dưới nhà để 2 bố con đi chơi với nhau, em không thích trò ghen tuông từ người lạ”. Hùng bỗng run rẩy bảo Loan: “Anh và Ngọc đã li thân rồi nên em không phải lo. Anh chỉ nhớ con và… em”. Loan vào phòng lặng lẽ đóng cửa lại…
Ảnh minh họa
Ngày hôm sau, lúc Loan đi làm thì Ngọc bất thần tiến đến trước mặt cô ở cửa công ty. Ngọc nói: “Tôi nói cho cô biết, không hay gì cái trò cướp chồng người khác đâu nhé. Tôi cũng có thể lu loa cho cả công ty này biết là cô đang qua lại với chồng tôi đấy. Tôi cảnh cáo cô lần đầu, cũng là lần cuối”. Ngọc đính dơ tay lên tát Loan. Nhưng Loan nắm được tay Ngọc và hất xuống: “Thứ nhất, tôi nói cho cô biết. Kẻ cướp chồng là ai tự cô biết. Khi anh Hùng vẫn đang là chồng tôi thì 2 người đã làm gì, tôi có tất cả các bằng chứng vẫn còn để ở nhà. Còn lúc yêu và lấy anh Hùng, tôi chưa từng biết ai tên là Ngọc. Cô có tư cách gì để đánh ghen tôi? Tôi không gọi cô là kẻ cướp chồng vì chồng tôi cô đã lấy được. Giờ nếu muốn tôi cũng có thể lấy lại. Nhưng món đồ cũ đã vứt đi tôi không bao giờ xài lại. Còn anh ta là bố của con tôi, không ai có thể cướp được cả. Cô cứ tận hưởng người yêu cũ, chồng hiện tại hay món đồ mình cướp được đi, đừng đến tìm tôi thêm một lần nào nữa”. Nói rồi Loan quay gót đi thẳng, đó là nhân quả hay là cái gì cô cũng không quan tâm nữa. Còn Ngọc, cô ả đứng đó chỉ biết há hốc mồm…
Theo afamily.vn
Đến bây giờ anh vẫn nói yêu em sao?
Khi trong tim anh chỉ toàn lừa dối, khi những yêu thương của anh dành cho cả người khác thì xin anh đừng nói câu yêu em.
Trước đây, khi chúng ta vẫn còn là những đứa trẻ chỉ tin vào tình yêu màu hồng hay những thứ gọi là duy nhất thì đó là sự ngu ngốc không đáng trách. Nhưng sau này đã trưởng thành hơn mà vẫn tin vào vị trí đặc biệt trong tim ai đó thì sự mù quáng chẳng đáng được để ý nữa.
Cô trốn vào một góc rồi gục khóc như đứa trẻ, cô không muốn ai nhìn thấy mình yếu đuối nhưng quả thật cô đã không còn chịu đựng được những gì đang diễn ra. Anh ở ngay trước mặt cô và cũng nói với người khác một câu thế này: "Em là người quan trọng nhất với anh nên anh không bao giờ quên em đâu".
Trước đây, cô cũng đã từng được nghe anh nói vậy với mình và rồi cô tin rằng dù anh có yêu ai thì cô mãi là người đặc biệt. Hoá ra trong tim anh có nhiều người đặc biệt đến vậy mà cô không hề biết.
Cô đã hiểu thế nào là sụp đổ và tan vỡ mọi thứ không đơn giản như cô từng nghĩ chỉ biết đến yêu và yêu là đủ. Cô lau hết những giọt nước mắt ngang dọc nhoè nhoẹt trên mặt, cô lại khoác lên mình sự lạnh lùng vốn có.
Ai đó đã nói khi cô cười sẽ xinh hơn nhưng giờ nụ cười cũng tắt ngấm như bông hoa lụi tàn. Anh gọi cho cô nói tối nay sẽ đến gặp vì anh đang rất nhớ cô, cô đã từng rất vui khi nghe anh nói mấy lời đó còn bây giờ cô chỉ thấy sao tim mình đau như bị ai bóp nghẹt.
Nghe giọng cô ở đầu dây bên này anh giật mình hỏi cô đang bị ốm hay làm sao nhưng cô chỉ nhàn nhạt cười nói mình không sao cả và cô cũng nhớ anh. Vừa tắt điện thoại cô cắn chặt môi để không bật khóc, rõ ràng anh đang đi cùng người khác vậy mà vẫn có thể nói nhớ cô sự lừa dối đó quả thật đau gấp ngàn vạn lần sự phản bội.
Cô vẫn nấu cơm chờ anh đến, vẫn mua những thứ đồ anh thích để ăn thêm, cô làm như chưa biết chuyện gì và vẫn tạm coi mình là duy nhất đối với anh. Vừa nghe tiếng chuông cửa cô từ tốn đi ra chứ không còn háo hức, vội vàng như mọi ngày nữa. Ngay khi nhìn thấy cô anh đã ôm chặt vào lòng rồi nói: "Hôm nay anh rất nhớ em".
Cô đẩy anh ra rồi chuẩn bị bát đũa để ăn cơm, anh nhận thấy sự khác lạ của cô bình thường dù mệt đến mấy cô cũng chỉ kêu ca vài câu rồi lại vui vẻ nhưng hôm nay rõ ràng trong đôi mắt cô chỉ toàn sự u ám.
"Em không khỏe à", anh hỏi cô đầy lo lắng song cô chỉ nhàn nhạt trả lời lại: "Em không sao gặp một chút chuyện thôi, anh ăn cơm đi". Ăn cơm xong anh liền tranh rửa bát với cô và bảo cô cứ nghỉ ngơi. Cô bật cười chua xót không hiểu một ngày anh phải đi chăm sóc đến hai người như vậy anh có cảm thấy mệt không.
Cô đứng ngoài ban công hít thở từng cơn gió mơn man chạm nhẹ lên làn da cô như để xoa dịu nỗi đau trong lòng. Anh ôm cô từ phía sau hôn lên bờ vai trần mịn màng, cô ghé sát đầu mình vào đầu anh rồi hỏi: "Có khi nào anh sẽ quên em không". Chẳng mất đến một giây suy nghĩ anh liền trả lời: "Em là người quan trọng nhất với anh nên anh không bao giờ quên em đâu".
Cô đẩy anh ra nước mắt đã lăn dài trên gương mặt: "Đến giờ này anh vẫn nói thế được sao? Cũng là câu nói ấy anh đã nói với bao nhiêu người rồi?". Có lẽ anh đã nhận ra câu nói quen thuộc này của anh không dành cho riêng cô.
Vậy là hai người chia tay song cô biết chỉ mình cô là người đau khổ vì đối với cô anh là duy nhất. Nếu thời gian trở lại cô sẽ bớt tin vào câu "Anh yêu em" để thôi bỡ ngỡ về một điều đặc biệt giữa muôn vàn thứ đặc biệt.
Gia Linh
Theo ilike.com.vn
Người tình của anh rể (Phần 1) Mai chạy khỏi giường dù chân chị đang đau. Từ mạn sườn, cơn buốt cũng ập đến nhanh chóng. Chị mặc kệ nó, mặc kệ anh ta, nếu anh ta không đi thì chị sẽ đi. Chị sẽ lại chết một lần nữa cho anh ta xem. Chị không bao giờ tha thứ cho anh ta, cả cuộc đời này chị sẽ sống...