Sau hơn mười năm chung sống tôi mới biết vợ mình từng có một đời chồng
Nhớ lại thời gian trước khi lấy nhau, thỉnh thoảng có lúc cô ấy có ánh mắt khá lạ khi nhìn tôi. Phải chăng cô ấy đã định nói với tôi điều đó? Nghĩ lại, tôi cũng thông cảm phần nào cho cô ấy. Ai ở trong hoàn cảnh đó mà chẳng có những nghĩ suy và khó xử như vậy.
Tôi viết ra những dòng này không nhằm mục đích nhận lời khuyên hay an ủi từ các thành viên trên diễn đàn. Mục đích chính là để chia sẻ với mọi người và mong rằng không ai phải gặp hoàn cảnh như tôi.
Tôi năm nay xấp xỉ 40 tuổi, đã chung sống với vợ mười năm có lẻ với 2 nhóc đủ nếp đủ tẻ. Hai vợ chồng hoàn cảnh gia đình bình thường, đi làm công sở, tích cóp nuôi con và cùng nhau gây dựng cuộc sống chung. Cuộc sống có lẽ cũng sẽ bình thường trôi đi như bao gia đình khác nếu như không có một ngày, trong lúc một mình dọn đồ để chuyển sang nhà mới, tôi vô tình thấy lá thư của một người bạn gửi cho vợ tôi với lời thăm hỏi về lễ ăn hỏi và đám cưới cách đây đã 17 năm (lúc đó chúng tôi chưa biết đến nhau)
Tôi lướt qua lá thư và không khỏi choáng váng khi đọc những dòng chữ đó. Tôi không thể tin vào mắt mình nữa và phải đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Suốt nhiều giờ sau đó, tôi ngồi một mình hút thuốc lá suông với những dòng chữ nhảy múa trong đầu. Tại sao lại thế? Tại sao tôi lại là người cuối cùng biết về việc này? Điều gì đã xảy ra? Tại sao họ chia tay nhau? Họ có con chung hay không? v v và v v…
Quay trở lại quãng thời gian mười mấy năm trước đây, chúng tôi quen nhau khi cô ấy vào làm cùng công ty. Tôi mau chóng bị cuốn hút bởi vẻ trẻ trung và thông minh của cô ấy lúc đó. Tôi tiếp cận, tìm hiểu rồi ngỏ lời. Sau thời gian tìm hiểu hơn một năm, chúng tôi đã tiến đến một đám cưới rồi những đứa con lần lượt ra đời. Trong những năm đó, nói chung cuộc sống chung khá thuận lợi tuy rằng cũng có những lúc vợ chồng xung khắc, lời ra tiếng vào. Chuyện nghiêm trọng duy nhất có lẽ chỉ là xung đột giữa mẹ chồng và nàng dâu. Về quan hệ vợ chồng, chúng tôi khá hòa hợp, đều đặn và không có vướng mắc gì. Tôi vốn không rượu chè, cờ bạc hay quan hệ nam nữ lăng nhăng (đôi khi còn bị coi là nghiêm túc quá). Tôi chỉ có cái tật nghiện thuốc lá và café, thỉnh thoảng cũng có nhậu chút đỉnh với bạn bè hoặc đối tác. Việc nhà tôi không nề hà hay trốn tránh. Tôi sống đơn giản và hơi khô khan, nhưng tự trong lòng tôi coi gia đình là tất cả những gì quý giá nhất mà tôi đang có.
Tôi không thể tin vào mắt mình nữa và phải đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Suốt nhiều giờ sau đó, tôi ngồi một mình hút thuốc lá suông với những dòng chữ nhảy múa trong đầu. (Ảnh minh họa)
Nói thêm để mọi người cùng hiểu, tôi vốn không phải là loại người cổ hủ và bảo thủ, coi cái màng trinh là điều quan trọng nhất để đánh giá phẩm hạnh của một người con gái. Tôi cho rằng trinh tiết của người con gái chính là ở sự chung thủy và cái nết đoan trang. Tôi vẫn nhớ, lần đầu tiên sau khi hai đứa gần gũi nhau, tôi đã cố ý lánh ra một chỗ khác. Tôi không cần phải thấy vài giọt máu trên tấm ga trải giường, và quan trọng hơn tôi không muốn gây khó xử cho người tôi yêu chỉ vì một quan niệm lỗi thời.
Sau này, khi đã thành vợ thành chồng, chúng tôi gần như có một thỏa thuận ngầm, không bao giờ hỏi hoặc truy xét về quá khứ hay người (yêu) cũ của nhau. Nhớ lại thời gian trước khi lấy nhau, thỉnh thoảng có lúc cô ấy có ánh mắt khá lạ khi nhìn tôi. Phải chăng cô ấy đã định nói với tôi điều đó? Nghĩ lại, tôi cũng thông cảm phần nào cho cô ấy. Ai ở trong hoàn cảnh đó mà chẳng có những nghĩ suy và khó xử như vậy.
Video đang HOT
Tôi đã có quyết định của riêng mình, đốt lá thư và coi như chưa bao giờ biết về việc đó. (Ảnh minh họa)
Mấy năm gần đây, tôi gặp nhiều khó khăn trong công việc, thu nhập giảm sút và từ đó nhiều xung khắc trong quan điểm và cách sống giữa chúng tôi bắt đầu nảy sinh. Có những lúc cô ấy đã buông ra những lời cay đắng và làm cho tôi bị tổn thương. Những lúc đó, tôi chỉ muốn hét lên những lời thật cay nghiệt vào mặt cô ấy cho hả giận. Nhưng rồi, sau khi tĩnh trí lại, tôi hiểu rằng điều đó sẽ chỉ làm chúng tôi xa cách nhau thêm. Tôi không thể thay đổi được quá khứ, cái gì đã qua thì nên để nó qua đi.
Tôi đã có quyết định của riêng mình, đốt lá thư và coi như chưa bao giờ biết về việc vợ từng có một đời chồng. Tuy rằng trong lòng tôi đau đớn vô cùng nhưng tôi biết, mình còn rất yêu cô ấy. Một đêm nọ, tôi nắm tay vợ khi đang ngủ, bàn tay cô ấy thô và ráp đi nhiều, bất giác cảm thấy bùi ngùi. Dù gì đi chăng nữa, hiện tại cô ấy vẫn là vợ tôi với đầy đủ hai mặt tốt xấu. Vậy đó, tôi có chấp nhận được không? Hạnh phúc ở quá khứ hay hiện tại?
Nhưng, những dòng chữ đó, những cái gai đó không biết bao giờ tôi mới có thể tống khứ chúng đi được. Có ai đó đã nói thế này: “Thời gian sẽ làm lành những vết thương, nhưng cuối cùng sẽ để lại sẹo”. Vâng, một vết sẹo trong tâm hồn thì chẳng bao giờ xóa được hoàn toàn. Chỉ có tình yêu chân thành và sự tin tưởng mới xóa được những vết sẹo đó để con người lại gần nhau hơn.
Viết ra những dòng này tôi muốn lưu ý với mọi người (đặc biệt là các chị em phụ nữ), người ta nói “mắt không thấy thì tim không đau”. Đàn ông thì thường khó hơn phụ nữ trong việc chấp nhận những điều như thế. Vậy hãy sống trọn vẹn với hiện tại và tuyệt đối không để những gì trong quá khứ ảnh hưởng đến hạnh phúc mà mình đang có.
Dẫu sao thì mình vẫn phải sống, vì tương lai của chính mình và những người thân yêu nhất.
Nếu không có cái mình yêu thì hãy yêu cái mình có
Que sera sera !
Theo Blogtamsu
Cách giữ chồng đáng yêu của cô vợ ngố nhà tôi
Nhiều lần vợ giận, ăn xong vợ quay đít đi thẳng. Tôi hỏi ngu: "Ơ thế không rửa bát với anh à." Vợ nguýt một cái rõ dài, không đáp lại câu nào mà lên tầng nằm đắp chăn, thế là tôi đi rửa bát một mình, rửa nhanh còn lên dỗ vợ. Vợ hay giận hờn vu vơ lắm nhưng chỉ cần ôm vợ thật chặt rồi xin lỗi là cơn hậm hực của vợ giảm nhiệt ngay, chiêu này áp dụng mãi vẫn có tác dụng.
Hôm nay vợ con về nhà ngoại chơi, ở nhà mình buồn quá nhớ vợ nên tôi ngồi viết những dòng này để kể về cuộc hôn nhân cũng như cô vợ ngố của mình, để lỡ sau này tôi có chán hay giận hờn vợ còn lôi ra đọc lại để tìm lại tình yêu trong tôi dành cho cô ấy.
Vợ tôi năm nay 29 tuổi, dễ thương và đáng yêu. Ngày trước khi tôi quen vợ cũng rất tình cờ qua người bạn thân, chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào tôi lại thích cô ấy. Năn nỉ con bạn mãi nó mới cho số vợ để cưa cẩm, nghĩ lại ngày đó mình cũng sến sủa ghê.
Tôi yêu vợ từ những điều bị dị nhất (Ảnh minh họa)
Sau nửa năm cưa cẩm cuối cùng vợ đổ cái rụp, tôi mừng rơn người. Có hôm rảnh nên tôi đưa cô ấy đi công viên chơi, đang nắm tay nhau tự dưng cô ấy tụt tay ra rồi chạy nhanh. Tôi ngơ ngác không hiểu gì, 2 phút sau đã thấy cô ấy leo tọt lên cái đu của trẻ con và cười hớn hở gọi tôi: "Anh đẩy hộ em cái". Tôi cũng làm theo ý nguyện của vợ, đẩy phát cô ấy bay tít từ đầu này giây đến đầu kia dây rồi hú lên sung sướng trước ánh mắt của bao người.
Tôi kêu vợ xuống đi, cô ấy cười toe toét bảo: "Hôm trước em phục mãi mà bọn trẻ con chẳng cho chơi, may quá hôm nay rảnh người nên thử cảm giác mạnh tý." Vợ cứ ngây ngô đáng yêu như trẻ con vậy.
Yêu nhau gần hai năm thì chúng tôi tổ chức đám cưới, cô ấy thật xinh đẹp và lộng lẫy trong chiếc váy cưới tinh khôi. Tôi luôn thầm nghĩ sẽ cố gắng để cô ấy được vui vẻ. Lấy chồng về, vợ vẫn vui vẻ yêu đời nhưng không phải không biết chăm lo gia đình.
Sáng nào vợ cũng dậy chuẩn bị bữa sáng cho tôi và cơm hộp cho tôi đi làm, còn tôi chỉ muốn ôm cô ấy ngủ nướng. Ngày đầu tiên vợ chuẩn bị cơm xong cho vào túi đẹp đẽ rồi bảo tôi đến cơ quan mới được mở nên tôi cũng làm theo, mấy anh chị cùng cơ quan tò mò vợ mới cưới nấu ăn như thế nào. Tôi chỉ cười gãi đầu vì thật ra tôi cũng không biết có gì trong đó.
Và cô vợ ngốc khiến tôi bất ngờ với những món ăn đẹp đẽ ngon lành, tôi không nghĩ tay nghề nấu ăn của vợ lại lên cao như vậy. Cơ quan tôi ai cũng xuýt xoa làm tôi tự hào về vợ lắm.
Trước ngày cưới, vợ bảo rằng, anh có thể đi chơi với bạn bè, đi tiếp khách nhưng anh phải hứa với em một điều là không bao giờ được đi qua đêm. Tôi ôm vợ và hứa đảm bảo, nhưng ai dè có hôm qua nhà bạn uống rượu vì quá chén tôi ngủ quên lúc nào không hay, bạn bè tôi cũng vậy, điện thoại thì hết pin. Tỉnh dậy thấy 4 giờ sáng và chợt nghĩ tới vợ, tôi cong đít chạy về.
Đang rón rén bước vào thì vợ bật điện làm tôi giật nảy, tôi lắp bắp: "Sao em chưa ngủ". Cô ấy khóc và nói: "Đồ đáng ghét, anh đi luôn đi." Rồi bỏ về phòng. Từ sau hôm đó không bao giờ tôi dám đi qua đêm nữa, tôi sợ vợ buồn và lại thức cả đêm.
Ngày trước cứ nhận lương là vợ đi mua quần áo, giày dép, mỹ phẩm. Đồ của cô ấy có mà mặc cả mấy tháng không đụng hàng, nhưng từ khi lấy nhau về, vợ dành hết tiền để tiết kiệm nuôi con, mua quần áo đẹp cho chồng và mua đồ ăn ngon mỗi ngày. Nhìn thấy vợ thay đổi tôi vừa vui vừa thương vợ.
Nhiều lần vợ giận, ăn xong vợ quay đít đi thẳng. Tôi hỏi ngu: "Ơ thế không rửa bát với anh à." Vợ nguýt một cái rõ dài, không đáp lại câu nào mà lên tầng nằm đắp chăn, thế là tôi đi rửa bát một mình, rửa nhanh còn lên dỗ vợ. Vợ hay giận hờn vu vơ lắm, nhiều khi đến phát khổ, nhưng chỉ cần ôm vợ thật chặt rồi xin lỗi là cơn hậm hực của vợ giảm nhiệt ngay, rồi lại nép mình như con mèo con vào lòng chồng ấy mà, chiêu này áp dụng mãi vẫn có tác dụng trừ những lúc tôi phạm lỗi tày đình thì bị đạp cho mấy phát.
Những lúc bị vợ phi mấy chưởng, đau một tôi sẽ tỏ ra đau mười rồi nằm rên la, vợ sẽ quay đít lại hỏi han ngay. Biết vợ thương chồng nên toàn sử dụng các chiêu này để xiêu lòng vợ. Cái tính hay tủi thân động tý là sụt sịt nữa, nhiều khi vợ làm chồng đau đầu ghê.
4 năm qua, chưa bao giờ ra đường cùng nhau mà tôi không nắm tay vợ (Ảnh minh họa)
4 năm kết hôn, chưa sáng nào vợ không chuẩn bị thức ăn cho tôi mang đi làm. Tối nào hai vợ chồng cũng cùng rửa bát sau khi ăn xong, rồi cùng nhau đi giặt đồ, xem phim rồi ôm nhau lăn ra ngủ. Vợ tôi giữ chồng chẳng bằng đao to búa lớn hay chiêu trò gì nhưng tôi luôn yêu cô ấy từ những điều bình dị nhất. Cô ấy luôn đặt chồng con lên hàng đầu, luôn dành cho chúng tôi những nụ cười tươi nhất, bữa ăn ngon nhất và tình yêu lớn nhất.
Tôi ra ngoài xã hội, lịch lãm và trẻ trung không ít các cô gái vây quanh, gạ gẫm nhưng trái tim tôi chỉ dành cho cô vợ ngốc ở nhà. Mà vợ tôi cũng có phải xấu xí gì đâu, cô ấy quyến rũ và xinh đẹp, đầy người nhòm ngó ấy chứ. Tôi phải giữ cô ấy mới đúng hơi đâu mà đi lăng nhăng nữa.
4 năm qua, chưa bao giờ ra đường cùng nhau mà tôi không nắm tay vợ. Hai vợ chồng chúng tôi cùng đi chợ, nấu ăn, dành cho nhau những lời khen ngợi vui vẻ. Có hôm rảnh rỗi, hai đứa mua cả đống bắp ngô, hoa quả về làm nước uống. Vợ tôi nhí nhố nhưng được cái giỏi nội trợ, khiến bạn bè tôi cứ muốn đến nhà ăn cơm suốt.
Mỗi sáng vợ và tôi luôn ôm hôn nhau trước khi đi làm, vì trước lúc cưới vợ có ra quy định đó. Nhưng với tôi, tôi tự nguyện và cảm giác hạnh phúc khi làm điều đó chứ chẳng phải do vợ bắt làm nên mới phải làm. Nhiều lúc hứng lên vợ còn bật nhạc lãng mạn, đốt vài cây nến rồi hai vợ chồng nhảy với nhau một bài tình tứ.
Tôi thấy càng ngày càng yêu vợ, yêu sự nhí nhố nhưng rất đỗi thánh thiện của cô ấy. Tôi yêu sự chu đáo và tính trẻ con của vợ. Vợ ơi cảm ơn em, cảm ơn đã luôn giữ chân anh, trái tim anh từ những điều bình dị nhất.
Theo Blogtamsu
Mỗi lần chờ chồng, là mỗi lần thấy chồng đứng ôm hôn người khác dưới nhà Người đàn ông bước xuống chiếc xe đó là chồng tôi và cô gái kia là ai? Chồng ôm hôn cô ấy thắm thiết rồi nói lời tạm biệt trước khi vào nhà. Anh nhìn theo cho đến khi chiếc xe đi mất hút. Trái tim tôi như có gì đó bóp nghẹt, không thở nổi, tôi lết chân vào phòng nằm, nước...