Sau đúng 1 ngày làm dâu, tôi gom hết 50 cây vàng và để lại mẩu móng tay ở giường mẹ chồng
Sau đúng 1 ngày làm dâu, tôi gom hết số vàng lớn và cắt móng tay của con gói lại để giường mẹ chồng rồi bế con đi thẳng để rồi 1 tuần sau đó…
Bố mẹ anh liền xua đuổi và cấm đoán chúng tôi yêu nhau (ảnh minh họa)
Tôi và Hùng đến yêu nhau từ hồi còn là sinh viên năm cuối đại học. Tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc mà chúng tôi đến với nhau, lần ấy Hùng thất tình anh tìm đến tôi để giải bày tâm sự. Rượu chè tâm sự với nhau kiểu gì mà sáng hôm sau tỉnh dậy tôi và Hùng đã không mảnh vải che thân và có lẽ đêm qua chuyện tồi tệ kia cũng xảy ra mà cả 2 không thể kiểm soát được hành vi của mình.
Sau lần đấy, Hùng chuyển qua yêu tôi vì muốn gánh trách nhiệm về cái đêm anh đã vô tình lấy cái ngàn vàng của tôi. Thực chất ban đầu tôi không yêu Hùng, tôi chỉ coi anh là bạn thân nhưng sau này chính sự quan tâm chăm sóc của anh khiến tôi có tình cảm và cứ muốn Hùng ở bên mãi thôi.
Sau đêm “nhỡ” ấy, tôi và Hùng thường xuyên qua lại với nhau vì đằng nào cũng mất rồi. Yêu nhau được 2 năm thì Hùng công khai mối quan hệ của 2 đứa và đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Nhà Hùng giàu lắm, bố mẹ anh lại là dân kinh doanh nên rất kỹ tính và khó gần. Biết tôi chỉ là đứa nhà quê không có địa vị xã hội cũng như tiền, bố mẹ anh liền xua đuổi và cấm đoán chúng tôi yêu nhau. Sau lần ấy thì tôi không đến nhà Hùng nữa.
Nhiều lúc tôi định chia tay nhưng Hùng không đồng ý, anh bảo con gái quan trọng nhất trinh tiết. Anh đã lấy của tôi, giờ mà chia tay ắt hẳn cuộc sống hôn nhân của em sẽ khổ, vì thế anh đòi ở bên tôi bằng được dù có cưới hay không. Thế rồi đùng 1 cái tôi có thai ngoài ý muốn, ngày đưa que thử thai 2 vạch cho Hùng tôi sợ lắm. Nhưng chính giây phút ấy anh lại nắm chặt tay tôi nói sẽ kết hôn vì không muốn cô sinh ra không có bố.
Lại 1 lần nữa tôi bước chân vào nhà Hùng, lần này anh lấy đứa bé ra dọa và ép bố mẹ phải cưới nhưng ông bà vẫn không chịu. giận bố mẹ Hùng chuyển hẳn ra ngoài ở với tôi như vợ chồng mà chăm sóc tôi suốt những tháng ngày bầu bí. Đến ngày sinh, Hùng lo lắng không thôi cho mẹ con tôi thì bố mẹ anh cũng đến họ lườm nguýt rồi bĩu môi dè bỉu các kiểu nhưng vì đau tôi cũng mặc kệ. Đứa bé vừa cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc tôi ngất đi vì kiệt sức.
Video đang HOT
Là con trai, nó giống tôi lắm Hùng hét lên trong sung sướng như vậy. Những tưởng đứa bé ra đời thì bố mẹ anh sẽ nhận, nhưng không họ lại lần nữa từ bỏ máu mủ của mình. Cứ thế tôi tủi nhục ôm con về quê chăm sóc đến khi nó được gần 1 tuổi thì nhà Hùng bất ngờ mang trầu cau đến xin cưới. Thấy tôi bất ngờ, Hùng nháy mắt ra hiệu mọi chuyện đã ổn. Anh đã giúp tôi có 1 gia đình đúng nghĩa và không phải sống cảnh mẹ đơn thân.
Ngày cưới được tổ chức hoành tráng tại 1 khách sạn 5 sao ở thành phố. Hôm ấy mẹ chồng không hiểu sao lại hào phóng lên trao cho tôi hẳn 50 cây vàng trước mặt quan khách. Nhận vàng của người mẹ chồng giàu có mà tôi buồn nhiều hơn vui, liệu đây có phải là chiêu trò của bà nhằm để khoe mẽ với thiên hạ rồi sau đó đòi lại hay là cho thật đây. Cưới xong, vợ chồng tôi về nhà nghỉ ngơi. Ôm lấy tôi, Hùng cười hạnh phúc bảo: “Cuối cùng anh cũng cho tôi 1 cái kết ngọt ngào”.
Những tưởng hạnh phúc đã mỉm cười với tôi rồi, nhưng không sáng hôm sau vừa dậy xuống bếp làm cơm cùng ô sin. Đang loay hoay rửa rau thì mẹ chồng từ phòng đi xuống hắng giọng nói 1 câu khiến tôi không thể nhẫn nhịn được thêm nữa.
- Cái ngữ gái đ* lại còn mang thứ con hoang về nhà này nữa cơ à? Tôi tưởng thằng bé đó nhà ngoại phải nuôi chứ, ai ngờ không phải cháu mình mà nhà tôi phải chứa cái của nợ ấy như đống rác thối thế này sao? Nói cho cô biết, từ giờ đến trưa cô bế ngay đứa bé này đi đâu thì đi đừng có để nó lại nhà tôi thêm 1 ngày nào nữa.
Mẹ ạ, mẹ sẽ hối hận về câu nói này đấy! (ảnh minh họa)
- Mẹ ạ, mẹ sẽ hối hận về câu nói này đấy!
- Cô đe dọa tôi đấy à?
Không nói gì, tôi lên thẳng nhà mở tủ gom hết 50 cây vàng trưa qua mẹ chồng cho rồi khẽ cắt mẩu móng tay của con trai rồi gói vào 1 gói nhỏ mang sang để ở giường mẹ chồng. Trả lại mẹ chồng tất cả những thứ đó và cả bằng chứng minh oan cho mẹ con tôi, tôi bế con đi thẳng không lời từ biệt người chồng tốt đang ngủ say kia nữa.
Sáng đi thể dục về thấy vàng và mẩu móng tay trẻ con để trên giường mình, mẹ Hùng dường như đã hiểu ra điều gì, Bà cất vội vàng đi và khẽ mang mẩu móng tay ấy đi xét nghiệm ADN xem thế nào. Từ ngày tôi bế con về ngoại, chồng ngày nào cũng đến xin lỗi thay mẹ rồi khuyên ngăn các kiểu nhưng tôi không về. Tôi muốn nghe lời xin lỗi từ mẹ chồng chứ không phải anh.
1 tuần sau có kết quả xét nghiệm, mẹ Hùng sốc khi biết đứa bé có quan hệ huyết thống với Hùng. Giờ bà mới công nhận nó là cháu mình và thấy hối hận vô cùng khi đã đuổi con dâu đi. Vội lái xe về quê đó mẹ con dâu về, bà xin lỗi rồi cả khóc nữa nhưng tôi không về. Tôi bảo với mẹ chồng rằng: “Bao giờ mẹ chồng dù hết khinh, hết ghét tôi thì tôi sẽ về”. Nghe vậy bà không nói gì, lẳng lặng quay người ra về rất muốn bế được cháu nội của mình.
Tôi làm thế có lẽ là không phải, nhưng tôi muốn mẹ chồng hiểu 1 điều rằng tôi không lừa dối và tham lam như bà nghĩ. Vì với tôi không có tiền, không có chồng và nhà chồng tôi vậy nuôi dạy con trai nên người và không phải cầu cạnh họ.
Theo blogtamsu
Mẹ ơi, con không muốn trở thành "cây vàng" di động!
Nghĩ tới ngày cưới, cổ, tai và tay đeo đầy những vàng, con chỉ sợ có ai vui tính lại chụp hình con rồi tung lên mạng, thành ý của mẹ sẽ bị hiểu lầm.
Nghĩ tới ngày cưới, cổ, tai và tay đeo đầy những vàng, con chỉ sợ có ai vui tính lại chụp hình con rồi tung lên mạng, thành ý của mẹ sẽ bị hiểu lầm. (ảnh minh họa)
Còn tận gần hai tháng nữa đám cưới của bọn con mới được tổ chức, nhưng mấy ngày này mẹ cứ chạy đôn chạy đáo khắp nơi, dặn dò cắt cử công việc cho từng người trong họ. Mọi việc thực ra đã đâu vào đấy hết cả rồi, nhưng mẹ bảo mẹ vẫn cứ lo lo. Anh là con trưởng nên mẹ muốn đám cưới phải thật to, thật hoành tráng, còn mấy chú sau này đám cưới xuề xòa thế nào cũng được, chẳng ai dám chê trách điều gì.
Một mình mẹ đứng ra quyết hết mọi chuyện, vì "bố chúng mày quanh năm suốt tháng đi làm xa, chả biết gì". Mẹ đặt cỗ trước cả ba tháng, tận 50 mâm (mỗi mâm 6 người, vị chi là... 300 người); lễ ăn hỏi phải 10 tráp mà tráp nào tráp nấy cũng phải đầy đặn, bưng muốn gãy cả tay, rồi ngày cưới con phải diện đủ 5 bộ váy mẹ đã duyệt trước, thay đủ 3 đôi giày mẹ đã đi đặt làm riêng cho vừa vặn chân con... Mới nghe mẹ liệt kê sơ sơ mà hai vợ chồng con đã muốn ngất xỉu. Nhưng bọn con còn chưa kịp ngất xỉu thì mẹ lại thông báo với con một tin "sét đánh ngang tai": "Mẹ đã dặn dò mọi người rồi, cưới chúng mày, tiền mừng cưới phải quy hết ra vàng, đeo lên người cho nó hoành tráng. Ai có nhiều mừng nhiều, ai có ít mừng ít, ai khó khăn thì gom lại mua chung. Chúng mày khỏi phải bóc phong bì làm gì cho mệt".
Nghĩ tới ngày cưới, cổ, tai và tay đeo đầy những vàng, con chỉ sợ có ai vui tính lại chụp hình con rồi tung lên mạng, thành ý của mẹ sẽ bị hiểu lầm. Nhưng khi con từ tốn giải thích như thế thì mẹ lại gạt đi: "Hiểu lầm càng tốt. Vàng ai chả mê. Con dâu trưởng của tôi trông phải thật hoành tráng chứ! Cả đời người mới có một lần đấy con ạ". Thế là con đành im lặng, chỉ riêng chồng con là ôm bụng cười đến rung cả người. Nhưng chồng con còn cười chưa dứt cơn thì mẹ đã lại tằng hắng: "Cười cợt gì? Mày cũng phải đeo phụ vợ nữa đấy. Một mình nó đeo chắc gì đã hết". Mặt chồng con tái đi.
Không khí im lặng bao trùm. Mẹ đứng dậy đi thẳng vào phòng ngủ rồi đem ra một cái tráp bằng gỗ sồi cũ. Mẹ cẩn trọng mở nắp tráp. Trong đó là cơ man kiềng, nhẫn, bông tay, lắc tay... bằng vàng. Mẹ bảo lúc nào dư dả tiền một chút là mẹ lại gom góp đi mua một món, mẹ bắt đầu mua chỗ vàng này từ lúc chồng con mới là sinh viên năm nhất Đại học. Mẹ chẳng có đất đai, ruộng vườn, nhà cao cửa rộng. Đây là chút quà mẹ để dành cho con dâu tương lai. Mẹ đợi ngày này từ lâu lắm rồi. Rồi mẹ bảo với con: "Vàng mẹ mua là vàng bốn số 9. Chúng mày xem, mẹ để qua bao nhiêu năm mà nó vẫn cứ sáng choang thế này. Tới ngày cưới, mẹ sẽ đem chỗ bông tai, lắc vàng này đi gắn thêm đá cho sang. Vàng trơn nhìn cứ đơn giản thế nào ấy".
Mẹ vừa dứt lời, chồng con lại ôm bụng cười ngặt nghẽo. Mẹ nguýt anh: "Đá mẹ gắn cũng phải là đá xịn chứ không phải đá cuội đá sỏi đâu mà mày cười. Mày đừng có coi thường con mắt thẩm mĩ của mẹ". Con nào dám cười, con chỉ thấy thương mẹ. Mẹ sợ chúng con thiệt thòi, mẹ sợ làng xóm chê trách, rồi mẹ ôm hết lo lắng vào người. Việc gì mẹ cũng phải đích thân đứng ra quán xuyến mẹ mới thấy yên tâm. Bác Hai còn kể với con, mẹ ra tận nơi đặt cỗ bàn, gặp ông quản lý để "dằn mặt": "Đám cưới con trai lớn của tôi mà có bất cứ sai sót nào thì đừng trách tôi ác!". Mẹ bảo tới ngày cưới, con cứ cười cho thật tươi, mọi việc đã có mẹ mời tận 300 khách (mà mẹ còn nói 300 khách là ít, mẹ đang tính mời thêm). Chúng con sợ không đủ sức đi hết 50 bàn để uống rượu mừng.
Rồi mẹ đã nháy trước với cả họ là phải mừng cưới bằng hiện kim. Con thực lòng không muốn mình trở thành một cây vàng di động trong ngày cưới. Tính con trước giờ đơn giản, thậm chí hơi xuề xòa. Đám cưới đúng là dịp cả đời chỉ có một lần, nhưng con vẫn luôn mong đó sẽ làm một đám cưới giản dị, ấm cúng và vui vẻ. Con cũng không để tâm khách khứa tới tham dự sẽ cân đo đong đếm số vàng con đeo lên người mà quy đổi ra hạnh phúc ra sao. Con chỉ mong, đám cưới sẽ là một ngày vui, không phải một ngày mà cả nhà mình ai cũng căng như sợi dây đàn vì lo lắng. Chẳng có đám cưới nào có thể làm vừa lòng hết tất cả các khách mời, nên nếu có một ai đó lên tiếng chê bai, con cũng mong mẹ sẽ bỏ qua nếu đó là chuyện nhỏ.
Còn tới tận gần hai tháng nữa mới tới ngày cưới, chúng con chỉ muốn mẹ có thời gian để nghỉ ngơi và bình tâm suy nghĩ lại. Giá như nhà mình có thể bớt khách mời lại, tiền mừng cưới hoàn toàn là tùy tâm, con chỉ cần mặc 1-2 bộ váy cưới và đeo trên người một bộ trang sức duy nhất mà mẹ tặng thì hạnh phúc quá. Hôm qua, lúc đi xem đồ trang trí cho ngày cưới, mẹ bị tụt huyết áp, xém tí thì ngất xỉu mà mẹ vẫn giấu con. Mẹ ơi, mẹ có thể buông bớt việc, để mọi người có thể xắn tay vào phụ giúp. Chúng con không cần một đám cưới hoành tráng để mỗi lần nhắc tới ai cũng phải xuýt xoa. Chúng con cần một đám cưới "vừa sức" và mọi người ai cũng có thể cười nói thoải mái, vui vẻ. Được không mẹ?
Theo Afamily
Bế con mới sinh về chồng đã ném thẳng phích nước nóng vào người quát: "Cô mang thứ... Tôi bật khóc ôm chặt lấy con, chân tôi đau rát vì dính nước nóng? Tôi lê đôi chân đau đớn đi vào bếp, khó nhọc lấy kéo cắt mấy sợi tóc của con để lên bàn rồi bỏ đi. ảnh minh họa Yêu nhau 2 năm tôi và chồng quyết định kết hôn. Cuộc sống ban đầu của vợ chồng hạnh phúc...