Sau đêm tân hôn, tôi phải muối mặt mời bác sĩ về tận nhà khám cho chồng vì nhỡ…
Đấy, người ta tân hôn thì vui vẻ còn vợ chồng tôi tân hôn thì phải muối mặt mời bác sĩ về khám cho chồng chỉ vì nhỡ “ấy” thôi chứ.
Được người mai mối cho Tiến, tôi ưng lắm. Anh hơn tôi 6 tuổi, đẹp trai và công việc ổn định. Đó là mẫu người tôi đã tìm kiếm bao lâu và giờ cơ hội đến tôi chẳng ngần ngại mà tự cầm cưa anh trước mặc kệ anh nghĩ gì. Yêu được anh, tôi vui lắm. Hễ đi đâu là tôi kéo anh đi cùng để khoe người yêu với tụi bạn để cho tụi nó gato và thấy bạn trai tôi là người hoàn hảo như thế nào.
Cứ thế yêu nhau được 7 tháng thì anh cầu hôn tôi. Qúa bất ngờ về chuyện này nhưng tôi không từ chối. Tôi yêu anh và chuyện cưới anh là hạnh phúc của đời tôi, vì thế tôi tin làm vợ anh tôi sẽ được hạnh phúc và không lo khổ.
Đám cưới của 2 đứa được tổ chức ở nhà hàng, lần đầu mặc váy cưới đi bên người đàn ông yêu thương tôi cứ tủm tỉm cười mãi không thôi. Lũ bạn thấy vậy lại rỉ tai bảo: “Mày vớ được hũ vàng đấy, nhớ giữ chặt không mất là tiếc hùi hịu ấy”. Chẳng cần chúng nó nhắc tôi cũng biết phải bảo vệ chồng mình trước ánh mắt của các cô gái như thế nào.
Cứ thế tôi nắm tay anh, cùng anh trao chiếc nhẫn cưới trước sự chứng kiến của bao người. Vậy là từ nay anh sẽ là của tôi, tôi sẽ khiến anh yêu tôi đến già và cấm cửa được liếc cô gái nào khác ngoài vợ. Đúng lúc tôi đang mơ mộng linh tinh thì chồng véo má tôi 1 cái bảo câu khiến tôi giật mình thon thót: “Vợ cười ít thôi, không tối anh xử nặng em đấy!”. Giờ tôi mới ớ ra, đêm tân hôn tối nay tôi phải trả nợ cho anh chuyện tế nhị. Ngày yêu nhau mấy lần anh đòi hỏi tôi chuyện đó, nhưng tôi từ chối và kêu để dành đến đêm tân hôn. Không biết đêm nay tôi sẽ ra sao khi anh đòi nợ cả gốc lẫn lãi trong chuyện này đây.
Vợ cười ít thôi, không tối anh xử nặng em đấy! (ảnh minh họa)
Đám cưới xong, tôi khổ sở đi thay bộ váy cưới và gỡ không biết bao chiếc ghim tóc trên đầu. Chồng nhìn tôi cười sung sướng bảo: “Ai bảo em thích điệu cơ”. Quay lại lườm chồng 1 cái mà tôi bực chồng đến thế không biết. Đàn ông chẳng thương vợ chỉ giỏi đá đểu là nhanh.
Đến 9h tối vợ chồng tôi tắt điện đi ngủ, vừa buông màn xuống chồng đã lôi tuột tôi vào lòng anh nhìn với ánh mắt đầy ẩn ý. Đẩy chồng ra tôi vơ vội cái gối ôm chặt vào lòng kêu lên.
- Anh nằm yên ở đó. Em chưa sẵn sàng cho chuyện này đâu. Hay là để mai đi, mai em khỏe và suy nghĩ kỹ hơn chúng ta sẽ tân hôn.
- Vợ ngốc này, trẻ con vừa thôi. Ai đời tân hôn cần chuẩn bị chứ. Thôi, để anh giúp em làm quen với chuyện này nhé. Em cứ tính nợ anh mãi không chịu trả thế à.
Video đang HOT
- Ơ… ơ… anh buông em ra, em bảo em chưa chuẩn bị cơ mà.
Giành cơ với chồng 1 lát thế nào tôi bị anh khống chế và ngoan ngoãn nằm trong vào tay anh. Nhưng khi chồng vừa kéo áo tôi ra và chẳng may chạm nhẹ vào ngực khiến tôi hốt hoảng sợ hãi đứng phắt dậy nhảy xuống giường.
Thấy vợ không có thái độ hợp tác, chồng tôi liền nhăn mặt xuống bế tôi lên. Nhưng vì sợ, vì là lần tôi tôi cứ bám chặt lấy chân bàn không buông khiến anh gia sức gỡ tay tôi ra bằng được. Giành co 1 lúc thế con dao gọt hoa quả ở trên bàn đâm trúng đùi anh. Anh kếu đau oai oái, tôi cứ nghĩ là anh đùa nên đẩy mạnh anh ngã xuống nhà bò vội lên giường cười hả hê. Nào ngờ ngồi ở giường 5 phút vẫn thấy anh ở dưới đấy mặt nhăn nhó.
Em gọi bác sĩ rồi, anh cố chịu nhé (ảnh minh họa)
Thấy thế, tôi liền ra bật điện vội vã xem chồng thế nào. Trời đất ơi máu chảy nhiều quá, lại còn con dao vẫn cắm ở đùi anh nữa khiến tôi sợ tái mặt. Nhìn chồng rút con dao đó ra tôi sợ đến nỗi ngất luôn. Sáng tỉnh dậy thấy mình nằm trên giường còn chồng đang ngồi nhăn nhó nhìn vết thương anh quấn tạm mảnh vải vào.
Sợ quá tôi định gọi cấp cứu đưa anh vào viện, nhưng chồng bảo đừng gọi anh chịu được. Ai đời sau đêm tân hôn phải nhập viện khẩn cấp mọi người nghĩ xấu vợ chồng anh hăng hái trong chuyện kia quá nên mới thế… Nghĩ chồng nói cũng đúng, nhưng không gọi nhỡ vết thương của anh nhiễm trùng thì sao? Chợt nhớ ra anh đứa bạn làm bác sĩ, tôi liền gọi điện nhờ anh ấy đến nhà gấp khám cho chồng.
Có lẽ nghe điện thoại của tôi, anh ấy nghĩ vì vợ chồng thiếu tế nhị trong chuyện kia nên không dám đưa chồng đi viện. Thôi thì kệ anh ấy nghĩ gì, miễn sao anh ấy đến khám giúp chồng tôi là được.
Anh bác sĩ đến nhìn vết dao đâm ở đùi mà nhìn chồng tôi lắc đầu ngán ngẩm. Khám rồi băng bó xong các kiểu, anh ấy ra bảo tôi cầm tờ giấy này đi mua thuốc về. Ra về anh ấy còn bảo tôi 1 câu mà tôi đỏ ửng mặt xấu hổ: “Vợ chồng cô tân hôn đổ máu ghê quá. Lần sau có làm gì thì vừa phải thôi nhé, sợ quá đi”.
Vào nhìn chồng mà tôi cười như mếu, đấy đêm tân hôn tưởng vui vẻ thế nào ai ngờ được lại thành ra thế này. Biết như vậy thì chiều chồng luôn cho nó rồi, giờ ai mà biết thì có phải xấu hổ không cơ chứ?
Theo Một thế giới
Ngày ra mắt mới biết chồng có nhà biệt thự, bố mẹ tâm lý hết mức
"Đây là nhà anh. Anh đã định nói với em mấy lần trước. Nhưng anh ngại. Quán cà phê Tĩnh lặng anh trông đó là cửa hàng anh kinh doanh thêm".
Vy vốn là cô gái quê lên thành phố làm việc. Những ngày sống ở Hà Nội cô mới hiểu, Hà Nội ngoài sự sầm uất cũng có không ít gian nan trong công cuộc mưu sinh. Với một cô gái chưa từng học, chưa từng sống ở đây, thì việc hòa nhập gặp không ít khó khăn.
Cũng may cho Vy, ngày mới ra đây cô gặp Hoàng, một chàng trai thân thiện cũng từ quê ra. Theo Hoàng chia sẻ, anh ra đây cũng được 5 năm. Những ngày mới ra đây, anh cũng như cô, bỡ ngỡ vô cùng. Hoàng cũng dặn Vy có khó khăn gì cô cứ gọi cho anh.
Ngày đầu tiên chuyển đến phòng trọ mới, có Hoàng hỗ trợ Vy cảm thấy an tâm hơn. Sau đó, cũng chính anh là người tìm cô bạn ở ghép cùng phòng cho Vy. Từ dạo đó, mỗi khi Vy khó khăn, Hoàng là người luôn ở bên động viên cô.
Thấm thoắt cũng hơn nửa năm trôi qua. Vy dần có công việc ổn định, khi đó cô mới chợt nhận ra cô chưa hề biết nghề nghiệp của Hoàng, cô cũng chưa một lần mời anh đi ăn. Vy chỉ nhớ, mỗi lần Hoàng đến chơi với cô anh đều đi chiếc xe Dream cũ kỹ. Dù thế, Vy vẫn không cảm thấy làm khó chịu.
Một ngày Vy mời Hoàng đi ăn, Hoàng từ chối vì còn phải trông xe. Hôm đó, Vy mới biết ngoài công việc ban ngày làm nhân viên giao hàng, Hoàng còn nhận trông xe buổi đêm cho một quán cà phê. Thấy Hoàng quá bận rộn nên Vy mua tặng anh một món quà. Chẳng ngờ, món quà khiến Hoàng vui đến thế. Từ hôm đó, mỗi khi hai người đi chơi, Vy đều thấy Hoàng đeo chiếc đồng hồ cô tặng.
Chẳng may Vy hỏng xe giữa đường cũng từ đây cô mới hiểu ai yêu cô thật lòng (Ảnh minh họa).
Không ít lần bạn bè Vy đến chơi, Vy đều mời Hoàng đến. Cô cũng không ngần ngại giới thiệu hóm hỉnh về Hoàng. Bạn bè cô ai cũng thoải mái, khi đó, Hoàng cảm thấy rất vui. Anh luôn lịch thiệp, cư xử không bao giờ khiến Vy thất vọng. Nhưng ngày đó, cô chưa định hình được tình cảm của mình dành cho anh là tình yêu hay tình bạn.
Sau 2 năm quen nhau, Hoàng ngỏ lời yêu Vy. Khi đó, Vy bắt đầu cảm thấy bối rối. Cô không trả lời anh luôn mà xin anh mấy ngày để suy nghĩ. Khi ngỏ lời, Hoàng cũng nói thật hoàn cảnh của mình cho Vy.
Hoàng nói: "Gia đình anh có bố mẹ già, có ông bà nội. Thật sự cũng khó khăn, anh chưa có nhà chính thức ở đây, hàng tháng anh vẫn phải chi 3 triệu tiền nhà. Tiền ăn uống, điện nước khoảng 5 triệu nữa. Dù thế, anh sẽ cố gắng. Nếu em yêu anh, chắc chắn anh sẽ chung thủy, sẽ không bao giờ khiến em buồn".
Tới đây, Vy mới rõ gia cảnh n hà anh . Vy thương anh bội phần. Vy nghĩ, cô làm Biên tập viên truyền hình mỗi tháng lương tầm 10 triệu. Nếu hai người yêu nhau, cô sẽ hỗ trợ anh được phần nào. Dù thế, cô vẫn cảm thấy hoang mang về tương lai vô định. Cô nói với anh "Em cần suy nghĩ thêm, em không chắc mình hợp nhau".
Một buổi tối, Vy cùng ê kíp đi quay về muộn. Hơn 12h cô đang đi trên đường xe bị thủng xăm. Cô hốt hoảng lấy điện thoại gọi, nhưng hầu như những chàng trai đang tán cô đều tắt máy, hoặc báo bận ở xa. Khi cô đang hoang mang, cô thấy Hoàng gọi điện.
Giọng Hoàng nhỏ nhẹ: "Hôm nay không thấy em nhắn tin, không thấy em online. Không biết em có việc gì? Hay đi công tác đâu chưa về?".
Đầu dây bên kia Vy hốt hoảng. Sau những lời cô nói vội vã, Hoàng tắt máy, phóng 12km đến với Vy. Hôm đó, Vy đã ôm Hoàng mà khóc. Cô nhận thấy anh là một người đàn ông tốt.
Vy cũng nhớ tới câu nói của cha mình "Hãy lấy người đàn ông luôn tiến về phía trước, hãy lấy người đàn ông luôn nỗ lực trong cuộc sống. Còn hơn lấy người đàn ông chỉ biết vung tiền".
Vy nói với Hoàng cô không bao giờ ân hận vì quyết định hôm nay. Ngay chiều hôm sau, Hoàng mang một bó hoa hồng sang tặng Vy chính thức ngỏ lời lần nữa.
Yêu nhau được 7 tháng trải qua những vui buồn, khó khăn. Vy ngỏ ý muốn về ra mắt gia đình anh. Hoàng mới đầu còn ngần ngại, nhưng trước những lời chân thành của Vy, anh buộc lòng đồng ý.
Điều bất ngờ xảy đến khiến Vy như đứng tim khi ngày về ra mắt nhà bạn trai, Hoàng đưa cô về nhà và đứng trước một căn biệt thự rộng lớn bên hồ. Hoàng nói: "Đây là nhà anh. Anh đã định nói với em mấy lần trước. Nhưng anh ngại. Còn quán cà phê Tĩnh lặng anh trông đó là cửa hàng anh kinh doanh thêm. Thôi mình vào nhà đi, bố mẹ anh đang chờ đón em về đó".
Ngày hôm đó có lẽ là ngày nhiều bất ngờ nhất với Vy. Bố mẹ bạn trai cô cũng cực thân thiện, tâm lý và yêu thương các con. Dù mới biết mặt Vy, nhưng bố mẹ Hoàng đã coi cô như con cái trong nhà.
3 tháng sau đó, Vy và Hoàng chính thức làm đám cưới. Gia đình hai bên rất vui vẻ. Còn Vy và Hoàng khỏi phải nói, họ vô cùng hạnh phúc.
Hiện tại Vy đã là bà mẹ của 2 cô công chúa xinh xắn, tuy thế tình yêu của vợ chồng cô vẫn như ngày đầu. Thi thoảng Vy còn trêu anh thuở còn đi chiếc xe cà tàng tán gái. Dù thế, cả hai vẫn hiểu rằng, trong tình yêu đôi khi không nên quá cầu toàn, hạnh phúc sẽ đến với những trái tim yêu thật lòng.
Theo Người Đưa Tin
Bị chồng ghét chỉ vì tội... ngực to Bích bị chồng ghét vì tội ngực to, chỉ vì anh nghĩ ngực to trông giống gái làng chơi. Từ trước tới nay, việc có vợ sở hữu một thân hình lý tưởng, bộ ngực hấp dẫn, đẫy đà là niềm mong ước của nhiều ông chồng. Ấy vậy mà trái khoái thay, có những người vợ lại méo mặt chỉ vì mang...