Sau đêm tân hôn, mẹ chồng hùng hổ dắt con dâu trả về ‘nơi sản xuất’
Tôi không ngờ mẹ chồng mình lại khó tính, cổ hủ đến mức dắt trả con dâu về nhà bố mẹ đẻ ngay sau đêm tân hôn.
Khi về ra mắt, tôi đã cảm thấy không “ưa” mẹ người yêu một chút nào. Từ cách bà ta “tra hỏi” thân thế đến cách đối xử với người yêu của con trai mình. Thậm chí, bà còn ghé tai tôi nói khéo: “Con gái bây giờ hư lắm, chẳng biết giữ gìn bản thân tẹo nào. Làm con dâu cô mà mất trinh rồi thì xác định luôn là ra khỏi nhà”.
Khi anh cầu hôn, tôi đã suy nghĩ rất nhiều vì đây là hạnh phúc cả đời mình, mặt khác còn lo sợ sẽ xảy ra “chiến tranh” với mẹ chồng tương lai. Nhưng người yêu tôi trấn an rằng anh đang tiết kiệm gần đủ tiền mua chung cư nên chỉ phải sống chung với bố mẹ khoảng 1 năm. Bởi vậy, tôi đã đồng ý làm đám cưới mà không biết những “sóng gió” nào đang chờ mình ở phía trước.
Vì sinh trưởng trong gia đình có điều kiện nên ngày cưới bố mẹ tôi trao cho con gái rất nhiều vàng. Trong khi đó, mẹ chồng tôi chỉ cho con dâu chiếc nhẫn bé xíu. Nếu gia đình chồng nghèo khó còn chấp nhận được nhưng đằng này nhà anh cũng thuộc loại giàu có. Dù không vui trong lòng nhưng tôi vẫn cố mỉm cười khi nhận được món quà của mẹ chồng.
Mẹ chồng đuổi con dâu về “nơi sản xuất” khi không thấy dấu hiệu trinh tiết
trên ga trải giường (Ảnh minh họa)
Sau đám cưới, chúng tôi tranh thủ kiểm phong bì và quà bạn bè gửi tặng. Sau khi đếm xong, cả hai vợ chồng cũng được hơn 70 triệu chưa kể vàng bố mẹ tặng. Nhưng sau đó mẹ chồng xuất hiện tịch thu hết với lý do:”Mẹ giữ hộ cho. Hai vợ chồng còn trẻ chi tiêu hoang phí thì biết đến khi nào mới mua nổi nhà riêng”. Tôi tức sôi máu nhưng không dám “bật” lại mẹ chồng trong ngày đầu tiên về làm dâu. Còn ông chồng quý hóa của tôi thì vui vẻ đưa hết tiền cho mẹ giữ mà không một chút phản kháng.
Khi hỏi chồng, tôi mới biết số tiền mà anh tích cóp để mua nhà trước đây đều do mẹ cầm. Ấy vậy mà mẹ chồng còn đề nghị: “Giờ các con sống với bố mẹ thì hàng tháng phải đưa tiền ăn và những chi phí sinh hoạt cần thiết. Tiền để ra thì khoảng 6 tháng hai con đưa mẹ giữ cho”. Khi nghe xong, tôi cảm thấy ức chế kinh khủng trước sự áp đặt của mẹ chồng.
Video đang HOT
Đêm tân hôn, tôi bật khóc vì những chuyện mới xảy ra. Chồng tôi biết vậy nhưng cũng chỉ biết an ủi vợ chứ cũng không dám đứng lên chống lại mẹ. Cả hai đều mệt mỏi nên chúng tôi chỉ “làm chuyện ấy” một cách sơ qua. Dù chồng đã “xâm nhập” nhưng có lẽ cơ địa của tôi khác biệt nên không chảy máu sau lần đầu tiên.
Sáng sớm, tôi đã nghe mẹ chồng gọi dậy để làm đồ ăn sáng cho cả gia đình. Khi đang làm bếp thì mẹ chồngtôi nói:
- Con bỏ đó đã vào đây mẹ bảo.
- Dạ!
- Hôm qua hai vợ chồng có gần gũi nhau không vậy?
- Sao mẹ hỏi kỳ vậy ạ. Con xấu hổ lắm.
- Cứ nói mẹ nghe…
- Con với anh Huy có “yêu” một lần rồi đi ngủ ạ!
Mẹ chồng tôi bỗng dưng thay đổi sắc mặt và gằn giọng:
- Cô vào đây. Tôi không ngờ cô lại là người đàn bà mất nết như vậy. Cô không còn trong trắng đúng không? Nhìn chiếc ga trải giường trắng tinh là tôi biết ngay. Không biết thằng Huy nhà tôi ăn phải “bùa mê thuốc lú” gì mà lấy loại con gái hư hỏng như cô về làm vợ.
- Con… con, không phải thể đâu thưa mẹ!
Cách cư xử của mẹ chồng khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương (Ảnh minh họa)
Thấy tiếng cãi vã, chồng tôi cũng tỉnh dậy. Khi hiểu mọi chuyện, anh đã đứng ra bênh vực vợ nhưng tất cả đều bị mẹ chồng tôi gạt đi. Không dừng lại ở đó, mẹ chồng còn đuổi tôi về nhà bố mẹ đẻ. Bà ta còn gọi cho ông bà thông gia qua đón con gái về và dọa chồng tôi sẽ từ mặt con trai nếu còn bao che cho vợ.
Trước cách ứng xử của bà ta, bố mẹ tôi cũng không thể chịu đựng được và đưa con gái về nhà luôn. Mấy ngày nay, tôi nghỉ làm và ngồi trong phòng bần thần vì những việc mới xảy ra. Tôi không ngờ chỉ mới bước chân vào nhà chồng mà đã phải bước ra trong nhục nhã thế này. Điều đau đớn hơn là tôi vẫn còn trong trắng mà bị mẹ chồng nghi ngờ. Mấy ngày nay, chồng cũng bị mẹ giam lỏng khi có ý định sang đón tôi về. Hai chúng tôi vẫn nhắn tin với nhau nhưng vẫn không tìm ra cách thay đổi suy nghĩ của mẹ. Ai có cao kiến xin hãy giúp đỡ vợ chồng tôi?
Theo Thnhtu/Ngoisao
Tin lời Sở Khanh, tôi mất cả tình lẫn tiền
Hạnh phúc và tin tưởng anh, tôi không tiếc anh bất cứ điều gì, từ việc rủ anh về ở chung nhà, rồi mua sắm quần áo, tiền tiêu pha cho anh, cho đến cả đời con gái của mình tôi đã không ngần ngại trao cho người đàn ông mà mình nghĩ chắc chắn sẽ là chồng của mình.
Ảnh minh hoạ: Internet
Sinh ra và lớn lên ở miền quê nghèo, bố mẹ quanh năm đầu tắt mặt tối với mấy thửa ruộng mà khó khăn vẫn đeo bám gia đình nên tôi luôn nung nấu ý định phải học thật giỏi để thoát khỏi cảnh nghèo và phụ giúp cha mẹ nuôi hai đứa em. Do vậy mà suốt 4 năm học đại học, tôi luôn chắt chiu, tiết kiệm từng đồng của bố mẹ gửi lên, cũng không hề nghĩ đến chuyện yêu đương, chỉ vui đầu vào học, thời gian rảnh thì đi dạy thêm, làm thêm để kiếm tiền.
May mắn là thu nhập từ việc dạy kèm khá ổn nên đến năm thứ hai đại học, tôi đã không còn phải chờ tiền của bố mẹ cho nữa, mà chủ động việc ăn tiêu, học hành của mình. Tốt nghiệp ra trường, trong khi nhiều bạn bè cùng khoá chật vật chưa xin được việc, với học lực giỏi và khả năng tiếp thu nhanh, tôi đã được nhận ngay vào một công ty tư nhân có tiếng tại thành phố với mức lương khá ổn. Miệt mài vừa làm việc ở công ty, vừa nhận thêm ở ngoài, tôi đã có tiền để mua cho mình một căn nhà chung cư nhỏ ở ven thành phố. Ngoảnh đi ngoảng lại đã 26 tuổi, tôi bắt đầu nghĩ đến việc tìm kiếm cho mình một bờ vai để nương tựa...
Thế rồi trong một lần ra bến xe về quê cách đây gần 2 năm, tôi bị kẻ cướp giật mất túi xách. Hoảng sợ tôi chỉ ú ớ được vài tiếng rồi đứng yên một chỗ, nước mắt ngắn dài. Khoảng 15 phút sau, khi còn chưa hoàn hồn, tôi nhận lại được chiếc túi của mình từ một thanh niên cao to, khá đẹp trai. Anh còn ân cần dặn dò tôi cẩn thận khi đeo túi bởi vừa dễ làm mồi cho bọn cướp, vừa có thể hại đến tính mạng. Rồi không hiểu ông Trời sắp đặt thế nào mà ngày từ quê lên lại thành phố để làm việc, vừa ra khỏi bến xe tôi gặp lại "ân nhân" của mình, anh bảo tình cờ đi ngang qua đây thấy tôi tay xách nách mang nên muốn chở giúp tôi cùng đống đồ đạc lỉnh kỉnh ấy về nhà.
Không nỡ từ chối và cũng có cảm tình với anh nên tôi vui vẻ để anh chở về nhà, còn mời anh vào nhà chơi. Anh giới thiệu mình là giáo viên dạy ngoại ngữ, đang ở nhà thuê cùng mấy người bạn đồng nghiệp. Sau đó mấy tháng thì chúng tôi yêu nhau, anh luôn chiều chuộng, chăm sóc tôi chu đáo, còn hẹn thời gian ngắn nữa khi thu xếp cuộc sống ổn định, anh sẽ đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh để bàn chuyện cưới hỏi.
Hạnh phúc và tin tưởng anh, tôi không tiếc anh bất cứ điều gì, từ việc rủ anh về ở chung nhà, rồi mua sắm quần áo, tiền tiêu pha cho anh, cho đến cả đời con gái của mình tôi đã không ngần ngại trao cho người đàn ông mà mình nghĩ chắc chắn sẽ là chồng của mình.
Sống cảnh già nhân ngãi non vợ chồng đã gần một năm qua mà mỗi lần nhắc đến chuyện ra mắt gia đình, cưới hỏi, tôi thấy anh cứ lần lữa mãi. Thế rồi qua một người bạn, tôi "ngã ngửa" khi biết sự thật về anh, anh không phải giáo viên ngoại ngữ đi dạy ở trung tâm như lời anh nói mà là một bảo vệ ở một công trường xây dựng. Vì bao che, thông đồng cùng một nhóm công nhân ăn cắp vật liệu nên bị đuổi việc. Anh sống nhờ mấy người bạn cùng quê cho đến khi gặp tôi...
Vậy là vì nhẹ dạ, cả tin, lại không hề tìm hiểu ngọn ngành nên tôi đã trao nhầm đời con gái vào tay người đàn ông tàn tệ.
Theo Tienphong
Ân hận vì tự đưa thân "làm mồi" cho kẻ Sở Khanh Theo tôi chị cho rằng người tình của chị là Sở Khanh, lừa tình là có phần "oan" cho anh ấy đấy. Ảnh minh hoạ: Internet Theo tôi chị cho rằng người tình của chị là Sở Khanh, lừa tình là có phần "oan" cho anh ấy đấy. Bởi ngay trong câu chuyện" Tin lời Sở Khanh, tôi mất cả tình lẫn tiền"...