Sau đêm tân hôn mẹ chồng đã rút sổ tiết kiệm cho tôi đi vá lại trinh
Đây là số tiền tiết kiệm cả đời của mẹ. Giờ mẹ giao cho con số tiền này, con hãy dùng nó vá lại màng trinh để làm lại cuộc đời.
Tôi và anh yêu nhau được gần 4 năm thì cưới. Tình yêu của chúng tôi đẹp lắm, anh yêu thương và chăm chút tôi từng ly từ tí một, tôi nghĩ mình đã tìm được đúng người đàn ông để nương tựa cả cuộc đời.
Thế nhưng 1 năm trước anh có nhiều thay đổi khiến tôi đã từng muốn dừng chuyện hôn nhân. Anh chơi bời với bạn xấu bán, thường xuyên đi karaoke ôm rồi bán cả xe để trả nợ tiền thua bạc. Mẹ anh khóc nhiều lắm, tôi và bà khuyên nhủ động viên anh, sau anh cũng đã biết ăn năn hối lỗi.
Dạo ấy mẹ anh cũng không ép tôi. Bà bảo: “Bác để tùy con quyết định, chuyện hôn nhân là tương lai và cả cuộc đời của con. Thằng H. đã 1 lần hư như thế bác cũng không dám chắc sau này nó có tái phạm nữa hay không. Bác là mẹ nó thì bác phải gánh chịu, chứ con thì khác con không thể vì nó mà chịu khổ được”.
“Bác là mẹ nó thì bác phải gánh chịu, chứ con thì khác con không thể vì nó mà chịu khổ được”. (Ảnh minh họa)
Thực tình tôi thương bác lắm. Chồng chết mình bác ở vậy nuôi con trai ăn học nên người. Trước anh cũng là đứa con ngoan, có hiếu chẳng hiểu sao thời gian vừa rồi lại nhiễm thói hư tật xấu như vậy. Vì cũng còn rất yêu anh và muốn giúp anh trở lại về đúng con người trước kia của mình, tôi quyết định làm đám cưới.
Anh hạnh phúc và cám ơn tôi rất nhiều. Anh nói anh sẽ chăm chỉ đi làm và không bao giờ làm khổ mẹ và tôi thêm nữa. May mắn đợt chơi bời anh dừng lại đúng lúc nên vẫn chưa bị đuổi việc.
Vậy nhưng trước hôm làm đám cưới đúng 2 ngày tôi nghe bạn bè nói thấy anh ngồi với hội chơi bài sau đó còn đi đâu đó khoác vai khoác tay với mấy em nữa. Tôi gọi điện hỏi người yêu thì anh bảo đi ngang qua bạn gọi vào thì chỉ ngồi một lúc nói chuyện với cậu bạn là anh đi ngay chứ không có chơi gì cả. Còn chuyện đi với mấy cô kia thì có lẽ là người ta nhìn nhầm người khác.
Lúc đó tôi đã nghĩ anh từ bỏ cờ bạc được gần nửa năm nay và tu chí làm ăn rồi. Hàng tháng đã đưa lương về cho mẹ nên chắc anh không nói dối. Còn chuyện khoác vai khoác tay kia cũng có thể bạn tôi nhìn nhầm vì cô ấy chỉ nhìn thấy ở đằng sau chứ không thấy tận mặt.
Chỉ còn 2 ngày nữa là cưới nên tôi cố gắng dẹp những suy nghĩ không tốt về chồng tương lai ra khỏi đầu. Đám cưới diễn ra êm ấm trong sự chúc phúc của hai bên họ hàng. Cuối cùng tôi cũng được vê chung nhà với người mà tôi thương yêu.
Thế nhưng tôi đã không ngờ được, tất cả chỉ là màn kịch mà người yêu tôi đóng. Đêm tân hôn khi chồng bảo tháo hết vàng bố mẹ cho và đưa túi tiền mừng cưới của hai vợ chồng cho anh, tôi mới ngã ngửa. Hóa ra bấy lâu nay anh không cai cờ bạc mà còn nghiện nó nặng hơn.
Video đang HOT
Tôi không đưa, chồng đè ra cướp sau đó anh còn trói tôi vào góc giường, rồi hành hạ tôi bằng những trò đồi bại. Tôi đau đớn quằn quại van xin nhưng anh ta không tha. Mẹ anh đập cửa anh cũng không mở. Khi tôi la hét nhiều quá vì máu chảy nhiều thì mẹ quát lên nói rằng nếu anh không mở cửa bà sẽ chết ngay lập tức. Lúc này bà đã cầm sẵn dao trong tay, khi ấy anh mới chịu.
Vào được phòng của tôi, mẹ chồng dìu tôi xuống nhà và gọi taxi đưa tôi đi viện. Tôi không ngờ đêm tân hồn của mình lại đau đớn đến như vậy. Do anh ta có những hành động thô bạo nên vùng kín của tôi bị ảnh hưởng. May đến bệnh viện kịp nên bác sĩ đã can thiệp kịp thời. Gần sáng mẹ chồng lại bắt taxi đưa tôi về. Hai mẹ con đi và về rất lặng lẽ nên hàng xóm không ai biết.
Về đến nơi chồng tôi đã đi từ lúc nào. Có lẽ lấy được tiền anh ta mang tới xới bạc rồi. Tôi mệt rã rời nhưng vẫn muốn xách vali đi ngay lập tức. Mẹ chồng tôi nước mắt lưng tròng.
- Mẹ xin lỗi. Vì muốn con về làm dâu nên mẹ đã giấu con. Hàng tháng nó không mang lương về cho mẹ, mẹ nói thế để con yên tâm thôi.
- Chuyện đã xảy ra rồi, con cũng không trách mẹ đâu. Nhưng giờ con xin phép mẹ để con về nhà con. Chúng con có cố cũng không thể sống với nhau được.
- Mẹ xin lỗi. Mẹ đã hại con. Mẹ có tội với bố mẹ con.
Trước khi tôi ra khỏi cửa. Bà dúi vào tay tôi một vật.
“Đây là số tiền tiết kiệm cả đời của mẹ. Trước khi hai đứa cưới mẹ rút về định cho các con làm vốn để mở cửa hàng rồi hai đứa bảo ban nhau làm ăn. Con trông nom thằng H. để nó chơi bời không đua đòi nữa. Nhưng mẹ không ngờ đêm qua nó lại đối xử với con như vậy. Giờ mẹ giao cho con số tiền này, con hãy dùng nó vá lại màng trinh để làm lại cuộc đời. Mẹ có người chị họ ở trong Nam, chị ấy cũng mở công ty riêng, con vào đó chị ấy sẽ nhận con ngay”.
Nghe bà nói mà tôi không cầm được nước mắt. “Mẹ mang tiền tiết kiệm này đi gửi lại đi rồi để sau dưỡng già. Chắc mẹ cũng chẳng trông cậy được vào anh H gì đâu. Lẽ ra con có thể trở thành con dâu của mẹ, nhưng số con nó thế rồi. Con sẽ vào Nam làm lại cuộc đời nhưng con không cần phải vá lại cái màng mỏng manh đó đâu mẹ ạ, nếu người đàn ông nào yêu thương con thật lòng họ sẽ chẳng quan tâm tới nó đâu”.
Theo Một thế giới
Âm mưu sau món quà cưới tiền tỷ bố chồng tặng
Trong lúc chồng tôi nằm say ngất ngưởng trên giường thì bố chồng tôi có gọi tôi xuống phòng khách và hôm đó ông trao tôi món quà cưới.
Tôi năm nay 32 tuổi, vừa mới kết hôn được chưa đầy 1 tháng nhưng đã trong giai đoạn đau khổ đến cùng cực. Giờ tôi mới hiểu tại sao tôi lại được bố chồng dành nhiều ưu ái và một lòng biệt đãi như vậy từ ngày mới về làm dâu.
Tôi gặp anh, người chồng hiện tại của tôi trong một lần tình cờ đưa cháu đi học. Anh khi đó là bảo vệ của trung tâm ngoại ngữ đó và hôm đó trong lúc ngồi chờ cháu tan học, chúng tôi có ngồi trò chuyện.
Câu chuyện của chúng tôi trở nên thân mật hơn khi biết anh là người từng ở khu phố ngày xưa nhà tôi từng ở. Tôi cũng đã rất ngạc nhiên khi nghe anh nói anh từng tốt nghiệp đại học, vậy mà anh lại đang làm chân bảo vệ.
Tuy vậy, cuối buổi, chúng tôi vẫn trao số điện thoại cho nhau như phép lịch sự. Vậy mà đâu ngờ, ngay hôm sau anh đã gọi điện cho tôi để nói chuyện vì anh bảo 'tự nhiên thấy em cứ như người quen thân từ lâu lắm'.
Chúng tôi lại gặp nhau trong một vài lần tôi đi đưa cháu đi học và từ xa lạ, chúng tôi đã dần có cảm tình với nhau hơn. Chúng tôi bắt đầu có nhiều hơn những buổi đi cà phê cùng nhau. Và thú thực vì chúng tôi đều lớn tuổi, tôi đã 31 còn anh thì 35, nên chúng tôi thực lòng cũng muốn tìm hiểu để xây dựng gia đình.
Ảnh minh họa
Khi đến với anh, thú thực tôi cũng có chút băn khoăn vì chúng tôi khác xa nhau nhiều điều. Tôi làm kế toán, đi lại đây đó, gặp gỡ nhiều người, trong khi đó công việc bảo vệ của anh cả ngày chỉ quẩn quanh với xe cộ. Tôi là tuýp người cởi mở, còn anh lại trầm lặng đến bí ẩn.
Nhưng vì tôi lớn tuổi, ngoại hình lại cũng không có gì hấp dẫn, thậm chí tôi đã xác định cả đời ở vậy nên khi thấy người yêu thương, lại là trai gốc Hà Nội, trông cũng cao ráo, hiền lành gia đình và bạn bè đã hết lòng vun vào. Thêm nữa, anh lại cũng tỏ ra rất quan tâm và yêu thương tôi. Vậy nên tôi đã xuôi lòng và nhận lời yêu anh.
Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi cũng ít được anh đưa về nhà vì anh bảo căn nhà anh ở đang bị mấy cô ruột tranh chấp nên khi đưa tôi về gặp các cô sợ tôi buồn. Vậy nên thành ra lần nào đến nhà anh chơi cũng đều nhanh chóng. Tôi không biết gì về gia đình anh hơn ngoài việc mẹ anh mất sớm, bố anh ở vậy nuôi con đến giờ.
Phần vì anh làm bảo vệ nên thời gian tan việc rất muộn, trong khi ban ngày thì tôi lại đi làm cả ngày. Vì thế mà chúng tôi cũng ít đi chơi cùng nhau. Vậy nên lần nào hẹn hò anh cũng chẳng đưa tôi đi gặp bạn bè hay đồng nghiệp của anh vì lý do 'anh muốn có những giây phút của riêng bọn mình'.
Cứ thế, sau 8 tháng yêu nhau, anh bàn với tôi tổ chức đám cưới. Ở tuổi này, nghe bạn trai nói chuyện cưới xin, ai chả mừng. Tôi còn mừng hơn nữa khi hôm về ra mắt nhà anh, bố chồng tương lai rất cởi mở. Ông không chỉ chuyện trò, hỏi thăm tôi mà còn thậm chí thuê cả người nấu cỗ sẵn vì lý do 'cho cháu đỡ vất vả'.
Thế rồi đám cưới của chúng tôi diễn ra trong niềm vui trọn vẹn. Nhà tôi bố mẹ cũng mừng lắm vì cuối cùng tôi cũng đã có người cưới hỏi, nhà thông gia lại cũng không quá xa.
Ngày cưới, tôi vui lắm vì không chỉ mọi việc diễn ra suôn sẻ mà ngay tối đó, khi rời nhà hàng về nhà, trong lúc chồng tôi nằm say ngất ngưởng trên giường thì bố chồng tôi có gọi tôi xuống phòng khách và hôm đó ông trao tôi một cuốn sổ tiết kiệm trị giá tới hơn 1 tỷ đồng.
Ông bảo tôi rằng cuốn sổ tiết kiệm này mang tên ông nhưng ông sẽ viết giấy ủy quyền toàn bộ tiền này sẽ được trao lại cho con của vợ chồng tôi. Khi nào chúng tôi có con ông sẽ làm giấy tờ ủy quyền cho tên con tôi để đến năm 18 tuổi cháu sẽ có quyền tiêu số tiền ấy.
Ảnh minh họa
Lúc đó, tôi có hơi thắc mắc tại sao ông không trao cho chúng tôi mà lại là trao cho cháu nhưng tôi nghĩ đằng nào cũng là tấm lòng của ông nên không hỏi gì thêm. Tôi nghĩ rằng lấy chồng ở tuổi này lại còn được gia đình chồng quan tâm như vậy là điều quá sức tưởng tượng nên tôi cũng không hỏi gì thêm.
Nhưng đúng là niềm vui ngắn chẳng tày gang, hôm sau đám cưới, khi có một người chị họ ở quê lên chơi, vốn thật thà, người này đã kể cho tôi nghe hết về lịch sử gia đình chồng. Mẹ chồng mất sớm phần vì bệnh tật, nhưng cũng phần vì buồn chuyện bố chồng tôi mải ham chơi, không làm ăn gì. Số tiền mà bố chồng tôi có được để nuôi con và tích cóp toàn từ một người anh trai ở nước ngoài gửi về.
Còn bản thân chồng tôi cũng giống hệt bố chồng, rất thích cờ bạc, lô đề, anh từng bị đuổi khỏi đại học vì chơi lô đề và bị xã hội đen tìm vào tận trường đòi nợ. Lâu nay, vì không có tiền nên anh mới không chơi nữa và chấp nhận làm chân bảo vệ cho trung tâm ngoại ngữ.
Sau khi liệt kê những tật xấu của chồng tôi, người họ hàng khuyên tôi rằng có tiền hãy giấu kín đi mà nuôi con chứ đừng để lộ ra là có ngày trắng mắt. Người họ hàng này còn bảo đây cũng là lời khuyên mà họ hàng đã phải nói với mẹ chồng tôi trước đây. Và giờ là người một nhà nên chẳng có chuyện gì phải giấu cả.
Nghe người họ hàng nói mà tôi như không tin vào tai mình, dẫu vậy tôi vẫn cố gắng giữ bình tĩnh và bước vào cuộc sống mới.
Và đúng như vậy, kể từ khi cưới nhau về, tôi chìm trong những ngày đau khổ. Ngay sau khi cưới, toàn bộ tiền mừng tôi để trong két đã bị chồng mang đi để trả nợ những khoản trời ơi từ thủa anh chưa gặp tôi. Anh cũng không bao giờ đưa lương cho vợ mà bỏ mặc mọi chuyện chi tiêu trong gia đình cho tôi. Chưa kể, đi chơi, ăn sáng hay làm gì cần tiền, anh cũng thản nhiên đưa tay ra hỏi vợ tiền.
Nhìn cảnh hàng ngày anh ngửa tay xin vợ từ 3.000 đồng để mua điếu thuốc lá, tôi sao thấy cay đắng quá chừng. Giờ tôi mới hiểu tại sao bố chồng tôi tặng quà cưới nhưng lại không dám tặng tên vợ chồng tôi mà là dành lại cho cháu.
Nhưng liệu tôi có thể sống với người chồng như thế này được chăng? Tôi không muốn con tôi phải phiền lòng vì một người bố không ra gì? Tôi có nên dừng lại cuộc hôn nhân này khi mà tôi còn chưa có con không? Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người Đưa Tin
Cuốn sổ tiết kiệm 200 triệu và bí mật khó nói của nàng dâu Hỏi vay tiền nhưng con dâu nói không có, mấy hôm sau bà bàng hoàng khi phát hiện cô nàng có giấu 1 cuốn sổ tiết kiệm 200 triệu... Bà Huệ vốn là một cán bộ về hưu, năm nay bà đã 80 tuổi. Bà có 2 người con 1 gái 1 trai. Cô con gái đầu lòng của bà Huệ đã lấy...