Sau đêm “lưu niệm” hôm đó, vợ lúc nào cũng muốn ngủ với tôi
Từ mai anh cho em sang ngủ chung giường với anh đi. Em không ngờ sau một thời gian anh lại “ lột xác” nhanh vậy. Khai thật đi, anh có cách gì mà thay đổi hay vậy?
Vợ chồng tôi cưới nhau được 6 năm nay, chúng tôi mới có một bé trai lên 4 tuổi. Hai vợ chồng cũng tính sinh đứa nữa mà dạo này sức khỏe của tôi không được tốt lắm do áp lực công việc, nên không có hứng thú mỗi khi ở bên vợ.
Trong lúc tôi đang bù đầu vì công việc, muốn ngủ một giấc thật ngon sau những mệt mỏi ấy thì vợ tôi lúc nào cũng đòi hỏi “chuyện tế nhị” kia. Vợ tôi nhìn vẻ ngoài rất là hiền ngoan, nhút nhát nhưng thực chất cô ấy lại rất ham hố chuyện kia. Ngày trước đêm tân hôn, tôi còn trố tròn mắt ngỡ ngàng về thái độ và biểu hiện của vợ trong chuyện đó.
Một năm trở lại đây vợ lại tỏ thái độ giận dữ, đòi ngủ riêng vì tôi không chiều lòng được cô ấy. Lúc nào vợ cũng dè bỉu, so sánh chê tôi “yếu” với người khác. Giải thích với vợ hết nước hết các nhưng cô ấy vẫn không chịu nghe, lúc nào vợ cũng đổ cho tôi chán vợ nên mới thế. Thực lòng sống chung với nhau mà ngủ riêng thì chẳng ra sao cả.
Anh “yếu” như thế còn đòi lưu niệm gì chứ? (Ảnh minh họa)
Một hôm, vợ tức chuyện gì đó cô ấy về nhà đòi ly hôn với tôi ngay lúc đó. Bất ngờ trước thái độ của vợ, tôi khuyên ngăn cô ấy hãy bình tĩnh nhưng vợ lại một mực đổ hết tội lỗi cho tôi làm cô ấy thấy xấu hổ với bạn bạn bè, vì có chồng cũng như không.
Nghe ra lý do vợ đâm đơn ly hôn như thế, tôi mỉm cười nói nhỏ vào tai vợ mấy câu mật ngọt rồi bế thốc cô ấy vào phòng ngủ của tôi.
- Vợ à. Em định ly hôn anh vì chuyện đó sao? Hay là mình “lưu niệm” với nhau một tý được không? Đằng nào mai mình cũng ly hôn mà.
- Anh “yếu” như thế còn đòi lưu niệm gì chứ? Đừng cố chứng tỏ mình là đàn ông nữa đi. Em chán ngấy anh lắm rồi.
Video đang HOT
- Thật á. Thế để anh cho em biết giờ anh đã khác xưa như thế nào nhé. Biết đâu sau đêm nay em lại đòi sang nằm cùng anh liên tục thì sao?
- Nằm bên anh khác gì nằm bên khúc gỗ. Thà em ngủ một mình còn sướng hơn.
Vợ bất ngờ trước phản ứng lạ lùng của tôi, cô ấy giận dữ đòi buông tôi ra nhưng lát sau vợ hoàn toàn bất ngờ trước những gì tôi làm cho cô ấy. Xong việc vợ mỉm cười mãn nguyện hôn chụt cái lên môi tôi và bảo.
Từ mai anh cho em sang ngủ chung giường với anh đi (ảnh minh họa)
- Em xé đơn ly hôn đi nhé. Từ mai anh cho em sang ngủ chung giường với anh đi. Em không ngờ sau một thời gian anh lại “lột xác” nhanh đến vậy. Khai thật đi, anh có ra bên ngoài để tìm gái không đấy?
- Ờ…thì bị vợ bỏ đói nên anh cũng phải đi… chứ.
- Á à. Hóa ra anh phản bội em bao lâu nay rồi ư?
- Em bình tĩnh nào, anh đã nói hết câu đâu. Anh đi tập gym để giảm stress và tăng sức khỏe. Từ sau lần em suốt ngày chê anh “yếu” và ngủ riêng nên anh đã cố gắng thay đổi để vừa lòng em đấy.
- Thật ư? Thể nào hôm nay chồng em khỏe thế. Nhưng đừng thấy thế mà đi gái gú với con nào em giết anh đấy.
Đồng ý với vợ là tôi và cô ấy sẽ ngủ chung với nhau như ngày nào. Được đà và sợ tôi dư sức đi với cô nào nên vợ đêm nào cũng hành tôi tới bến. Nhiều hôm tôi phải cấm cản và mượn lý do này nọ để trốn vợ khỏi việc đấy.
Nhưng cũng sau cái đêm “lưu niệm” đáng nhớ của hai vợ chồng, vợ tôi vui tươi rạng rỡ hẳn lên. Lúc nào đi đâu vợ cũng kè kè bên tôi và sợ nhất cho tôi đến chỗ có nhiều gái xinh, thân hình bốc lửa.
Bây giờ tôi mới nhận ra một điều rằng: Vợ chồng muốn hạnh phúc thì cũng cần hâm nóng “chuyện đó” để người kia mãi yêu mình và không có cơ hội ngoại tình.
Theo Một Thế Giới
Anh chỉ cần tôi như bạn chung giường?
Tính tôi trầm lặng, sống hướng nội, thích đọc và nghe hơn là nói và viết. Tôi rất mệt mỏi, đây là lần đầu tiên cũng như lần cuối cùng muốn viết cho anh.
Anh, hai chúng ta đã ly dị rồi, đừng làm phiền tôi nữa. Anh săn sóc cầu xin cách mấy cũng là công dã tràng thôi. Anh kể lần thứ hai lên giường với người cũ thì tôi đưa đơn ly hôn, sao anh không kể rõ đó là lần thứ 2 kể từ ngày anh và tôi kết hôn? Anh tưởng tôi không biết trước ngày đám cưới một tuần hai người đã hẹn nhau giao lưu chia tay đời độc thân? Anh tưởng tôi không biết trước đám cưới một ngày anh nhắn tin cho cô ấy, mong muốn cô ấy là cô dâu? Điện thoại anh tôi không đụng vào nhưng đâu có nghĩa là tôi hoàn toàn không để mắt?
Tôi biết chứ, muốn hủy đám cưới lắm nhưng sợ cha mẹ mang tiếng, họ hàng cười chê nên nuốt nước mắt mà kết hôn. Tình cảm tôi dành cho anh đã không còn từ lúc đó. Tôi nói với anh rồi, thích ai thì cứ đưa giấy tôi sẽ ký. Tôi không mong anh yêu tôi, chỉ cần anh tôn trọng tôi là đủ, tôi cũng không hy vọng anh chung tình, chỉ cần anh thật lòng. Anh không tôn trọng tôi, cũng chẳng thật lòng.
Kết hôn rồi, tôi gạt bỏ tất cả những gì đã biết, xem đó là điểm xuất phát để tạo dựng hạnh phúc của chính mình. Tôi hầu hạ anh từ trên giường xuống dưới đất, chẳng ngại ngùng mắc cỡ, hy vọng níu kéo chút tình cảm còn sót lại trong anh, còn anh thì cho đó là điều hiển nhiên, trao đổi bù đắp qua lại khi anh vứt cho tôi một ít tình cảm?
Ngay lúc tôi bắt đầu đặt niềm tin vào anh thì anh qua lại với tình cũ, thực ra tôi vốn chẳng biết đâu, chỉ là do tình cũ anh quá trơ trẽn không thèm che đậy mà cứ lượn lờ trước mặt trêu ngươi tôi. Cho nên chuyện hai chúng ta ly dị đừng vội trách tôi cứng rắn mà nên trách người cũ của anh quá ngang ngược. Cô ấy mà an phận thủ thường một chút thì biết đâu giờ anh đang hạnh phúc mỹ mãn với một vợ một bồ, nhưng mà cô ấy muốn làm vợ giám đốc đến phát rồ rồi.
Anh biết tối nào ngủ với anh tôi cũng thấp thỏm lo sợ không? Tôi lo sợ không biết cô ấy có bao nhiêu tình cũ, không biết cô ấy đã được bao nhiêu người an ủi, không biết cô ấy có bệnh không, không biết anh có bị lây bệnh không, và liệu rằng anh có lây cho tôi không?
Anh tưởng tôi không muốn có con bởi vì tôi muốn hưởng thụ cuộc sống vợ chồng son? Không phải đâu, vì anh đấy. Tôi không an tâm cũng không muốn anh làm cha của con mình, một người không quản nổi nửa thân dưới của mình thì sau này có thể quản nổi con cháu của mình sao. Thực ra tôi cũng muốn một đứa con lắm chứ, cũng khao khát được làm mẹ, nhưng ngay từ đầu tôi biết anh đào hoa phong lưu, sợ không chịu nổi để rồi con mình phải sinh ra trong cảnh không cha. Tôi không muốn có con là cho mình một đường lui toàn vẹn, cũng là chặt bỏ cái cớ mà các anh hay vịn vào để níu kéo.
Nghĩ lại cũng thật phục anh, buổi trưa anh thương nhớ người cũ, vào khách sạn ăn cơm với cô ấy vậy mà về nhà tối lại nói cười âu yếm tôi, cứ vờ như mọi chuyện chưa hề xảy ra. Là tôi, tôi không làm được. Anh chê tôi lý trí, trách tôi "cạn tàu ráo máng" đáng sợ, chẳng lẽ tôi phải như anh, đáng yêu dễ thương và mất lý trí, thấy tình cũ nhỏ đôi ba giọt nước mắt là an ủi từ quán cà phê vào phòng khách sạn?
Tôi dẫn bạn đi mua sắm, chúng tôi thấy anh chở tình cũ ra khỏi xóm khách sạn, tôi vờ như không thấy nhưng cô bạn lại hồn nhiên kéo tay tôi chỉ trỏ: "Này, chồng mày kìa". Thật sự rất nhục nhã ê chề, sự kiêu ngạo của tôi với người ta về một gia đình hạnh phúc chớp mắt bị phá nát. Quá tam ba bận, bắt quả tang cũng ba lần. Lúc đó tôi thật sự mệt mỏi và cũng hoàn toàn tỉnh táo.
Tôi ngầm cảnh báo anh biết bao nhiêu lần, âm thầm chịu đựng bỏ qua cho anh hết lần này đến lần khác nhưng anh vẫn bỏ ngoài tai, không thèm để tâm. Tôi không biết anh giả vờ hay thật sự không hiểu, anh nói chúng ta giống bạn thân hơn người yêu, vậy sao anh không biết tính sở hữu của "bạn thân" anh rất cao? Tôi không bao giờ muốn chia sẻ người mình yêu với bất kỳ ai. Anh chưa bao giờ hiểu tôi, cũng chưa bao giờ chịu tìm hiểu.
Anh viết tâm sự, tôi thấy mỗi lần nhắc đến tôi chỉ là chuyện hòa hợp mùng mền giường chiếu, đọc kỹ hóa ra anh chỉ yêu bản thân mình mà thôi. Tôi hờ hững với anh, anh vội vàng leo lên giường người cũ mà anh bảo với tôi đó là yêu sao? Thật sự rất buồn cười. Xét cho cùng thì thứ anh cần chỉ là bạn giường chứ không phải bạn đời.
Có người bình luận bảo tôi tha thứ cho anh, đồng ý là ai cũng mắc phải sai lầm, tôi cũng muốn tha thứ lắm chứ nhưng chỉ có thể tha thứ cho người phạm sai lầm một lần chứ không thể nào tha thứ cho người phạm một sai lầm nhiều lần. Lần này là tình cũ, anh có bao nhiêu tình cũ? Tha thứ cho anh với tình cũ thì liệu rằng có chắc sau này anh sẽ không có tình mới? Các cô gái thời nay quá bạo dạn mạnh mẽ, tôi tranh không nổi. Anh là ổ khóa khóa bảo vệ gia đình hạnh phúc của chúng ta, tôi thầm mong mình là chiếc chìa khóa duy nhất. Nào ngờ anh rỉ sét lung tay, dễ dàng bật mở với một chiếc khóa khác. Tôi không cần nữa, ổ khóa hư rồi thì thay mới thôi.
Tôi mệt, mệt lắm rồi, cha mẹ nuôi tôi ăn học không phải để một người như anh dắt mũi qua mặt. Đâu phải anh gửi tâm sự lên đây thêm thắt đôi ba dòng hoa mỹ như tiểu thuyết, vớt vát được mấy bình luận chia sẻ hàn gắn rồi gửi link cho tôi đọc là tôi xiêu lòng. Tôi và anh đều không xứng có được hạnh phúc, là tôi biết rõ mọi chuyện nhưng vẫn mù quáng lao vào anh, là anh có mới nhưng vẫn không chịu nới cũ, tham lam ích kỷ.
Anh bảo tôi chẳng hờn ghen trách móc, nói ra thì thật buồn cười. Tôi cũng là người, từng là vợ, thấy chồng mình sánh vai với người khác làm sao tôi có thể không ghen, tức đến phát điên ấy chứ. Nhiều lúc muốn làm to mọi chuyện, muốn tới nhà tình cũ của anh nói rõ trắng đen, nhà tan cửa nát thì cũng nát có đôi có cặp, muốn bắt chước mấy đứa tuổi teen, hất cằm lên mà nói với cô ta rằng: "Chồng là của chị, đừng có nhờn với với chị, léng phéng là chết với chị" nhưng mà nghĩ lại, người ta đâu dành tình cảm cho mình, làm vậy cũng phí công. Thôi thì lặng lẽ tích đức cho con cháu, lỡ con gái mình sau này có nông nổi lầm đường lỡ bước thì cũng mong gặp người có tâm tha thứ và bỏ qua.
Mà thôi, dù sao mọi chuyện đã qua, tôi chỉ muốn nói với anh rằng: Chúng ta đã ly dị nên đừng quan tâm săn sóc tôi nữa, nếu anh thiếu bạn thì nói với tôi một tiếng, tôi sẽ gửi mớ ảnh kia đến chồng tình cũ của anh để hai người toại nguyện đến với nhau. Vậy thôi, là đàn ông con trai mong anh dứt khoát một chút, có chơi có chịu. Tôi đang làm lại cuộc đời rất hạnh phúc vui vẻ và không có ý muốn chia sẻ nó với anh. Tôi cũng chúc anh có được hạnh phúc riêng của đời mình.
Theo blogcuame
Choáng váng khi hay tin chồng ngoại tình Tôi nhận ra rằng thời gian qua tôi đã quá chủ quan, đã gây áp lực cho chồng quá nhiều khiến chồng mệt mỏi. Tôi chỉ biết đến cảm xúc của mình mà không hề quan tâm đến chồng ra sao? Thật sự lúc này tôi rất buồn... Khoảng thời gian chúng tôi yêu và cưới nhau chưa đầy 4 tháng. Tôi cũng...