Sau đêm ‘hái hoa’, tôi thề sẽ không bao giờ đi bậy và về ôm chặt cô vợ thùng phi
Sau lần mất hồn mất vía vì em thư ký ấy, tôi thề với chính mình sẽ không bao giờ đi gái nữa và chỉ yêu cô vợ nái sề thôi.
Tôi lấy vợ cách đây 12 năm, vợ chồng tôi đã có 2 nhóc khá đáng yêu và ngoan ngoãn. Vợ tôi từ lúc sinh con thứ 2 xong, cô ấy thay đổi hoàn toàn chả giống hồi trước gì cả. Giờ vợ lúc nào cũng tất tưởi với việc bếp núc và con cái, nhiều hôm dọn nhà xong vợ lười tắm mà lên giường ngủ luôn khiến tôi phát hốt. Đúng là phụ nữ khi lấy chồng, có con nhỏ rồi chả sợ hãi thứ gì. Bụng mỡ, rạn da hay người hồi rình mùi sữa vẫn cười phớ nớ và vô tư đến sợ.
Trong khi vợ thì cứ già xấu, cứ thành nái sề như thế thì đi làm gái ở công ty cứ mơn mởn, cứ khoe ngực đường cong các kiểu khiến tôi suýt xoa không thôi. Phải công nhận là mấy em đấy đẹp, nóng bỏng quá chứ chả giống mụ vụ nái sề của tôi tý nào cả. Nếu đi so sánh vợ với các cô chân dài ấy thì tôi chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm về vợ mình.
Cứ thế tôi dần chán vợ và say nắng em thư ký mới về công ty làm việc. Có vẻ em ấy cũng thích tôi nên nhiều lần chủ động mời tôi đi ăn trưa, nói chuyện các kiểu. Đúng hôm công ty liên hoan vì thắng thầu dự án lớn, em thư ký cho tôi và tất cả cánh đàn ông ở đó 1 buổi tối ngạt thở vì bộ ngực phập phồng muốn nhảy ra khỏi áo em. Nuốt nước bọt thèm muốn, tôi cứ uống rượu và không rời mắt khỏi em thư ký. Tôi kè kè bên em cả buổi tối và nháy mắt cô ấy lát về gặp nhau.
Nuốt nước bọt thèm muốn, tôi cứ uống rượu và không rời mắt khỏi em thư ký (ảnh minh họa)
Hiểu ý tôi, kết thúc buổi tiệc em thư ký õng ẹo ra xe và tặng tôi 1 nụ hôn khiến tôi ngất ngây. Trong giây phút ấy tôi đánh liều thử đi nhà nghỉ với em đó xem thế nào và quên đi vợ con mình ở nhà. Của lạ hấp dẫn thế này không xơi thì phí, chắc hẳn ngủ với em sẽ thích gấp vạn lần ngủ với bà vợ nái sề ở nhà.
Không để mất thời gian, tôi lái xe đưa em tới nhà nghỉ gần đó để tận hưởng. Vừa vào nhà nghỉ, tôi đã vồn vã ôm hôn em như kẻ bị bỏ đói bao ngay nhưng khi vừa đẩy em xuống giường và từ từ kéo khóa váy giúp em thì…
Video đang HOT
Trời đất ơi, cái gì thế này? – Tôi hét lên và tái hết mặt mày khi nhìn vào vòng 1 của em. Là hàng giả, những mớ độn ở bầu ngực muốn thiêu đốt mắt người khác của em rơi lả tả xuống nền nhà để lộ nguyên bộ ngực thật lép xẹp và xấu xí của em. Qúa choáng trước sự thật tàn nhẫn này, tôi không biết làm gì ngoài việc ngồi đần mặt ra.
Thấy tôi có vẻ “bất lực” trong khoản này, em đứng dậy lả lướt cởi đồ đi tắm. Nhưng không, chuyện kinh khủng lại tiếp tục xảy ra khi em rửa hết lớp phấn son trên mặt. Tắm xong em bước ra mà tôi sợ gần chết. Bình thường em đẹp thôi rồi, sao bây giờ để mặt mộc lại ghê thế kia?
Mọi chuyện sẽ ổn thôi, có em ở đây rồi mà (ảnh minh họa)
Trong phút giây bấn loạn, sợ hãi ấy tôi vội vã rút điện thoại ra giả vờ vợ gọi về gấp rồi ôm đồ chạy thẳng. Về đến nhà, tôi mới biết mình sống sau lần “thử của lạ” kia. Vợ thấy tôi thở gấp, toát hết cả mồ hôi cô ấy liền tới hỏi khiến tôi mất bình tĩnh hơn nữa.
Không biết làm gì, tôi tiến lại ôm chặt vợ rồi hôn rối rít lên mớ tóc rối hôi rình của cô ấy rồi giả vờ mình vừa gặp cướp nên sợ như vậy. Thấy tôi hoảng loạn như thế vợ cũng không nghi ngờ gì, cô ấy nhẹ nhàng an ủi và nói 1 câu khiến tôi ấm lòng vô cùng: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi, có em ở đây rồi mà. Anh bình tĩnh lại đi”.
Bình tĩnh lại, tôi đi tắm và ngẫm nghĩ về chuyện lúc tối. Thật là khủng khiếp, cứ tưởng của lạ là ngon hóa ra chả bằng 1/10 của vợ. Sau lần mất hồn mất vía vì em thư ký ấy, tôi thề với chính mình sẽ không bao giờ đi gái nữa và chỉ yêu vợ thôi. Vợ tôi tuy có là nái sề, có luộm thuộm, bẩn thỉu nhưng chỉ cần cô ấy tân trang lại nhan sắc 1 chút là khối thằng phải nuốt nước bọt thèm muốn.
Tối đi ngủ, ôm vợ vào lòng tôi thấy bình yên làm sao. Có lẽ chỉ có mình vợ mới khiến tôi hạnh phúc, chỉ có mình vợ mới chấp nhận xấu xí để hi sinh vì chồng vì con thôi. Vậy thì sao tôi lại không yêu và giữ cô vợ nái sề của mình thật chắc chứ.
Theo PNVN
Lý do bất ngờ người yêu không bao giờ cho tôi về ra mắt
Tôi khóc lóc, giận dỗi anh suốt hai tuần liền. Cuối cùng, anh đã đồng ý đưa tôi về ra mắt. Hôm đó, vừa về tới nhà anh, tôi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Từ ngày yêu nhau cũng đã được hơn 2 năm, vậy mà, anh chưa từng một lần đồng ý cho tôi về ra mắt. Tôi mong muốn được anh chứng thực những lời anh nói là chân tình. Nếu như anh chấp nhận cho tôi về gặp bố mẹ anh, chứng tỏ lời nói của anh là thật lòng và anh mong muốn được lấy tôi làm vợ.
Chỉ là, lần nào tôi đề cập đến, anh đều nói lảng đi. Anh không muốn tôi về ra mắt gia đình anh là vì sao? Tôi cứ phân vân mãi, lăn tăn mãi không hiểu anh có yêu mình hay không. Một người yêu mình thật lòng, đã hẹn hò nhau hơn 2 năm, có lý gì lại không cho mình gặp bố mẹ anh?
Tôi khóc lóc, giận dỗi anh suốt hai tuần liền. Cuối cùng, anh đã đồng ý đưa tôi về ra mắt. Hôm đó, vừa về tới nhà anh, tôi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Bố mẹ anh vừa thấy chúng tôi về, vội vàng ra ngõ, vồn vã, vui vẻ vô cùng. Nhưng điều tôi nhìn thấy chính là, hai người họ đã quá nhiều tuổi. (Ảnh minh họa)
Những gì tôi tưởng tượng là hoàn toàn sai sự thật. Tưởng anh là công tử con nhà khá giả, tưởng bố mẹ anh trẻ trung, khỏe mạnh, sang trọng quý phái. Tất cả hoàn toàn ngược lại.
Bố mẹ anh vừa thấy chúng tôi về, vội vàng ra ngõ, vồn vã, vui vẻ vô cùng. Nhưng điều tôi nhìn thấy chính là, hai người họ đã quá nhiều tuổi. Mẹ anh già lụ khụ, còn bố, tóc đã bạc trắng đầu. So với bố mẹ tôi, chắc họ hơn rất nhiều tuổi, phải bằng tuổi ông bà tôi cũng nên.
Mái nhà tranh cấp bốn cũ kĩ, trong nhà không có một thứ đồ đạc gì giá trị khiến tôi hơi bất ngờ. Tưởng anh sinh ra trong một gia đình giàu có, vì cách ăn mặc, nói chuyện của anh giống như thế. Chỉ là, anh chưa từng kể về bố mẹ anh, gia đình anh với tôi nên tất cả chỉ là do tôi dự đoán.
Mẹ anh nấu cơm canh chuẩn bị sẵn. Bữa cơm đạm bạc đến bất ngờ. Rau vườn, cá vườn. Mẹ anh còn kể chuyện, biết chúng tôi về nên bố anh đã xuống tận ao bắt cá chiêu đãi các con. Giọng nói chân chất, mộc mạc của người ở quê thật sự có chút xúc động. Khiến tôi có cảm giác được sống lại thời thơ ấy khi tôi còn ở với ông bà ở dưới quê.
Nghe anh nói vậy, tôi lại thấy thương vô cùng. Thương anh, trân trọng bố mẹ anh đã sinh ra anh để cho tôi được gặp anh ngày hôm nay. (Ảnh minh họa)
Nhìn mẹ anh dáng vẻ yếu đuối, đã già, tôi lại thấy thương vô cùng. Nhà anh nghèo, rất nghèo. Ở khu nhà anh, dường như người ta đã cất nhà tầng hết, chỉ mối gia đình anh là còn nhà tranh mái ngói. Nghe anh nói thì bố anh là thương binh, mẹ anh cũng chỉ ở nhà trồng trọt chăn nuôi, nuôi anh ăn học nên không được mấy đồng tiết kiệm. Anh đi làm có đồng nào thì chi tiêu, cũng biếu bố mẹ nhưng chẳng đáng là bao.
Anh bảo, vì gia đình anh nghèo như thế, sợ đưa tôi về ra mắt, tôi sẽ &'cao bay xa chạy'. Thế nên, nhiều lần anh do dự là vì thế. Anh sợ vì gia đình anh nghèo mà tôi sẽ bỏ rơi anh. Quá yêu tôi, muốn lấy tôi nhưng đã nhiều lần anh yêu và đưa người yêu về gặp bố mẹ anh, họ đều chia tay không lời từ biệt.
Nghe anh nói vậy, tôi lại thấy thương vô cùng. Thương anh, trân trọng bố mẹ anh đã sinh ra anh để cho tôi được gặp anh ngày hôm nay. Nếu tôi thực sự vì anh nghèo mà chạy trốn, thì còn gì gọi là tình yêu. Tôi yêu anh, có chút ngạc nhiên khi thấy gia đình anh nghèo như thế nhưng không vì lý do đó mà chia tay người đàn ông của mình.
Nhìn bố mẹ anh đon đả, vui vẻ với chúng tôi, tôi càng cảm nhận được những tháng ngày vất vả mẹ anh đã nuôi anh được như bây giờ. Lúc chúng tôi lên thành phố, mẹ vất vả ra mưa, gói ghém bao nhiêu đồ cho chúng tôi mang lên. Tôi đã rơi nước mắt. Tôi càng trân quý anh hơn, yêu thương gia đình anh hơn và mong rằng, anh cũng sẽ tin và yêu tôi như thế!
Theo Khám phá
Đàn ông vai dài sức rộng lại ôm đứa trẻ đi xin không biết ngại và sự thật đau khổ Chẳng biết mọi người nghĩ thế nào chứ, riêng tôi không bao giờ cho tiền mấy người ăn xin, cho dù tôi có thể bỏ vài triệu vào quỹ ủng hộ. Chẳng hiểu sao dạo này có nhiều người giả dạng ăn mày đi xin ăn thế không biết nữa. Họ lại nghĩ ra đủ mọi chiêu trò kể khổ cho mọi người...