Sau đêm ái ân với đồng nghiệp trẻ, tôi quyết dứt tình với bạn trai 7 năm
Đêm hôm ấy, lần đầu tiên tôi dám dũng cảm nhìn lại mình thiếu điều gì khi gắn bó với người bạn trai hiền lành suốt bảy năm qua.
Có thể, nhiều người sẽ nghĩ tôi thật tệ hại, nhưng sao đêm “vượt rào” với đồng nghiệp này, tôi quyết định sẽ dứt tình với chồng sắp cưới.
Tôi biết, mọi người chắc chắn sẽ chửi rủa tôi rất nhiều vì những hành động sai trái mà tôi đã làm. Tôi có một cuộc tình đẹp như mơ với người bạn trai gắn bó từ khi hai đứa còn học phổ thông. Chúng tôi là mối tình đầu của nhau. Hai đứa ở bên cạnh nhau từ những ngày khó khăn nhất, còn chưa có gì trong tay. Hiện tại, chúng tôi đã có công việc ổn định, thu nhập khá cao, gia đình đôi bên ủng hộ tình yêu này. Mọi thứ chỉ còn đợi một đám cưới là cuộc tình này có một cái kết trọn vẹn. Nhưng cuối cùng, chính tôi là người phá vỡ nó.
Kết thúc của cuộc vui tối hôm đó là tôi say mèm. Tôi mất kiểm soát, nói năng, hành vi đều không còn tỉnh táo. (Ảnh minh họa)
Câu chuyện ấy xảy đến khi tôi đi du lịch với công ty. Mọi khi tôi là cô gái khá trầm tính, ít nói nhưng lần này, do vừa được lên chức trưởng phòng, lại được công ty khen thưởng nên đồng nghiệp ai ai cũng chúc mừng tôi. Hiểu được vị trí của mình, hơn nữa tôi cũng vui vì mình đạt được dấu mốc mới trong sự nghiệp nên tôi không thể nào từ chối. Kết thúc của cuộc vui tối hôm đó là tôi say mèm. Tôi mất kiểm soát, nói năng, hành vi đều không còn tỉnh táo.
Nhưng tôi vẫn nhớ lời đề nghị đêm đó của cậu đồng nghiệp kém tôi ba tuổi. Cậu ấy gạ “chung phòng” với tôi và còn cười bảo: “Chị đừng nghĩ nhiều, chuyện này giờ bình thường ấy mà, tình một đêm, vui vẻ một chút, xong việc lại cuộc đời ai người ấy sống thôi”. Lần đầu tiên tôi nghe thấy cái câu nói táo bạo đến như vậy, sẵn có hơi men trong người, tôi cũng gật đầu. Tôi đã bị kích thích cực độ bởi câu nói mời gọi đó. Tự nhiên tôi lại cho phép bản thân mình được hư hỏng, được phá cách một lần.
Và thực sự, tôi đã có một đêm không thể nào quên. Tôi nhớ như in cái cảm giác sáng ngày hôm sau tỉnh dậy, ý thức được những gì mình đã làm, tôi có đôi chút xấu hổ với cậu em đồng nghiệp đó nhưng… tôi không hề hối hận. Thậm chí tôi còn cảm giác dường như mình đã bỏ lỡ quá nhiều những điều thú vị.
Bao năm qua bên bạn trai, tôi chưa bao giờ được trải qua cảm giác như vậy. Anh là một người đàn ông yếu sinh lý. Cuộc vui nào của chúng tôi cũng chỉ diễn ra trong vài phút. Và tôi vì là một cô gái truyền thống, vì là cô gái lo sợ bạn trai tổn thương nên chỉ cam chịu và không bao giờ nói về điều này. Tôi cứ thế chấp nhận vì anh là chàng trai tốt, anh yêu thương tôi thật lòng.
Video đang HOT
Ý thức được những gì mình đã làm, tôi có đôi chút xấu hổ với cậu em đồng nghiệp đó nhưng… tôi không hề hối hận. (Ảnh minh họa)
Nhưng sau lần ân ái đó, tôi cảm thấy sẽ là rất thiệt thòi khi phải chung sống cả đời bên một người đàn ông không mang tới những phút giây thăng hoa trong “chuyện ấy”. Tôi còn quá trẻ, cuộc sống còn rất dài phía trước và không thể nào chôn vùi mọi thứ trong sự nhàm chán ấy.
Tôi quyết định nói với bạn trai về lần lần lỡ ấy, tôi mong anh buông tay nhưng thật bất ngờ, anh vẫn tha thứ cho tôi và nói rằng đó chỉ là một cơn say. Sự bao dung của anh càng khiến tôi thêm đau lòng… Dù không muốn nhưng tôi vẫn phải dứt tình với anh. Tôi không biết mình sẽ yêu ai sau này nhưng tôi biết mình không thể đồng hành cùng anh thêm nữa.
Mọi người trách tôi, anh cho rằng tôi đã thay lòng đổi dạ, họ nói tôi lên chức thì đổi thái độ, chê bạn trai… Tôi giữ im lặng không muốn giải thích vì tôi muốn giữ cho anh sĩ diện của một người đàn ông.
Theo Dân việt
Bạn trai bỗng "ăn chay" sau chuyến công tác, tôi khóc nghẹn nghe lời anh nói giữa đêm
Chán nản trong công cuộc tìm kiếm tình yêu tôi và Tú mới đến với nhau, tôi cứ nghĩ chỉ cần tôi nghiêm túc thì mọi chuyện sẽ ổn, nào ngờ...
Tôi và Tú là bạn từ nhỏ tới lớn, Tú đối với tôi mà nói như người thân chứ không còn là tình cảm trai gái thông thường. Chúng tôi làm bạn hơn 20 năm, có gần 3 năm yêu nhau, cũng xác định cưới nên 2 bên gia đình cũng đã sang nói chuyện, xin ngày...
Vì xuất phát điểm từ tình bạn, trải qua nhiều sóng gió, đổ vỡ rồi mới tìm đến nhau nên tôi và Tú yêu nhau khá đơn giản. Tú trước giờ không phải mẫu con trai của tôi, tôi cũng không phải mẫu của Tú, tôi gần như chẳng có cảm giác gì khi ở bên Tú, tôi đoán chắc Tú cũng vậy nhưng để nói tìm người phù hợp cưới làm vợ/làm chồng thì không còn ai phù hợp hơn.
Nhiều lần nói chuyện với bạn bè tôi vẫn tự hào tôi với Tú chưa từng cãi nhau bao giờ, chưa từng nghi ngờ đối phương vì đã hiểu rõ nhau từng chân tơ kẽ tóc rồi. Sau này nghĩ lại tôi mới thấy không cãi nhau chưa chắc đã là chuyện tốt. Người ta nói rồi không đánh nhau sao làm bạn được, việc tôi và Tú ít cãi nhau chỉ chứng tỏ 1 điều là 2 đứa chưa sẵn sàng cởi lòng mình với đối phương. Tôi vẫn chỉ xem Tú như 1 cậu bạn thân, còn Tú trong lòng hẳn còn nhiều khúc mắc với tôi.
Tôi gần như chẳng có cảm giác gì khi ở bên Tú, tôi đoán chắc Tú cũng vậy. Ảnh minh họa.
3 tháng trước Tú có chuyến công tác gần 10 ngày ở Nha Trang, sau khi chuẩn bị đồ cho Tú đi, tôi còn cẩn thận bỏ thêm bao cao su vào trong túi cho Tú. Tôi học theo chị em trên hội tâm sự, muốn trở thành 1 bà vợ tâm lý với chồng, tôi muốn Tú "vui chơi" 1 cách an toàn và hơn hết tôi cũng muốn biết phản ứng của anh thế nào khi thấy thứ tôi chuẩn bị.
Nhưng là tôi nghĩ nhiều rồi, anh chẳng có phản ứng gì, thậm chí còn không biết tôi có cất bao cao su cho anh. Suốt 10 ngày anh không đụng tới nó, tôi cũng chẳng hỏi anh gì thêm, lòng tin cứ thế tự nhiên tăng thêm 1 bậc.
Sau chuyến công tác, anh nói công ty chuẩn bị ra mắt sản phẩm mới, anh rất bận, không có thời gian dành cho tôi. Ngày xưa, dù có đi ăn về muộn thì cũng 8-9h Tú có mặt ở nhà, còn giờ có khi 12h tôi còn chưa thấy anh đâu. Ban đầu tôi còn ngồi chờ anh, lâu dần thành quen tôi cũng biết tự đi ngủ không còn chờ đợi nữa.
Tôi có tật, một khi đã ngủ thì ngủ rất say, trừ khi quá lạnh hoặc trời sấm chớp ở 1 mình tôi mới sợ mà bật dậy tắt. Đầu tuẩn trước, điều hòa của tôi bị hỏng, không biết nó có vấn đề gì mà nếu tắt bằng điều khiển nó vẫn sẽ phả gió, chỉ có dậy tắt ở aptomat thì mới hết, thành ra cứ đêm đêm đang ngủ nếu lạnh quá thì lại phải ngồi dậy đi tắt.
Buổi tối Tú về muộn, tôi nói rất nhiều lần rồi nhưng lần nào anh cũng bảo để mai anh xem. Đêm hôm trước, trước khi đi ngủ trời bỗng mưa to, điều hòa trong phòng vẫn mở nên thấy lạnh tôi định bụng dậy đi tắt thì nghe thấy tiếng Tú vọng vào từ ban công khe khẽ.
Không biết anh về lúc nào lại không vào ngủ mà đứng ở bên ngoài, tôi lặng lẽ nghe xem anh đang nói chuyện với ai, vừa nghe tim tôi vừa thắt lại, nước mắt cứ thế trào ra, ôm ngực mà tiếng nấc vẫn ngày 1 lớn.
Vừa nghe tim tôi vừa thắt lại, nước mắt cứ thế trào ra, ôm ngực mà tiếng nấc vẫn ngày 1 lớn. Ảnh minh họa.
- Anh không biết nữa, anh yêu em, nhưng giờ anh cũng không bỏ Thúy được. Nhà anh với nhà Thúy là chỗ quen biết, anh cũng bạn với Thúy lâu lắm rồi, giờ anh hủy hôn chắc chắn Thúy không chịu đựng được mà bố mẹ cũng sẽ từ mặt anh.
- Em nghĩ đi, anh dành cho em hẳn 10 ngày, 10 ngày đó anh tưởng em nghĩ thông suốt rồi chứ. Em cứ chịu khó 1 mình thêm vài năm nữa, anh sẽ tìm cớ ly hôn với Thúy.
- Chẳng phải anh hứa với em rồi à, cả mấy tháng nay từ lúc xa em anh có đụng tới Thúy đâu, thậm chí nằm cạnh anh còn chẳng thèm. Giờ anh chỉ "thèm" em thôi. Em cứ so với Thúy làm gì, cô ấy làm sao mà bằng em được.
- Em nghĩ anh lấy Thúy anh được gì, Thúy đâu làm anh thỏa mãn như em, cùng lắm cũng chỉ là giải quyết nhu cầu thôi mà...
Mỗi lời Tú nói ra như dao đâm vào ngực tôi - đau điếng. Tôi biết người con gái mà Tú đang nói chuyện là ai, tôi cũng biết lý do anh nói tới là gì, bình thường khi "ân ái" cũng không ít lần anh nói bóng nói gió rồi. Tôi đúng là không thể so với cô thư kí của anh thật, tôi cũng không làm anh thỏa mãn thật, anh lúc nào cũng kêu tôi "khô không khốc", chẳng bù cho người yêu cũ của anh, chẳng bù cho người này, người kia... chung quy cũng là anh chán rồi...
Tôi im lặng, sáng hôm sau âm thầm dọn ra khỏi nhà cũng gọi về báo hủy hôn, không phải tôi hèn kém không dám đấu tranh chỉ là trong 1 phút chốc tôi nhận ra nếu tôi còn cố chấp người khổ nhất chỉ có 1 mình tôi. Đàn ông có thể 5 thê 7 thiếp, có thể ra ngoài chăng hoa nhưng có chấp nhận để đàn ông quay về hay không là quyền của phụ nữ. Là tôi, tôi không cấm anh nhưng tôi cũng không chấp nhận anh, buông tay là cách hợp lý nhất.
Theo Thoidaiplus.giadinh.net.vn
Nữ dược sĩ ít nói, nấu ăn ngon mong bạn trai có công việc ổn định Em sống khá nội tâm, giản dị, là người phụ nữ truyền thống và sống thiên về tình cảm. Em sống tự lập từ THPT, khi học trường chuyên trên thành phố, vì vậy em không ngại khó khăn, mong có anh đồng hành cùng em trên con đường dài phía trước. Em tin là do định mệnh sắp đặt em sẽ gặp...