Sau đêm ái ân mặn nồng, anh tuyên bố hủy hôn để rồi 5 năm sau tôi khiến anh ân hận cả đời
Thời điểm anh bỏ rơi tôi với cái bụng bầu, tôi gần như mất phương hướng, trong đầu chỉ nghĩ hay chết quách cho xong…
Ảnh minh họa
Tôi và Vinh quen nhau qua mai mối của một vài người bạn. Tiếp xúc với anh một thời gian, tôi hiểu phần nào về con người Vinh. Anh là người gia trưởng, bảo thủ, và đặc biệt rất truyền thống.
Yêu nhau mấy tháng, Vinh lúc nào cũng nói với tôi rằng muốn giữ cho tôi nên anh không bao giờ đòi hỏi. Tôi thấy thế cũng là cái tốt, dù sao tôi vẫn là con gái, chuyện sớm hay muộn cũng không quá quan trọng với tôi.
Yêu nhau gần 1 năm, chúng tôi về ra mắt hai bên, bố mẹ rất ưng, còn đi lại nói chuyện người lớn và xem ngày đẹp để đám cưới.
Lần đấy chúng tôi đi sinh nhật một cô bạn về khuya, trời lại mưa nên đành thuê nhà nghỉ ngủ. Anh có chút bia rượu nên không kiềm chế được, còn tôi nghĩ cũng sắp cưới nên có “ăn cơm trước kẻng” cũng chẳng sao nên đồng ý. Thật sự tôi cũng không hiểu vì sao lần đầu của tôi lại không ra máu, cũng chẳng đau đớn gì. Hôm đó, chúng tôi đã có một đêm ái ân mặn nồng.
Video đang HOT
Ai ngờ đâu khi vừa tỉnh dậy, Vinh không thấy tôi có dấu vết gì nên anh một mực chửi tôi là đồ gian dối, mất nết, bảo tôi không xứng đáng. Sau đó mấy ngày, Vinh nói chia tay và hủy hôn, khiến tôi vô cùng choáng váng. Bố mẹ tôi thì mất mặt với bà con lối xóm.
Sau đó Vinh không hề liên lạc với tôi. Hơn 1 tháng sau, tôi phát hiện mình có bầu. Gọi cho Vinh, anh ta phũ phàng nói chắc gì đã phải con anh ta. Tôi nghe mà uất, tôi khóc đến lả người, suy sụp ốm bẹp cả tuần trời. Mẹ tôi bảo hay bỏ thai, sau này làm lại từ đầu nhưng tôi không đồng ý, tôi quyết tâm giữ con lại nuôi một mình.
Tôi nghỉ việc trên công ty, về nhà kinh doanh mỹ phẩm trên mạng, cũng học cách làm một số sản phẩm. May mắn việc làm ăn thuận lợi. Tôi vừa kiếm được tiền, vừa có thời gian chăm sóc bản thân.
Rồi tôi sinh con, một bé trai bụ bẫm, kháu khỉnh, yêu vô cùng. Tôi dồn hết thảy tình yêu vào con, thằng bé lớn lên ngoan ngoãn, sớm biết thương mẹ.
Thế rồi qua bạn bè, tôi biết Vinh cũng đã lập gia đình, nhưng ly hôn sau đó không lâu vì vợ anh ta ngoại tình. Tôi thấy thật nực cười.
Thời điểm ấy cũng vì muốn trả thù, muốn làm anh ta ân hận, giày vò. Tôi thuê cửa hàng bán mỹ phẩm cách nhà anh ta không xa, đủ để anh ta biết sự hiện diện của mẹ con tôi. Khi ấy con trai tròn 5 tuổi, giống Vinh như hai giọt nước.
Quả đúng như dự đoán của tôi. Vinh và cả nhà anh ta lồng lộn lên việc muốn đến nhận mẹ con tôi về. Nhưng tôi không cho, tôi cũng không để anh ta có cơ hội gần gũi với con. Nhìn thằng bé xin xắn, bụ bẫm, mẹ Vinh rất nhiều lần đến tìm tôi và xin lỗi chuyện năm xưa, mong muốn được đón cháu về chăm sóc. Vinh thì nói muốn nối lại tình cảm với tôi.
Nhìn cả nhà Vinh như vậy, tôi thấy hả hê. Năm xưa anh ta phũ tôi như thế nào, giờ còn mặt dày đến xin tôi cho nhận con. 5 năm trời tôi nuôi con cực khổ, anh ta không một lời thăm hỏi. Thế nhưng, có một số chuyện ngoài dự tính của tôi, bởi dạo gần đây, con trai luôn hỏi bố ở đâu. Tôi không biết có nên tha thứ cho Vinh, cho anh ta một cơ hội để con trai tôi có bố có mẹ hay không nữa?
Theo Phunutoday
5 năm trước mẹ chồng đuổi tôi đi, 5 năm sau đến tìm cạy cục xin nhận cháu
Tôi vẫn nhớ ngày theo anh về làm dâu, cũng chỉ vì trót lỡ có bầu trước mà mẹ chồng bắt tôi và cửa sau chứ không cho đi cửa trước vì theo lời bà "kiểu đàn bà như tôi không xứng".
Tôi dù nhục nhã, ê chề, xấu hổ nhưng không còn cách nào khác đành chấp nhận. Thực ra tôi bầu bí cũng là do chồng, nếu không phải anh đòi hỏi, rồi muốn tôi bầu trước để cưới đã không phải khổ như vậy.
Về nhà anh làm dâu, tôi phải chịu không biết bao nhiêu khổ cực, thiệt thòi. Bà không coi tôi là dâu con, lúc nào cũng đối xử với tôi lạnh nhạt, soi xét và tìm đủ lí do để trách cứ tôi.
Chồng yêu tôi, nhưng anh cũng là người nghe lời mẹ. Nhiều lúc tôi biết anh khó xử, nhưng cứ mỗi khi tôi và mẹ anh có chuyện, anh lại bênh vực mẹ trước mặt tôi, để rồi khi hai đứa về phòng riêng, anh mới an ủi, bảo tôi thôi cố nhịn. Tôi chịu thiệt chút cũng không sao, nhưng mẹ chồng được thế lên nước, rất hay chỉ trích mắng mỏ tôi.
Nhiều lần, bà dè bỉu rồi đuổi tôi ra khỏi nhà, nói tôi nghèo hèn, "mất nết" còn không biết điều. Lúc ấy tôi bụng mang dạ chửa, cực chẳng đã nên phải cố nhịn.
Khi tôi sinh con, lại là con gái nên bà càng ghét. Mẹ chồng chẳng bao giờ ngó ngàng một chút đến cháu, bà chưa bao giờ nấu được một bữa ăn tử tế cho tôi ngay cả khi tôi ở cữ.
Khi con gái tôi gần 4 tuổi, mối quan hệ giữa tôi và mẹ càng căng thẳng, tôi đòi ra ở riêng, bà chửi tôi rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Lúc ấy như giọt nước tràn ly, tôi làm ầm ỹ lên, bao ấm ức bấy lâu bị đè nén tôi cũng xả ra bằng hết. Nhất là với người chồng bạc nhược, tôi cũng chán ngấy lắm rồi. Rồi vợ chồngtôi chia tay sau đó không bao lâu.
Tôi đưa con về nhà mẹ đẻ, thời gian đầu cũng buồn và khó khăn. Phải khó khăn lắm tôi mới vực dậy được tinh thần, nhưng sau đó nghĩ vì con, tôi cố gắng vực dậy, nghĩ là phải cố vì con. Nhờ bố mẹ đẻ hỗ trợ, tôi mở một cửa hàng quần áo, nhờ trời công việc cũng thuận lợi. Tôi dần dần tươi tỉnh, nỗi đau cũ cũng nguôi ngoai.
Mọi chuyện cứ thế trôi đi, cho đến khoảng 5 năm sau ngày ly hôn, mẹ chồng đến tìm tôi xin nhận con nhận cháu. Bà bảo ân hận vì ngày trước bạc ác với tôi, giờ muốn đưa mẹ con tôi về bù đắp. Trong lòng tôi dù cần rất hận nhưng thấy bà có vẻ thật lòng nên đồng ý, ai ngờ sau đó không lâu, tôi phát hiện trong thời gian vừa rồi, chồng cũ đã ăn nằm với một người đàn bà khác như vợ chồng, nhưng mãi chẳng con cái gì nên cô ta bỏ đi.
Biết sự thật, tôi giận vô cùng, cứ tưởng bà ân hận thật, ra là vì không có cháu, con trai bà lại chẳng có một gia đình tử tế. Nhưng con gái tôi nhỏ, cháu chưa hiểu chuyện, cứ suốt ngày hỏi bao giờ thì về với bố khiến tôi khổ tâm vô cùng, giờ tôi nên làm gì đây?
Theo Phunutoday
5 năm trước mẹ chồng ruồng bỏ tôi, 5 năm sau phải quỳ gối xin tôi tha thứ Tôi đã từng bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, nhục nhã ê chề mà cả đời này, tôi không thể nào quên được kí ức ấy. Bao nhiêu người nói tôi này kia. Họ nghĩ tôi là loại đàn bà không ra gì nên mới bị chồng bỏ nhưng có ai hiểu, chính mẹ chồng tôi và chồng đã đẩy tôi ra...