Sau đám cưới một tuần, chồng dẫn về đứa bé và nói một câu khiến tôi đau lặng người
Anh bảo tôi hãy bao dung, hãy vị tha cho anh. Nhưng ai sẽ bao dung và ai sẽ xoa dịu nỗi đau tôi đang gánh chịu đây?
ảnh minh họa
Tôi và chồng biết nhau qua mai mối của một người bạn. Ngay lần đầu gặp, tôi đã rất ưng ý với vẻ ngoài điển trai, mái tóc lãng tử và cách ăn nói vui vẻ của anh. Chúng tôi như có nam châm buộc vào người nên cứ hút lấy nhau. Ngày nào không gặp nhau, cả tôi và anh đều bứt rứt khó chịu. Sau vài tháng tìm hiểu, chúng tôi quyết định về chung một nhà.
Đám cưới của tôi và anh tuy không quá lớn nhưng ấm cúng, ngọt ngào. Bó hoa cưới anh tự tay thắt cho tôi vẫn được tôi treo ở một nơi trang trọng trong nhà. Váy cưới chúng tôi cũng may để lưu giữ lại kỉ niệm ngày trọng đại nhất đời mình.
Ngày cưới, nhìn anh tỉ mỉ nhặt những bông kim tuyến trên tóc tôi xuống hay cầm hộp sữa cho tôi uống mà ai cũng khen. Mọi người nói tôi đã tìm được đúng người chồng chu đáo hết sức.
Sau khi đi trăng mật về, vợ chồng tôi chuyển đến căn nhà mới đã mua sẵn ở ngoại thành để sống. Dù đi làm có phần vất vả nhưng tôi thích được sống hòa mình với thiên nhiên. Tôi muốn có một căn vườn rộng đủ để tôi thỏa sức trồng trọt, chăn nuôi. Tôi vẽ ra viễn cảnh vợ chồng tôi sẽ cùng nhau thả diều, trồng hoa, uống trà mỗi sáng tối. Tôi đã rất hạnh phúc khi nghĩ đến những ngày tháng bình yên, bão dừng sau cánh cửa ấy.
Thế mà, người ta nói tính trước bước không tới có lẽ đúng. Mới cưới một tuần thôi, cô dâu mới là tôi lại phải chịu một cú sốc lớn.
Video đang HOT
Chiều hôm ấy, anh bảo tôi về sớm, anh có chuyện quan trọng cần phải nói. Anh còn bảo tôi chuẩn bị tinh thần và dù có chuyện gì thì người anh yêu mãi mãi là tôi. Cứ ngỡ chồng định làm gì gây bất ngờ cho mình, tôi còn cười tít mắt đồng ý.
Nào ngờ, khi tôi váy áo là lượt đẹp đẽ để chờ anh về thì anh lại đi cùng một đứa trẻ tầm 2 tuổi nữa. Thấy tôi, đứa bé khẽ nép mặt vào ngực anh. Anh ngượng ngùng để nó ngồi xuống ghế. Nhìn thằng bé, tôi chỉ biết câm nín vì nó quá giống anh.
Không để tôi lên tiếng hỏi, anh đã chủ động nói trước: “Nó là con trai của anh và người cũ. Cô ấy giấu anh chuyện có thai nên anh không hề biết”.
Biết là ích kỉ nhưng tôi sợ mình không thương đứa bé được khi nó hiện diện cho mối tình cũ của chồng. (Ảnh minh họa)
Ngập ngừng một chút, anh mới nói tiếp: “Cô ấy bị ung thư gan, mới mất đầu tháng này. Anh không thể để thằng bé ở với bà ngoại được. Anh cần phải có trách nhiệm với nó. Anh xin em, hãy bao dung, chấp nhận con anh. Nó mất mẹ rồi, không thể mất cha được nữa”.
Tôi ngồi lặng người. Đứa bé có đôi mắt buồn và nước da trắng, có lẽ giống mẹ nó. Hóa ra vì thế mà trước khi cưới tôi thấy anh hay ngồi thẫn thờ, suy nghĩ đăm đăm xa xăm. Thấy tôi ngồi im, anh bảo đứa bé gọi tôi là mẹ. Đứa bé nhìn tôi, khẽ gọi “mẹ”. Nước mắt tôi cứ thế chảy tràn ra.
Tôi bỏ vào phòng nằm suốt cả đêm. Anh vẫn ở bên ngoài, nhắn tin bảo tôi hãy bao dung, vị tha và thương yêu đứa bé. Nhưng ai sẽ bao dung và gánh chịu nỗi đau tôi đang chịu đựng đây? Mới cưới mà đã nhận cú sốc như thế này sao tôi có thể chịu được? Biết là ích kỉ nhưng tôi sợ mình không thương đứa bé được khi nó hiện diện cho mối tình cũ của chồng. Mà tôi chắc chắn anh sẽ giữ nó lại chứ không đem về cho ngoại nó nuôi nữa. Mọi người ơi, tôi phải làm sao đây?
Theo Ngoisao.vn
Cãi lại mẹ chồng, con dâu bị dọa mang trầu cau trả lại nhà ngoại
Vừa nghe con dâu nói xong, mẹ chồng Hương đã bù lu bù loa lên nào là: "Con này láo, dám cãi lại mẹ chồng cơ đấy", "đúng là bố mẹ dân buôn bán có khác, không biết dạy con" khiến Hương uất ức mà chỉ dám "ngậm đắng nuốt cay" khóc.
Tính đến tháng 6 tới, Hương lấy chồng và sinh con đã được 2 năm rồi. Ngay từ khi mới quen Tú và được anh dẫn về nhà chơi, Hương đã thấy sợ mẹ Tú vô cùng. Bà là cô giáo đã về hưu, góa chồng và nổi tiếng khó tính.
Được vài người cảnh báo mẹ Tú tai quái, ghê gớm nhưng Hương bỏ ngoài tai và nghĩ rằng họ nói quá lên thôi chứ nếu cô sống khéo léo chắc cũng không đến nỗi nào.
Ngày Hương về ra mắt, mẹ Tú chất vấn cô từ bố mẹ làm gì, quê ở đâu đến quan sát cách ăn uống, nói chuyện và dáng đi của Hương. Ngay lần đầu ra mắt, Hương đã bị mẹ Tú chê bai là "con gái mà vô ý vô tứ" vì cầm bát và đũa xới cơm.
Sau lần ra mắt đó, Hương cứ gờn gợn trong lòng. Tuy nhiên, vì rất yêu Tú nên cô gạt qua những khó khăn để kiên quyết lấy anh. Tuy vậy, khi về làm dâu, 10 ngày ở nhà chồng sau đám cưới, hôm nào nấu cơm, Hương cũng bị mẹ chồng chê vụng về.
Nhiều khi rất bực mẹ chồng nhưng Hương đành cố nhẫn nhịn nghe mẹ chồng quát. Đôi lúc, Hương thầm nghĩ "cứ giả vờ câm điếc kệ bà quát cho nhẹ đầu". Vậy là lần nào cũng vậy, Hương cứ dạ vâng cho qua chuyện và để không nảy sinh mâu thuẫn với mẹ chồng.
Ảnh minh họa
Đến khi sinh con, mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu mới lên đỉnh điểm. Chồng Hương đi làm từ sáng đến tối mới về, công việc lại vất vả, cực nhọc nên không giúp đỡ được vợ trong việc chăm con nhỏ. Vì sinh con thiếu tháng, sữa lại ít, nên Hương rất mệt mỏi với việc không đủ sữa cho con ăn. Nhiều khi con khóc vì đói lại gắt, Hương lại thức cả đêm để dỗ con.
Đã vậy, bất kỳ ai đến chơi (kể cả nhà ngoại) mẹ chồng Hương cũng nói: "Con Hương nhà này lấy chồng là sướng nhất. Chỉ có ăn với ngủ. Mọi việc đều đến tay bà già này hết. Tôi đau ốm mà phải phục vụ con dâu". Rồi bà còn đi sang hàng xóm nói xấu Hương đủ điều, suốt ngày kêu mệt, không ăn được trong khi thực tế bữa ăn đến thì ăn khỏe hơn cả con dâu đang nuôi con nhỏ. Nhìn bà, Hương thấy giả tạo đủ điều nhưng vẫn không muốn lên tiếng sợ mang tiếng hỗn láo.
Sáng thứ Hai vừa rồi, Hương ngủ dậy muộn một chút vì đêm con quấy khóc thì mẹ chồng chửi rủa, bóng gió: "Người ta làm xong hết việc ngồi chơi mà giờ này cô mới dậy à? Lười chẩy thây thế này thể nào mãi mới có người rước" khiến Hương uất phát khóc. Trong lúc không kìm nén được cảm xúc, Hương vặc lại mẹ chồng: "Mẹ lần sau đừng nói thế với con. Con lười sao mẹ còn mang trầu cau đến nhà bố mẹ con xin con về lầm dâu?".
Vừa nghe con dâu nói xong, mẹ chồng Hương đã bù lu bù loa lên nào là: "Con này láo, dám cãi lại mẹ chồng cơ đấy", "đúng là bố mẹ dân buôn bán có khác, không biết dạy con. Được rồi, tao sẽ mang trầu cau lại trả cho bố mẹ mày" khiến Hương uất ức mà chỉ dám "ngậm đắng nuốt cay" khóc.
Sau đó, mẹ chồng Hương gọi điện cho chồng cô về nhà. Tú vừa đỗ xe, bà đã mắng sa sả Hương rồi bảo Tú là "không biết dậy vợ". Tú sau khi nghe mẹ chồng nói quay lại nói Hương là "Em nói thế là hỗn với mẹ. Anh đi làm đã đưa tiền cho em, em ở nhà có mỗi chăm con cũng không xong lại còn gây gổ với mẹ".
Hương nghe mà "máu dồn lên não". Hóa ra chồng cô chỉ biết mỗi mẹ, nghĩ đi làm đưa về cho vợ được chút tiền tưởng đã là vĩ đại lắm. Càng nghĩ Hương càng thấy mình khổ và ân hận là trước khi cưới không nghe lời mọi người khuyên can. Phải chi cô tìm hiểu gia đình chồng cho kỹ càng hơn để giờ không phải chịu cay đắng...
Theo Báo gia đình
Đằng sau sự chăm sóc tận tình mẹ dành cho vợ là sự thật kinh hoàng khi đứa con bé bỏng của tôi không còn nữa Vợ nói với giọng khinh bỉ và ôm mặt khóc khiến tôi ngơ ngác nhìn mẹ không hiểu chuyện gì đã xảy ra trong gia đình này. Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi không được thuận buồm xuôi gió như những cặp đôi khác. Nhà em nghèo nên bố mẹ tôi phản đối dữ dội. Mỗi lần dẫn em đến nhà bố...