Sau đám cưới, liệu tình yêu có còn giữa các cặp đôi?
Nếu có ai đó nói với bạn rằng tình yêu sau hôn nhân vẫn lãng mạn như thuở mới yêu, họ đang nói dối.
Bước vào hôn nhân là cuộc đời bạn bước sang trang khác
Nhưng nếu có ai nói rằng sau hôn nhân chẳng còn tình yêu, chỉ còn tình nghĩa, bạn cũng đừng tin. Tình yêu sau hôn nhân luôn luôn tồn tại, nếu bạn thực sự kết hôn với người mình yêu, nhưng tình yêu ấy sẽ luôn rất khác biệt với thứ tình đầy mơ mộng, lãng mạn khi cả hai còn chưa ràng buộc.
Nếu nói tình yêu là một ly rượu vang thơm nồng, chuếnh choáng, thì tình yêu sau hôn nhân lại là ly nước lọc trong trẻo, giản dị. Ở bên cạnh nhau, người ta không thể uống rượu vang hàng ngày, nhưng nước lọc thì cần. Không màu mè, không mùi vị, sự trong trẻo giản đơn của nó cũng giống như tình yêu sau hôn nhân, một thứ tình cảm thực thà không thể giả tạo.
Về chung một nhà, nghĩa là người kia sẽ nhìn thấy bộ dạng bù xù của bạn khi vừa thức dậy, nhìn thấy tóc bạn vài hôm chưa gội, khuôn mặt nhợt nhạt khi chẳng tô son. Bạn sẽ biết vài tật xấu “kinh dị” khi người kia ngủ, sẽ thấy vài chiếc quần, áo bốc mùi quăng ở đâu đó, sẽ phát điên vì một hôm nổi hứng muốn hẹn hò dạo phố mà nửa kia chẳng buồn nhúc nhích.
Về chung một nhà, nghĩa là giận dỗi cũng vẫn phải giáp mặt nhau, ăn chung mâm, ngủ chung giường, chẳng có chuyện chơi trò mất tích như ngày xưa. Khi mới yêu, ai ai cũng muốn chỉ bày ra những điều tốt đẹp nhất về bản thân mình. Gặp nhau vài lần một tuần, mỗi lần vài tiếng đồng hồ thì điều ấy dễ lắm. Nhưng khi đã ăn chung, ngủ chung, sống chung, làm sao bạn có thể che giấu hết bản thân được mãi.
Từ con người khi yêu, chúng ta học cách dần dần chấp nhận toàn bộ con người nhau, chấp nhận cả những lúc ngọt ngào, những lúc cáu bẳn, những lúc xinh đẹp, những lúc xấu xí, những lúc hài lòng, những lúc tưởng như không thể chịu nổi. Giai đoạn ấy, người ta hay gọi một cách tiêu cực là “vỡ mộng”, nhưng với tôi, nó đơn giản chỉ là thích nghi và dung hòa làm một.
Tình yêu trước và sau hôn nhân khác nhau vậy đó. Khi chỉ yêu, dù tình yêu có đẹp đẽ đến nhường nào cũng khó cho bạn cảm giác có thể tự tin tháo bỏ hết tất cả vỏ bọc trước mặt người mình yêu.
Nhưng hôn nhân thì khác, cảm giác của một gia đình, cảm giác có một người đồng hành vĩnh cửu, cảm giác của sự gắn bó sâu sắc sẽ khiến bạn có thể yên tâm mà tháo xuống tất cả, thực sự đối diện nhau.
Video đang HOT
Bạn biết rằng dù buổi sáng tỉnh dậy chưa kịp đánh răng, người ấy vẫn sẵn sàng hôn bạn. Bạn biết rằng dù đôi khi bị đánh thức giữa đêm bởi tiếng ngáy, bạn vẫn luôn muốn được ngủ bên người ấy suốt những đêm còn lại trong đời.
Bạn biết, và người ấy biết, đằng sau những lúc chưng diện đẹp đẽ thơm phức cùng đi ra phố kia, là những lúc bù xù, xấu xí. Những điều ấy, chẳng ai biết ngoài hai người biết về nhau. Nhưng cả hai chấp nhận, và yêu sự chấp nhận đó như yêu một phần cuộc sống chung của hai người.
Đã bao giờ bạn nghĩ, người thân thiết nhất, gần gũi nhất, hiểu chi ly về bạn nhất là ai. Đó chẳng phải bố mẹ, anh chị hay đứa bạn thân từ thời con chấy cắn đôi, mà chính là vợ hay chồng bạn. Có những điều, chẳng ai có thể làm cho bạn ngoài người ấy. Và có những điều, ngoài người ấy ra bạn sẽ chẳng bao giờ làm cho ai khác.
Những bí mật nhỏ bé, những điều đặc biệt giản dị chỉ tồn tại trong thế giới của hai người khiến hôn nhân trở thành điều chẳng ai có thể xen vào, chẳng ai có thể thay thế. Không phải thứ tình say mê, chuếnh choáng thuở xưa, tình yêu của hôn nhân chân thực mà sâu sắc, bền bỉ.
Người ta có thể tỉnh rượu, có thể một ngày thèm nếm hương vị của một thứ chất lỏng cay nồng khác. Nhưng chẳng ai chán nước lọc, bởi trong trẻo nhất, tinh khiết nhất, giản đơn nhất lại chính là sâu đậm nhất, thực lòng nhất.
Tôi không tin những người nói rằng tình yêu sau hôn nhân chẳng có gì thay đổi, bởi bạn thấy đấy, nó sẽ khác lắm. Và tôi cũng không bằng lòng với những người luôn nhìn đời một cách tiêu cực bằng cách chấp nhận trước rằng sau hôn nhân sẽ chỉ còn tình nghĩa, lấy đâu ra tình yêu.
Tình yêu sau hôn nhân vẫn luôn tồn tại, đẹp đẽ và bền bỉ, chỉ cần bạn đón nhận nó một cách linh hoạt, đừng quá huyễn hoặc, đừng quá tiêu cực. Huyễn hoặc quá, bạn sẽ không thể chấp nhận những thay đổi của chính mình và của người kia, của tình yêu giữa hai người một cách vui vẻ nhất.
Tiêu cực quá, bạn sẽ rơi vào cái hố do chính mình đào ra, vì không tin vào tình yêu nên rút cục lại tự tay giết chết tình yêu. Thay vì than thở người đàn ông galant khi xưa giờ đã biến thành ông chồng lười cả ngày chỉ thích ngồi nhà, tại sao bạn không nhớ ngày xưa đã từng mong được ở bên nhau, quanh quẩn bên nhau dưới một mái nhà chẳng cần đi đâu cả.
Thay vì nghĩ rằng tình yêu sau hôn nhân là điều không thể để rồi lờ phắt người đang cùng chung sống, chỉ thực hiện đủ trách nhiệm, nghĩa vụ là xong, sau bạn chẳng tự mình yêu người ấy thêm lần nữa.
Những ý nghĩ tiêu cực vô tình đã làm sai lệch cái nhìn của bạn, bạn chỉ nhìn thấy rằng hết lãng mạn, hết hẹn hò, mà không thấy sự gắn bó hơn, gần gũi hơn, chân thực hơn. Bạn chỉ nhìn thấy không còn tuần đôi ba lần xúng xính đẹp đẽ hẹn hò mà không thấy mọi khó khăn của bạn từ nay đã có người chung sức.
Bạn chỉ thấy chán nản khi người đàn ông bảnh bao lịch thiệp khi xưa giờ cũng có lúc mặc bộ đồ cả tuần không chịu thay, mà quên mất rằng ngoài bạn ra, sẽ chẳng có người phụ nữ nào khác biết được điều “bí mật” đó.
Nếu chỉ chia sẻ những điều hào nhoáng, những thứ tốt đẹp, không thể làm nên sự gắn kết lâu bền bạn ạ. Những thứ hào nhoáng khiến ta si mê, nhưng những điều chân thực đằng sau nó mới khiến ta gắn bó.
Tình yêu sau hôn nhân là điều luôn tồn tại, chỉ có điều liệu chúng ta đã biết cách đón nhận và nuôi dưỡng nó hay chưa. Chẳng có thứ tình nào vĩnh cửu nếu không được vun xới. Đừng cố chấp chỉ nhìn ngắm vẻ đẹp của một đóa hoa, bạn phải thấy vẻ đẹp của việc đóa hoa tàn đi, để rồi kết quả, ươm tiếp những lộc non.
Hãy bước chân vào hôn nhân với tình yêu tràn đầy và nhẹ nhõm, rồi bạn sẽ biết cách để yêu mãi người cùng chung sống với mình suốt những tháng năm dài rộng từ trẻ đến già.
Theo VNE
Lặng người khi đọc bức tâm thư vợ viết ngày bỏ đi
Tôi thật không tin vào mắt mình, người vợ hiền lành, đảm đang hơn 10 năm chung sống lại cho tôi một bài học đau đớn như thế.
Cô ấy nói đã tìm được người đàn ông khác, biết yêu thương cô ấy hơn tôi (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ mình vốn là bạn thân lớn lên bên nhau từ nhỏ. Khi hết học cấp 3, cả hai chúng tôi đều nghỉ học ra Bắc Ninh làm công nhân. Ngày đó, dù cuộc sống khó khăn, nhưng chúng tôi rất mực thương yêu nhau.
Vốn tâm đầu ý hợp, nên chúng tôi sớm đem lòng yêu thương nhau. Xin nói thêm, người yêu tôi hình thức không ưa nhìn, nhưng khéo khéo léo, đảm đang. Từ ngày đi làm, mỗi tháng cô ấy đều gửi về 2 triệu để hỗ trợ mẹ nuôi em ăn học. Thấy em vất vả, tôi cũng thương, nên có tháng tôi đưa em thêm ít tiền để chi tiêu, trang trải cuộc sống.
Khi công việc ổn định, chúng tôi bàn chuyện cưới xin. Rồi một năm sau đó, chúng tôi chào đón con gái chào đời. Cuộc sống vất vả, nay có thêm một thành viên, nỗi lo lắng càng tăng gấp bội.
Tôi sợ lương hai vợ chồng không đủ ăn, nên theo bạn bè nhận việc làm thêm ngoài giờ hành chính. Cũng từ đó, tôi bị một vài người bạn xấu rủ rê, nên sa đà vào cờ bạc. Khi vợ tôi góp ý, tôi thường cáu gắt, có hôm về muộn bị vợ chì chiết nên tôi đã đánh cô ấy.
Tôi không nghe vợ khuyên nhủ, ngày càng sa đà vào cờ bạc, có lần tôi còn phải cắm cả xe máy để trả nợ. Số tiền nợ nần cứ lớn dần, khiến cho vợ tôi bao phen khốn đốn. Dạo đó, tôi đi làm không hề đưa về cho vợ tôi được một đồng nào. Cô ấy ở nhà nuôi con nhỏ, còn phải nấu thêm cháo dinh dưỡng để bán, kiếm tiền nuôi con. Không ít lần cô ấy khóc, cầu xin tôi tỉnh ngộ, nhưng tôi vẫn chứng nào tật ấy.
Rồi một dạo, có một tổ điện lực về kéo thêm đường dây cho xã nơi tôi ở, họ nhờ tôi tìm nhà. Tôi thấy vậy, liền chỉ họ thuê nhà cạnh nhà tôi. Nhà tôi nói, chỉ có 2 cụ già, họ cũng thường xuyên lên Hà Nội thăm con cháu.
Đợt đó, tôi thường xuyên về muộn, nên vợ chồng tôi liên tục cãi nhau, thậm chí, có hôm tôi đánh vợ, anh chàng tổ trưởng, tổ điện lực trọ cạnh nhà tôi còn chạy ra can ngăn. Từ hôm đó, có lẽ quá thương vợ tôi nên anh ta thường xuyên qua lại. Những khi đó, tôi vắng nhà, nên không hề biết, vợ tôi cũng bị sự quan tâm của anh ta làm cho lay động.
Suốt nửa năm, tôi đi về thất thường, luôn trong tình trạng say xỉn, thì vợ tôi lại có người đàn ông đó hỗ trợ cả về kinh tế lẫn tinh thần. Họ tâm sự với nhau mợi chuyện trong cuộc sống, chuyện gia đình, chuyện con cái... Tôi có nghe ông hàng xóm cảnh báo, nhưng tôi không nghĩ anh ta lại yêu vợ tôi.
Hôm đó, tôi thua bạc, nợ 10 triệu đồng, tôi về xin vợ tiền trả nợ, tôi biết cô ấy ít nhiều cũng có vài triệu, nhưng cô ấy nhất quyết không cho. Tôi giận, tôi đánh cô ấy, cô ấy khóc nói trong nghẹn ngào: "Chẳng nhẽ, con người anh chỉ có vậy thôi sao. Anh từng là người chăm chỉ, chịu khó, thương yêu vợ con, giờ anh ra nông nỗi này sao?".
Chiều hôm sau, vợ tôi đã ôm con bỏ đi, cô ấy để lại bức thư hờn trách tôi, trong thư cô ấy cũng nói rõ lý do cô ấy đi rằng cô ấy đã hết yêu tôi, cô ấy cũng mong tôi đừng tìm cô ấy nữa. Cô ấy đã tìm được người đàn ông khác, biết yêu thương cô ấy hơn tôi.
Cầm lá thư trên tay, nhìn căn nhà trống vắng, tủ quần áo cũng trống trơn, tôi ôm mặt khóc nức nở. Tôi không thể đứng vững được, bởi người vợ vốn cam chịu, ngoan hiền không bao giờ biết phản ứng khi bị chồng đánh nay lại dứt khoát như thế. Và trong giây phút đó, tôi hiểu tôi đã bỏ lỡ mất hạnh phúc của đời mình rồi.
Theo VNE
Đau khổ khi lấy chồng tây Những năm đầu, tôi cũng thật sự thấy hạnh phúc , qua nước ngoài lạ nước lạ cái chưa có việc làm, tôi được chồng nuôi. Đến khi tôi kiếm được việc làm, lương thấp hơn lương chồng nhưng anh bắt tôi phải chia đôi tất cả mọi khoản chi phí. Anh là người nước ngoài nên sống rất thoáng. Anh có thể...