Sau cơn say tôi mới tả hóa nhận ra đêm qua mình đã dại dột trao đời con gái cho cậu… em rể
Trong men rượu chẳng hiểu sao hai đứa lại ôm lấy và lao vào nhau. Đêm đó tôi đã trao đời con gái cho Khang, tôi dường như không kiểm soát được bản thân. Khi mệt nhoài rồi hai đứa ôm nhau ngủ.
Ảnh minh họa
Thời gian qua tôi đã sống trong dằn vặt và khổ sở. Dù cố gắng nhưng tôi vẫn không thoát ra nổi, tội lỗi cứ vây kín khiến tôi không tài nào tha thứ cho bản thân được.
Tôi và Yến là 2 chị em, vì hai đứa sinh sát nhau nên nhìn hình thức hai chị em cũng tương đương, nhiều người không biết lại nghĩ chúng tôi là chị em sinh đôi. Ngày lên đại học, chúng tôi ở chung phòng, vì tôi là chị lại năng động hơn nên ngoài thời gian đi học tôi còn xin vào làm thêm tại 1 công ty dịch thuật, lương kiếm được cũng khá nên tôi đảm nhận nhiệm vụ hỗ trợ bố mẹ nuôi em ăn học.
Hai chị em khá hợp tính nết, ít cãi vã nhau, quần áo váy vóc cũng toàn dùng đồ đôi. Nếu như tôi cá tính, thích nổi loạn thì Yến lại thuộc tuýp con gái hiền lành dễ mến. Khi tôi đã trải qua nhiều mối tình rồi thì em gái tôi vẫn chưa chấp nhận ai làm người yêu dù nó có rất nhiều anh chàng theo đuổi.
(Ảnh minh họa)
Ra trường tôi đi du học, Yến làm ở Hà Nội, 1 thời gian sau tôi nghe em thông báo em đã tìm được định mệnh của cuộc đời. Tôi mừng cho Yến và mong em gái luôn hạnh phúc vì tôi biết 1 cô gái xinh xắn, hiền lành như Yến xứng đáng được những gì tốt đẹp nhất.
Ngày cưới Yến tôi bay về nước, thú thật chú rể còn đẹp trai hơn trong ảnh vạn lần. Nhìn em rể cao to vạm vã nụ cười tươi rói đã vậy còn có nhà Hà Nội công việc lại ổn định. Tôi và Khang bắt sóng rất nhanh vì chúng tôi học cùng ngành khách sạn với nhau. Nhìn Yến rạng ngời hạnh phúc trong ngày trọng đại tôi vui đến chảy nước mắt, tôi còn trêu em gái: “Chị ghen tỵ với em đấy”. Nó cười đáp lại: “Vậy chị đừng kén chọn nữa hãy gật đầu lấy 1 anh đi, biết bao anh đang chờ cái gật đầu của chị đấy”.
Tôi chỉ trừ, thú thật từ lúc đi du học tôi chỉ thích sống độc thân tự do chứ không thích yêu đương gì nữa. Ngày về nước tôi được phân vào làm cho 1 khách sạn lớn trên phố. Tôi và em rể làm gần nhau nên thỉnh thoảng 2 chị em hẹn hò đi ăn, đi cà phê. Nói là em rể nhưng Khang hơn tôi đến 5 tuổi, nhìn cậu ấy lúc nào cũng rạng ngời tràn trề sức sống khiến tôi thấy ghen tỵ với Yến.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn kiếm được ông chồng như vậy, tôi có nhan sắc, có trình độ và sự nghiệp nên yêu cầu kén chon của tôi cũng cao, đặc biệt khi chồng em gái lại hoàn hảo như vậy.
Đợt đó Yến về quê dưỡng thai tháng cuối trước khi sinh. Nó có nhờ tôi thỉnh thoảng qua nhà mua ít thức ăn để sẵn trong tủ cho Khang hộ nó. Tôi cười tươi rồi nói: &’Nhất trí”. Càng ở gần Khang tôi càng thấy vui, Khang khá hoàn hảo, lại biết khiến người ta cười, lâu rồi tôi mới thấy ấm áp bên 1 người đàn ông như vậy. Nhưng vì Khang là em rể nên tôi cố xua suy nghĩ vẩn vơ đó đi.
Rồi sự cố xảy đến, đêm đó tôi đi liên hoan, uống khá nhiều, đúng lúc ra về thì thấy Khang bước ra từ quán hát cùng với mấy anh chị ở cơ quan. Cả hai ngà ngà rượu, hai chị em vẫy taxi đi về vì chung cư của tôi cũng gần của nhà Khang. Về đến nơi tôi vẫn ngủ ngon lành trên xe, Khang dìu tôi lên phòng.
(Ảnh minh họa)
Trong men rượu chẳng hiểu sao hai đứa lại ôm lấy và lao vào nhau. Đêm đó tôi đã trao đời con gái cho Khang, tôi dường như không kiểm soát được bản thân. Khi mệt nhoài rồi hai đứa ôm nhau ngủ. Sáng sớm tỉnh dậy đầu tôi đau như búa bổ, tôi giật mình khi thấy trên người không còn mảnh vải che thân, bên cạnh Khang cũng như vậy.
Khang lim dim mở mắt nhìn tôi, cả hai ú ớ hét lên tôi chạy nhanh vào phòng tắm nhìn mình trong gương, son môi nhòe đi, marcara vẫn còn nguyên chưa tẩy trang. Tôi tự hỏi mình đã làm gì thế này, Khang nói vọng vào:
- Em xin lỗi chị thực sự em không cố ý, em thực sự xin lỗi. Em cứ ngỡ chị là Yến.
Nghe Khang nói vậy, tôi chỉ biết xả nước rồi khóc:
- Cậu về đi, lỗi cũng 1 phần do tôi. Tôi và cậu đã uống quá nhiều.
Khang đi về để mặc tôi với tội lỗi vây quanh, tôi thấy mình thật bỉ ổi. Bước vào phòng nhìn vệt máu trên giường cùng với bức ảnh hai chị em chụp chung cười tươi rói bên cạnh tôi chỉ biết cười chát chúa.
Rồi Yến sinh, Khang xin nghỉ hẳn 1 tháng để về quê chăm vợ. Nhìn cậu ta âu yếm vợ con mà long tôi chua xót. Dù tôi có đứng đó cả ngày thì Khang vẫn chỉ hướng ánh mắt về vợ mà thôi, tôi thấy mình thật thừa thãi. Tôi lên Hà Nội chuyển việc đi nơi khác để không phải gặp Khang. Tôi khép mình và vẫn chưa mở lòng với ai, mỗi lần nghĩ đến Yến tôi lại thấy người mình nóng ran lên vì tội lỗi. Nhưng… hình như tôi đã yêu Khang thật rồi.
Theo blogtamsu
Tôi run rẩy: "Anh là anh nuôi của em của em cơ mà, đừng anh ơi..." nhưng anh ta vẫn lao tới
"Em đúng là con cừu non ngây thơ năm thứ nhất. Thời đại này chắc chỉ còn mỗi mình em tin vào cụm từ anh nuôi trong sáng đấy!" - Tùng cười hả hê.
Tôi đã đánh mất đi thứ quý giá nhất của đời người con gái chỉ vì sự cả tin dại dột của mình. (Ảnh minh họa)
Nhận được giấy báo nhập học, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì cuối cùng, sau bao ngày khổ công rèn luyện cũng thu được kết quả ưng ý, hoàn thành được mong mỏi của bố mẹ. Nhưng cũng lo vì bản thân tôi vốn là một cô gái rất nhút nhát, lên chốn đô thành xa hoa, tập nập, ồn ào, nhiều cạm bẫy lại không người quen biết thì tôi biết sống như thế nào. Bạn bè tôi trong làng thì lại không ai có may mắn đặt chân được vào cổng trường đại học ngoài tôi. Nhưng ai rồi cũng phải lớn, cũng phải rời xa vòng tay cha mẹ để tự lo cho cuộc sống của mình. Tôi có lẽ, cần phải học cách sống mạnh mẽ hơn.
Nói là một chuyện nhưng làm lại là chuyện khác. Đã tự dặn với lòng như thế mà những giây phút chỉ có một mình trong căn phòng kí túc lạnh lẽo với những người bạn xa lạ, tôi vẫn không thể giấu nổi nỗi tủi thân, nước mắt cứ thế rơi lã chã suốt đêm. Rồi trong một tối đi làm thêm về, tôi bị hai tên thanh niên xấu chặn đường trêu ghẹo, khóc lóc kêu cứu mà không thấy ai xuất hiện. Tôi chỉ biết dồn hết sức chống cự cầu mong điều kì diệu xảy ra. Và rồi...
Niềm vui đến quá đỗi bất ngờ, lúc đó, tôi đã nghĩ Tùng chân thành với mình nên gật đầu đồng ý luôn. (Ảnh minh họa)
Tôi không biết là mình đang mơ hay thật nữa khi Tùng đột ngột từ đâu xuất hiện, đánh đuổi hai tên xấu đó để cứu tôi. Nhìn mặt Tùng bị chúng giáng cho một cú đấm đến thâm tím, tôi vừa ăn năn, vừa cảm kích. Rồi chẳng hiểu sao, có lẽ là vì sự gần gũi, vì giọng nói ấm áp và cử chỉ dịu dàng của Tùng nên tôi đã tình nguyện dãi bày hết tâm tư của mình với Tùng. Nghe xong, Tùng nhìn sâu vào mắt tôi, nắm chặt tay tôi:
- Anh cũng luôn mong mỏi mình có một cô em gái. Nếu như em không chê, có thể cho phép anh được nhận em làm em nuôi không?
Niềm vui đến quá đỗi bất ngờ, lúc đó, tôi đã nghĩ Tùng chân thành với mình nên gật đầu đồng ý luôn. Những ngày tháng sau đó, mỗi quan hệ anh - em nuôi của chúng tôi tiến triển rất tốt đẹp. Tùng giúp đỡ tôi rất nhiều trong chuyện học hành vì Tùng học khá giỏi. Không những thế, Tùng còn giúp tôi tìm một công việc làm thêm khác an toàn hơn, không phải đi làm về quá khuya và giúp tôi thuê một căn nhà trọ đẹp, giá lại rẻ để tôi sinh hoạt tiện hơn so với ở kí túc. Tất cả những gì Tùng làm, tôi vô cùng cảm kích và chờ có cơ hội để được báo đáp. Cho đến hôm Tùng nói sắp sinh nhật Tùng, Tùng mời tôi tới nhà ăn tối.
Tôi lấy tiền làm thêm của mình mua tặng Tùng một chiếc áo sơ mi. Tôi nghĩ là Tùng sẽ thích nó. Tùng tới đón tôi đến nhà mình mà lòng tôi vui đến lạ. Tôi thấy ngạc nhiên khi buổi sinh nhật chỉ có mình tôi là vị khách duy nhất. Nhìn ánh mắt khó hiểu của tôi, Tùng cười mỉm:
- Buổi tối đặc biệt này anh chỉ muốn dành cho gia đình mình mà thôi. Bố mẹ anh lại ở nước ngoài nên anh chỉ có mình em là gia đình thôi.
Tôi không dám nghĩ bản thân mình lại có một ý nghĩa quan trọng như vậy với Tùng. Chúng tôi đã có những giây phút vô cùng vui vẻ ở bên nhau. Uống hơi nhiều nên tôi hơi choáng. Tôi xin phép ra về thì Tùng giữ tôi lại:
- Nhà anh mà còn không phải là nhà em hay sao? Em về đâu nữa chứ? Nhà nhiều phòng lắm nên em cứ ngủ lại đây cũng được, mai rồi về?
Tôi tin vào Tùng nên gật đầu đồng ý. Tùng đưa tôi lên phòng mà không hiểu sao tôi cứ thấy nóng ruột khủng khiếp. Và rồi, cánh cửa phòng đột ngột đóng sập lại, Tùng lao vào tôi, ôm chặt lấy tôi, đè mạnh tôi xuống giường. Hốt hoảng, tôi hét lên:
- Anh là anh nuôi của em của em cơ mà, đừng anh ơi!
- Em đúng là con cừu non ngây thơ năm thứ nhất. Thời đại này chắc chỉ còn mỗi mình em tin vào cụm từ anh nuôi trong sáng đấy! - Tùng cười hả hê
Rồi mặc cho tôi vùng vẫy, la hét, Tùng vẫn lao vào tôi, y như hổ đói vồ mồi vậy. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến...
Tôi đã chẳng thể chống cự lại được Tùng. Phụ nữ yếu ớt là sao chống lại được đàn ông sức dài vai rộng. Nhìn tôi nước mắt ròng rã, Tùng cười đắc ý:
- Yên tâm, nếu có anh sẽ có trách nhiệm với em bằng cách đưa em đi phá thai. Cô em gái nuôi ngoan ngoãn của anh ạ!
Tôi đã đánh mất đi thứ quý giá nhất của đời người con gái chỉ vì sự cả tin dại dột của mình. Sau ngày đó, tôi vĩnh viễn xóa Tùng ra khỏi đầu mình và cũng không có ý định bắt vạ một kẻ thâm độc như Tùng. Tôi coi đó là bài học lớn cho bản thân mình. Bài học về cách đặt niềm tin mà tôi đã phải trả cho nó một cái giá quá đắt.
Theo blogtamsu
Giật mình nhận ra suýt mất chồng, mất con vì phó thác mọi thứ cho giúp việc Một ngày chủ nhật ốm nghỉ ở nhà, nhìn cảnh chồng lúi húi nấu cơm cùng giúp việc, rồi con trai ê a nói đặc giọng địa phương, tôi chột dạ. Cũng may là tôi sớm nhận ra Chúng tôi kết hôn với nhau trên nền tảng tình yêu kéo dài hơn 3 năm. Anh là người hiền lành, chu đáo, cũng chính...