Sau cô ấy có một đại gia
Khi tôi tìm được một cô gái, mà dường như số phận đã sắp đặt chỉ dành cho tôi, thì cũng là lúc tôi cảm thấy mình thật bất hạnh…
ảnh minh họa
Cô ấy là người mới đến trong nhóm làm công việc PG sản phẩm rượu của chúng tôi. Tôi là trưởng nhóm. Cô ấy xinh đến độ thánh thiện, và tôi gần như chết đứng khi lần đầu tiên nhìn cô: đúng, hoàn hảo theo mẫu hình mà tôi từng mơ ước.
2 tháng đầu tiên, cả nhóm lúc nào cũng vui như hội. Sau giờ làm ở một quán ăn lớn trên đường Phan Đình Phùng (Hà Nội), bao giờ tôi cũng cố nán lại, vờ làm việc gì đó, hoặc yêu cầu tổng kết số liệu chỉ để ngắm cô ấy, và tìm mọi lý do để được đèo cô ấy về.
Ban đầu, cô ấy từ chối. Nhưng rồi khi hiểu nhau hơn, lại biết rằng chúng tôi cùng quê, thì cô ấy dành cho tôi nhiều đặc ân hơn. Cứ khoảng 9 giờ tối, 2 đứa đèo nhau về, tôi thích những tối mùa đông, để cô ấy co ro, nép vào người tôi.
Rồi thì tôi cũng dám nói ra tình cảm của mình. Cô không nói gì hết, cô chỉ khóc. Cô bảo tôi rằng đừng yêu cô vì một vẻ thánh thiện, cô không tốt đẹp như thế. Những điều cô nói chẳng có ý nghĩa gì với tôi. Tôi coi đó là sự ưng thuận.
Nhưng kết thúc 2 tháng, khi nhóm chúng tôi sắp sửa phải bàn giao công việc và chuyển địa điểm mới, làm một cuộc sơ tuyển mới, thì tôi gần như chết đứng khi hết buổi làm, cô bước lên một chiếc xe hơi sang trọng.
Cô nhìn thấy tôi dắt xe ra. Mắt cô nhìn tôi, long lanh nước. Tối đó, tôi lang thang trên đường, đầu óc nghĩ mông lung. Tại sao cô đã có bạn trai, lại là một người đàn ông giàu sang như thế, mà cô nỡ trêu đùa tình cảm của cậu sinh viên nghèo như tôi.
Tôi thấy đầu lạnh buốt. Vòng về nhà trọ. Cô đứng đó, run rẩy trong bóng tối lạnh giá. Tim tôi thắt lại. Vào nhà, cô đóng sập cửa, ôm chặt lấy tôi, thân thể nóng rẫy khao khát. Tôi gồng người ôm chặt cô, nhưng kiên quyết không để cho cô đi quá giới hạn.
Video đang HOT
Rồi chúng tôi ngồi bên nhau, cô vừa khóc, vừa kể cho tôi nghe về người đàn ông đi chiếc xe BMW ban chiều. Đó là người bạn của bố, người có trách nhiệm với cô suốt 10 năm nay sau khi bố cô qua đời. Nhưng ông ta không tốt đẹp đến vậy. Ông ta cung cấp cho cô tất cả, để có một cuộc sống sung sướng trong suốt 10 năm.
Đến năm cô 17 tuổi, ông ta bộc lộ rõ là một đại gia, cần một gái bao, chứ không phải một cô cháu gái. Khi ông ta giở trò đồi bại với cô, cô đã không có cách nào chống lại được, và chỉ nhắm mắt nghĩ rằng, cuộc đời cô đã định sẵn.
Từ bỏ ông ta? Cô không dám, vì ngoài việc thay đổi thứ bậc trong quan hệ với cô, thì ông ta rất tốt. Ông ta lo cho mẹ cô, thuê người chăm sóc cho tới khi mẹ cô mồ yên mả đẹp đúng như vai trò một người tin cẩn. Rồi ông lo cho cô vào đại học, trả tất cả những thứ tiền mà cô cần, thậm chí là cho cô có thể sống sung sướng còn hơn những cô gái Hà Nội khác.
Việc cô muốn đi làm thêm dĩ nhiên không phải điều ông ta muốn, nhưng vì ông ta phải vào Nam làm việc liên tục nhiều tháng trời, nên cô tự ý đi làm. Bây giờ, cô sẽ phải chấm dứt tất cả. Cô ôm tôi chặt hơn. 2 tháng, cô đi làm cùng nhóm chúng tôi, như một sự giải tỏa tâm lý.
Cô nhìn tôi, nước mắt chảy tràn trên má: Em không bao giờ quên tình cảm của anh, nhưng em không có lựa chọn khác. Vậy thì anh hãy nhớ về em, chỉ một lần này thôi… Có thể là khi đó, tôi đã hành động sai.
Lẽ ra tôi phải từ chối. Lẽ ra tôi phải đưa cô đi, đến gặp kẻ đã lợi dụng và gây sức ép cho cô ấy gần chục năm nay để làm một điều gì đó, khiến người con gái này có thể thuộc về tôi mãi mãi. Nhưng tôi cũng chỉ là một gã sinh viên nghèo 21 tuổi. Tôi không tìm ra một hướng giải quyết nào. Và chúng tôi ở bên nhau đêm đó.
Sáng, tôi biết lúc cô đi, nhưng tôi chỉ ứa nước mắt, chứ không dám ngoảnh mặt lại nhìn cô. Đã 2 tháng nữa trôi qua. Nhóm của tôi đã là một đội ngũ hoàn toàn mới, cũng có nhiều cô gái trẻ xinh đẹp. Họ cũng để ý tôi. Nhưng tôi không muốn đèo ai về nữa. Tôi lúc nào cũng như người mộng du, chỉ nghĩ về một hình ảnh vừa ngọt ngào, vừa buồn tủi.
Bao nhiêu lần tôi lén đợi trước cổng trường cô, rồi thấy cô lên xe với người đàn ông ấy. Có lần cô nhìn thấy tôi, mắt cô lại long lanh nước. Một đêm, cô gọi cho tôi, nức nở khóc. Cô sợ hãi khi nhận ra người đàn ông đó không hề yêu thương cô. Ông ta giữ cô giống như một món đồ trong tủ kính. Ông ta có gia đình và chỉ coi cô như một dạng “sơ cua”, một thứ trang sức.
Dập máy, tôi đấm tay vào tường đến bật cả máu, nhưng tôi chẳng biết phải làm sao. Làm thế nào để đưa cô trở lại cuộc sống như một cô sinh viên bình thường? Làm thế nào để giữ lại người con gái của tôi bây giờ khi mà tôi cũng đang vật vã kiếm từng đồng chi trả chỗ ăn ngủ?…
Theo VNE
Vợ lên giường với nhiều gã đàn ông
Có lẽ cô ấy là loại đàn bà dâm đãng, thích lên giường với nhiều gã đàn ông nên mới như vậy.
Nhìn cảnh vợ quỳ xuống khóc lóc, cầu xin tôi tha thứ tôi lại không lỡ lòng nào ly hôn. Nhưng mỗi khi nghĩ về những lần bị cắm sừng của mình tôi lại không sao chịu đựng nổi. Tôi không phải người đàn ông ích kỉ, tôi sẵn sàng tha thứ và thực tế là tôi đã làm như vậy. Chỉ có điều dường như sự bao dung của tôi đang dần trở nên vô nghĩa khi cô ấy cứ ngựa quen đường cũ để rồi liên tục...phản bội tôi.
Ngày tôi mới yêu cô ấy, đưa về ra mắt bố mẹ, mẹ tôi đã phản đối. Mẹ tôi nói nhìn cô ấy có tướng dâm. Lúc đây tôi chẳng những không nghe lời mẹ mà còn rất giận bà vì cách suy nghĩ cổ hủ đó. Thấy tôi kiên quyết cưới cô ấy làm vợ, bố mẹ tôi cũng đành chấp nhận. Nhưng rồi khi về sống, tôi mới dần dần ngẫm ra lời mẹ tôi nói không phải là ngoa.
Vợ tôi là một người phụ nữ đẹp bởi vậy trong công việc đó cũng là một lợi thế khá lớn. Gia đình tôi không có điều kiện, hai vợ chồng sống ở thành phố phải tự thân vận động nên cô ấy cũng vất vả. Thú thực, số tiền tôi kiếm được hàng tháng kém cô ấy rất nhiều. Tôi luôn nghĩ rằng vợ mình là người có nhiều công lao với tổ ấm này nên đi làm về tôi thường xuyên làm việc nhà giúp vợ, thậm chí cô ấy không mấy khi phải động chân, động tay vào việc nhà vì tôi nghĩ cô ấy đã quá vất vả ở chỗ làm rồi. Đó cũng là điều công bằng mà vợ chồng cần san sẻ với nhau. Tôi không trách cứ cô ấy. Tôi hiểu, kiếm được nhiều tiền cũng đồng nghĩa với áp lực công việc sẽ cao hơn. Tôi không có điều kiện công việc tốt như cô ấy thì phải giúp vợ việc nhà.
Vợ tôi ngủ với sếp nhiều lần với lí do bị sếp gạ tình (Ảnh minh họa)
Lấy nhau chỉ hơn 2 năm vợ chồng tôi đã dồn được tiền mua nhà. Nói đúng ra đó là tiền cô ấy cố gắng làm được chứ thu nhập của tôi chỉ đủ để chi tiêu sinh hoạt, lo đối nội, đối ngoại chuyện gia đình, còn tiền của cô ấy làm ra mới là phần tích lũy có giá trị. Tôi luôn cảm thấy mình may mắn khi lấy được một người vợ thương yêu chồng lại giỏi giang tới như vậy. Nhưng rồi khi tôi biết sự thật, tôi đã phải nếm trải một điều vô cùng cay đắng.
Khi người đồng nghiệp của vợ đưa cho tôi đoạn băng nói là của vợ, tôi đã thấy lòng nhiều bất an. Về nhà, khi xem những hình ảnh đó, tôi chỉ muốn đập phá một cái gì đó cho hả giận. Trong đoạn băng, vợ tôi đang "hào hứng yêu đương" với sếp của cô ấy ngay trong phòng làm việc của sếp vào lúc tối, sau giờ tan tầm - khoảng thời gian mà cô ấy luôn xin phép tôi "Em về muộn vì ở lại họp một chút".Trước những bằng chứng không thể chối cãi, vợ tôi khóc lóc nói rằng cô ấy không hề có ý như vậy mà bị ông giám đốc gạ tình.
Vợ tôi nói rằng tên giám đốc thấy cô ấy có ngoại hình hơn người nên ép phải quan hệ nếu không sẽ cho nghỉ việc. Vợ tôi vì quá lo sợ mất việc nên đã đành nhắm mắt làm theo. Cô ấy giải thích: "Vợ chồng mình lên thành phố lập nghiệp với bao khó khăn, em không muốn bị mất việc. Em muốn giữ công việc này để dành dụm tiền, mua nhà cho hai vợ chồng. Hơn nữa, ông ta nói chỉ cần em ngủ với ông ta một lần thì mọi chuyện sẽ vẫn bình thường. Em nghĩ đành có lỗi với anh một lần để rồi yên tâm làm việc nhưng sau lần đó ông ta mang chuyện em đã ngủ với ông ta để khống chế em khiến em muốn thoát ra mà không được".
Nghe vợ nói tôi thực sự cảm thấy căm hận gã đàn ông đồi bại kia thay vì tức vợ. Tôi lại bỗng thấy mình bất tài, có lỗi, không kiếm ra được nhiều tiền nên đặt gánh nặng đó lên vai vợ, thành ra cô ấy mới cả nghĩ như thế. Sau lần đó, tôi phân tích để cô ấy hiểu được rằng chuyện tình cảm vợ chồng mới là quan trọng. Tôi không sợ khó, sợ khổ nên vợ không được phép như vậy nữa.
Vợ tôi nhiều lần nói dối, cắm sừng tôi để ngủ với sếp (Ảnh minh họa)
Tôi bắt vợ mình nghỉ việc, tìm chỗ khác để làm dù cho thu nhập có thấp hơn đi chăng nữa. Vì có trình độ, cộng với kinh nghiệm làm việc nên vợ tôi nhanh chóng tìm được việc làm mới, cũng là một chỗ rất khá. Vậy mà chỉ đúng 4 tháng sau khi vợ tôi chuyển tới chỗ làm mới, tôi lại bắt quả tang vợ mình ngủ với sếp mới. Họ hẹn hò nhau ở một khách sạn ngoại ô thành phố vào thứ 7 hàng tuần.
Lúc đó người tôi như phát điên lên vì căm giận. Tôi khôn ngờ vợ tôi lại cả gan làm như thế một lần nữa. Khi tôi tra khảo, một lần nữa cô ấy lại khóc lóc cầu xin. Cô ấy nói rằng vì chuyển sang công ty này mới, cô ấy chưa quen việc nên trong một lần làm giấy tờ, sổ sách, cô ấy đã làm nhầm và làm thất thu của công ty một khoản tiền khá lớn. Tên giám đốc lợi dụng tình thế đó ép cô ấy phải ngủ với hắn ta thì hắn sẽ đứng ra giải quyết vụ đó một cách êm đẹp. Nghĩ dại nên vợ tôi đã làm theo vì không có khoản tiền lớn đó để đền bù.
Lần này dù rất đau đớn nhưng tôi cũng đành bỏ qua cho vợ. Tôi chỉ nghĩ rằng cô ấy đã quá sai lầm, bồng bột nên mới như vậy. Tôi luôn nghĩ vì cái gia đình này, tổ ấm này và vì tôi nên cô ấy mới phải hành động ngu ngốc như vậy. Sau đó, cô ấy chuyển việc lần thứ ba. Lần này tôi không cho cô ấy đi làm ở chỗ lớn nữa vì sợ quá nhiều áp lực và cám dỗ. Nơi cô ấy làm chỉ là một công ty mới mở, công việc nhàn hạ nên không sợ bị sếp bắt bẻ hay tạo áp lực. Thế nhưng tới lần này, tôi gần như sụp đổ hoàn toàn khi biết vợ mình lại một lần nữa cắm sừng chồng để ngủ với sếp.
Tôi có thể tha thứ cho sự phản bội của vợ vợ nếu đó là sai lầm nhưng chỉ sợ rằng đó là bản chất lẳng lơ, hư hỏng của cô ấy mà thôi (Ảnh minh họa)
Lần này cô ấy lại đưa ra lí do là vì sếp bắt buộc, cô ấy không muốn phải đi xin việc thêm một lần nữa nên cứ tặc lưỡi chấp nhận. Mọi lời nói của cô ấy với tôi lúc này không còn chút giá trị nào nữa cả. Tôi không nghe và không tin những lời cô ấy nói. Dù là đàn ông, dù không muốn suy nghĩ thiển cận nhưng tôi cảm thấy mẹ tôi nói có ý đúng. Có lẽ cô ấy là loại đàn bà dâm đãng, thích lên giường với nhiều gã đàn ông nên mới như vậy. Tôi biết, xã hội bây giờ không ít những cám dỗ nhưng không có lí nào mọi thứ đều đổ dồn lên vợ tôi như thế. Chỉ có bản thân cô ấy là người lăng loàn nên mới như vậy mà thôi.
Cô ấy lại cầu xin tôi một lần nữa, cô ấy hứa sẽ không tái phạm. Bố mẹ cô ấy cũng qua xin lỗi tôi, nói rằng vì cô ấy dại dột, cứ muốn bằng mọi cách lo liệu được tốt nhất cho gia đình này nên mới phạm phải sai lầm đó. Bố mẹ vợ tôi nói rằng mong tôi nhìn vào những gì cô ấy đã làm cho gia đình này, cho tổ ấm này mà bỏ qua cho cô ấy. Họ nói có ối người vợ ngoại tình, chẳng những đã không làm ra tiền còn phản bội chồng, mang tiền từ nhà đi cho trai. Còn đây, cô ấy cũng chỉ vì muốn lo liệu cho gia đình này ngày một khấm khá lên nên cô ấy mới lầm lỡ như vậy mà thôi.
Quả thực tôi không phải là người ích kỉ. Tôi có thể tha thứ cho cô ấy. Nhưng điều tôi sợ đó là hành động ấy không phải vì nông nổi, vì suy nghĩ không thấu đáo mà là vì bản tính con người cô ấy như vậy. Mà nếu thế thì sẽ có ngày nào đó cô ấy lại cắm sừng tôi. Liệu tôi có nên tha thứ cho cô ấy thêm một lần nữa hay không?
Theo VNE
Người yêu tát bạn thân tới tấp vì cuồng ghen Khi nhìn thấy cậu bạn thân chở tôi, anh vội chặn xe chúng tôi lại và tát bạn tôi tới tấp. Tôi quen anh trong một lần cùng cô bạn thân đi xăm hình. Anh là chủ quán, cũng là người xăm hình cho tôi ngày hôm ấy. Vẻ dí dỏm trong cách kể chuyện, cộng thêm chút cá tính với những hình...