Sau chuyến công cán Sài Gòn…tôi mất vợ
Sau 6 tháng vào Sài Gòn học nghiệp vụ, khi đón vợ ở ga tàu tôi cứ tưởng vợ tôi là diễn viên vì chưa bao giờ vợ tôi lại ăn diện thế.
ảnh minh họa
Tôi và em là sinh viên nghèo ở quê lên thành phố học và tình cờ gặp nhau trên một chuyến tàu định mệnh và yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Người yêu tôi không phải là chân dài nhưng cũng khá xinh nên em cũng có nhiều người theo đuổi trong đó cũng có một vài người giàu có nhưng cô ấy nói: “Nếu vì tiền bạc và địa vị thì em sẽ không bao giờ chọn anh”. Tôi tin tưởng và càng yêu thương em nhiều hơn. Tốt nghiệp ra trường chúng tôi cùng ở lại thành phố làm việc, công việc ổn định nên chúng tôi đã đăng ký kết hôn và làm đám cưới. Khi đó cả hai đứa đã ngập tràn trong hạnh phúc.
Nhưng các bạn ạ! Khi yêu thì chúng ta chỉ thấy toàn màu hồng còn khi về sống với nhau thì mới biết tiền tài, địa vị cũng quan trọng lắm chứ.Tôi và vợ tôi đều làm công chức nhà nước, cả hai người đi làm mà lương chưa được 6 triệu đồng một tháng nên không đủ chi tiêu cho cuộc sống đắt đỏ chốn thị thành. Vì vậy chúng tôi kế hoạch chưa dám sinh con.
Trong một lần vợ tôi đi học bổ sung nghiệp vụ chuyên môn sáu tháng ở Sài Gòn. Thời gian trôi đi nhanh chóng, khi đón vợ ở ga tàu tôi cứ tưởng vợ tôi là diễn viên vì chưa bao giờ vợ tôi lại ăn diện hợp mốt như vậy. Tôi hoài nghi và hỏi chuyện thì cô ấy nói là em làm đẹp là vì anh tôi chỉ cười trừ.
Từ khi trở về vợ tôi ít nói và cũng lạnh nhạt cả trong chuyện ấy nên tôi đã nghĩ cô ấy có người khác. Trong một lần mở yahoo của cô ấy tôi sững sờ khi thấy vợ tôi và người đó thường xuyên nhắn tin mùi mẫn cho nhau. Anh ta là trưởng phòng của một công ty kinh doanh, hai người thường xuyên liên lạc chat với nhau mà tôi không hề hay biết. Khi tôi hỏi những dòng tin nhắn, những mail tình cảm đó thì cô ấy đã khóc, rồi xin lỗi và nói một câu lạnh lùng: “Chúng ta ly hôn đi, anh không lo nổi cuộc sống đầy đủ cho em”.
Video đang HOT
Tôi như chết lặng không nói được gì, trời đất như đổ sụp xuống dưới chân tôi, bao ước mơ và hi vọng về ngày mai của tôi tan biến. Tôi khuyên giải đủ điều nhưng em vẫn không xoay chuyển. Biết không thể làm khác được khi thể xác em thì ở cạnh tôi mà tâm hồn em luôn nghĩ về địa vị giàu có của anh trưởng phòng kia…tôi đành để em ra đi trong nỗi đau vô vọng và cái nhìn ái ngại của mọi người.
Cô ấy kết hôn với gã trưởng phòng đó rồi chuyển về miền Tây sinh sống và tôi cũng mất liên lạc với cô ấy từ đó.
Hai năm sau tôi quen một cô giáo dạy mầm non, tuy cô ấy không xinh như vợ cũ của tôi nhưng tính tình thì dịu dàng khôn khéo vô cùng nên chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Cuộc sống êm ấm hạnh phúc, vợ tôi sinh cho tôi một trai một gái bụ bẫm, ngoài làm việc nhà nước thì vợ còn mở tạp hóa thuê người bán hàng nên cuộc sống tương đối sung túc.
Rồi cơ quan cử tôi đi công tác tại Cần Thơ lúc sắp về tôi ghé siêu thị mua ít đồ làm quà thì vô tình gặp lại em. Bốn mắt nhìn nhau không nói nên lời, cô ấy trông tiều tụy, hốc hác. Tôi và em ra quán nước tâm sự. Em kể về cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, thừa tiền mà thiếu tình, làm vợ mà như osin cho người ta. Em đã khóc cạn nước mắt trong buổi sáng hôm đó.
Chúng tôi đã chia tay nhau trong nước mắt lần thứ hai. Lúc chia tay em đã nói với tôi rằng: “Thà nghèo mà có tình vẫn cao quý hơn, em rất ân hận vì đã chạy theo tiền tài địa vị mà đánh mất tình yêu cao cả của hai đứa mình. Những gì mà em đã làm với anh trước đây, em mong anh tha thứ, chúc anh luôn hạnh phúc”.
Nhìn bóng dáng em đi về với hai hàng nước mắt mà lòng tôi quặn thắt. Trên đường ra sân bay tôi luôn tự hỏi: “Tại sao mỗi con người chúng ta luôn chạy theo tiền tài địa vị, sung sướng trước mắt để rồi quên đi giá trị lâu dài của cuộc sống là tình yêu, sự sẻ chia và hạnh phúc gia đình?”.
Theo VNE
Trả thù người đàn ông trăng hoa
Anh ta trăng hoa với những cô gái khác và không tiếc lời chê bai, khinh miệt tôi.
Sau khi đọc bài viết: "Bồ anh chân dài, ngực bự lắm", tôi rất thông cảm với người phụ nữ này vì tôi cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như chị bây giờ. Nhưng tôi may mắn hơn khi mình vẫn chưa quyết định kết hôn với người đàn ông ấy.
Tuy nhiên, khi biết người yêu mình có tính trăng hoa như vậy và công khai thừa nhận mối quan hệ với những người phụ nữ khác, tôi thực sự sốc và đau đớn vô cùng.
Nhưng tôi nghĩ rằng, một khi đàn ông đã đối xử với mình như vậy thì thực sự họ không còn nghĩ cho người yêu/vợ mình và cũng không biết xấu hổ với những người yêu thương họ. Một khi người đàn ông đã không có lòng tự trọng như thế thì chị không cần phải đắn đo, cân nhắc khi quyết định nữa. Tôi nghĩ rằng, lúc này chị nên dũng cảm và dứt khoát.
Ly hôn không phải là biện pháp tồi tệ nhất, kể cả khi đứa con của mình còn đang rất nhỏ. Dù cuộc sống của hai mẹ con sẽ gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống... nhưng nó còn tốt hơn gấp bội lần khi sống cùng người chồng, người cha như vậy!
Vẫn biết được rằng, lúc này nếu quyết định như vậy, chị sẽ rất khổ tâm, đau đớn... Nhưng nếu chị mạnh mẽ vượt qua được giai đoạn này, tôi nghĩ sau này, chắc chắn chị sẽ không bao giờ phải hối hận.
Chị cần có thời gian để chăm sóc sức khỏe cho bản thân và cho con cái mình. Sẽ mất một thời gian khá dài để chị cân bằng lại cuộc sống của mình... nhưng tôi tin là chị sẽ làm được.
Khi người đàn ông đã phản bội mình thì níu kéo cũng chẳng để làm gì (Ảnh minh họa)
Tôi nói những lời này ra không phải là để động viên chị mà là được đúc rút từ kinh nghiệm của bản thân mình. Tôi cũng đã từng gặp phải những sóng gió trong cuộc sống, vì phải lo lắng quá nhiều nên có một thời gian gầy gò và ốm yếu suốt. Hơn nữa, tính tính người yêu của tôi rất trăng hoa nên anh ta không tiếc lời lời chê bai, xúc phạm em như những lời chồng chị nói với chị.
Sau khi quyết tâm chia tay người yêu, tinh thần xuống dốc thê thảm... nhưng sau đó, tôi đã cố gắng mạnh mẽ, chăm sóc bản thân mình tốt hơn. Và hiện tại đây, cuộc sống của tôi đang rất ổn. Bây giờ mọi người gặp tôi đều rất bất ngờ vì sự thay đổi này. Nhiều người không còn nhận ra tôi hiện tại vì tôi xinh đẹp hơn, khỏe mạnh hơn... và điều đặc biệt là tôi có niềm tin hơn vào cuộc sống của mình.
Tôi đã cố gắng làm tất cả và mong muốn rằng, người đàn ông đã từng phản bội mình, sau này nếu có gặp lại nhau, họ cũng sẽ phải ân hận vì những gì họ đã gây ra cho mình. Họ sẽ cảm thấy nuối tiếc vì đã không tôn trọng, trân trọng những tình cảm chân thành mình dành cho họ.
Tôi thấy hoàn cảnh của chị lúc này không khác gì hoàn cảnh của tôi trước đây nhưng tôi may mắn hơn chị là không bị ràng buộc bởi hôn nhân và con cái. Tuy nhiên, cũng đừng vì thế mà chị không dám dứt khoát chị nhé!
Hãy cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc sống! Chúc chị đưa ra quyết định đúng đắn và sáng suốt nhất!
Theo VNE
Xin cho em chuộc lại lỗi lầm Hãy xiết chặt lấy tay em, hãy tin em thêm một lần nữa thôi để em có thể chuộc lại lỗi lầm. Tất cả những gì chúng mình đã có, đã trải qua giờ chỉ còn là kỉ niệm, chữ kỉ niệm với em bây giờ sao buồn đến thế. Em muốn được quay lại, nhưng sao khó quá, nước mắt em rơi...