Sau cánh gà, họ chẳng phải là “anh em” như tôi đã tưởng…
Chúng tôi đã có những tháng năm hạnh phúc ngập tràn. Phúc yêu tôi và chăm lo cho gia đình đúng hình tượng một người chồng, người cha mẫu mực.
ảnh minh họa
Tôi tin anh tuyệt đối và chưa bao giờ phải phiền trách anh trong bổn phận làm chồng, làm cha.Cho tới khi anh gặp Thảo Nguyên, một người đàn bà đã có chồng con. Anh nói với tôi xem cô ta là bạn bè, là anh em kết nghĩa. Thoạt đầu tôi cũng tin như vậy. Thảo Nguyên hay tới lui nhà tôi, ở lại ăn cơm, đi chơi với cả nhà. Cô ta nói xem tôi như chị ruột và rất ngưỡng mộ gia đình tôi vì vợ chồng thương yêu, con cái thảo hiền.
Thật lòng, tôi không thích Thảo Nguyên lắm vì ở cô ta có một điều gì đó khiến tôi có linh cảm xấu; nhất là cái sự vồn vã quá đáng với tôi. Thế nhưng Phúc thì lại rất quý mến, tin cậy Thảo Nguyên. Có thứ gì ngon, anh cũng bảo tôi mời Thảo Nguyên đến ăn cùng; đi chơi đâu thấy có gì đẹp, nhất là nữ trang, quần áo, anh lại bảo tôi mua cho Thảo Nguyên. Tối tối tôi còn thấy anh gọi điện thoại hoặc lên mạng chat với cô ta đến khuya.
Như tất cả những người phụ nữ khác, tôi nhận ra ngay những thay đổi của chồng. Anh chú ý chuyện ăn mặc hơn, thích xài nước hoa, năng tắm rửa, nói chuyện điện thoại thì ra hành lang chứ không ngồi trong nhà như trước…
Có điều lạ là anh quan tâm, chăm sóc tôi và các con nhiều hơn. Anh hay đùa vui trong bữa ăn; nhắc các con giúp mẹ việc nhà cửa, bếp núc. Anh cũng mua quà cho tôi nhiều hơn trước. Tôi đi vắng chừng vài tiếng đồng hồ là anh đã nhắn tin, gọi điện liên tục. Tôi cần đi đâu đó, anh sốt sắng chở đi và đón về…
Nói chung là những thay đổi của anh theo chiều hướng tích cực và tôi nghĩ có lẽ do chơi thân với Thảo Nguyên, lây tính cô ta nên anh mới vậy. Chính anh cũng thừa nhận: “Tính Thảo Nguyên rất hay, vui vẻ, chu đáo, quan tâm đến mọi người; luôn nhìn sự vật, hiện tượng theo chiều hướng tích cực. Nói chung cô ấy là người lạc quan, anh rất thích người có tính như vậy. Chơi với họ, mình thấy vui vẻ, thoải mái hơn”.
Video đang HOT
Tôi không phải là người chủ quan. Chưa lúc nào tôi rời mắt khỏi chồng trong mối quan hệ với Thảo Nguyên hay bất cứ người phụ nữ nào khác. Tôi nghĩ, cảnh giác sẽ không bao giờ thừa.
Cuối cùng điều đó lại đúng. Tôi phát hiện những khuất tất giữa hai người khi tình cờ thấy tờ biên lai chuyển tiền của ngân hàng trong túi quần anh. Mới đầu tôi không biết anh chuyển cho ai vì trong biên nhận chỉ có số tài khoản, không có tên người nhận. Tôi hỏi, anh giật mình nhưng sau đó nói ngay: “À, anh chuyển cho anh Quang, anh ấy cần gấp nên gọi điện nhờ anh”.
Quang là người ơn của gia đình tôi nên khi nghe Phúc nói vậy, tôi yên tâm không tra vấn nữa. Cách chừng 1 tháng, tôi tình cờ gặp Quang. Anh hồ hởi kể chuyện làm ăn, khoe mới sang Mỹ thăm con và đi chơi gần 2 tháng; sau đó hỏi thăm chồng con tôi. Quang nói: “Mấy tháng rồi anh không gặp thằng Phúc, hắn khỏe không? Bữa nào tụi mình tụ tập một bữa đi”.
Tôi đắn đo một chút nhưng rồi quyết định nói luôn: “Dạ, ảnh cũng khỏe. Ủa, em mới nghe ảnh nói anh gọi điện nhờ công chuyện…”. Tôi lấp lửng. Quang nhíu mày: “Gọi hồi nào? Nhờ chuyện gì? Đâu có!”. Tôi kể lại mọi chuyện, Quang há hốc: “Vậy hả?”. Rồi anh không nói thêm gì khiến tôi càng nghi ngờ. Tôi truy tiếp: “Anh nói thật với em đi, anh Phúc không có chuyển tiền cho anh phải không? Vậy thì ảnh chuyển cho ai? Em phải hỏi cho ra lẽ”. Quang chép miệng: “Cái thằng… sao không chịu nói trước… Chắc hắn kẹt gì nên mới giấu em. Mà thôi, em cũng đừng nói cho hắn biết là gặp anh, nếu không hắn lại giận”.
Tôi hứa không nói gì với chồng nhưng có cái gì đó cứ lấn cấn trong tôi. Chắc chắn chồng tôi có điều gì muốn giấu vì tôi để ý thấy thời gian gần đây, mỗi khi anh chat với bạn, thấy tôi lại gần là anh hạ màn hình xuống, không cho tôi biết là đang chat với ai như trước. Tôi vờ không quan tâm nhưng tình thiệt là đang ráo riết truy tìm. Cuối cùng tôi cũng tìm ra bởi chồng tôi đã quên mất tôi tốt nghiệp ngành công nghệ thông tin và tôi đã nghi ngờ mối quan hệ giữa anh với Thảo Nguyên không đơn thuần là “anh em” như họ nói.
Tôi đã có chứng cớ chắc chắn trong tay về mối quan hệ sau cánh gà giữa “anh em” họ và thấy khó xử vô cùng. Nếu tôi nói ra thì chắc chắn mối quan hệ mà Thảo Nguyên xác lập với gia đình tôi sẽ phải chấm dứt; còn nếu im lặng thì lâu ngày dài tháng, họ “lậm” nhau quá thì có khi gia đình tôi sẽ đổ vỡ…
Tôi phải làm sao để xử lý tốt đẹp mọi việc mà không làm tổn thương chồng và mất mặt người đàn bà kia hay không?
Theo NLĐ
Anh đi nước ngoài, tôi ngủ với trai
Bạn trai tôi ở nước ngoài cặp kè với một cô, còn tôi ở nhà ngoại tình với một người có vợ.
Cũng không phải là tôi không yêu anh nhưng tôi thực sự mệt mỏi với việc chờ đợi anh. Đó là một mối quan hệ bất đắc dĩ mà thôi. Tôi và người đàn ông xa vợ đó là bèo nước gặp nhau.
Tôi và người đó đều nghĩ, cứ bên nhau, một ngày nào đó cần thiết thì cả hai sẽ dừng lại, không vướng bận hay ràng buộc gì nhau cả. Nhưng bây giờ tôi lại nghĩ khác, tôi băn khoăn cho tương lai của mình. Tôi phải làm gì đây?
Bạn trai tôi đi du học được 2 năm rồi. Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm, gần cưới thì anh lại đi. Thực ra nói gần cưới đó là mong muốn của chúng tôi chứ không phải là ý nguyện của hai bên gia đình. Nhà anh không đồng ý vì cho rằng tôi không xứng đáng với anh. Sau đó nhà anh ép đi du học, anh cũng nghe theo gia đình và nói rằng khi anh về, trưởng thành và có tiếng nói hơn với gia đình, khi ấy anh sẽ thuyết phục được bố mẹ đồng ý.
Lúc anh đi, tôi đã trao cho anh tất cả rồi. Anh bảo đó là cách chứng minh tình yêu của tôi và là động lực để tôi chờ anh. Tôi ngu dại nên cũng làm theo mà không nghĩ rằng điều đó chỉ làm khổ mình vì lấy gì đảm bảo là khi anh về, anh sẽ cưới tôi. Nhưng lúc đó tôi ngu ngơ nên vẫn đồng ý. Chỉ tới khi anh đi rồi, tôi mới cảm thấy sự bấp bênh quá lớn thuộc về mình.
Tôi và người đó đều nghĩ, cứ bên nhau, một ngày nào đó cần thiết thì cả hai sẽ dừng lại, không vướng bận hay ràng buộc gì nhau cả. (Ảnh minh họa)
Bạn trai tôi đi nước ngoài, hàng tháng cũng gửi về cho tôi tiền. Tôi dần yên tâm hơn về tình cảm của anh vì tôi nghĩ nếu họ không thật lòng với mình làm sao họ phải cung cấp tiền cho mình khi đi xa như thế. Cũng nhờ vậy mà tôi tin tưởng anh hơn, tin vào tương lai mình có thể làm vợ anh. Nhưng rồi tôi nghe tin ở bên đó anh có người khác. Tôi điện thoại hỏi và anh thản nhiên thừa nhận. Anh nói rằng ở bên này ai cũng vậy nhưng anh không có ý định cưới cô ta vì cô ta quê quá xa. Chẳng qua là vì ở bên đó buồn quá nên anh phải tìm một người mà thôi.
Lúc đó tôi đau khổ lắm, tưởng chết đi sống lại vì bao năm qua tôi lúc nào cũng chỉ biết có mình anh vậy mà anh lại lỡ làm vậy với tôi. Nhưng vì biết lỗi nên anh gửi tiền về cho tôi nhiều hơn. Anh nói coi đó như bù đắp vì sự chờ đợi của tôi. Dần dần tôi cũng học được cách chấp nhận điều đó. Tôi chỉ cần khi anh về, anh cưới tôi là được.
Rồi tôi gặp và quan hệ với người đàn ông hiện tại. Anh ấy hơn tôi 7 tuổi, có một vợ và một con gái. Lúc gặp tôi, gia đình anh cũng vẫn bình thường nhưng anh phải xa vợ. Vợ anh ở quê, còn anh công tác trên thành phố. Chỉ thi thoảng anh mới về nhà. Tôi thấy anh rất tình cảm, lại bảnh bao nên cũng thích. Anh ấy cũng gạ gẫm tôi khi biết tôi đang chờ bạn trai về nước. Cuối cùng tôi đồng ý vì rõ ràng ở bên nước ngoài anh cũng đâu có chung thủy với tôi.
Tôi và người đàn ông này đã quan hệ với nhau được hơn nửa năm nay. Vợ anh ấy phát hiện và ly hôn. Anh không trách tôi vì nói rằng chuyện này là cả tôi và anh đều tự nguyện chứ không phải anh mồi chài tôi. Đó là lỗi của anh với vợ. Họ ly hôn, anh thuyết phục tôi cưới anh. Điều này làm tôi suy nghĩ rất nhiều.
Bây giờ tôi phải làm sao, chờ đợi bạn trai - người có tiềm lực kinh tế tốt hơn nhưng quá nhiều chông gai hay chấp nhận lấy người đàn ông hiện tại, nghèo một chút nhưng chắc chắn cưới mình? (Ảnh minh họa)
Còn khoảng gần 3 năm nữa bạn trai tôi mới ở nước ngoài về. Đó thực sự không phải là một thời gian dễ dàng gì với cô gái đến tuổi lập gia đình như tôi. Tất nhiên, bạn trai tôi không hề hay biết chuyện tôi với người đàn ông vừa bỏ vợ này. Mà tôi tin, nếu anh có biết anh cũng sẽ tha thứ cho tôi thôi vì anh cũng đâu có hơn gì tôi. Nhưng điều quan trọng là liệu khi anh về, gia đình anh có chịu cho anh cưới tôi không? Nếu lúc đó anh không cưới tôi thì cuộc đời tôi coi như nhỡ nhàng. 3 năm nữa người đàn ông này cũng đi lấy vợ rồi, làm sao họ chờ đợi tôi cơ chứ.
Tôi cũng tính tới khả năng cưới người đàn ông này làm chồng. Dù sao cũng vì chuyện chúng tôi cặp kè với nhau mà vợ chồng anh ly hôn. Nhưng khốn nỗi công việc của anh lương tháng ba cọc, ba đồng. Từ ngày cặp với nhau, tôi thấy anh chẳng giúp gì được vợ con. Có lẽ đó cũng là một phần lí do mà người vợ quyết định chấm dứt với anh ấy chứ không hẳn chỉ vì chúng tôi ngoại tình. Nếu lấy anh, tôi sợ tương lai sẽ không đảm bảo. Ngoại trừ việc anh cũng thật lòng với tôi thì tôi nghĩ anh khó lòng mà lo cho tôi và những đứa con sau này một cuộc sống tốt đẹp được.
Bây giờ tôi phải làm sao, chờ đợi bạn trai - người có tiềm lực kinh tế tốt hơn nhưng quá nhiều chông gai hay chấp nhận lấy người đàn ông hiện tại, nghèo một chút nhưng chắc chắn cưới mình?
Theo VNE
Ừ, tôi yêu ả! Trong cơn đê mê, tôi tự hỏi: Nàng còn trinh nhưng hư hỏng hay là ả gái mất trinh ngoan hiền? Tôi mân mê điếu thiếu trên tay, quyết định châm một điếu hít hà. Xung quanh tôi, tiếng nhạc với những âm thanh thác loạn vang lên xập xình. Kì lạ thật, khi tôi cô đơn, tôi thích những thứ gì chát...