Sau cái tát của chồng, tôi vùng dậy có màn đáp trả khiến anh hốt hoảng
Anh lao đến, thẳng tay tát cho vợ một cái. Lần đầu tiên từ ngày lấy nhau anh đã đánh vợ. Một cái tát quá đau nhưng chị không ngồi đó ôm mặt khóc mà bật dậy ngay lập tức.
Lấy nhau 5 năm anh nổi tiếng là người hiền lành tử tế. Vợ chồng sống với nhau cũng chưa hề xảy ra cãi vã gì cả. Vậy mà hôm đó chị chẳng thể ngờ chồng lại nổi xung lên có hành động lỗ mãng với vợ, tất cả chỉ vì chị lỡ tay đánh vỡ mất cái khung ảnh trên bàn làm việc của chồng trong lúc dọn dẹp.
Khung ảnh ấy là bức ảnh chụp cùng vài người bạn cấp 3 của anh. Anh quý bức ảnh lắm vì hồi đó anh có nhiều kỉ niệm với họ. Đặc biệt trong bức ảnh ấy còn có người phụ nữ anh yêu suốt 5 năm trời. Người ấy đã qua đời trong một tai nạn. Hồi đầu yêu nhau, chị đã luôn ghen với người cũ của anh khi lúc nào cũng thấy trên bàn làm việc của người yêu có bức ảnh ấy.
Nhưng sau thì chị hiểu ra mọi chuyện, chị đã gạt mọi sự ghen tị sang một bên và về làm vợ anh. Anh cũng chưa bao giờ làm gì có lỗi với vợ mình cả, cũng như để chứng minh cho chị thấy, giờ đây trong lòng anh chỉ có chị mà thôi.
Hồi đầu yêu nhau, chị đã luôn ghen với người cũ của anh khi lúc nào cũng thấy trên bàn làm việc của người yêu có bức ảnh ấy. (Ảnh minh họa)
Chị cứ nghĩ anh đã hiểu hết tâm tư của vợ, vậy mà chẳng ngờ hôm nay chị không may làm rơi vỡ bức ảnh ấy anh đã hằm hằm nét mặt rồi quát lớn:
- Tôi không ngờ cô lại là con người như vậy. Bao nhiêu năm rồi mà cô vẫn còn giữ lòng ghen tuông là sao.
- Anh nói cái gì. Tôi mà thèm đi ghen với một người không còn sống à. Chỉ có anh mới là kẻ không ra gì, sống bên vợ mà ôm hình bóng khác.
- Cô ăn nói nói cho đúng mực. Nếu cô ấy không may gặp tai nạn thì chắc chắn giờ cô đã không ngồi ở đây mà lớn tiếng như thế đâu.
Video đang HOT
Chị không ngờ, đúng là anh vẫn nhớ thương người cũ thực sự. Chị chỉ là người thay thế chứ anh đâu có yêu thương chị thực sự. Bao lâu nay chị ở bên cạnh cung phục, hầu hạ anh nhưng anh coi không bằng một tấm ảnh. Những lời anh nói khiến chị uất nghẹn, chị cũng bắt đầu không giữ nổi bình tĩnh nữa.
- Biết thế này tôi đã đập nát cái bức ảnh này từ lâu rồi chứ không phải đợi đến bây giờ đâu.
- Cô…
Anh lao đến, thẳng tay tát cho vợ một cái. Lần đầu tiên từ ngày lấy nhau anh đã đánh vợ. Có lẽ chính anh cũng bàng hoàng sau cái tát ấy. Một cái tát quá đau nhưng chị không ngồi đó ôm mặt khóc mà bật dậy ngay lập tức. “Anh không xứng đáng là đàn ông, anh xem lại mình đi. Nếu anh không thực lòng yêu tôi, chỉ coi tôi là người thay thế chị ấy thì chúng ta ly hôn”.
Nói dứt lời chị lấy giấy viết một mạch lá đơn ly hôn trong nước mắt. Kí xong chị đưa cho chồng. “Anh cứ suy nghĩ kĩ đi, giờ anh muốn thế nào tôi chấp nhận hết. Đau một lần còn hơn”.
Nói dứt lời chị lấy giấy viết một mạch lá đơn ly hôn trong nước mắt. (Ảnh minh họa)
Quá bất ngờ trước hành động của vợ. Cả đêm ấy anh dằn vặt suy nghĩ rất nhiều. Chiều nay anh đánh vợ là sai? Có phải anh vẫn chưa quên được người cũ? Có phải anh chỉ coi vợ là người thay thế?… Ly hôn ư? Anh nói anh yêu vợ nên mới cưới cơ mà, tại sao giờ lại như thế. Chỉ là một bức ảnh bị rơi vỡ tại sao anh lại nổi xung lên vậy, anh đã có lỗi với vợ rồi…
Sáng hôm sau thức dậy muộn không thấy vợ con đâu. Anh rối rít đi tìm khắp nhà chẳng thấy đâu. Quay lên thấy phòng làm việc của mình mở cửa, anh liền bước vào. Anh giật mình khi thấy bức ảnh đã được lồng vào khung ngay ngắn, bên dưới có mảnh giấy nhỏ. “Em xin lỗi, hôm qua em đã lỡ lời. Em cho con về bà nội chơi đây, tiện chiều em sẽ ra mộ thăm chị ấy”.
Anh vội vàng lấy xe phóng theo vợ con. Người cần phải nói lời xin lỗi là anh mới đúng.
Theo Một Thế Giới
Ngày đầu tiên làm dâu tôi đã bị mẹ chồng cho ăn 5 cái tát vì tội... dám ngủ trưa
"Tôi nói cho chị biết, nhà tôi không có cái kiểu cưới dâu về chỉ biết nằm ngửa rồi ngủ đâu nhá. Chị có biết xấu hổ hay không"?
Ngày còn yêu nhau tôi đã biết mẹ anh là người khó tính, kỹ lưỡng vì có lẽ do bà đã vừa phải làm mẹ, vừa phải làm cha suốt gần 20 năm qua để dạy dỗ các con. Chồng bị ung thư mất bà không đi bước nữa mà quyết định ở vậy nuôi 2 con khôn lớn. Tôi khâm phục bà lắm, nhưng thấy bà quá cứng nhắc thì cũng hơi sợ.
Tuy nhiên anh không ngừng động viên tôi. Anh nói bề ngoài thấy bà khó tính thế thôi chứ trong thâm tâm thì rất tốt. Có lẽ anh sống quen với những kỷ luật của mẹ từ bé rồi nên không thấy gì chứ với tôi, một đứa con gái được chiều chuộng từ nhỏ thì khó thích nghi.
Hôm đầu tiên đến nhà anh chơi, lúc ra về vì chỗ quay xe rất khó quay đầu nên tôi đã nhờ anh quay xe giúp. Bình thường ở nhà, sáng nào bố tôi cũng dắt xe ra tận cổng cho con gái đi làm mà. Vậy nhưng khi anh vừa mới quay x echo tôi, mẹ anh ở trong nhà nhìn thấy đã buông một câu: "Có mỗi cái việc đơn giản như thế mà cũng phải nhờ đến người khác sao. Thế này thì sau sao mà lo cho chồng con được".
Vậy nhưng khi anh vừa mới quay x echo tôi, mẹ anh ở trong nhà nhìn thấy đã buông một câu: "Có mỗi cái việc đơn giản như thế mà cũng phải nhờ đến người khác sao. Thế này thì sau sao mà lo cho chồng con được". (Ảnh minh họa)
Tôi nghe mà giật mình, bắt đầu thấy sợ mẹ anh. Sau đó tôi lấy lý do khất lần đến chơi tiếp nhưng anh thì cứ giục. Yêu nhau 5 tháng nhưng tôi mới đến nhà anh chơi có 1 lần, còn anh thì liên tục qua nhà tôi. Anh khéo ăn nói nên bố mẹ tôi ai cũng quý nên cứ vun vào. Sau thấy anh thuyết phục nhiều tôi cũng mạnh dạn đến nhà anh những lần tiếp theo, cố gắng trổ tài đảm đang tháo vát để lấy lòng mẹ người yêu.
Tôi tuy được chiều nhưng mẹ lại dạy nữ công gia tránh rất cẩn thận nên mẹ anh không chê được nhưng suốt bữa ăn bà vẫn không khen tôi lấy một lời. Yêu nhau hơn 1 năm chúng tôi làm đám cưới, vì khi đó hai đứa đã trót có em bé. Chồng tôi cũng đồng ý cưới xong thu xếp ổn thỏa mọi chuyện hai đưa sẽ ra sống riêng trong căn chung cư mà bố mẹ tôi cho làm hồi môn.
Thế nhưng sự việc không hay lại xảy ra ngay ngày đầu tiên tôi về làm dâu. Đêm tân hôn tôi gần như mất ngủ vì lạ nhà, sáng ra nhìn dáng vẻ mệt mỏi của tôi mẹ chồng đã không cười một câu nào. Biết vậy tôi vẫn cố gắng cùng bà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà sau đó tôi cùng chồng đi qua mấy nhà họ hàng để chào hỏi còn mẹ chồng đi ra cửa hàng, cô em gái chồng thì lên trường đi học sau 2 hôm về dự cưới anh.
Vì vẫn còn 2 ngày nghỉ nữa mới phải đi làm, nên tôi tranh thủ nghỉ ngơi cho lại sức. Thời gian đầu bầu bí khiến tôi cũng mệt mỏi nhiều. Trưa ấy nghĩ chỉ còn hai vợ chồng ở nhà vì mẹ không về ăn cơm nên tôi và chồng thoải mái mở cửa phòng để ngủ. Hai vợ chồng vẫn mặc nguyên đồ ở nhà, tôi còn chẳng cho chồng động vào người vì đang mệt. Chỉ là tôi gác chân lên người chồng cho dễ ngủ, chồng tôi cũng vui vẻ để vợ gác như thế.
Vậy mà khi hai vợ chồng đang say giấc thì bất thình lình mẹ chồng tôi về. Bà lặng lẽ mở cửa bằng chìa khóa của mình và bước vào nhà. Có lẽ thấy nhà vắng lên bà đã lên phòng tìm vợ chồng tôi.
"Mấy giờ rồi mà anh chị còn ôm nhau ngủ thế hả?". Mẹ chồng hét lớn khiến tôi và chồng choàng tỉnh mở mắt. Tôi bối rối thốt ra một câu: "Ơ sao mẹ lại vào phòng con vậy?". Chẳng ngờ sau câu nói ấy tôi bị mẹ chồng tát tới tấp 5 cái liền.
"Mấy giờ rồi mà anh chị còn ôm nhau ngủ thế hả?". (Ảnh minh họa)
- Tôi nói cho chị biết nhá, nhà tôi không có cái kiểu cưới dâu về chỉ biết nằm ngửa rồi ngủ đâu nhá. Nhà này tôi đã chết đâu mà anh chị ngang nhiên làm cái chuyện vợ chồng giữa ban ngày ban mặt lại không thèm đóng cửa. Chị có biết xấu hổ hay không? Tôi cưới con dâu chứ không phải cưới gái làng chơi nhá.
- Chúng con có làm gì đâu mẹ đừng hiểu lầm.
Chồng tôi nói câu thanh minh còn tôi khi ấy bị tát đau và bất ngờ cộng thêm những lời nói khó nghe của mẹ chồng nên chỉ biết ôm mặt khóc. Tôi thật không ngờ mẹ chồng lại hành xử như vậy.
Ngay tối hôm đó chúng tôi đã xin mẹ ra ở riêng nhưng mẹ chồng tôi nhất quyết không đồng ý. Bà nói nếu đi bà sẽ từ mặt, chồng tôi khó xử một bên là mẹ, một bên là vợ.
5 ngày trôi qua, mẹ chồng vẫn lạnh lùng với tôi. Tôi chán nản vô cùng, thậm chí đã nghĩ tới chuyện ly hôn nhưng lại sợ mình quá vội vàng. Tôi phải làm gì bây giờ, mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo Một Thế Giới
Nhờ cái tát của mẹ chồng, tôi không còn nỗi sợ mang tên... ăn Tết nhà chồng nữa Tôi choáng toàn tập, chưa đến Tết mà nỗi sợ mang tên... ăn Tết nhà chồng đã lớn tới mức này rồi. Vậy nhưng tôi cũng phải tự trấn an mình, khó mấy cố gắng rồi cũng sẽ qua. Tôi và chồng cưới nhau được gần 1 năm và Tết năm nay là cái Tết đầu tiên của tôi ở nhà chồng. Tôi...