Sau bảy năm đầu gối tay ấp, chồng tát tôi nảy lửa chỉ để bênh vợ bạn
Cái tát của anh làm tôi ngã dúi, anh gầm lên mắng tôi: “Cô dám nói như thế à?” để bảo vệ vợ bạn.
Tôi vừa dứt lời, chồng tôi dứng dậy cho tôi một cái tát nảy lửa. (Ảnh minh họa)
Tôi bò dậy sau cú đánh của anh, bẽ bàng rơi nước mắt trước mặt khách khứa. Anh định lôi tôi đi nhưng may thay có mấy người nhảy vào can thiệp. Họ tách chúng tôi ra và khuyên anh bình tĩnh. Sau sự việc, không khí trong nhà ngột ngạt và căng như dây đàn. Cơm nấu rồi lại cất, anh không ra ăn mà tôi cũng không nuốt nổi. Cuối cùng tôi nhắn tin cho anh bảo tôi đưa con về bà ngoại mấy hôm cho tỉnh táo. Anh chỉ nhắn lại “ừ” mà không một câu xin lỗi.
Suốt mấy hôm tôi như người mất hồn, tôi cứ nghĩ mãi xem câu chuyện hôm ấy có khiến anh phải mất bình tĩnh đến nỗi đánh vợ như thế không. Chẳng nhẽ anh không thấy chính cô vợ bạn anh là người chọc tôi trước?
Chuyện là thế này, hôm đó chồng tôi có mời gia đình mấy người bạn sang ăn cơm. Trong số bạn anh có gia đình anh T là người mà tôi không thích lắm, bởi anh này tính tình chảnh chọe, lại được cô vợ cũng thế. Chị vợ thường cậy nhà khá giả nên chẳng làm gì, suốt ngày quần áo chưng diện và cứ mở miệng ra là khoe khoang.
Chẳng nhẽ anh không thấy chính cô vợ bạn anh là người chọc tôi trước? (Ảnh minh họa)
Lúc biết vợ chồng T cũng đến, tôi hơi khó chịu, bảo: “Em chả thích nhà đấy, anh mời làm gì”. Chồng tôi gạt đi: “Cả nhóm chơi với nhau từ xưa, mời thì mời cả chứ ai lại bớt. Em không thích thì cũng không cần nói chuyện, để anh tiếp”.
Biết là thế nhưng trong lòng tôi cũng không vui. Bữa đó tôi làm lẩu thập cẩm với gà rán và khoai chiên cho bọn trẻ con. Ai ăn cũng khen ngon, mỗi vợ anh T là õng ẹo. Trong đĩa đồ nhúng tôi mua tôm sú ngất, đây là loại tôm mới chết hãy còn tươi, rẻ hơn mà chất lượng không kém gì tôm nhảy. Vợ T gắp con tôm lên, bắt chồng bóc, vừa cắn một miếng chị ta đã nhả ra, rồi bảo: “Có mùi gì lạ lắm”. Tôi nóng máu, nhà tôi trước giờ vẫn ăn loại tôm này, giá chỉ rẻ hơn tôm tươi chứ cũng không phải là hàng rẻ tiền. Từ đầu bữa chưa thấy ai phàn nàn gì, chính tôi cũng ăn hai con mà chẳng làm sao. Tôi biết ngay là chị ta làm trò.
Chị ta bắt đầu kể lể là bụng yếu chỉ quen ăn hải sản tươi, rồi khoe chồng có ông đối tác có bè hải sản sạch ở Quảng Ninh, muốn ăn là gọi điện người ta gửi xe lên, con nào còn nấy tươi rói. Tôi nghe mà ngứa ruột. Cũng định nhịn nhưng chị ta cứ ra vẻ mãi tôi mới buông một câu: “Thế hôm nào chị T mời mọi người đến nhà chiêu đãi các bạn hải sản tươi nhé”.
Video đang HOT
Tôi thừa biết chị này chẳng biết nấu nướng gì, bình thường nếu nhà chị ta mời thì sẽ ra quán. Tôi nói thế vì sĩ diện nên chị phải nhận lời. Chị ta vẫn giả lả: “Vô tư, hôm nào mời các anh chị đến nhà em, em đãi một bữa ngon đứt thế này. Hải sản tươi chứ không phải kiểu này đâu nhé”, nói rồi chị ta cười hô hố.
Tôi nghe thế càng bực mình, nóng cả người, quyết phải nói chị ta câu gì cho bõ tức. Tôi biết chị này đã có một đời chồng trước khi kết hôn với anh T. Theo tôi thì do chị ta vừa vụng vừa chảnh mới bị chồng bỏ, thế là tôi vui vẻ “đùa” lại: “Ai chứ chị M thì nấu ăn ngon là chắc, kinh nghiệm phục vụ hai anh chồng phải hơn hẳn em có mỗi một anh chứ”.
Ai ngờ tôi nói xong mặt chị ta xám ngoét, đứng dậy bỏ ra ngoài. Tôi nghĩ chị ta chỉ diễn kịch thôi nên nói cùng mấy chị vợ khác: “Ôi giời chị M can trường lắm, đối nhân xử thế phải hơn hẳn chị em mình…”.
Tôi vừa dứt lời, chồng tôi dứng dậy cho tôi một cái tát nảy lửa, anh quát lên: “Em nói cái gì đấy”. Nếu không có mọi người can ngăn có khi anh còn định đánh tôi thêm.
Tôi không ngờ người chồng yêu quý, bao năm đầu gối tay ấp lại đánh vợ chỉ để bênh vợ bạn. Sau khi tôi bị chồng đánh chắc chị ta hả hê lắm. Càng nghĩ tôi càng tức, tức cả chồng cả con người khó chịu kia. Tôi định bụng chồng phải xin lỗi mới mang con về, nếu không tôi thà li hôn chứ không thể sống được với người đàn ông vũ phu như thế.
Theo Afamily
Vợ cắt 'của quý' của chồng ném xuống kênh: Ghen tuông ngu dại chỉ thiệt đơn, thiệt kép!
Gần đây, các vụ án liên quan đến ghen tuông xảy ra ngày càng nhiều và ghen đến mức mất hết cả lý trí, để rồi lạnh lùng xuống tay "cắt phăng của quý" của người đầu gối tay ấp cũng không phải là chuyện hiếm gặp.
Vụ vợ nửa đêm cắt "của quý" của chồng ném xuống kênh: Ghen tuông ngu dại sẽ chỉ thiệt đơn, thiệt kép!
Ghen là một trạng thái cảm xúc tâm lý của con người mang tính tiêu cực ích kỉ, bất an, sợ hãi, cảm thấy thua kém, mất mát. Ghen tị vì người khác giàu, quyền lực, hạnh phúc hơn mình đã khó chịu, nhưng hậm hực, tức tối, thù hận trong ghen tuông tình yêu và hôn nhân thì còn khủng khiếp hơn nhiều. "Ớt nào là ớt chẳng cay/ Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng". Không ngẫu nhiên mà dân gian đã đúc kết như vậy. Nhưng ghen cũng có ba bẩy đường. Nhẹ thì... ghen hờn, ghen mát, ghen tị. Nặng thì... ghen ghét, ghen tuông, ghen tuông thù hận... Hậu quả không biết đâu mà lần.
Phụ nữ ghen tuông khác đàn ông. Đàn bà có khi mù quáng, lú lẫn khi ghen, song cũng có khi thông minh đột xuất. Họ luôn luôn như thám tử lừng danh Conan đi tìm kiếm bằng chứng, dấu vết từ người chồng. Mùi nước họa lạ. Cái ca vát mới mua. Bộ quần áo bất ngờ khác kiểu loại, màu sắc. Tin nhắn. Số điện thoại lạ... Tất cả, đều trong tầm ngắm điều tra của các quý bà, quý cô ghen tuông.
Phát hiện được tình địch, người vợ khóc lóc năn nỉ kẻ thứ ba buông tha chồng mình, hoặc lên mặt đe dọa; đáo để nữa là... kéo bạn bè, hoặc người nhà đi đánh ghen. Không thiếu vụ các và vợ đi đánh ghen, lột quần áo, cắt tóc tình địch trên phố, hoặc rải ảnh, tung clip lên mạng nhằm bêu rếu, nhằm làm nhục kẻ "cướp chồng". Nhưng có lẽ ghen mà cắt phăng... "của quý" của người đầu gối tay ấp thì thật không thể tưởng tượng nổi về độ nhẫn tâm, lạnh lùng.
Ghen tuông dữ dằn, vợ đánh thuốc mê chồng rồi cắt "của quý" ném xuống sông
Mới đây nhất là vụ ghen tuông đến mất hết lý trí của người vợ ở ngụ ấp Hai Vụ, xã Kiến Bình, huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An, không đánh "địch" mà đánh người của mình. Chị ta đang đêm cầm dao lam... cắt "của quý" của chồng, ném xuống kênh nước. Chả là: "...đi nhâu vê, anh T.T.K (SN 1978) lên giường trùm chăn ngủ. Vợ ông bực tức vì chồng đi nhậu khuya mới về, lại lạnh lùng với vợ, chị C nhiều lần kêu chồng kéo mền ra nhưng bất thành".
Nghi ngờ chồng "kết em nào đó", nhậu say chỉ là cái cớ nên chị C mới điên tiết nghĩ ra chiêu trị chồng tàn độc đến như vậy. Quả thật "Đàn bà dễ có mấy tay/ Đời xưa mấy mặt đời này ấy gan." Nghe câu chuyện này, không ít người đàn ông giật mình thon thót, và rất nhiều phụ nữ xót xa, hãi sợ. Chuyện tày đình như thế không sợ hãi mới là chuyện lạ.
Ghen tuông nhẹ nhàng, hờn mát vô cớ... có khi còn có tính tích cực để thể hiện tình cảm sâu sắc giữa chồng và vợ. Đời sống gia đình như được nêm gia vị nếu có một chút hờn ghen như cơn mưa bóng mây thoảng qua, rồi trời lại quang, ánh sáng rực rỡ.
Song ghen tuông đến mức quá mù ra mưa, ích kỉ, và mang tính sở hữu khủng khiếp như chị C thì không ai có thể chấp nhận được. Lòng nghi ngờ đeo bám, cục tức luôn chứa chất trong lòng, đến lúc sẽ trở thành khối ung thư độc chỉ chờ thời điểm cần thiết là vỡ bục ra. Vỡ bục ra cũng đồng nghĩa với... bạo lực gia đình, với hủy hoại thân thể, tinh thần.
Phải chăng chị . là một người đàn bà máu lạnh? Hay chị bị ám ảnh việc chồng ngoại tình đến mức tâm thần? Thật tội nghiệp! Chị ta hoàn toàn có thể tìm ra bằng chứng về chuyện chồng có ngoại tình hay không để nhận được sự giúp đỡ, bảo vệ hạnh phúc gia đình từ những người xung quanh. Bởi xét về mọi mặt anh T.T.K đâu phải là người đàn ông tồi tệ, hết thuốc chữa.
Người nhà, rồi cả ông trưởng ấp đều khẳng định " anh K. vốn chăm chỉ, hiền lành, chỉ đôi khi có tật đi nhậu về muộn". Lẽ ra, là người vợ, chị phải chăm chút, tìm hiểu ngọn ngành mọi nhẽ để có cách ứng xử cho hợp tình hợp lý. Nhưng, chị chỉ hoàn toàn hành động theo bản năng mù quáng, thỏa mãn tính thù hận nhất thời.
Nhân vật ghen tuông nổi tiếng nhất Việt Nam có lẽ là... Hoạn Thư trong Truyện Kiều của Nguyễn Du. Hoạn Thư biết Thúc Sinh nhân tình nhân ngãi, giận chồng, nhưng cũng chỉ trách móc: "Dại chi chẳng giữ lấy nền/ Tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình".
Nạn nhân hiện đang điều trị tại bệnh viện đa khoa Long An
Thường là khi ghen, nhìn thấy tình địch là phát điên lên, chỉ muốn thượng cẳng chân hạ cẳng tay, băm vằm cho hả dạ; song Hoạn Thư có vẻ như khoan dung, và còn khen tình địch: "Khen rằng bút pháp đã tinh/ So vào với thiếp Lan đình nào thua/ Tiếc thay lưu lạc giang hồ/ Nghìn vàng thực cũng nên mua lấy tài".
Phải nói là trong lịch sử ngoại tình chưa có người đàn bà nào lại khen ngợi, đề cao tình địch như thế? Có lẽ "thâm hiểm", mưu mô nhất cũng chỉ đến sai gia nhân bày tiệc, rồi bắt Thúy Kiều đàn hát và hầu rượu chồng mình: "Bắt khoan bắt nhặt đến lời/ Bắt quỳ tận mặt, bắt mời tận tay"... Ghen tuông một cách văn minh như Hoạn Thư, thử hỏi xưa nay đàn bà được bao nhiêu người?
Người vợ ở Long An ghen tuông không có đức tính ghê gớm, cao tay và văn minh như Hoạn Thư. Cũng ghen tuông, nhưng Hoạn Thư đánh ghen có văn hóa. Hoạn Thư không sai người đến cắt tóc trọc đầu bôi vôi, hay xé tan quần áo Thúy Kiều; cũng không bù lu bù loa khóc lóc, kêu gào giữa bàn dân thiên hạ làm bẽ mặt Thúc Sinh, mà biết giữ thể diện cho chồng, nên vừa giữ được chồng mà cửa nhà êm ấm.
Ngược lại, người vợ ở Long An không những chẳng giữ thể diện cho chồng mà còn tàn sát "dụng cụ sản xuất con người" của chồng một cách không thương tiếc. Và hậu quả là tan nát hết. Người chồng xuất viện về nhà, liệu có tha thứ cho vợ không? Nếu tha thứ thì họ sống với nhau như thế nào. Cái phần thương tổn kia của người chồng sẽ không gì khỏa lấp nổi, nhất là khi quãng đời phía trước còn rất dài.
Có bạn đọc làm câu thơ tiếc nuối hài hước thế này: "Em ơi của quý để dành/ Xẻo đi cho cá làm thành mồi ngon/ Anh ra viện tình hết nghĩa còn?/ Lấy đâu của quý lo tròn phận anh?!" Còn tình huống xấu xảy ra: Quay lại sống với nhau trong bẽ bàng, mặc cảm, yêu thương bao nhiêu, hối hận bao nhiêu cũng chẳng bù đắp, san sẻ nổi. Chưa kể, nếu người chồng làm căng, chị vợ còn phải đối mặt với vòng lao lý... Đúng là ghen ngu dại sẽ dẫn đến thiệt đơn thiệt kép.
Không ai mong chờ cái kết xấu sau này, song hạnh phúc của họ đúng là đang như trứng treo đầu đẳng, và nguy cơ không thể tái hồi. Thường là sau giây phút nóng nẩy, nông cạn thì người vợ ngay lập tức hối hận, lo sợ, xấu hổ với việc làm nhất thời của mình. Song người đàn bà này vẫn dửng dưng coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cứ nghĩ đến thái độ vô cảm đó thì khó ai có thể tha thứ nổi: Lấy quần, khăn cầm máu không được, chị C. mới chạy đi gọi người nhà chồng. Không khóc, mặt lạnh tanh, chị C thu xếp quần áo về nhà mẹ đẻ. Mặc hai đứa con nhỏ cho mẹ chồng lo. Mặc cho đức ông chồng đau đớn, quằn quại được người nhà đưa đi bệnh viện mà chẳng một lời thăm hỏi.
Người ta bảo: "Đàn ông nông nổi giếng khơi/ Đàn bà sâu sắc như cơi đừng trầu". Rõ ràng, người vợ xẻo "của quý" của chồng là sai mười mươi rồi. Song anh chồng cũng có lỗi gì đó để xảy ra nguồn cơn này. Có thể anh chính chuyên, không ngoại tình nhưng kỹ năng xử lý khủng hoảng ghen tuông quá kém.
Rút củi đáy nồi không rút, cứ ì ra cho lửa bỏng nước sôi, sao không hạ hỏa cơn nóng giận của vợ? Sao khi vợ tỏ ra nghi ngờ, anh không chứng minh lòng chung thủy của mình. Không chứng minh nổi, thì bạn bè, người thân làm quan tòa phân xử? Người phụ nữ nông nổi, cạn hợt này đáng giận, đáng lên án, nhưng cũng thật đáng thương.
Người lớn gây ra, nhưng hậu quả không chỉ vợ chồng gánh chịu mà còn những đứa con. Khổ thân những đứa bé có tội tình gì! Chắc hẳn mấy ngày nay, chúng đã phải sống trong sợ hãi, âu lo. Sống trong ngượng ngùng, xấu hổ không dám đến lớp, hoặc đi học mà phải cúi gằm mặt, nem nép, không dám nhìn ai. Chọn cái ghế cuối lớp học, đứa trẻ im lặng trong tiếng đàm tiếu vô tư của bạn bè, và cả cái nhìn cảm thông của cô giáo nữa. Người lớn hành xử động trời với nhau, có bao giờ nghĩ đến những đứa con bé bỏng?
Theo NGL
Giả vờ say rượu thử lòng vợ bạn và cái kết không ngờ... Tôi và một anh bạn chơi rất thân với nhau, thú thực là vô cùng thân. Ngày anh ấy lấy được cô vợ xinh đẹp, tôi đã bảo &'vợ ông nhìn không nghiêm túc cho lắm'. Thế mà anh ấy giận tôi cả tháng không nói chuyện vì nghĩ tôi thọc mạch chuyện gia đình nhà người ta. Tôi nào có ý đó,...