Sau bao năm chờ đợi, cuối cùng mẹ tôi đã chờ được bố về
Mẹ tôi đã dành quá nửa đời cho tôi và mẹ cũng dành ngần ấy thời gian để chờ đợi 1 người bặt vô âm tín.
Tôi vội vàng xin nghỉ rồi về nhà thông báo với mẹ. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh ra trong 1 gia đình nghèo, từ nhỏ tôi chỉ biết đến ông bà ngoại và mẹ. Khi lớn hơn, được mẹ cho đi học tôi mới ngờ ngợ hiểu ra nguồn gốc của mình.
Tôi là 1 đứa con lai. Trước đây mẹ tôi làm nhân viên vệ sinh, còn bố tôi là một phóng viên người Mỹ. Bố mẹ tôi yêu nhau nhưng khi mẹ tôi mang thai, bố tôi buộc phải về nước vì công việc. Trước lúc đi, bố tôi hứa rằng sẽ trở về tìm mẹ con tôi. Cũng vì lời hứa này mà kể cả phải sống trong căn nhà lụp xụp mẹ tôi cũng nhất quyết không chuyển nhà.
Hoàn cảnh của tôi khác các bạn, màu da cũng vậy. Các bạn cười chê tôi có màu da, đôi mắt khác người. Tôi lớn lên trong sự kỳ thị của bạn bè cùng trang lứa và những giọt nước mắt chờ đợi của mẹ. Chưa bao giờ tôi cảm thấy tự hào về bố của mình, càng không biết ông là người như thế nào mà khiến mẹ tôi lại có tình yêu sâu đậm đến vậy.
Tôi lớn lên trong sự kỳ thị của bạn bè cùng trang lứa và những giọt nước mắt chờ đợi của mẹ. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Về phần bố tôi, kể từ khi về nước mọi liên lạc cũng cắt đứt hoàn toàn. Tôi chỉ nhìn thấy mặt bố qua bức ảnh đen trắng đã nhòe cũ.
Năm tôi lên 8, nhà tôi chuyển nhà. Có lẽ mẹ tôi không muốn chuyển đi vì sợ ngày nào đó bố tôi sẽ tìm về. Nhưng ông bà ngoại động viên và chúng tôi cần phải chuyển đến nơi gần trường học của tôi nên mẹ đành nghe theo.
Tôi biết, mẹ tôi vẫn đau đáu với mối tình ấy. Thi thoảng mẹ lại về nhà cũ hỏi hàng xóm có ai tìm mẹ hay không? Mỗi lần mẹ trở về với ánh mắt buồn rười rượi là 1 lần mẹ thêm thất vọng. Cho đến khi tôi lên cấp 2, mẹ mới thôi về nhà cũ vì mỗi lần về, mẹ tôi lại cảm thấy đau lòng vì những chuyện đã qua. Sau lần ấy, mẹ con tôi lại chuyển nhà thêm vài lần nữa để tiện cho tôi ăn học.
Khi tôi vào cấp 3, biết ý thức và suy nghĩ nên đã động viên mẹ đi bước nữa cho bớt cô đơn. Ngày ấy mẹ tôi vẫn đẹp mặn mà lắm, cũng có nhiều người đàn ông tốt theo đuổi nhưng chưa bao giờ mẹ gật đầu với ai. Có lẽ mẹ thương tôi không có cha, cũng có thể vì cả bố tôi nữa.
Tôi được chọn vào lớp chuyên của trường nên thỉnh thoảng phải ở lại trọ gần trường, tập trung ôn thi cho kỳ thi học sinh giỏi quốc gia. Mỗi lần về nhìn thấy mẹ, tôi lại nhói lòng. Mẹ tôi đã dành quá nửa đời cho tôi và mẹ cũng dành ngần ấy thời gian để chờ đợi 1 người bặt vô âm tín. Tôi thương mẹ lắm mỗi khi về nhà thấy mẹ 1 mình côi cút trong căn nhà nhỏ.
Những tưởng cả đời sẽ không bao giờ gặp mặt bố mình. Thế mà hôm ấy tôi lại nhận được 1 cuộc điện thoại lạ từ người đàn ông Mỹ. Người ấy hỏi han về mẹ tôi, về tôi và ông nói ông chính là bố của tôi. Ông còn nói đang trên đường đến nhà tìm mẹ tôi.
Tôi vội vàng xin nghỉ rồi về nhà thông báo với mẹ. Có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên ánh mắt rưng rưng của mẹ khi nghe tin bố tôi đang tìm đến đây. Khoảnh khắc bố mẹ tôi gặp nhau, mẹ chạy đến ôm chầm lấy bố tôi khóc nức nở như những người trẻ t.uổi vẫn yêu nhau say đắm.
Bố tôi nói sau khi về nước lại bị điều động đến những vùng khác công tác nên không thể quay về. Thời ấy thư từ lại kém nên không biết liên lạc thế nào. Lúc đến tìm mẹ con tôi đã chuyển nhà, phải sau vài năm trời bố tôi mới tìm ra.
Giờ đây bố mẹ tôi đều đã già nhưng họ vẫn chờ đợi nhau. Đằng đẵng bao nhiêu năm trời, cuối cùng bố mẹ tôi cũng đã có cái kết tình yêu đẹp phải không?
Theo Afamily
Ham nhà lầu xe hơi, em trả trầu cau để lấy ông già hơn 60 t.uổi
Yêu nhau ngần ấy năm trời, tình cảm chân thành của tôi hóa ra cũng không bằng vật chất xa hoa.
Ảnh minh họa
Tôi và Linh yêu nhau từ khi hai đứa mới học cấp 3, tình cảm kéo dài cho đến khi ra trường, tôi đỗ đại học, nhưng nhà Linh nghèo nên cô ấy đi học may để nhanh phụ giúp được gia đình.
Linh học có gần 2 năm là ra nghề, trong thời gian đó tôi vẫn đi học, làm thêm. Dù tôi học trên phố còn Linh ở quê nhưng đều đặn 1 tháng tôi về quê 1 lần, tình cảm của 2 đứa vẫn rất tốt, cực kỳ ít cãi nhau. Gia đình biết chuyện, ai cũng có ý vun vào nên tôi thấy mừng lắm.
Cho đến khi tôi học năm cuối, thời gian học nhiều, thực tập, lại làm khóa luận tốt nghiệp nên không có thời gian về nhà nhiều nữa, tôi cũng thấy gần đây Linh có sự thay đổi, cách nói chuyện của cô ấy không còn mặn mà, nồng nhiệt như trước nữa. Nghĩ Linh giận dỗi vì tôi không có thời gian cho cô ấy, tôi chỉ biết giải thích và bảo chờ tôi thêm tháng nữa, rồi tôi sẽ bù đắp lại.
Số tôi cũng may mắn, ra trường cái thì ở xã nhà có đợt thi công chức, tôi thi đỗ, dù lương thấp ăn theo bậc, nhưng như thế là may mắn gấp vạn lần với bạn bè đồng trang lứa.
Lúc nhận quyết định đi làm cũng là lúc tôi nghĩ nên làm đám cưới. Dù nhiều người nói tôi chưa phải vội, nhưng nghĩ yêu nhau bao nhiêu năm rồi, để Linh chờ thế cũng đủ nên tôi ngỏ lời. Linh đồng ý. Hơn tháng sau thì nhà tôi qua bỏ trầu. Dự định ra tết làm đám cưới để chờ Linh được t.uổi.
Vậy mà không ngờ, đùng một cái Linh đòi chia tay tôi, tôi ngỡ ngàng hoàn toàn không hiểu chuyện gì, Linh chỉ nói cô ấy nghĩ kỹ rồi, thấy không còn tình cảm với tôi nữa, nên dứt khoát sớm thì hơn, tôi níu kéo thế nào em cũng không nghe. Sau đó 1 ngày, bố mẹ Linh mang trả trầu cau và xin lỗi bố mẹ tôi.
Thời điểm đó vô cùng khó khăn với tôi, tình cảm bao năm bỗng dưng đổ vỡ, ra ngoài hàng xóm láng giềng lại xì xào nọ kia. Vậy mà sốc hơn, chưa đầy 2 tháng, tôi nghe làng xóm đồn đại ầm ỹ Linh sắp lấy chồng, mà người cô ấy lấy ở trên phố, hơn 60 t.uổi, góa vợ và rất giàu có.
Tìm hiểu thêm, tôi biết thời điểm tôi còn đi học, đã đôi lần người đàn ông này xuống nhà Linh chơi, cũng có người bắt gặp cô ấy từng đi cùng với người kia.
Thế là rõ trắng đen, chẳng phải hợp với không hợp gì, cô ấy ham giàu mà phụ tôi. Tôi buồn, hận và cảm thấy x.ót x.a cho tình cảm của mình. Ngần ấy năm chờ đợi, yêu thương, cuối cùng lại kết thúc như này, biết trách ai bây giờ, chỉ trách sao lòng người quá bạc.
Theo Phunutoday
Trong cơn lũ, nhìn cảnh vợ cõng mẹ mà tôi ứa nước mắt Đi được một đoạn, tôi quay lại nhìn thì thấy vợ tôi cõng mẹ tôi ra khỏi nhà. Mẹ tôi vẫn còn lớn giọng nói: "Tao không đi đâu hết, tao sẽ ngồi ở nhà xem nước lên đến bao nhiêu...". Tôi chỉ hy vọng sau này, mẹ tôi sẽ nhìn ra tấm lòng của vợ tôi mà thay đổi bản thân, để...