Sau 2 tháng mẹ chồng đưa cả nhà chồng lên sống cùng, tôi chẳng muốn nói chuyện với bất kỳ ai trong số họ nữa
Tôi giận lắm. Chồng tôi phải giữ tay tôi lại để ra hiệu cho tôi kiềm chế. Tôi có cảm giác họ đang muốn chiếm nhà tôi luôn ấy.
Nhà tôi khá giả từ xưa nên tôi được bố mẹ đầu tư, dạy dỗ rất tốt. Tốt nghiệp đại học chuyên ngành kinh tế, tôi vào làm việc trong một công ty bất động sản lớn ở thành phố. Tôi ổn định về kinh tế, lại có chút vốn liếng đang đầu tư nên cũng không cần phải tìm một người chồng quá giỏi. Với tôi, đàn ông có tài thường hay có tật. Tôi muốn tìm một người chồng biết quán xuyến gia đình và một lòng một dạ với tôi thôi.
Vì thế khi tôi công khai yêu anh chàng giữ xe của công ty, mọi người đều sững sờ. Ai cũng nói tôi khùng. Có người còn độc miệng nói anh yêu tôi chỉ vì tiền. Nhiều lúc anh cũng mặc cảm và đòi chia tay nhưng chính tôi đã níu kéo. Tôi thấy ở anh sự chung tình, hết lòng yêu tôi. Vả lại nhà anh không giàu nhưng đều sống tình cảm. Tôi đến chơi vài lần là thấy thích họ ngay.
Khi tổ chức đám cưới, hầu hết chi phí đều do nhà tôi lo. Nhà chồng cũng tặng tôi được chiếc vòng tay 3 chỉ vàng. Sau đám cưới tôi cũng trả lại số tiền đó cho bố mẹ chồng.
Vừa xây nhà cho bố mẹ chồng xong thì tôi lại phải ra ở riêng. (Ảnh minh họa)
Tôi làm dâu sướng lắm. Hàng ngày chẳng phải làm gì mà còn được chăm sóc kỹ lưỡng. Thương bố mẹ chồng phải ở trong căn nhà chật hẹp nên tôi bỏ tiền ra xây sửa lại cho rộng rãi, thoáng mát hơn.
Thế nhưng ở được chưa đầy một tháng thì bố mẹ chồng tôi gợi ý cho vợ chồng tôi ra ở riêng. Tôi cũng thích như thế nên không ngại chi tiền mua một căn chung cư khác. Căn phòng ấy nằm ở trung tâm thành phố nên rất tiện lợi cho việc đi làm của cả hai vợ chồng tôi.
Nhà vừa hoàn tất thủ tục, sửa sang nội thất xong được vài tháng, tôi còn chưa kịp tận hưởng thời gian vợ chồng son thì mẹ chồng tôi lại dẫn anh chị chồng cùng hai cháu nhỏ lên ở nhờ.
Mẹ chồng tôi năn nỉ vợ chồng tôi cho vợ chồng anh chị ở tạm một thời gian để tiện đi làm. Hai người mới xin được việc trên thành phố. Hai cháu nhỏ thì bà ở nhà trông nom và lo cơm nước cho cả vợ chồng tôi. Dù nhà chung cư rộng rãi thật nhưng tôi không thích lắm việc này. Mà mẹ chồng đã mở lời như thế thì tôi làm sao từ chối được.
Từ đó nhà tôi có thêm một hộ gia đình nữa. Mà phải như vợ chồng anh chị ở biết điều thì tôi đã không bực tức.
Video đang HOT
Nhà do tôi xây, nội thất tôi mua nhưng anh chị cứ dùng vô tư như phá. Bộ salon da mấy chục triệu mà anh chị cứ để hai đứa con dùng bút màu vẽ lên khắp nơi. Tôi nhắc thì mẹ chồng tôi lại nói: “Ối dào, nó nhỏ chẳng biết gì, nhà nào có trẻ con chẳng thế”. Anh chị chồng cũng làm thinh chứ không răn dạy con.
Tôi tức giận đến mức không muốn nói chuyện với ai nữa. (Ảnh minh họa)
Ti vi đắt tiền mà chị chồng tôi cứ lấy khăn ướt lau. Tôi nhắc chị lại dỗi hờn nói tôi kĩ tính, chê bai chị. Đã thế cứ hôm nào chị ở nhà là chị bật máy lạnh suốt ngày. Chị nói bật cho mát nhà mát cửa. Mà máy lạnh trong phòng khách đâu có nhỏ, tiền điện đâu có ít. Cuối tháng anh chị cũng có góp tiền điện cho tôi đâu.
Hôm vừa rồi anh chị chồng còn dẫn bạn về nhà tôi ăn nhậu. Trong lúc ngồi chơi, bạn anh chồng khen nhà anh đẹp, anh chị cũng cười ha hả chứ không thanh minh đây là nhà của tôi. Một người bạn anh ấy còn hỏi vợ chồng tôi khi nào mua nhà riêng chứ định ở nhà của người khác hoài à? Tôi giận lắm. Chồng tôi phải giữ tay tôi lại để ra hiệu cho tôi kiềm chế.
Từ hôm đó đến nay tôi không còn muốn nói chuyện với mẹ chồng lẫn anh chị chồng nữa. Tôi có cảm giác họ đang muốn chiếm nhà tôi luôn ấy. Theo mọi người tôi có nên nói thẳng một lần với họ để họ biết đường cư xử hơn không? Hay để họ về quê luôn càng tốt.
Theo Afamily
Chuyện tình từ chuyến xe số 36
Tôi đếm từng số nhà cho đến khi cái ban công màu trắng của số nhà 52 hiện ra.
Tôi nhìn thấy số 36 từ đằng xa, khi chiếc xe ló ra từ khúc cua trong cùng bán đảo. Khi tôi lên xe, tôi sẽ chờ để đến điểm dừng thứ 2 trong hành trình. Căn nhà số 52 ở điểm dừng thứ 2.
Có lẽ, nhà số 52 là căn nhà duy nhất không bán bất cứ thứ gì trên đoạn đường này. Cánh cửa màu gỗ gụ ở tầng 1 luôn đóng kín. Thỉnh thoảng nếu chuyến xe 36 bị muộn vài phút do tắc đường, tôi có thể nhìn thấy cánh cửa mầu gỗ gụ ấy mở ra, và Kỳ Phong sẽ đi ra từ cánh cửa đó.
Người đàn ông đó là ai? Tại sao anh ta lại ở đó, tại sao anh ta hôn Lưu Ly?
Đấy là khi xe bus số 36, chuyến xe của tôi muộn vài phút, còn nếu không, tôi sẽ nhìn thấy Kỳ Phong đứng đằng sau Lưu Ly trên ban công. Khi xe bus đi qua, tôi có cảm giác như có thể nhìn rõ cả nốt ruồi trên khóe miệng Lưu Ly, nó thật duyên dáng khi cô mỉm cười hạnh phúc với cái hôn nhẹ của Kỳ Phong.
Tôi đã nhìn vào ngôi nhà số 52 suốt một năm qua rồi. Ngày nào tôi cũng đi về trên chuyến xe bus số 36. Tôi quan sát họ từ sau tấm kính của xe bus, tôi bí mật quan sát họ, mỗi ngày. Đối với tôi, Lưu Ly là nữ thần, còn Kỳ Phong là nam thần. Họ là biểu tượng về tình yêu do tôi tạc nên, rồi biểu tượng đó tạc vào trong tôi, ngày lại qua ngày.
Nhưng hôm nay thì khác, Lưu Ly vẫn ngồi trên ba công, cô mặc một chiếc áo màu đỏ nổi bật. Một người đàn ông ấy quỳ trước cô, hôn lên tay cô, rồi anh ta đứng dậy, hôn lên môi cô, cái hôn dường như rất dai dẳng. Anh ta không phải là Kỳ Phong. Chết tiệt! Tôi chồm dậy, dán mắt vào tấm tính, chiếc xe bus tiến qua khỏi ngôi nhà số 52 rất nhanh, tôi ngoái hẳn đẩu lại, nhìn xuyên qua tấm kính ở đuôi xe. Tôi thấy vòng tay của người đàn ông ấy ôm ngang thân hình Lưu Ly, giống như một vết cắt ngang chiếc áo mầu đỏ.
Người đàn ông đó là ai? Tại sao anh ta lại ở đó, tại sao anh ta hôn Lưu Ly? Kỳ Phong đâu? Anh đã đi đâu? Bao nhiêu câu hỏi cứ xoắn xuýt lấy tôi trên suốt lộ trình của chuyến xe.
Cả đêm hôm đó, tôi không ngủ, tôi lăn lộn trên giường, đến nỗi mẹ tôi quyết định sang nằm cạnh tôi. "Con không thể mãi thế này, Sen ạ". Mẹ nói thế, rồi nắm lấy đầu gối tôi bằng đôi tay gầy. Tôi vờ nằm yên, người như có cả đàn kiến bò vào. Và tôi ngủ thiếp đi.
"Lưu Ly là ai? Chị đang nhầm lẫn tôi với ai phải không?"
Sáng hôm sau, tôi lên chuyến xe số 36, tôi lên xe rất vội vã, tôi thấy mình gần như bật cả người lên xe. Tôi đếm từng số nhà cho đến khi cái ban công màu trắng của số nhà 52 hiện ra. Tôi thấy Lưu Ly ngồi ở cái ghế màu trắng trên ban công, tôi thấy Kỳ Phong ở phía sau cô, cúi xuống, hôn lên má cô. Tôi nhìn thấy sự dối trá của Lưu Ly từ đằng xa.
Tại sao cô ta có thể làm như thế với Kỳ Phong? Chẳng phải suốt một năm qua, thậm chí trước đó, ngày nào anh cũng hôn cô trên ban công hay sao? Chẳng phải anh đã rất yêu cô. Liệu có người đàn ông nào có thể hôn vợ mỗi sáng trong suốt 360 ngày trong năm không? Chỉ có Kỳ Phong thôi. Vậy mà Lưu Ly vẫn phản bội anh, vì điều gì?
Hôm sau, tôi xuống xe ở trạm dừng thứ 2. Đứng trước cánh cửa mầu gỗ gụ, mồ hôi tôi túa ra khắp người như thể kiến bò. Tôi nhìn cái nút bấm chuông màu trắng cách cả tầm với, có một cái cớ để bỏ đi, quay lưng, và mặc kệ họ. Thế nhưng ngay lúc ấy, cánh cửa mầu gỗ gụ bật mở, tôi thấy một người đàn ông, không phải Kỳ Phong. Là anh ta, gã đàn ông xa lạ ấy. Anh ta mở cửa, tôi gần như hóa đá ngay trước mũi anh ta. Tôi phải kiếm cớ gì đó, ngay lúc này, để phù hợp với cái lý do mới sáng sớm đã lù lù ở đây. Nhưng tôi chẳng tìm ra lý do nào cả, tôi nhìn anh ta, chết sững.
"Xin lỗi, chị tìm ai?". Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía trong, phía trong của ánh nắng sớm. Giọng nói ấy đã cứu tôi khỏi tình huống khó khăn này. Lưu Ly xuất hiện bên bậc cửa, với chiếc áo sơ mi mầu đỏ, mái tóc đen tuyền và đôi gò má ửng hồng.
"Tôi là bạn của chồng cô, tôi vào được chứ?". Tôi nói dối, và tôi đi thẳng vào vấn đề. Mà không, tôi đi thẳng vào nhà ngay sau câu hỏi ấy. Lưu Ly khẽ tránh sang một bên nhường chỗ cho tôi đi vào.
"Chị là bạn của anh Huy à?". Lưu Ly hỏi. À, hóa ra Kỳ Phong của tôi tên là Huy. Tôi vốn không biết tên anh nên đã đặt cho anh cái tên Kỳ Phong, có nghĩa là cơn gió lạ. Tôi tưởng tượng anh là cơn gió lạ, đối với Lưu Ly, hoặc với tôi. "Vâng, tôi là bạn của anh Huy. Hàng ngày tôi đi làm trên chuyến xe bus 36, nhưng tôi thấy cô đã phản bội chồng cô, Lưu Ly ạ?".
Lưu Ly nhìn tôi chăm chú, nghi hoặc: "Lưu Ly là ai? Chị đang nhầm lẫn tôi với ai phải không?". À quên, tôi cũng không biết tên cô ta nốt, nên tôi đặt tên cô ta là Lưu Ly, một loài hoa thơm ngát và dịu dàng mà tôi yêu thích. Nhưng tôi không thể lý giải vòng vo chuyện đó, nhất là khi tôi nhận là bạn của chồng cô ta. Tôi lờ đi. "Tôi không nhầm, tôi thấy anh ta hôn cô. Cô sẽ phải nói chuyện này với Huy".
Lưu Ly bất giác tiến lại gần phía tôi, hai bàn tay cô trắng xanh, khẽ ấn lên hai bánh xe lăn và đẩy về phía tôi. Người đàn ông vội bước tới đẩy chiếc xe lăn. Tôi nhìn xuống đôi chân buông thõng của Lưu Ly, rồi tôi nhìn vào mặt cô ta. Vẻ đẹp không tỳ vết không phù hợp lắm với chiếc xe lăn. Tôi bỗng cảm thấy lồng ngực mình như bị bóp chặt đến tức thở.
"Xin chị, đừng nói với anh Huy. Còn đây, anh ấy là bác sỹ trị liệu của tôi. Anh ấy hiểu tôi, khiến tôi vượt qua từng ngày trong đau khổ. Cô hiểu điều đó phải không? Vì cô cũng giống như tôi. Đôi lúc, chúng ta cần nhiều hơn một sự an ủi. Xin cô đấy...". Nước mắt Lưu Ly chảy dài trên gò má, nước mắt của sự thật, nước mắt vùi lấp dối trá, nước mắt của đàn bà. Cô ta nói đúng phần nào, rằng đôi khi chúng tôi cần nhiều hơn một sự an ủi. Tôi nhớ đến bàn tay gầy guộc của mẹ nắm chặt đầu gối tôi, và nó chẳng an ủi được bao nhiêu.
Tôi lật đật quay ra, người đàn ông giúp tôi mở cánh cửa. Cánh cửa đóng lại ngay sau lưng tôi. Phía bên trong nó ẩn chứa những điều bí mật. Tôi thấy mắt mình mờ đi trong buổi sáng tinh sương. Đôi khi sự tinh khiết chỉ là đánh lừa cảm giác. Như mẹ tôi luôn tự đánh lừa mình rằng chân tôi rồi sẽ hồi phục, tôi sẽ tự đứng lên và đi được. Một người đàn ông đẹp trai và chung tình sẽ đến với tôi. Và đôi lúc bà còn nghĩ, trong đám cưới tôi, gã đàn ông đểu cáng đã bỏ rơi khi tôi bị tai nạn, sẽ đến và lăn đùng ra chết vì ghen tức. Những lý do rất cổ tích.
Tôi guồng hai tay đẩy hai bánh xe lăn, cố đến trạm xe bus gần nhất để chờ chuyến 36. Tôi sẽ lại lên xe ở một điểm khác, đến nơi dạy học cho những người khuyết tật, như mọi ngày, và trở về vào chuyến xe bus số 36 buổi tối. Một người đàn ông tử tế đã đỡ tôi lên xe.
Những buổi sáng tinh sương sau đó, tôi không thể giữ mình đừng nhìn vào số nhà 52. Cho nên tôi vẫn thấy Lưu Ly, vẫn thấy Huy, vẫn thỉnh thoảng thấy gã bác sỹ trị liệu. Nhưng tôi đành phải chấp nhận sự thật rằng, đôi khi người ta vẫn phải dối trá với nhau như thế, bởi vì một định nghĩa "ổn". Như mẹ tôi vẫn nói dối tôi rằng một ngày nào đó tôi sẽ ổn. Bà nói dối nhiều đến mức bà cũng tin như thế, và tôi cũng tin như thế. Có lẽ chúng tôi đều ổn.
Theo GĐVN
Ngay từ đêm tân hôn, chồng đã bỏ tôi lại một mình để đi với 'khách quen' Nhìn thấy số điện thoại hay nhắn tin gọi điện, tôi hỏi thì chồng gằn giọng: "Là khách của tôi, cô đừng có mà nghi ngờ vớ vẩn". Khi biết tôi yêu một anh chàng lái xe, bố mẹ tôi đã phản đối ra mặt. Bố tôi nói những người lái xe thường không chung tình, bố sợ tôi khổ. Mẹ tôi lựa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Chồng muốn nạp tiền vào livestream để "khẩu nghiệp", tôi ngăn cản liền bị anh dọa ly thân

Mẹ chồng vừa qua đời, tôi rơi nước mắt hối hận khi dọn dẹp tủ quần áo của bà

Ở lại nhà bạn trai một đêm, cô gái hoảng sợ đến mức lập tức hủy cưới

Xem phim "Sex Education", tôi bẽ bàng nhận ra mình là một bà mẹ tệ hại trong mắt con: Nếu không thay đổi điều này, tôi sẽ bị ghét bỏ

Đã 2 lần "người đầu bạc tiễn kẻ tóc xanh", bố mẹ tôi sẽ thế nào khi biết tin đứa con gái duy nhất đang mắc căn bệnh ung thư?

Ba tôi luôn dạy 3 đứa con gái... bỏ cuộc, không cần phải cố gắng

Bố chồng không có lương hưu, tôi vẫn chăm sóc chu đáo, lúc hấp hối, ông đưa tôi cái gối rách rồi thì thào: "Cho con dâu"

Hôn nhân đang bế tắc thì mẹ vợ bỗng đến ở vài ngày và cao tay giải quyết khiến con rể quay đầu xin lỗi vợ

Sau một năm sống chung nhà, con trai và con dâu dọn ra ngoài ở riêng: Nguyên do từ những mâm hải sản, thịt thà mời mà bố mẹ không ăn

Từ mặt cháu gái 8 năm, ông nội đột ngột gọi tôi về thừa kế gia sản bạc tỷ nhưng lại kèm theo một điều kiện oái oăm

Lương hưu của mẹ chồng 20 triệu/tháng, ngày bà mất trí nhớ, trong nhà không có đồng nào, khi một cậu thanh niên xuất hiện thì bí mật sáng tỏ

Vay chị chồng 1 tỷ để mua nhà nhưng điều kiện chị đưa ra là giấy tờ chỉ được phép đứng tên 1 mình chồng tôi
Có thể bạn quan tâm

Vẻ điển trai lãng tử của tài tử "Tiếng chim hót trong bụi mận gai"
Sao âu mỹ
20:36:40 31/03/2025
Nghệ sĩ Xuân Hinh được vinh danh sau khi đóng "Bắc Bling", đọc rap gây sốt
Sao việt
20:32:39 31/03/2025
TPHCM: Cấp cứu 6 người uống rượu trái cây khi đi du lịch, một ca nguy kịch
Sức khỏe
20:28:12 31/03/2025
F-16 Ukraine lập kỷ lục chiến đấu: Nga phải đổi chiến thuật
Thế giới
20:24:21 31/03/2025
4 triệu người xem "đấu tố" tình ái: Giới trẻ dễ bị cuốn vào chuyện nhảm nhí
Netizen
20:15:27 31/03/2025
Người đàn ông tử vong bất thường trong nhà nghỉ ở Bình Dương
Uncat
20:09:54 31/03/2025
Chị cả BLACKPINK hùa theo fanchant "lửa hận thù", tinh ý chiều lòng fan và loạt hành động 10 điểm tinh tế trong lần trở lại Việt Nam!
Nhạc quốc tế
20:01:37 31/03/2025
Tuần mới (31/3 - 6/4) có 4 con giáp dễ phát tài, sự nghiệp khởi sắc, may mắn vượt bậc, quý nhân phù trợ
Trắc nghiệm
19:57:18 31/03/2025
Chuyện tình éo le của nam diễn viên và fangirl kém 14 tuổi: Hẹn gặp 4 lần thì toang hết 3, nghi có mưu đồ
Sao châu á
19:51:18 31/03/2025
Da dầu có lão hóa chậm hơn da khô?
Làm đẹp
19:47:06 31/03/2025