Sau 2 năm hôn nhân, người vợ trẻ phải nằm một mình trên chiếc giường cưới
Người đàn ông cách đây 2 năm đã nắm lấy tay N, dẫn về nhà anh lại đang nằm ở 1 chiếc giường khác ngay bên cạnh N. Nhưng anh ấy không còn là chồng N nữa.
N và anh yêu nhau sau 5 tháng gặp nhau. Mới đầu N chẳng thích anh chút nào! Cũng không có ấn tượng gì cả, anh không nổi bật, không đặc biệt như những người đàn ông khác đang theo đuổi N.
Ấy vậy mà N lại chọn anh là người cùng ký tên trên tờ giấy kết hôn, à mà không phải! Có lẽ N lấy anh vì dính bầu?
Chắc bây giờ những cuộc hôn nhân như vậy đã chẳng còn lạ lẫm hay là vấn đề gì đó to tát cả. Nhưng nếu như cuộc hôn nhân ấy có tình yêu giữa 2 người thì nó sẽ khác hoàn toàn với những cuộc hôn nhân khác.
Sau 2 năm hôn nhân, ngày hôm nay N nằm trên chiếc giường cưới của mình nhưng lại chỉ có 1 mình. Và người đàn ông cách đây 2 năm đã nắm lấy tay N, dẫn về nhà anh lại đang nằm ở 1 chiếc giường khác ngay bên cạnh N. Nhưng anh ấy không còn là chồng N nữa.
Anh chưa bao giờ nói với N rằng anh yêu N, và cũng chưa 1 lần anh nói “Em làm vợ anh nhé”. Hai người đến với nhau nhanh chóng qua những lần quan hệ. Tuổi trẻ yêu là khám phá. Và kết quả là những thứ không thể tránh được…
Sau 2 năm hôn nhân, ngày hôm nay N nằm trên chiếc giường cưới của mình nhưng lại chỉ có 1 mình.
N nói với anh N mang bầu. Anh dắt N về nhà anh và nói với bố mẹ anh làm đám cưới nhanh trong vòng 1 tháng.
Bố đã từng hỏi con gái những câu đại loại như: “Nó có yêu con không? Gia đình nhà nó ra sao? Con có thấy hối tiếc gì không?”… Mọi câu trả lời với N vào lúc ấy đều không còn quan trọng nữa. Bởi cái N quan tâm duy nhất trong đầu không phải tình yêu của anh mà là đứa con trong bụng N nó sẽ có 1 gia đình đủ bố và mẹ.
Video đang HOT
Nhưng N sai rồi. 2 năm sống với chồng, N chợt nhận ra rằng N giống như 1 chiếc áo mà anh mua nó nhưng không phải vì anh yêu nó hay thấy nó phù hợp với anh. Mà chỉ bởi anh muốn cái món quà khuyến mại đi kèm nó bởi nó là của anh.
Hôn nhân không tình yêu là những lần anh nóng giận nhưng lại chẳng thể nương tay với người anh gọi là vợ. Là những lần anh tính toán đâu là đồ của anh và của N, đâu là lương anh và lương N. Là những lần 1 mình N đi khám thai và chi trả mọi thứ viện phí. Là phải gồng mình lên gánh vác mọi thứ mà đáng nhẽ ra N sẽ được chồng chia sẻ cùng.
Và vì vậy, N trở nên là 1 người đàn bà hi sinh vì chồng. Là N muốn bao bọc cả thể giới vì chồng. Vì N thương anh và yêu anh, yêu cuộc hôn nhân này… nên N sẽ làm mọi cách để khiến nó tốt hơn, nhẹ nhàng hơn và để anh không phải lo nghĩ về chuyện sẽ phải chăm lo cho 1 người vợ và 1 đứa trẻ như thế nào. Là vô vàn nước mắt – sự chịu đựng và kìm nén bởi 1 chữ “Yêu”.
N lao đầu vào kiếm tiền bất chấp đúng sai. N giấu diếm mọi khó khăn của mình và chỉ để cho anh thấy N lúc nào cũng ổn và là người đàn bà sống độc lập và tự chủ!
Từ ngày lấy nhau, N nhớ mãi những ngày N ở nhà trông con nhỏ, ngửa tay xin anh tiền chợ. Anh đưa N tờ 50-100 ngàn đồng. Những khi ấy, N tự thấy thật bất tài vô dụng. N muốn đi làm, muốn kiếm tiền để sẽ không bao giờ phải thấy cái cảm giác khó chịu của anh khi mở ví đưa N tiền- hoặc cái giọng càu nhàu của anh khi hỏi N tiêu hết bao tiền và sao nhiều thế?
Và 2 năm ấy hầu như N chưa bao biết công việc anh đang làm một tháng được bao nhiêu tiền và N được tiêu bao nhiêu. N cứ thế làm mọi cách để không bao giờ N phải ngửa tay xin tiền chồng. Khi N như vậy, cô cũng thấy chồng thoải mái hơn.
N buôn bán, làm ăn và vướng vào nợ nần. Tất nhiên khi N chẳng thể gồng lên được nữa nên cô đành buông.Và lúc đấy N chợt nhận ra rằng: Tiền mang lại cho N cuộc sống hạnh phúc bên chồng. Nhưng N là đứa không có tiền nữa thậm chí là trắng tay thì N cũng sẽ mất hạnh phúc.
N chẳng tiếc những gì đã qua. N chỉ tiếc thanh xuân này N bên chồng bằng 1 sự hi sinh nhưng lại không được anh đáp trả bằng tình yêu. Ảnh minh họa
Ngày hôm nay, N đọc tờ đơn ly hôn chồng viết. Cái lý do khiến N chẳng biết nên cười hay khóc hay phải dùng bao nhiêu buồn tủi bấy lâu để giãi bày: “Vì vợ tôi nợ nần quá nhiều và gia đình tôi không chấp nhận nổi nữa nên tôi mong toà án giải quyết ly hôn cho vợ chồng tôi”. Tờ đơn ly dị của chồng đã kết thúc 2 năm hôn nhân của vợ chồng N.
N chợt nghĩ có bao giờ anh hỏi bản thân mình rằng những bữa cơm anh ăn, những đồ đạc trong nhà vì sao mà có, khi vợ anh 1 tay phải trông con suốt 16 tháng trời vừa đi làm vừa đi thuê người bế con, vừa phải cóp cả tiền để thỉnh thoảnh về quê với đồng quà tấm bánh. Hay thậm chí khi bố mẹ chồng hỏi vẫn có 1 -2 triệu đưa tay.
N chẳng tiếc những gì đã qua. N chỉ tiếc thanh xuân này N bên chồng bằng 1 sự hi sinh nhưng lại không được anh đáp trả bằng tình yêu. Là khi N nhận ra rằng anh sẵn sàng buông tay N cho dù N có cần chồng như thế nào. Vậy thì, thôi, duyên này N trả hết rồi nên N chẳng tiếc nuối gì nữa. N chỉ mong, nếu có 1 người con gái nào đó đến sau N và được làm vợ anh, xin anh hãy hết lòng yêu thương cô ấy.
Theo Báo Phụ Nữ
Tôi phát hiện một bí mật chết điếng trong khi tay đang cầm bánh kem đứng núp ở ban công để gây bất ngờ cho chồng
Tôi đứng lặng im sau ban công phòng ngủ với chiếc bánh sinh nhật do tự tay tôi làm. Đứng im, thật im mà nghe tiếng ân ái phát ra từ bên trong, ngay chính chiếc giường cưới của chúng tôi.
Cách đây 1 tuần, tôi còn là một cô dâu mới tràn đầy hạnh phúc. Mới một tuần thôi, gia đình tôi đã gặp phải một cơn sóng dữ và có lẽ, cơn sóng này đã cướp đi sạch sẽ mọi cố gắng vun đắp của tôi suốt 2 năm qua.
Tôi và chồng yêu nhau suốt 2 năm mới cưới. Chồng tôi là nhân viên kế toán của công ty chính, tôi là kế toán văn phòng đại diện. Gặp gỡ nhau vì công việc vài lần, chúng tôi nảy sinh cảm tình với nhau. Rồi anh tán tỉnh, tôi bị chinh phục nhanh chóng bởi sự nhiệt thành, chân tình của anh.
Mãi 2 năm sau, khi đã có chung nhà, có chung xe, khi đã trang bị chu toàn cho tổ ấm chung, chúng tôi mới tổ chức hôn lễ. Ai cũng nói cuộc tình của chúng tôi chỉ là mật ngọt. Tôi cũng thừa nhận như thế. Một cuộc tình chỉ có nụ cười chứ không có nước mắt.
Một cuộc tình chỉ có mật ngọt hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Tính ra thì chúng tôi mới chính thức trở thành vợ chồng được hơn 1 tháng nay. Trong khoảng thời gian ấy, chúng tôi suốt ngày bám dính lấy nhau trong hạnh phúc. Tôi đã nghĩ rằng, cuộc đời tôi thế là đủ: có nhà cửa, có chồng thương yêu mình, giờ tôi chỉ thiếu mỗi đứa con nữa thôi là mọi thứ vẹn toàn.
Một tuần trước là sinh nhật chồng tôi. Vì muốn tạo bất ngờ cho anh nên tôi cố tình nói dối anh sẽ đi công tác ngay đúng ngày ấy. Nghe tôi thông báo, mặt anh tỏ ra buồn thấy rõ. Anh nói anh hụt hẫng khi nghe tin này. Anh càng buồn, tôi càng cảm thấy thú vị vì vở kịch tôi sắp tạo ra sẽ khiến anh bất ngờ.
Hôm ấy, anh đưa tôi ra bến xe nhưng thay vì lên xe, tôi lại gọi bạn đến đón. Suốt ngày, tôi ở nhà bạn thân, tự tay chuẩn bị một cái bánh kem hình trái tim thật đẹp.
Vì biết anh hay đi làm về lúc 8h đêm nên tôi tranh thủ chạy về trước rồi đứng sau ban công trên tay tôi là cái bánh kem tình yêu và sự hồi hộp. Chỉ cần tưởng tượng vẻ mặt ngạc nhiên rồi cái ôm thật chặt của anh là tôi lại cười.
Tôi đứng im, nước mắt mặn chát hòa cùng vị tanh của máu. (Ảnh minh họa)
8h tối, anh về thật. Nhưng anh không đi một mình. Tiếng một cô gái trẻ vang lên làm tôi choáng váng. Tôi nhìn qua khe cửa ban công, hai người họ ôm chặt lấy nhau. Chồng tôi cười sảng khoái: "Vợ anh đi tới hai ngày nữa mới về nên em cứ yên tâm nhé. Chỉ có em là người hiểu nhất anh muốn gì thôi".
Tôi đứng lặng im sau ban công phòng ngủ với chiếc bánh sinh nhật do tự tay tôi làm. Đứng im, thật im mà nghe tiếng ân ái phát ra từ bên trong, ngay chính chiếc giường cưới của chúng tôi. Tôi cắn chặt môi tới mức ứa máu để không bật khóc. Nước mắt tôi chảy ra mặn chát cùng với vị tanh của máu.
Tôi muốn chạy vào can ngăn họ, nhưng không hiểu sao bàn chân cứ như ghim chặt trên mặt đất. Cho đến khi nghe tiếng cô gái kia đòi đi tắm rồi đi ra ngoài ăn đêm, tôi mới lết được bước chân vào. Cả hai người đó hoảng loạn nhìn tôi. Tôi thì rất bình tĩnh lao đến đập bánh kem vào mặt chồng, vung tay đuổi cô gái kia ra khỏi nhà.
Một tuần nay, tôi không còn bước chân về ngôi nhà ấy nữa. Chồng tôi vẫn qua van xin tôi tha thứ mỗi ngày. Nhưng gặp anh ta, tôi chỉ thấy ghê tởm chứ không còn tình yêu nữa. Cơn sóng ấy đã cuốn phăng tất cả rồi, kể cả niềm tin và tình yêu. Chia tay có lẽ là cách tốt nhất của chúng tôi.
Theo Afamily
Chiếc giường cưới qua 4 đời cô dâu Đẩy cửa bước vào, mẹ con anh nhìn tôi giật mình hoảng hốt, vở kịch hoàn hảo đã đến lúc hạ màn. Tôi không thể tiếp tục chung sống với người đàn ông dối trá như anh, dù cho có muôn vàn lời xin lỗi, biện minh và hứa hẹn Sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo, nề nếp...