Sau 10 năm ghét bỏ người vợ tàn tật, tôi lặng người khi biết sự thật trong cái đêm định mệnh ấy
Sự thụ động và khép kín của vợ càng làm tôi ghét cô ấy. Tôi thấy số phận của mình thật hẩm hiu, sao bạn tôi người nào cũng lấy được vợ đẹp mà tôi lại phải sống chung với một cô vợ vừa xấu lại còn bị tàn tật cơ chứ?
Tôi dù gì cũng là trưởng phòng của một công ty liên doanh với nước ngoài. Nhà cao cửa rộng, xe xịn, tiền không thiếu, nhưng tôi không thể vui được, bởi cuộc sống của tôi không trọn vẹn. Vợ tôi bị thọt một chân, đi cà nhắc. Cứ mỗi lần nhìn người vợ tàn tật của mình là tôi không thể tránh được cảm giác bực bội, tức tối. Cũng vì cô ấy xía vào việc người khác nên mới thành ra thế này. Báo hại giờ đi đâu tôi không dám đưa vợ đi theo, bởi giám đốc hay trưởng phòng của công ty tôi đều có vợ xinh như hoa hậu.
Những cơn giận vô cớ của tôi cứ đều đều trút xuống đầu vợ tôi, nhưng tuyệt nhiên, cô ấy chưa bao giờ cãi tôi lấy một tiếng. Vợ tôi làm nhân viên kế toán cho một doanh nghiệp, tính tình khép kín, lại thêm việc cô ấy bị tật ở chân nên gần như vợ tôi không giao du với bất kỳ ai. Hằng ngày cô ấy chỉ đi làm, về chăm con, nấu ăn rồi dọn dẹp nhà cửa.
Sự thụ động và khép kín của vợ càng làm tôi ghét cô ấy. Tôi thấy số phận của mình thật hẩm hiu, sao bạn tôi người nào cũng lấy được vợ đẹp mà tôi lại phải sống chung với một cô vợ vừa xấu lại còn bị tàn tật cơ chứ? Tôi còn nhớ trong vụ tai nạn năm đó, nếu vợ tôi không xông ra cứu đứa bé kia thì có lẽ, giờ đôi chân của cô ấy vẫn lành lặn.
(Ảnh minh họa)
Tôi sống với vợ giống như sống với một cái bóng, bởi tâm hồn tôi từ lâu đã không còn dành cho cô ấy. Suốt 10 năm qua, tôi đã cặp kè với không biết bao nhiêu cô gái, tất cả chỉ để thỏa mãn sự bức bối của tôi. Tôi đã nhiều lần đòi ly hôn nhưng mẹ tôi mới nghe vậy là đã chửi tôi như tát nước vào mặt. Bà thương vợ tôi lắm, khi nào cũng nói rằng cô ấy vì tôi mà chịu nhiều thiệt thòi, thế nên nếu tôi mà bỏ vợ, bà cũng sẽ từ mặt tôi luôn.
Vậy là tôi chọn cách sống theo ý thích của mình. Tôi vẫn ăn ngủ ở nhà nhưng bên ngoài lại đi cặp bồ với không biết bao nhiêu cô gái. Cô nào hay hay thì tôi cặp lâu, không thì tôi cặp vài tuần cốt để thỏa mãn dục vọng. Có lần ghét vợ quá, tôi còn cố ý để màn hình máy tính hàng loạt cuộc trò chuyện với bồ để cho vợ tôi thấy, nhưng lạ một nỗi là vợ tôi chẳng hề ghen tuông gì.
Video đang HOT
Hôm đó tôi hẹn bồ đến khách sạn nhưng cô ấy lại bận việc đột xuất nên tôi đành về nhà sớm. Vừa mới bước chân vào nhà, tôi đã nghe tiếng em gái tôi thỏ thẻ: “Chị à, hay chị bỏ quách anh em đi, sống vậy làm gì cho khổ. Chị hy sinh vì anh ấy bao nhiêu rồi mà anh ấy có nhận ra đâu. Ngay cả cái chân thọt này cũng là do anh ấy gián tiếp gây ra cho chị. Chị không hận anh ấy à?”. Tôi nghe tiếng vợ tôi đáp lại: “Hận làm gì em? Chị thương anh ấy còn không hết, nói gì đến việc ghét bỏ. Số chị vậy thì chị chịu, sao lại trách ai được?”.
Tôi nghe đoạn hội thoại đấy cứ thấy khó hiểu, tôi đi rón rén lên lầu rồi đợi khi em gái về nhà, tôi lại lẻn sang nhà cô ấy để hỏi cho rõ ngọn ngành.
(Ảnh minh họa)
Trước sức ép của tôi, em gái tôi mới nói cho tôi biết sự thật về cái ngày định mệnh vợ tôi bị tai nạn. Thực ra hôm đó, vợ tôi nhận được một bức thư nặc danh, bảo cô ấy đến ngã tư trước khách sạn X và mang theo một số tiền, nếu không những hình ảnh ăn chơi thác loạn của tôi với cô bồ cũ sẽ được tung lên trang web của công ty. Sợ chồng bị “thân bại danh liệt”, vợ tôi cung cúc đi tới chỗ hẹn. Nào ngờ, người gửi thư chính là Hồng – cô bồ lúc trước của tôi (đã bị tôi bỏ), vì muốn trả thù tôi nên dàn cảnh đâm xe để hại vợ tôi cho bõ ghét. Thế nên lúc vợ tôi sang đường, cả mấy chiếc xe motor lao đến, lúc ấy có một đứa bé đang chơi gần đó, thấy vậy vợ tôi ôm cậu bé đó đẩy sang vỉa hè, chiếc xe motor chạy đến chèn lên đôi chân của vợ tôi khiến cô ấy bị thương.
(Ảnh minh họa)
Chuyện đó chỉ có vợ tôi, mẹ tôi và em gái tôi biết với nhau. Họ đều giấu tôi vì vợ tôi yêu cầu như vậy. Nghe em gái kể xong, tôi lặng người vì hối hận. Thì ra suốt 10 năm qua, tôi đã làm một thằng đàn ông vô liêm sỉ, ghét bỏ chính người vợ tào khang của mình. Tôi lững thững về nhà, và việc đầu tiên tôi làm trong suốt 10 năm qua là hôn lên đôi chân tàn tật của vợ.
Theo Blogtamsu
Tôi đã phải trả giá vì cố chấp lấy một người không yêu mình
Ngày cưới được đeo nhẫn vào tay cô ấy, hôn cô ấy, tôi vẫn không thể tin được mình đã là chồng em. Thế nhưng sau khi cưới, tôi dần nhận ra mình sai lầm khi cố chấp yêu và cưới người không yêu mình.
Tôi biết vợ đến nay đã 7 năm. Vợ tôi là hoa khôi của trường đại học nên cô ấy có rất nhiều người đàn ông theo đuổi. Nhưng cô ấy chỉ yêu một người suốt 5 năm, cho đến khi bị phản bội. Tôi yêu thầm cô ấy khi cô ấy mới vào trường đại học. Vì cô ấy, tôi chấp nhận làm ở một công ty nhỏ, không hợp năng lực chỉ mong được thấy cô ấy hàng ngày.
Nhưng mãi đến khi biết cô ấy chia tay tình đầu, đau khổ vật vã, tôi mới dám bày tỏ tình cảm của mình. Nhận được sự đồng ý của cô ấy, tôi hạnh phúc rất nhiều. Có thể kể đến đây, mọi người sẽ nói tôi là kẻ lợi dụng hoàn cảnh để trục lợi. Nhưng có ai yêu sâu đậm như tôi mới có thể hiểu được vì sao tôi chọn thời điểm ấy. Dù biết cô ấy chưa yêu mình thật lòng nhưng tôi vẫn hi vọng tình yêu của mình sẽ khiến cô ấy động lòng.
Sau gần 1 năm hết lòng chiều chuộng, cô ấy cũng gật đầu đồng ý làm vợ tôi. Ngày cưới được đeo nhẫn vào tay cô ấy, hôn cô ấy, tôi vẫn không thể tin được mình đã là chồng em.
Thế nhưng sau khi cưới, tôi dần nhận ra mình sai lầm khi cố chấp yêu và cưới người không yêu mình. Cô vợ đẹp của tôi chẳng biết từ khi nào trở thành một cô vợ hỗn láo coi thường chồng, một cô con dâu bất trị cãi cả cha mẹ chồng.
Vợ tôi chẳng còn dịu dàng như xưa nữa. Cô ấy thẳng thừng mắng tôi trước mặt đông người mà không hề nể mặt chồng. Lần đầu là sau cưới 2 tuần, chúng tôi vừa đi hưởng tuần trăng mật về. Cô ấy chẳng chịu chào bố mẹ tôi mà đi thẳng lên phòng. Tôi gọi giật lại bảo cô ấy chào mọi người một tiếng. Chẳng ngờ, cô ấy to giọng mắng tôi nhiều chuyện, vợ mệt mỏi mà còn hành hạ vợ. Nói rồi cô ấy đóng cửa phòng thật mạnh như dằn mặt tôi. Tôi sững người trước thái độ và hành động của vợ mình. Còn bố mẹ tôi thì chẹp miệng, lắc đầu tỏ vẻ khó chịu.
Cô vợ đẹp tôi từng yêu say đắm, nay như biến thành người hoàn toàn khác. (Ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, vợ tôi luôn thể hiện mình là trung tâm trong nhà. Ai cũng phải nghe lời cô ấy. Cô ấy không ngày nào dậy sớm quét dọn hay nấu giúp mẹ tôi nồi cơm. Quần áo thì tôi cho vào máy giặt buổi tối, sáng ra cô ấy chỉ việc phơi phóng rồi rút vào. Vậy mà cô ấy chỉ phơi quần áo hai vợ chồng còn của bố mẹ tôi thì cô ấy bỏ lại. Tôi hỏi thì cô ấy bảo thấy quần áo bố mẹ tôi cũ kỹ nhìn ghê ghê. Tôi phải âm thầm phơi giúp cô ấy, rồi lựa lời nói. Nhưng gần cả tháng sau cô ấy mới chịu phơi quần áo bố mẹ tôi.
Đối với bố mẹ chồng đã thế, đối với tôi cũng chẳng khá hơn. Cô vợ đẹp tôi từng yêu say đắm, nay như biến thành người hoàn toàn khác. Mỗi khi tôi dẫn bạn thân về nhà chơi và ở lại ăn cơm, cô ấy đều ra ngồi cùng rồi vô tư ăn hết sạch mọi thứ hoặc chọc ngoáy khiến mâm cơm trông vô cùng tệ. Lần đầu, tôi còn tưởng cô ấy thèm món đó nên hôm sau còn mua về cho cô ấy ăn thêm. Nhưng mua về cô ấy chẳng đụng đến.
Sau vài lần thì tôi và bạn tôi đều khó chịu. Cách ăn uống của vợ tôi đối lập hoàn toàn với vẻ đẹp và cách ăn mặc của cô ấy. Nhìn cô ấy ăn như thể bị gia đình tôi bỏ đói lâu ngày. Bạn tôi có lần còn trêu chọc: "Cậu T nuôi vợ ra sao mà để vợ đói thế này?". Tôi chỉ biết cười dài cho qua.
Nhưng nhìn ánh mắt tránh né, vẻ mặt lúng túng của cô ấy, tôi càng khẳng định điều mình nghi ngờ là đúng. (Ảnh minh họa)
Sau khi cưới, tôi chuyển qua công ty khác làm và thường xuyên đi công tác dài ngày. Tuy là vợ chồng son nhưng chúng tôi quan hệ rất ít. Có khi cả tháng mới gặp nhau 1 lần. Không phải vì tôi không có ham muốn mà vì vợ đẹp không muốn chiều chồng.
Vậy mà tuần trước, khi đang đi công tác tôi nhận được điện thoại khẩn của mẹ. Mẹ hốt hoảng báo vợ tôi bị sẩy thai, hiện đang cấp cứu tại bệnh viện. Nghe xong, tôi sững sờ. Mỗi lần gần gũi, vợ đều ép tôi dùng 2 chiếc bao phòng hộ vì sợ có bầu. Cô ấy nói cô ấy chưa muốn có con sớm để phấn đấu cho công việc. Cả tháng nay tôi cũng không đụng vào người cô ấy. Vậy thì cái thai ấy ở đâu ra?
Ngay tối hôm đó, tôi bắt xe đến thẳng bệnh viện. Thấy bố mẹ lo lắng cho vợ mình mà tôi không kiềm được tức giận. Ngày hôm sau thì vợ tôi được chuyển ra phòng hồi sức. Thấy cô ấy yếu ớt tôi lại không nỡ hỏi. Nhưng nhìn ánh mắt tránh né, vẻ mặt lúng túng của cô ấy, tôi càng khẳng định điều mình nghi ngờ là đúng. Hiện giờ vợ tôi vẫn chưa xuất viện, nhưng tôi chỉ đến thăm vài lần. Bố mẹ tôi trách tôi vô trách nhiệm nhưng tôi mặc kệ. Tôi đang phân vân có nên nói tất cả cho mọi người biết hay không?
Theo Tamsubuon
6 tuyệt chiêu hay giúp trở thành ông bố hoàn hảo Bạn luôn mong muốn mình trở thành một ông bố hoàn hảo trong mắt của con mình. Hãy cùng xem những tuyệt chiêu giúp bạn trở thành một ông bố hoàn hảo, một trụ cột của gia đình mình. Khi bạn có trong tay một cô vợ đẹp và con ngoan bạn sẽ rất tự hào với bạn bè và đồng nghiệp xung...