Sau 10 năm gặp lại…
Sau 10 năm gặp lại nhau, anh đã có vợ, tôi đã có chồng… nhưng cả hai vẫn lao vào nhau như thiêu thân với những khát khao yêu đương, khát khao được hòa quyện vào nhau trong niềm hạnh phúc hân hoan và mong nhớ của những năm tháng xa cách
Năm 16 tuổ.i, tôi yêu một chàng trai cùng làng. Tình yêu của chúng tôi cứ bình yên theo thời gian như thế. Trong suốt thời gian ở bên nhau, tôi cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được anh yêu và yêu thương anh. Và rồi một ngày, khi hai đứa gần gũi nhau, tôi đã trao cho anh tất cả sự trong trắng của người con gái mà không một chút đắn đo, suy nghĩ…
Tôi yêu anh và tin rằng, đến một ngày nào đó, hai chúng tôi sẽ thành vợ thành chồng. Hai chúng tôi thường xuyên đi chơi với nhau mỗi ngày nhưng có một điều rất lạ là anh chưa một lần đến nhà tôi chơi. Dù đã bao lần tôi ngỏ ý muốn anh về nhà để giới thiệu với bố mẹ nhưng anh vẫn một mực không đến…
Hai chúng tôi yêu nhau đều bị hai bên gia đình cấm đoán. Bố mẹ tôi cấm vì cảm thấy không tin tưởng ở người con trai ấy: “Nếu cậu ấy yêu con, tại sao không một lần cậu ấy đến nhà để chào hỏi bố mẹ một câu cho tử tế?”. Tôi cũng thấy bố mẹ nói có lý nhưng vì yêu anh nên tôi bỏ ngoài tai tất cả những lời của bố mẹ… và từ đó, tôi luôn phải lén lút hẹn hò, lén lút yêu anh và sống trong sự dằn vặt vì anh đã không hết mình vì tình yêu dành cho tôi.
Tôi yêu anh và đã không ngần ngại trao cho anh tất cả… Thế nhưng, đến một ngày, tôi bàng hoàng khi anh thẳng thừng hỏi: “Em đã có gì với người khác, đúng không?”. Tôi thật sự không thể hiểu nổi tại sao anh lại hỏi tôi câu hỏi đó trong khi chúng tôi đã yêu nhau hơn hai năm qua… và trong thời gian ấy, tôi chưa một lần gặp gỡ hay hẹn hò với bất cứ một chàng trai nào khác. Vậy mà tại sao anh không tin tôi? Tại sao anh lại có thể tàn nhẫn hỏi tôi câu hỏi vớ vẩn ấy? Phải chăng khi yêu anh, tôi đã quá dễ dãi để giờ đây anh khin.h b.ỉ tôi như vậy? Không kiềm chế được sự tức giận và đã thét lên “Tại sao anh lại hỏi em như thế chứ? Không tin em thì anh còn yêu em làm gì? Thế là hết… là hết nhé! Chúng ta chấm dứt từ đây thôi!”.
Và kể từ ngày đó, chúng tôi không còn gặp lại nhau nữa…
Năm 19 tuổ.i, tôi quyết định lấy chồng và giờ đây, hai vợ chồng tôi đã có với nhau hai đứa con, một trai, một gái thật khôi ngô và xinh đẹp.
Đã hơn 10 năm tôi làm dâu nhà người, làm vợ của người đàn ông yêu thương tôi nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng không nguôi nỗi nhớ anh. Dù hai chúng tôi không còn liên lạc với nhau nữa nhưng những lần hai đứa hỏi thăm nhau qua những người bạn cũ, cũng có thể hiểu được cả hai chúng tôi vẫn rất quan tâm và nhớ về nhau rất nhiều…
Sau 10 năm gặp lại, cảm xúc trong tôi vẫn vẹn nguyên như ngày nào… (Ảnh minh họa)
Cho đến một ngày, tôi ngạc nhiên khi nhận được một cuộc gọi từ số lạ… và tôi đã giật mình khi nghe đầu giây bên kia là anh – người yêu cũ đã bao năm không gặp mặt. Và kể từ độ đó, anh thỉnh thoảng gọi điện cho tôi, rủ tôi đi uống nước… Trái tim tôi đậ.p liên hồi mỗi khi nghe giọng nói ấm áp của anh, tôi lại hồi hộp, lại chờ đợi, lại mong mỏi được gặp gỡ và chuyện trò cùng anh, lại tỉ tê tâm sự cho nhau nghe về chuyện gia đình, công việc, con cái…
Cho đến một ngày, khi tôi và anh đang ngồi uống nước cùng nhau thì bỗng nhiên anh ngồi kề bên tôi, ôm chặt tôi vào lòng và hôn tôi đắm đuối… Tôi như miên man trong vòng tay và hơi thở ấm áp của anh – một cảm giác vừa hạnh phúc, hồi hộp, vừa tội lỗi, lo lắng khi nghĩ đến chồng và những đứa con thơ…
Ở trong vòng tay anh, bao nhiêu kỉ niệm ngày xưa lại ùa về… là những lần lén lút bố mẹ đi chơi cùng nhau, là những lần hai đứa vui vẻ bên nhau với mối tình thơ dại… và cả những lần đứa con gái 16 trong tôi đã dâng hiến cho anh sự trắng trong, ngây thơ của người thiếu nữ… Hạnh phúc xen lẫn tội lỗi… nhưng tôi vẫn không thể nào kiềm chế được những cảm xúc khi được ở trong vòng tay anh.
Video đang HOT
Rồi một ngày, chúng tôi cũng hẹn hò nhau như những lần trước. Nhưng lần này, anh đã chủ động kéo tôi vào nhà nghỉ ở ngoại thành. Không hiểu tại sao lúc ấy, tôi như bị thôi miên vì những lời nói dịu dàng, mật ngọt của anh… Tôi quên mất rằng, mình đang là vợ của người đàn ông khác, là mẹ của hai đứa con ngoan và anh cũng đang là chồng, là cha của người phụ nữ khác và những đứa con của họ. Chúng tôi cứ mê muội khi cả hai cùng tan chảy vào nhau trong niềm hạnh phúc vô vờ bến….
Và cứ thế… thỉnh thoảng chúng tôi lại gặp gỡ nhau, lại tâm sự với nhau và cuối cùng là cả hai cùng chìm đắm hạnh phúc trong nhà nghỉ quen thuộc ở ngoại thành. Dù hai người đã có một cuộc sống riêng nhưng chúng tôi thật sự hạnh phúc khi lại được hòa quyện vào nhau, lại được đắm đuối hạnh phúc bên nhau… và cả hai chúng tôi đều hiểu, chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu thật sự, bằng những khát khao hạnh phúc đã bị đán.h mất, bằng tất cả tình yêu dồn nén từ quá khứ cho đến bây giờ… và điều quan trọng là chúng tôi không lợi dụng nhau về vật chất hay thể xác… mà bởi vì một điều duy nhất: là tình yêu đã vô tình đán.h mất trong quá khứ…
Khi ở bên anh, tôi quên mất bổn phận làm vợ, làm mẹ của mình với người chồng và hai đứa con thơ (Ảnh minh họa)
Khi ở bên anh, tôi có được cảm giác bình yên và hạnh phúc… Lâu ngày không được ở bên nhau, cả hai lại nhớ nhung da diết… và khi ở bên nhau rồi, chúng tôi quấn quýt với nhau cả ngày, chẳng ai muốn rời khỏi nhau nửa bước. Những lúc ở bên anh, sao thời gian trôi qua nhanh quá… chúng tôi chưa tận hưởng được sự ngập tràn của hạnh phúc thì đã phải tạm biệt nhau ra về. Tôi cũng chẳng hiểu tại sao, những lúc ở bên cạnh anh, tôi không có bất cứ một cảm giác tội lỗi gì với gia đình nhưng khi về nhà, nhìn thấy chồng và hai đứa con, tôi lại có cảm giác xấu hổ và tội lỗi vì đã phản bội chồng và không làm trọn bổn phận của một người vợ, một người mẹ tốt…
Nhiều khi gặp anh, tôi chỉ muốn nói với anh rằng, “Chúng ta hãy dừng lại đây nhé!” nhưng khi ở trong vòng tay anh, tôi lại không thể nói được điều đó. Và anh ôm tôi vào lòng nói những lời yêu thương:
- Chúng mình hãy giữ mối quan hệ này mãi mãi, em nhé! Anh yêu em nhiều lắm! Anh sẽ yêu em hết cuộc đời này. Em là một nửa không thể thiếu trong cuộc đời anh…
- Nếu một ngày nào đó, anh quên em thì sao?
- Chỉ đến lúc con tim anh ngừng thở… lúc ấy anh mới có thể quên được em.
…
Chúng tôi đã hạnh phúc bên nhau như thế! Và anh hứa, anh sẽ yêu tôi hết cuộc đời này. Còn tôi, có lẽ tôi cũng không thể thiếu vắng bóng hình anh trong cuộc sống của mình… Anh là niềm hạnh phúc ngọt ngào nhất của tôi, dù niềm hạnh phúc ấy không trọn vẹn, hạnh phúc trong tội lỗi… nhưng dù sao đi nữa, có anh, có được tình yêu của anh là điều may mắn nhất trong suốt cuộc đời tôi.
Nếu như cho tôi một điều ước, tôi ước thời gian sẽ quay trở lại 10 năm về trước, tôi sẽ làm tất cả để có được tình yêu của mình, sẽ nhẹ nhàng giải thích và chứng minh cho anh hiểu, “Tôi yêu anh đến nhường nào”… Và sẽ không bỏ anh để đi để lấy một người đàn ông không yêu làm chồng… Nhưng rồi, tôi lại giật mình khi quay về hiện tại, về với gia đình và những đứa con. Rồi tôi tự hỏi: “Nếu chồng phát hiện ra chuyện tôi ngoạ.i tìn.h, liệu anh ấy có tha thứ cho tôi không? Và những đứa con của tôi nữa… khi chúng lớn lên, chúng sẽ khin.h b.ỉ tôi lắm. Chúng sẽ rất xấu hổ khi có một người mẹ “lăn.g loà.n” như tôi”… nhưng biết làm sao bây giờ… khi trái tim tôi vẫn luôn ấp ủ hình ảnh của anh – người yêu cũ và người tình hiện tại – niềm hạnh phúc không thể thiếu được trong cuộc sống của tôi?
Tôi yêu anh ấy… nhưng tôi vẫn sợ một ngày nào đó, chồng tôi sẽ phát hiện ra. Lúc ấy, tôi sẽ mất tất cả… Nhưng nếu xa anh, tôi sẽ không có được những phút giây bình yên và hạnh phúc bên anh nữa…
Tôi phải làm sao đây? Xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có được những phút giây thanh thản và bình yên… Tôi rất sợ hãi và lo lắng khi ngày ngày phải sống trong sự dằn vặt và đau khổ như thế này!
Theo VNE
10 năm vợ tôi ngủ với 10 người đàn ông để kiếm con
Từ ngày biết mình bị bệnh, cuộc sống của tôi đảo lộn hết. Những cuộc chạy chữa triền miên, những lời vào ra của họ hàng, bạn bè. Đặc biệt bên phía nhà vợ làm tôi mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần.
Đôi lần tôi đề nghị vợ ly dị nhưng cô ấy nhất quyết không chịu. Cô ấy bảo không muốn bị người đời nhìn vào đán.h giá là một người phụ nữ nhẫn tâm, vứt b.ỏ chồn.g khi chồng lâm vào tình trạng khó khăn.
Trước kia, chúng tôi có tình yêu rất đẹp, rất lãng mạn, cũng khá nổi tiếng ở trường học. Vì thế cả 2 vợ chồng đều không muốn nhẫn tâm phá hủy nó. Vì sự hy sinh của vợ, tôi rất cảm kích, yêu thương và chiều chuộng cô ấy.
Có lẽ niềm ao ước làm mẹ quá lớn đã khiến vợ tôi có 1 hành động mù quáng: Cô ấy tìm đến người đàn ông khác để có thể kiếm một đứa con.
Tất nhiên điều đó không thể xoa dịu khát khao làm mẹ của vợ tôi. Cô ấy đã khóc rất nhiều, buồn rất nhiều. Mỗi khi nhìn thấy trẻ con, vợ tôi đều quấn lấy, thích thú ôm ấp, cưng nựng.
Có lẽ niềm ao ước làm mẹ quá lớn đã khiến vợ tôi có 1 hành động mù quáng: Cô ấy tìm đến người đàn ông khác để có thể kiếm một đứa con. Ban đầu tôi biết được là do vợ tôi đã xin con từ 1 người anh em chiến hữu từ bé của tôi. Người đó không đồng ý và kể lại cho tôi, bảo tôi quản kỹ vợ mình.
Là đàn ông, nghe chuyện bị vợ cắ.m sừn.g tôi đương nhiên khó chịu. Tôi rất buồn nhưng chẳng thể trách vợ, cô ấy đã chịu đựng rất nhiều vì tôi rồi.
Tôi nghĩ đằng nào tôi cũng không thể có con được thì cứ coi đứ.a b.é như con ruột của mình mà nuôi nấng, cứ coi như nó thật sự là phép màu trời ban cho vợ chồng tôi.
Nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, tôi thuê thám tử theo dõi vợ. Cũng có thể vì ghen, cũng có thể vì lo lắng cho vợ, tôi cũng không hiểu nguyên do tại sao.
Vợ tôi cũng không có mối quan hệ thân mật về tình cảm với những người đàn ông đó. Điều duy nhất là cô ấy chỉ muốn có đứa con mà thôi. Nhưng không hiểu sao cho đến tận giờ phút này vợ tôi vẫn chưa có bầu được. Cô ấy sốt ruột tới mức tìm đến vài cậu sinh viên trẻ khỏe thay vì lọc giống, lọc gen như ban đầu.
Vật vã mấy đêm, tôi quyết định im lặng, tôn trọng quyết định của vợ. Tôi nghĩ đằng nào tôi cũng không thể có con được thì cứ coi đứ.a b.é như con ruột của mình mà nuôi nấng, cứ coi như nó thật sự là phép màu trời ban cho vợ chồng tôi.
Nhìn vợ ngày càng điên cuồng tìm đàn ông để mong có con, tôi thấy chua xót. Ba tháng vừa rồi, thậm chí cô ấy đã đổi tới 2 người tình. Có lẽ trời không thương, không muốn cho tôi và cô ấy có được 1 đứ.a tr.ẻ.
Tôi quyết định nói chuyện với vợ, bàn với cô ấy nhận 1 đứ.a tr.ẻ mồ côi về nuôi nấng, coi như con đẻ. Tôi mong cô ấy dừng lại chuyện điên rồ mà cô ấy đang thực hiện.
Khi nghe tôi nói chuyện, vợ tôi rất sốc. Cô ấy cuống quýt xin lỗi tôi. Cô ấy cũng thành thật khai nhận 10 năm qua đã ngủ với khoảng 10 người đàn ông để kiếm con nhưng vẫn chưa được.
Đến khi tôi nói ra ý tưởng nhận con nuôi, vợ tôi 1 mực phản đối. Vợ xin tôi hãy để cho cô ấy có được đứa con của riêng mình. Vợ tôi bảo con nuôi rồi sẽ tìm về nguồn cội của nó. Chỉ có con mình dứt ruột đẻ ra mới ở mãi bên mình, là của mình. Cô ấy mong tôi ủng hộ cho ước muốn duy nhất của cô ấy đời này là có đứa con do chính mình sinh ra.
Tôi khuyên nhủ vợ bỏ ý định đó. Đâu phải tôi không muốn ủng hộ vợ. Tôi đã cắn răng nhịn nhiều năm, nhìn vợ qua lại với cả chục thằng đàn ông. Nhưng trời đã định, không có con được thì không nên quá cố.
Tôi cũng đã tạo cơ hội rồi nhưng cô ấy vẫn không có bầu được. Nếu chia tay nhau mà cô ấy không có con thì chia tay làm gì?
Vợ tôi nghe vậy khùng lên, mắng tôi ích kỷ. Cô ấy nói kiếm đứa con về đâu phải chỉ cho cô ấy mà cho cả tôi, để tôi khỏi mang danh thằng vô sinh nhụ.c nh.ã với mọi người. Vợ nặng lời trách tôi không hiểu cho nỗi khổ của vợ. Sau bao nhiêu năm, lần đầu tiên cô ấy gọi tôi là "loại bất lực" bằng giọng rất cay nghiệt "đã bất lực vô dạng còn sĩ, còn ích kỷ."
Từ sau hôm ấy, vợ chồng tôi không nói chuyện đã 1 tuần nay. Thỉnh thoảng ban đêm, tôi thấy vợ ngồi khóc trong nhà tắm. Tôi biết những lời hôm ấy vợ nói là do giận quá mất khôn. Nhưng thật ra nó cũng là sự dồn nén bao năm trong lòng cô ấy bộc phát ra ngoài.
Tôi buồn và cũng hoang mang nữa. Tôi lo vợ tôi sẽ đưa đơn l.y hô.n sau chuyện này. Vợ chồng tình nghĩa sâu nặng, vì chuyện này mà chia tay thì đáng tiếc. Mà tôi cũng đã tạo cơ hội rồi nhưng cô ấy vẫn không có bầu được. Nếu chia tay nhau mà cô ấy không có con thì chia tay làm gì, thà chúng tôi 2 người sống bên nhau, chăm lo cho nhau tuổ.i già.
Tôi phải làm sao để thuyết phục vợ tôi?
Theo VNE
10 năm có chồng mà không được ngủ chung giường Vâng, đó là mẹ anh ấy các bạn ạ và cũng là mẹ chồng 10 năm nay của tôi đấy. Lén nhìn qua cửa phòng mẹ chồng khép hờ, nhìn hai mẹ con họ đang ngon giấc mà tôi không thể nào ngăn nổi cơn giận bùng lên trong đầu. Tôi đã nghe nhiều chuyện con trai lớn vẫn bám váy mẹ. Và...