Sau 1 tuần quen biết, tôi quyết định cưới
Sau 1 tuần yêu, những cử chỉ gần gũi chưa có, thậm chí chưa có một nụ hôn, chúng tôi quyết định lấy nhau. Chuyện như đùa nhưng chẳng đùa chút nào. Cuộc hôn nhân vội vã trước sự ngạc nhiên của bao người cuối cùng cũng diễn ra. Cuối cùng cũng có ngày tôi mặc váy cô dâu, khoác lên mình bộ trang phục lộng lẫy nhất. Ngày mà tôi từng mơ ước. Chỉ có điều chú rể không phải là người tôi mong đợi, không phải người đàn ông tôi từng yêu tha thiết và muốn được ở bên anh suốt đời.
Người ta nói, yêu nhau nhiều nhưng cuối cùng lại chẳng thể lấy nhau, rồi đùng một cái cô gái đi lấy người đàn ông mới quen trong vòng vài tháng. Mối tình của tôi và chồng tương lai còn chưa được một tháng nếu không muốn nói là 1 tuần. Đó là một cuộc hôn nhân không định trước, cả hai không hẹn và gặp bởi sự sắp xếp của người lớn.
4 năm tôi vật lộn với những đau khổ, ngày ngày dày vò bản thân bằng việc lao vào làm và quên đi tất cả. Nhưng càng cố quên lại càng nhớ, bóng hình người cũ cứ ám ảnh tôi, khiến tôi đau đáu không nguôi.Tôi mệt mỏi vì chuyện phải quên đi một người. Người ta nói đúng, quên một người thật khó khi mà trái tim đã khắc cốt ghi tâm hình bóng ấy, tôi thấy mệt mỏi vô cùng.
Video đang HOT
Rồi có những đêm mẹ nằm khóc vì thương tôi, tôi hiểu mẹ lo cho tôi nhiều lắm nhưng biết làm sao được. (ảnh minh họa)
Nếu anh phản bội tôi thì lại là chuyện khác. Đằng này, anh lặng lẽ ra đi vì một căn bệnh quái ác, không một lời từ biệt. Tôi từ yêu anh, tưởng chừng được cưới anh cuối cùng lại chịu đắng cay. Trước đây người ta nói tôi có đôi mắt buồn, khổ vì tình, tôi chỉ cười trừ không nói gì, nhưng bây giờ có lẽ điều đó đúng thật. Tôi chưa từng được một ngày tháng hạnh phúc. Yêu anh được một thời gian, đó là quãng đời vui vẻ nhất của tôi. Nhưng rồi tôi gánh chịu khổ đau. Anh đã bỏ tôi lại một mình.
4 năm trôi qua, mọi người lo lắng, bố mẹ tôi bất an vì tôi đã không còn trẻ mà lại không tính gì chuyện yêu đương chồng con. Tôi chưa có cảm xúc với bất cứ người đàn ông nào khác, những kỉ niệm về anh cứ chôn chặt trong tim. Bố mẹ sợ tôi ế chồng vì đã 30 tuổi mà cứ dửng dưng như không nên rất đau đầu. Ngày nào tôi cũng chịu áp lực từ gia đình họ hàng, tôi thấy mệt mỏi vô cùng.
Rồi có những đêm mẹ nằm khóc vì thương tôi, tôi hiểu mẹ lo cho tôi nhiều lắm nhưng biết làm sao được. Cuối cùng, khi đã nghĩ thông mọi chuyện, tôi đồng ý gặp mặt người đàn ông mà bố mẹ cảm thấy ưng ý và tôi có thể yên tâm lấy anh ta. Sau 1 tuần gặp gỡ, tôi gật đầu làm đám cưới.
Và tôi đã làm cô dâu như thế, sau 1 tuần yêu, những cử chỉ gần gũi chưa có, thậm chí chưa có một nụ hôn, chúng tôi quyết định lấy nhau. Và giờ, tôi cứ sống như vậy, có một gia đình, có một người chồng và sinh con đẻ cái, thế là đủ. Còn hạnh phúc ư, tôi không biết đó là gì, tôi đang chờ đợi thời gian, hi vọng tôi sẽ cảm nhận được những cung bậc thật sự của nó.
Theo Eva
Ngoại tình ngay sau khi cưới 1 ngày
... Chỉ vì bố mẹ bắt tôi bỏ anh để lấy một người đàn ông già nhưng giàu có mà tôi không hề yêu thương.
Bi kịch lấy người không yêu
Chấp nhận lấy người đàn ông hơn chục tuổi, tôi đã ngậm đắng nuốt cay để làm vừa lòng bố mẹ. Sự ân hận ấy chỉ lên tới tột cùng khi tôi khoác trên mình bộ váy cô dâu và nhìn thấy gương mặt tiều tụy đầy oán trách của người yêu ở đằng xa nhìn tôi lấy chồng. Cảnh tượng giống như trong những bộ phim mà hồi bé tôi từng được xem: đau lòng nhìn người yêu đi lấy chồng.
Bố mẹ tôi là người tham giàu, tôi phải thú nhận điều đó. Vì có cô con gái xinh đẹp lại có học nên những chàng trai nghèo, không đủ tiêu chuẩn đến tán tỉnh là bố mẹ tôi không ưng. Và nếu chẳng may tôi có ưng ý ai không hợp ý bố mẹ là ngay lập tức các cụ tìm cách chia rẽ. Cũng nhiều lần như thế nên tôi biết, đã lén lút hẹn hò với anh, người thầy giáo làng hơn tôi 3 tuổi, cũng đem lòng yêu tôi tha thiết. Những tưởng cuộc tình sẽ đơm hoa kết trái khi chúng tôi yêu thương nhau không thể rời xa như vậy, nhưng cuối cùng, bố mẹ tôi vẫn ngăn cấm. Mẹ tôi còn dọa sẽ tự tử nếu tôi không nghe lời, lấy người đàn ông bố mẹ đã nhắm từ lâu, vừa giàu vừa có quyền, chỉ tội già va rất xấu.
Những tưởng cuộc tình sẽ đơm hoa kết trái khi chúng tôi yêu thương nhau không thể rời xa như vậy, nhưng cuối cùng, bố mẹ tôi vẫn ngăn cấm. (ảnh minh họa)
Vì sợ mẹ sẽ giận và làm khổ bản thân mình nên tôi nuốt nước mắt cho qua, gật đầu lấy người đàn ông ấy. Tôi hiểu tính mẹ, nói là làm, mẹ lại bị yếu người nên nếu kích động mạnh sợ ảnh hưởng sức khỏe. Thế là tôi lấy chồng trước sự ngỡ ngàng của người yêu. Anh không tin vào những điều tôi nói, nhưng đó là sự thật. Sự thật về bố mẹ tôi tham giàu tôi cũng đã từng nói cho anh, không phải anh không hiểu nhưng tôi không thể ngờ, kết cục lại nhanh đến vậy.
Tình cũ không rủ cũng tới
Ngày tôi mặc váy cưới, anh tới dự, đứng từ xa nhìn về phía tôi. Làm cô dâu mà tôi không có nổi một nụ cười. Nhìn khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, chào đón khách khứa của bố mẹ, rồi lại thấy người yêu đau khổ, tôi hận bố mẹ vô cùng. Tại sao thời đại này rồi mà lại có chuyện ép duyên thế này. Tôi muốn vùng lên, muốn chống lại nếu không vì căn bệnh kia của mẹ. Số tôi thật khổ, rồi tương lai tôi sẽ đi về đâu. Chồng giàu mà để làm gì nếu như tôi không yêu, tôi cũng chẳng thể cung phụng bố mẹ bằng số tiền của anh ta được.
Lúc về nhà chồng, tôi khóc như mưa. Chẳng ai biết chuyện, có lẽ bố mẹ tôi hiểu nhưng họ vẫn làm thế. Hàng xóm chỉ nghĩ con gái đi lấy chồng ai chẳng khóc. Thế là, tôi tựa đầu vào ghế xe mà không nghĩ về một thứ gì khác, cứ thế ngủ thiếp đi cho tới khi đến nhà chú rể.
Chẳng ai biết chuyện, có lẽ bố mẹ tôi hiểu nhưng họ vẫn làm thế. Hàng xóm chỉ nghĩ con gái đi lấy chồng ai chẳng khóc. (ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, tôi mặc kệ cho anh ta động vào người, làm gì tôi thì làm, tôi gần như không đáp ứng với lý do quá mệt. Một lúc thì tôi lăn ra ngủ. Vì quá yêu tôi nên người chồng cũng chiều theo ý vợ khi thấy tôi cứ quay mặt vào trong mà ngủ. Đêm ấy, có lẽ anh ta không biết tôi đã khóc quá nhiều vì thương nhớ người cũ.
Ngày hôm sau, tôi lấy cớ mệt để không đi trăng mật và hẹn chồng sang tuần. Chồng đã đồng ý và ngay sau ngày cưới, tôi đã đi làm. Người đầu tiên tôi hẹn gặp là anh, người tình cũ. Vì yêu anh nên tôi đã không thể kìm được lòng, tôi đã vào khách sạn cùng anh, và cuộc tình vụng trộm bắt đầu từ hôm đó. Tôi nói, tôi lấy chồng cho có chỉ vì bố mẹ, còn người tôi yêu vẫn là anh. Nếu anh chấp nhận đứa con gái như tôi, chấp nhận cuộc tình vụng trộm với tôi, tôi sẽ sẵn sàng. Anh đã gật đầu vì tôi hiểu anh yêu tôi nhiều lắm, trước mắt không thể xa rời tôi. Thế nên, hai chúng tôi đã lén lút từ ngày đó. Tôi hiểu, việc mình làm là không nên, nhưng số phận như thế, hoàn cảnh như vậy các bạn nghĩ xem tôi nên làm gì?
Liệu tôi có thể tiếp tục cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc kia không? Nếu không lấy chồng, mẹ tôi sẽ làm liều, tôi phải chọn con đường nào. Nếu các bạn có thể cho tôi lời khuyên thì tốt biết mấy. Đừng vội lăng mạ, đừng chửi rủa hay xúc phạm tôi vì tôi thật sự khổ lắm khi phải sống thế này.
Theo Eva
Cả yêu và cưới vẻn vẹn có 1 tháng Ai cũng giât mình trước tin tôi đi lây chông. Có gì đâu bởi ngay bản thân tôi còn thây ngỡ ngàng.27 tuôi, chưa môt lân có tình yêu song phương từ hai phía. Bao nhiêu lân vướng vào lưới tình là bây nhiêu lân rơi nước mắt chỉ vì tình cảm đơn phương hoặc vì mình yêu người ta quá nhiêu. Kêt...