Sát thủ tuổi 15 giết người vì lệ gái làng
Mặc dù hôm ấy trời quang đãng thuận lợi cho việc đánh bắt cá, nhưng bà con làng biển phường Đông Hải, TP.Phan Rang – Tháp Chàm, tỉnh Ninh Thuận đã bỏ một buổi giăng lưới trên biển để từ sớm đến UBND phường Đông Hải tham dự phiên tòa xét xử hai anh em con chú, con bác mang trọng tội giết người từng một thời gian gây xôn xao ở địa phương. Ai ai cũng lắc đầu ngao ngán và rùng mình vì bọn chúng, mới 15 tuổi đầu nhưng đã lạnh lùng cầm dao tước đi mạng sống của một người mà chúng chưa hề quen biết chỉ vì dám ngồi nói chuyện với đám con gái làng nó.
“Giá như bị cáo đừng nhặt được con dao”
8 giờ sáng phiên tòa mới bắt đầu nhưng từ 7 giờ người dân phường Đông Hải, thành phố Phan Rang – Tháp Chàm đã kéo đến ngồi chật kín cả khuôn viên của UBND phường, bởi lẽ từ nhiều năm nay ở cái vùng quê đang đô thị hóa này có bao giờ xảy ra cái vụ giết người tàn bạo đến như thế.
Ai cũng hiếu kỳ, bởi 2 bị cáo giết người còn khá trẻ, mà có thể nói là con nít. Có lẽ đoán biết được sự trông chờ của bà con về phiên tòa nên để tránh sự ồn ào ngay từ sáng sớm lực lượng hỗ trợ tư pháp Công an tỉnh Ninh Thuận đã đưa hai tên tội phạm đến công đường từ rất sớm.
Chúng được đưa vào gian phòng mượn của UBND phường Đông Hải và có sự canh gác của công an để đợi đến giờ ra trước vành móng ngựa. Hội trường UBND phường Đông không còn chỗ, bà con phường Đông Hải đã chật vật chen lấn, xô đẩy nhau, ai cũng muốn tìm cho mình một ví trí đứng đủ để nhìn rõ hai tên tội phạm và nghe rõ lời khai của chúng trước công lý cũng như bản án mà chúng phải nhận.
– Bị cáo khai rõ họ tên – Vị Thẩm phán phiên tòa Trần Minh Quang đanh giọng.
- Thưa bị cáo tên Mai Văn Tám, sinh ngày 24 tháng 4 năm 1995 – một bị cáo trả lời
– Bị cáo tên Mai Văn Tàu, sinh ngày 12 tháng 5 năm 1995 – bị cáo đứng bên cạnh nói thêm.
Hai bị cáo là anh em con chú bác. Mai Văn Tám vai anh. Cha nó chết sớm. Nhà nó có tất cả 8 anh chị em. Còn Mai Văn Tàu vai em. Nó còn đủ cha mẹ. Nhà nó đến 9 anh chị em. Em út của nó 8 tuổi, trong khi anh cả nó mới 26 tuổi. Cũng như bao gia đình khác ở phường Đông Hải, họ đều bám biển để mưu sinh. Bản thân Tàu và Tám hàng ngày đi phụ giúp cho những nhà có ghe đi biển kiếm được 5, 6 chục ngàn đưa về cho mẹ ba chục còn lại ra ngồi hàng Net để luyện game. Cái hôm xảy ra án mạng, anh em nhà nó đang ngồi… thiền ở quán Net, trước khi gây tội ác tày trời.
Khi HĐXX hỏi Tám có phải là người trực tiếp cầm dao đâm chết nạn nhân hay không? Thì nó trả lời tỉnh bơ là “phải ạ”. Có lẽ nó chỉ trả lời trong cái tư tưởng chưa hề biết rằng tội mà nó gây ra nguy hại đến mức nào. Và khi vị thẩm phán yêu cầu kể rõ lại diễn biến của hôm đó thì nó từ tốn “Thưa tòa, hôm đó bị cáo đang ngồi chơi điện tử thì thằng Duy chạy đến kêu bị mấy đứa bên khu phố Khánh Sơn (thị trấn Khánh Hải, huyện Ninh Hải) đánh và nhờ bị cáo ra đánh trả. Bị cáo rủ thêm Mai Văn Tàu cùng đi. Trên đường đi, bị cáo lượm được con dao Thái Lan nên bọc theo.”.
Rồi thẩm phán truy về hung khí thì Tám thừa nhận “do bị cạo nhặt được ở bụi cây ven đường”. Và có lúc phiên tòa chậm rãi đến khác thường và Tám buột từ trong miệng ra một câu nói “giá như bị cáo đừng nhặt con dao ấy”.
Theo cáo trạng, khoảng 20 giờ ngày 29/3/2011, Trần Đức Duy (SN 1997 ở phường Đông Hải) đi chơi về nhìn thấy Nguyễn Văn Hòa (SN 1997 ở khu phố Khánh Sơn, thị trấn Khánh Hải, huyện Ninh Hải) cùng mấy người bạn cùng khu phố với Hòa đang ngồi nói chuyện bên lề đường Yên Ninh với mấy đứa con gái của làng Đông Hải nên nảy sinh ý định đi tìm người đánh dằn mặt để cảnh cáo cái tội dám léng phéng tán gái làng mình.
Chợt nhớ đến người bạn mới quen vài lần tại tiệm Internet, Duy liền đi tìm Mai Văn Tám. Đã quá quen với địa điểm Tám hay ngồi lỳ hàng giờ chơi game nên Duy đi thẳng đến quán Internet Thạnh Loan ở khu phố 3, phường Đông Hải tìm Tám và đặt vấn đề nhờ Tám và Tàu cùng mình lên đánh những người trong nhóm của Hòa.
Nể tình chiến hữu mới quen và cũng muốn thể hiện bản lĩnh đại ca, không chần chừ, Tám và Tàu đồng ý và rủ thêm hai người bạn nữa là Bảy và Hải cùng đi. Cả bốn đèo nhau trên xe mô tô của Hải do Tám cầm lái dong thẳng về hướng Ninh Chữ tìm nhóm của Hòa. Khi đến khu vực chùa Liên Hoa, nơi Hòa cùng các bạn đang ngồi chơi, Tám dừng xe, cả bọn nhảy xuống. Tàu là người đầu tiên xông vào túm cổ áo và dùng tay đánh vào mặt Hòa. Bị đánh bất ngờ, Hòa vùng bỏ chạy, Tám, Tàu và Duy tiếp tục truy đuổi, đồng thời Duy nhặt đá ném theo Hòa trúng vào lưng. Chạy được 50m, Hòa dừng lại rút dây thắt lưng ra đánh trả.
Trong quá trình ẩu đả, Tám nhớ đến con dao Thái lan nhặt được đang đưa Tàu giữ nên bảo Tàu đưa dao cho mình. Có hung khí trong tay, Tám chạy đến đối diện Hòa và đâm một nhát chí mạng vào ngực phải khiến Hòa gục xuống. Thấy vậy, Hải chở Tám, Tàu và Duy tháo chạy về hướng phường Đông Hải thoát thân. Tám chạy về nhà giấu con dao rồi cùng Tàu xuống ghe ở Cảng cá Đông Hải ngủ mà không hề biết nhát dao oan nghiệt của mình đã lấy đi mạng sống của một người mà Tám chưa hề quen biết.
Video đang HOT
Khi vị thẩm phán truy về diễn biến vụ án thì Tám khai “Dạ, sáng ngủ dậy, anh bị cáo đi tìm nói mày đâm chết người ta rồi và dắt cả hai đứa ra công an đầu thú”. Có lúc vị chủ tọa phải nhắc bởi có lúc nó sợ quá, run lên chầm chập và xưng con với chú ngay trước tòa.
Hai bị cáo Mai Văn Tám và Mai Văn Tàu trước tòa.
Những câu trả lời ráo hoảnh, không lộ chút gì sợ sệt của hai tên sát thủ tuổi 15 khiến những người có mặt tại phiên tòa rùng mình. Trong lúc tòa mời Tám vào vị trí thẩm vấn thì Tàu ngồi bên dưới đảo mắt tìm người thân và nhoẻn miệng cười và đến lượt Tàu cũng vậy. Có những lúc cả hai đều phải đứng trước vành móng ngựa để trả lời từng câu hỏi của vị chủ tọa, trong lúc tên Tàu bị thẩm vấn thì tên Tám tìm người thân để cười và ngược lại.
Trước đó, khi vừa được đưa ra phòng xét xử, cả hai đều đưa mắt tìm người thân và cười đùa, dường như chúng cho rằng tội trạng của mình là rất bình thường, không có gì to tát cả. Chỉ một lần duy nhất chúng nhỏ nước mắt là nhìn thấy hai người mẹ của mình khóc.
Thái độ của hai tên tội phạm nhí càng gây thêm sự bức xúc cho gia đình nạn nhân. Tranh thủ giây phút đợi HĐXX vào vị trí, tôi lại gần hai tên tội phạm “Hai em không sợ hay sao mà vẫn còn tươi cười thế?”, tên Tám điềm nhiên trả lời “Em cười cho gia đình em vui chứ bây giờ khóc thì có giải quyết được gì đâu chị”.
Khi sát thủ game online bước ra đời
Hai anh em Tám và Tàu là dân nghiện game. Khi bị bắt giữ vừa gây án xong và đến ngày ra tòa, chúng vẫn khai, ban ngày chúng ra cảng cá Đông Hải làm thuê kiếm vài chục ngàn, hôm nào nhiều thì đưa cho mẹ hai, ba chục, hôm nào ít thì không đưa mà để dành đi chơi game. Hôm xảy ra sự việc, trước khi gây án, hai anh em chú bác Mai Văn Tám và Mai Văn Tàu đang mê mải với những trận chiến đầy sôi động trên thế giới ảo.
Cha chết sớm, hoàn cảnh gia đình khó khăn, tám anh em nhà Mai Văn Tám sớm bon chen ngoài đời nên hầu hết đều nhiễm thói côn đồ, lưu manh. Theo lời của anh cảnh sát khu vực quản lý địa bàn khu phố 3, phường Đông Hải – nơi nhà của Tám và Tàu thì, anh em của 2 bị cáo này đều là thành phần bất trị, chuyên gây gổ đánh nhau, đâm thuê, chém mướn. Bà Trương Thị Hoa (SN 1961) mẹ của Mai Văn Tám đã có thành tích 4 lần ra vào cổng trại giam về hành vi lừa đảo, trộm cắp.. .
Bà mới ra tù hồi tháng 10/2010, hôm nay lại dự phiên tòa xét xử đưa thêm một đứa con nữa vào tù vì hiện nay anh của Tám cũng đang thi hành án phạt tù về tội “cố ý gây thương tích”.
Thế nên khi thấy bà Hoa khóc trước tòa, nhiều người dân đã không ngần ngại bình luận, chẳng phải bà khóc vì con bà lỡ dại gây nên tội mà bà ta khóc thương con vì lẽ bà đã từng vào tù ra tội nên thấu hiểu cuộc sống trong tù nó như thế nào? giờ đây thêm một đứa con trai nữa vào tù vì tội “giết người” trong khi cái tuổi của nó ăn chưa no, lo chưa tới.
Ngồi đối diện dãy ghế bên cạnh là gia đình bị hại. Trái ngược với gia đình bị cáo, vợ chồng ông Nguyễn Văn Y. vốn là những người nông dân hiền lành. Ông Y. kể do gia đình khổ quá nên Hòa học hết lớp 7 đành nghỉ học đi làm phụ hồ phụ giúp cha mẹ, giọng ông chùng xuống “ở nhà nó hiền lắm, vợ chồng tôi nhờ nó lắm, tối đó nó xin tui đi chơi với bạn, chẳng ngờ nó đi luôn. Lúc tui nhận tin nó bị đâm chết, tôi chỉ muốn chết theo mà thôi”.
Sau ba mươi phút nghị án, HĐXX Tòa án nhân dân tỉnh Ninh Thuận đã tuyên phạt Mai Văn Tám, kẻ trực tiếp cầm dao đâm tước mạng sống của một người chưa hề quen biết phải nhận bản án 11 năm 6 tháng tù giam. Thằng em họ Mai Văn Tàu cũng góp phần tích cực trong cái chết của nạn nhân nhận bản án 7 năm 6 tháng tù giam.
Riêng tên Trần Đức Duy (SN 1997), với vai trò là kẻ khởi xướng, rủ rê, lôi kéo đồng bọn thực hiện tội phạm, nhưng vào thời điểm gây án, tên Duy chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự nên xử lý bằng biện pháp khác. Ngoài ra, gia đình của hai bị cáo còn phải bồi thường cho gia đình nạn nhân số tiền 50 triệu đồng bao gồm tiền mai táng và tổn thất tinh thần.
Bất chợt tôi thấy sợ về chúng. Số là trong lúc nghị án, tôi lại gần và dò tâm lý của chúng “vào tù mấy đứa thế nào cũng gặp mấy đại ca trong tù, có sợ không, có biết đại ca Ngầu Vui không?” (vốn là một tên lưu manh có tiếng đã từng cầm dao chém lại lực lượng công an), chẳng ngờ thằng Tàu cười rạng rỡ và khoe “em ở cùng phòng giam với anh Ngầu Vui nè, nhưng anh ấy đã chuyển trại rồi”.
Bất chợt tôi sợ chúng dễ dàng tiêm nhiễm thói giang hồ khi ở cùng phòng giam với giang hồ. Điều đó có nghĩa khi mãn hạn tù của cái án này thì sớm muộn chúng cũng sẽ quay lại trại giam bởi cái án khác. Rồi cuộc đời chúng sẽ chìm nghỉm trong thế giới của tù tội, của giang hồ.
Theo Phunutoday
Bi hài chuyện 'độc chiếm gái làng'
Từ một quan niệm văn hóa, cái lệ "trai làng giữ gái làng" ngày nay đã có nhiều biến tướng, cần phải được nhìn nhận, đánh giá lại.
Từ bi hài...
Đối với những chàng trai có ý định lấy gái làng bên làm vợ, chuyện bị cản trở bởi những anh chàng "bản xứ" dường như là điều không thể tránh khỏi. Những "quái chiêu" mà họ sử dụng đã "cản phá thành công" những đôi thiếu kiên trì, thiếu quyết tâm và...bản lĩnh thép!
Anh Nguyễn Tiến T. (huyện Đông Hưng, Thái Bình) từng dở khóc dở mếu khi đến chơi nhà bạn gái ở xã bên. Đầu làng có con mương nhỏ. Hôm đầu tiên đến, anh bị hội trai làng ấy bắt "đi tàu ngầm": không được đi trên đường làng, mà phải lội xuống mương.
"Cái mương nước cạn nhưng bẩn, toàn bèo tây. Lội được một đoạn thì trèo lên. Quần dài ướt sũng, ngứa ngáy. Thế là đành ra về" - anh T. nhớ lại.
"Hôm sau đến, mình rút kinh nghiệm mang theo một bộ quần áo khô dự phòng. Nhưng bọn họ lại bắt lội xuống mương ấy bắt lên...2 con ốc, 1 con đực, 1 con cái thì mới được vào làng. Mình bắt được 3 con nhưng toàn...ốc đực. Thế là lại ra về. Cay lắm nhưng nghĩ còn đi lại lâu dài, cũng ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua chuyện. Chắc thấy mình hiền, lại kiên trì nên tụi ấy... thương, hôm sau đến không thấy ai cản đường nữa". Những chuyện này cho đến khi hai người cưới nhau anh mới dám kể với vợ.
Không may như anh T., anh Trần Hữu Q. (huyện Đông Triều, Quảng Ninh) không một lần dám trở lại ngôi làng của cô bạn gái ở xã Hồng Phong và bỏ hẳn ý định tán tỉnh. "Lần đầu đến chơi nhà nàng, mình khăn áo chỉnh tề, áo sơ mi cắm thùng, giày đen đĩnh đạc. Thế mà đám trai làng ấy xúm lại, giữ xe, bảo muốn vào được nhà em Lan thì phải qua một vòng thử thách.
Không ngờ họ bắt mình xắn quần đến đầu gối, vừa đi vừa hát từ đầu đến cuối làng. Trời ơi! Tưởng tượng mà xem, giày đen, quần xắn ống thấp ống cao vừa đi vừa hát! Thật là làm trò cười cho thiên hạ. Nhưng nghĩ đến cảnh được gặp nàng và cả chiếc xe đang bị giữ, đành nhắm mắt làm theo. Trong số đám người kéo ra nhìn ngó, tôi nhận ra em Lan đang đứng chết trân nhìn mình. Thế là ba chân bốn cẳng quay đầu chạy".
Còn vô số những "quái chiêu" khác mà trai làng bản xứ thường sử dụng để ngăn cản trai làng khác đến tán gái làng mình, như hò nhau khênh "nạn nhân" nhúng... mông quần xuống rãnh nước, bắt đi giật lùi vài vòng quanh làng, hoặc lôi vào quán để "liên hoan mừng gặp mặt"... ...
Đến ngày càng hung hãn
Đó là những câu chuyện ít nhiều mang tính chất hài hước. Nhưng theo thời gian, mức độ hung hãn, côn đồ ngày càng tăng. Chỉ trong vài năm gần đây, đã có không ít những vụ án đau lòng đã xảy ra xung quanh việc "giữ gái làng". Chưa có một con số thống kê chính thức, song những vụ án như vậy đã và đang xảy ra ở rất nhiều làng quê.
Người dân huyện Đan Phượng (Hà Tây cũ) ngày 20/4/2008 kinh hoàng phát hiện thi thể anh Nguyễn Ngọc Minh (xã Liên Hồng, Đan Phượng) nằm gục chết dưới mương. Qua điều tra, cơ quan công an xác định hung thủ là Uông Xuân Hưng, thấy anh Minh đến đón bạn gái là người làng mình đã gọi người chặn đường, hành hung. Anh Minh bị gạch ném vỡ đầu, ngã xuống mương nước và tử vong.
Cũng đã hơn 1 năm trôi qua, nhưng người dân xóm 4, xã Nghĩa Lợi (huyện Nghĩa Đàn, Nghệ An) vẫn chưa hết bàng hoàng về vụ án đẫm máu mà 6 thanh niên trong xóm gây ra. Nhóm này khi thấy 4 thanh niên xã Nghĩa Trung sang "tán" gái làng mình đã dựng chướng ngại vật cản đường. Cuộc hỗn chiến xảy ra khiến 1 người chết, 3 người khác bị thương nặng.
Cả 6 đối tượng đều phải nhận bản án nghiêm khắc với tội danh giết người đặc biệt nghiêm trọng, trong đó nặng nhất là 17 năm tù giam. Các bị cáo phải bồi thường cho gia đình nạn nhân 68.400.000 đồng.
Có trường hợp hy hữu, do tức giận không được chỉ đường vào nhà bạn gái, lại bị hành hung đã gọi bạn đến trả thù, gây náo loạn cả một làng quê xã Đan Hà (huyện Hạ Hòa, Phú Thọ).
"Nói chung, đã đến chơi làng khác thì phải đề phòng. Nhẹ thì "củ đậu bay", mà nếu không biết điều có khi xảy ra án mạng!" - anh K. (huyện Bình Xuyên, Vĩnh Phúc) tỏ ra "kinh nghiệm".
Rõ ràng, chuyện "giữ gái làng" đã vượt ra ngoài mục đích ban đầu, trở thành những vụ việc nhuốm màu bạo lực. Đã đến lúc phải có cái nhìn mới về hiện tượng này.
"Do lệch lạc trong suy nghĩ và xu hướng bạo lực"
Lý giải về những biến tướng của hiện tượng "trai làng giữ gái làng" hiện nay, Tiến sỹ Văn hóa Nguyễn Ánh Hồng (Học viện Báo chí - Tuyên truyền) cho rằng, nguyên nhân chính là do ảnh hưởng của lối sống "thích bạo lực" của một bộ phận giới trẻ ngày nay.
Theo bà Hồng, đây vốn là một quan niệm văn hóa, xuất phát từ tính tự trị của cộng đồng làng Việt. Người nông dân muốn giữ văn hóa, cũng như bí quyết nghề nghiệp nên đặt ra những rào cản hôn nhân với người nơi khác. Nhưng những rào cản đó chỉ mang tính thử thách bản lĩnh, lòng kiên trì và quyết tâm của các chàng trai mà thôi.
Ngày xưa, người ta tổ chức ra những cuộc thi như đấu võ, đấu vật để thử thách. Còn khi đã được phép cưới, chàng trai sẽ lát một đoạn đường gạch để ghi nhớ nơi sinh thành, khôn lớn của vợ mình. Đây cũng có thể coi là một hành động văn hóa đáng giữ gìn.
Thế nhưng ngày nay, có những nhóm thanh niên chỉ cần thấy người nơi khác đến "tán" gái làng mình là... đánh. "Đánh tuốt! Đánh cho chúng nó biết đất này có chủ chứ" - Nguyễn Văn D. (21 tuổi, huyện Hà Trung, Thanh Hóa) hùng hồn tuyên bố.
D. cầm đầu nhóm trai làng, cứ tối đến là ngồi ở đầu làng "đón khách". "Thực ra bọn tớ cũng chẳng thích thú gì mấy cô ở làng, nhưng mà làm sao có thể để bọn làng khác đến "ăn" dễ dàng thế được. Đứa nào đến đây mà không biết điều, ngứa mắt thì đánh thôi". "Biết điều?". "Tức là phải ngoan, biết làm trò vui và chịu chi".
Còn Nguyễn Sĩ S. (huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa) thì khác. Cậu thích một cô ở làng nhưng không được. Thế là "không ăn được thì đạp đổ", tất cả những chàng trai đến tán tỉnh cô gái đó đều phải "làm trò vui". Và kết quả là sau một thời gian chẳng còn ai dám bén mảng đến. Bố mẹ của X. (tên cô gái) thì vừa tức, vừa lo con gái "cứ thế này rồi quá lứa lỡ thì".
Tiến sỹ Hồng cho rằng, suy nghĩ kiểu "không ăn được thì đạp đổ" hay "đánh cho đỡ ngứa mắt" thể hiện thói ích kỷ cá nhân, làm mất đi vẻ đẹp của văn hóa truyền thống. Còn hiện tượng dùng bạo lực để "giữ gái làng" rõ ràng là "cần được loại bỏ càng sớm càng tốt, trước khi nó trở thành làn sóng bạo lực ở nhóm thanh niên nông thôn".
Theo Vietnamnet