S.át n.hân và 100 người phụ nữ (Kỳ 3)
Con số n.ạn n.hân ngày càng tăng trong khi cảnh sát không thể quy tội cho Alcala.
Sau vụ án nữ tiếp viên hàng không Cornelia “Michael” Crilley đã bị h.ãm h.iếp và b.óp c.ổ tới c.hết trong căn hộ riêng, Alcala trốn sang New Hampshire và làm việc tại một công ty chuyên tổ chức trại hè cho học sinh.
Một ngày, hai n.ữ s.inh trường làng Georges vô tình phát hiện người phụ trách tên John Berger của mình rất giống với hình một người bị FBI truy nã. Vì chính quyền đang truy tìm Alcala vì bị nghi liên quan tới h.iếp d.âm bé Taili S. trên truyền hình nên 2 n.ữ s.inh đã biết mặt y. Ngay lập tức, 2 cô gái báo cho chính quyền và Alcala bị bắt vào tháng 8/1971.
Alcala bị tòa tuyên có tội b.ắt c.óc và h.ãm h.iếp t.rẻ e.m. Nhờ luật pháp khá khoan dung của bang California đối với tội h.iếp d.âm, Alcala chỉ phải lĩnh 34 tháng tù giam.
N.ạn n.hân giàu có và danh giá Ellen Hover
Năm 1974, một thiếu nữ 13 t.uổi tên “Julie J.” gọi điện khẩn cấp tới cảnh sát báo rằng một người đàn ông đã bắt cô tại bờ biển Huntington. Theo lời Julie J., cô đang đứng đợi xe buýt thì Rodney Alcala đi tới và đề nghị cho cô đi nhờ tới trường. Tuy nhiên, hắn lại không cho cô gái đang hoảng sợ ra khỏi xe và lái thẳng tới bờ biển. Hắn kéo Julie ra vách đá, ép cô hút cần sa và hôn cô.
Lần này, Alcala chỉ bị phạt về hành vi bạo lực và sử dụng cần sa nên phải lĩnh 2 năm tù giam.
Mùa hè 1977, khi ra trại, Alcala được một nhân viên cảnh sát cho t.iền tới thăm họ hàng ở New York.
Ellen Hover
Cảnh sát New York tin rằng Alcala đã s.át h.ại một doanh nhân người Manhattan vào tháng 7 năm đó. N.ạn n.hân là Ellen Hover, 23 t.uổi, con gái của Herman Hover, ông chủ của quán bar đêm nổi tiếng tại Hollywood là Ciro’s.
Theo đó, Ellen Hover lần cuối cùng được nhìn thấy tại căn hộ của mình ở đường 44 vào ngày 15/7/1977. Trong tờ giấy nhắc việc, Ellen ghi có một cuộc hẹn với một người tên John Berger vào ngày hôm đó.
Video đang HOT
Gia đình n.ạn n.hân đã thuê thám tử riêng cũng như đăng trên tờ New York Times để truy tìm h.ung t.hủ ẩn mặt có cái tên John Berger.
Trong khi đó, Alcala chuyển về Los Angeles, lấy tên thực của mình và làm thợ xếp chữ cho tờ Los Angeles Times.
Tuy nhiên, phải tới gần một năm sau đó, FBI mới có thể tìm ra Alcala có liên quan. Hắn thú nhận có biết Ellen Hover nhưng vì các điều tra viên chưa tìm thấy t.hi t.hể cô gái nên đành để Alcala tự do.
Sau này, t.hi t.hể Ellen Hover được tìm thấy tại thị trấn Tarry, bắc New York. Trong số 100 bức ảnh cảnh sát thu được tại nhà Alcala sau này, có hình của cô gái xấu số.
Trong khi đó, Rodney Alcala vẫn sống ngoài vòng pháp luật, cậy vào trí thông minh để tự do với những chiêu trò của mình.
Jill Barcomb
Trong khi cảnh sát New York bận rộn với vụ án Ellen Hover bị s.át h.ại thì những người đồng nghiệp của họ tại Los Angeles cũng điên đầu với việc một người phụ nữ trẻ bị s.át h.ại và giấu xác trong khe núi, khu vực ngoại ô thành phố. Và cái tên Rodney Alcala lại được đưa vào danh sách những nghi can hàng đầu.
Jill Barcomb
N.ạn n.hân được xác định là Jill Barcomb, 18 t.uổi. Cô là tình nguyện viên chơi kèn trumpet tại một trường phổ thông trung học. Cô gái xinh đẹp dáng cao được phát hiện bị s.át h.ại tại đại lộ Sunset, ven đường Mulholland vào tháng 11/1977. Cô gái lõa thể c.hết với tư thế đang quì gối. Đầu cô có vết thương lớn, có khả năng h.ung k.hí là viên đá dính m.áu nằm gần đó.
Khám nghiệm t.ử t.hi, cảnh sát phát hiện Jill đã bị h.ãm h.iếp và bóp ngạt tới 3 lần. H.ung k.hí lần lượt là một chiếc thắt lưng, chiếc quần nịt của cô gái và một ống quần của cô.
Điều tra viên xác định DNA thu được tại hiện trường là của Alcala.
Một số phụ nữ trong danh sách 100 người nghi là n.ạn n.hân của Alcala do cảnh sát Hoa Kỳ công bố:
Theo khampha
Nhật ký của nữ tù nhân bị kết án oan (Kỳ 2)
Những trải nghiệm đầy mâu thuẫn của cô gái, khi thì lạc quan, khi muốn t.ự t.ử.
Amanda Knox
Một cuộc phỏng vấn về cuốn sách của Amanda Knox được chiếu trên truyền hình Hoa Kỳ vào khung giờ vàng đã thu hút rất nhiều sự quan tâm của dư luận.
"Waiting to be Heard", cuốn sách của Amanda là những dòng tâm tình khi nhẹ nhàng, lúc lại vô cùng đau khổ về quãng đời 4 năm cô gái đã phải trải qua trong tù Italy. Cô rơi vào tận cùng trong nỗi đau khổ trong nhà tù Italy.
Ký sự của Knox là một tường trình dài mang bản sắc cá nhân về những khó khăn trong nhà tù Italy, hoàn toàn gặp phải những cư xử không thích hợp của đội ngũ cai ngục. Đôi khi, cô lại có những cảm xúc trái ngược đầy mâu thuẫn và lại vẽ lên một bức tranh hoàn toàn khác.
Những tài liệu khác, bao gồm những bức thư viết tay của cô gái trong khi ở tù, những file lưu trữ và giấy tờ của cơ quan chức năng, đã nói lên những ấn tượng hoàn toàn khác về Knox, người luôn tràn đầy lạc quan trong những lúc tăm tối và cùng cực nhất.
"Đội ngũ quản ngục rất tử tế với tôi", Knox viết trong cuốn nhật ký hằng ngày. "Họ thường xuyên kiểm tra xem tôi có an toàn không, đồng thời rất nhã nhặn. Tôi không thích cảnh sát nhiều lắm mặc dù họ cũng khá tử tế nhưng chỉ bởi vì tôi luôn gặp họ mỗi khi sợ hãi và bối rối".
Amanda miêu tả các nhà tù Italy "khá cừ" với thư viện, tivi trong phòng, phòng tắm và đèn đọc sách. Không ai đ.ánh đ.ập cô và một người lính gác đã động viên khi cô khóc trong phòng giam.
Không giống như phần lớn ký sự được sắp đặt, những dòng tự sự này do chính bản thân Amanda Knox viết với những kỷ niệm về lần đ.ánh bóng chày, những nét vẽ hoa nghệch ngoạc hay những giai điệu của Beatles.
Knox kể lại chi tiết như một lính gác nam đã nháy mắt với cô khi cô nhận được những bức thư, như là một cách chia sẻ niềm vui với cô.
Có lần toàn khu nhà tù đồn rằng Knox bị bác sỹ nói nhiễm HIV nhưng những dòng nhật ký của cô lại cho thấy tình trạng thoải mái. "Người cai ngục nói tôi đừng lo lắng, đó có thể là 1 kết quả nhầm lẫn, họ sẽ kiểm tra lại vào lần sau".
Trong dòng nhật ký, Knox miêu tả những cảm xúc bồn chồn, hồi hộp và lo lắng khi theo dõi từng bước chân của nghi can đầu tiên bị b.uộc t.ội g.iết người, Patrick Lamumba, ra tù trở thành công dân tự do và bên vợ và các con của minh sau khi anh ta được xóa án.
Cô hồi tưởng lại một lần bị thẩm vấn và bị ép buộc phải nhận tội. "Tôi quá yếu và kinh hoàng khi cảnh sát đe dọa sẽ giam tôi 30 năm tù. Tôi thất vọng và nói những gì họ thuyết phục tôi nói. Patrick - đó là Patrick, tôi nói".
Trong nhật ký của mình, Amanda Knox miêu tả chi tiết buổi sáng cô phải viết lời thú tội. Thậm chí những người cai ngục còn bắt cô viết nhanh. Tuy nhiên trong một bức tư gửi tới luật sư của mình, cô lại nói mình không bị áp đặt gì cả. "Tôi cố gắng viết những điều gì mình có thể nhớ cho cảnh sát mặc dù tôi luôn nghĩ tốt hơn khi tôi viết. Họ ấn định thời gian cho tôi làm việc đó. Trong tin nhắn này tôi viết về nỗi nghi ngờ, những câu hỏi và điều mà tôi biết là sự thật".
Điều này lại khá mâu thuẫn với những dòng sau đó, khi cô miêu tả những tổn thương về tinh thần mình phải chịu tại đồn cảnh sát: "Sau khi bị bắt, tôi bị giam trong một căn phòng trước một bác sỹ nam, một nữ y tá và vài viên cảnh sát. Họ yêu cầu tôi cởi hết quần áo và dạng chân ra. Tôi rất bối rối trong tình trạng k.hỏa t.hân đúng trong thời gian chu kỳ. Chán nản và tuyệt vọng".
Viên bác sỹ kiểm tra và chụp ảnh những phần nhạy cảm của Amanda Knox. Cô gái viết: "Đó là điều đê hèn và vô nhân tính nhất mà tôi đã phải trải qua".
Nhưng trong bức thư gửi luật sư vào ngày 9/11, Amanda Knox lại miêu tả những trải nghiệm thường lệ. "Trong suốt thời gian đó tôi bị những bác sỹ kiểm tra. Tôi có một bức ảnh cũng như một số bản copy dấu vân tay của mình. Họ lấy giày và điện thoại của tôi. Tôi muốn về nhà nhưng họ nói tôi phải đợi. Sau đó là bị bắt, bị tống giam. Sau đó là Patrick, Raffaele".
Theo Khampha
Cô bé xấu số và kẻ vô gia cư điên loạn (Kỳ 7) Đối diện với gia đình mình, bé Elizabeth vẫn ôm kẻ b.ắt c.óc, coi đó là người thân ... Nhận kẻ b.ắt c.óc là người nhà Ngày 11/3, Mitchell, Barzee, và Elizabeth đã có mặt tại Bắc Las Vegas và ăn xin ở trước một quá ăn nhanh. Cả ba không còn đeo dây thừng trắng và trông thực sự thảm hại. Các...