Sắp Tết rồi, tôi chỉ muốn vợ trở lại là em của ngày hôm qua thôi!
Gân đên Têt, thây ai cung vui, cung mưng. Ma sao tôi lai thây tham sâu như thê nay. Cô vơ “chân đât” cua tôi se biên Têt thanh nhưng ngay đau khô va am anh mât.
Nhân tiện đọc được bài “Điếng lặng khi chồng thản nhiên chìa tờ hóa đơn phòng VIP nhà nghỉ” của chị K.L, tôi cũng xin kể lại câu chuyện của vợ chồng tôi. Vợ tôi cũng đang đầu tư một đống tiền để làm đẹp đón Tết. Song hiệu quả thì bị phản ngược.
Vơ tôi không xinh đep như moi ngươi, nhưng bu lai, cô ây hoc rât gioi, co kha năng lam viêc chuyên nghiêp. Chinh vi thê, du “ca sâu” nhưng cô ây vân dê dang đươc môt công ty chuyên phân mêm may tinh mơi lam viêc vơi mưc lương cao gấp nhiều lần người khác. Nêu găp lân đâu, co thê moi ngươi se không co ân tương sâu săc vê vợ tôi ngoai chuyên “Sao cô ây xâu thê”. Nhưng nêu tiêp xuc vơi cô ây vai lân, chăc chăn moi ngươi se thich cô ây ngay.
Như tôi đây, lân đâu găp cô ây, tôi chi biêt nhin môt cach “trân trôi” ma không thê thôt nên lơi. Da đen, tương lun thi co thê châp nhân đươc. Nhưng măt môt mi, khi cươi chi con 2 đương ke trên măt, rôi măt thi mun chi chit như hô bom. Thây tôi sưng sôt, cô ây chi biêt cươi ngương rôi tư chôi kheo ra vê. Đên lân thư 2, tôi can đam hen cô ây đi ca phê noi chuyên môt phân cung vi ở nhà một mình quá buồn chán. Lân nay, tôi băt đâu bi cô ây chinh phuc bơi sư tư tin, hom hinh trong cach noi chuyên. Đăc biêt, vôn kiên thưc vê công nghê thông tin cua cô ây khiên môt thăng con trai như tôi phai nê phuc.
Vây ma, chăng hiêu ai noi gi, mây hôm nay, vơ tôi cư như biên thanh ngươi khac. (Ảnh minh họa)
Cươi vê, tôi cang thây sư lưa chon cua tôi la đung. Vơ xâu nhưng hoan thanh chu đao moi viêc nha lân cơ quan. Gia đinh tôi ban đâu cung không chiu vơ tôi nhưng dân dân đêu thương cô ây như con trong nha. Vơ tôi cung không bao giơ vi ban thân minh xâu ma cho phep tôi xem thương cô ây. Nêu tôi co lơ miêng đung cham nhan săc, cô ây săn sang phản bác lại bởi tự ái.
Vây ma, chăng hiêu ai noi gi, mây hôm nay, vơ tôi cư như biên thanh ngươi khac. Cô ây quyêt đinh đâu tư tiên triêu đê làm đẹp đón Tết. Hôm đo, vơ thông bao hôm nay vơ vê trê, tôi con tương cô ây đi tât niên nha ban. Đơi mai tơi 10 giơ đêm mơi thây vơ vê. Mơ cưa, tôi hêt hôn khi thây vơ toc tai đỏ quạch, mặc cái áo như khoác cái chăn.
Vao nha rôi, vơ mơi hoi tôi kiêu toc nay đep không? Hoa ra, nang đi căt rôi uôn và nhuộm toc theo kiêu thơi thương. Nhưng vi toc vơ vôn cưng như rê tre nên uôn lên trong xơ xac, ru rươi đên tan ta, đã vậy, cái màu đỏ quạch ấy chẳng tương xứng gì với làn da của nàng. Tôi cươi meo miêng bao đep ma trong long hân tên thơ nao tư vân va lam toc vơ tôi thanh thê nay.
Video đang HOT
Rôi bô quân ao, cô ây xoay đi xoay lai mây vong va liên tuc hoi tôi thây thê nao? Nhin bô quân ao rông phung phinh, lai mau săc săc sơ ma tôi chi biêt lăc đâu ngao ngan. Vây ma vơ tôi măng tôi măt thâm mi kem, mây chi ban hang đêu khen cô ây măc đep, chi minh tôi chê????
Tôi chỉ muốn vợ trở lại là em của ngày hôm qua thôi! (Ảnh minh họa)
Tôi găng hoi thi vơ bao ban be vơ chê vơ xâu qua, không xưng vơi tôi. Sơ tôi ra đương bi gai đep nhin ngo nên vơ mơi phai vôi va tân trang nhan săc trong dip Têt nay. Cô ây noi cô ây se thât xinh đep khi bươc cung tôi đê tôi không con thơi gian ma ngăm gai nưa. Tôi nghe nhưng li do “cui băp” ây ma buôn cươi không nhin đươc.
Hôm qua, tôi ru vơ đi chơ xem hoa lan hoa đào, quýt cảnh, săn tiên đi hương không khi tâp nâp ngay xuân. Cô ây hao hưng lăm, nhưng khi đi thi đên lươt tôi chan nan. Vơ gây teo ma măc chiêc vay đo xoe, ao hoa, trang điêm loe loet, son môi đo chot. Nhìn khiếp qua, tôi bao vơ thay bô vay khac, rôi chui bơt son đi nhưng cô ây không chiu, con giân dôi.
Suôt doc đương đi, ai cung đêu ngoai lai nhin chung tôi. Vơ tôi tương cô ây đep nên cang hanh diên khoac chăt tay tôi. Con tôi, tôi tia măt vi xâu hô. Chẳng lẽ dây thần kinh của cô ấy “thô” đến vậy? Không nhận ra người ta chê hay khen mình? Trong công việc nhanh nhạy giỏi giang bao nhiêu, thì trong cuộc sống, EQ lại thấp đến vậy?
Têt săp đên rôi, tôi phai lam sao đê vơ trơ vê la “Em cua ngay hôm qua” đây moi ngươi? Chư cư như thê nay, chăc Têt nay tôi ơ nha luôn không dam đi đâu vi xâu hô qua.
Theo Afamily
Làm phụ nữ, nếu được chọn thì hãy lấy chồng Tây
Không phải tôi chê đàn ông Việt, nhưng tôi thấy đàn ông Việt cần phải học nhiều điều từ đàn ông Tây. Và vì thế, nếu được chọn, tôi sẽ lấy chồng Tây.
Tôi từng đọc rất nhiều câu chuyện liên quan đến việc lấy chồng Tây. Bản thân tôi cũng lấy chồng Tây, nhưng cuộc đời tôi lại một bước lên mây, một phút thành tiên vì quyết định đúng đắn này.
Tôi năm nay 25 tuổi, là nhân viên makerting của một công ty nước ngoài có tiếng. Có lẽ khi đọc tới đây, mọi người sẽ nghĩ tôi có ngoại hình khá khẩm, ít nhất cũng da trắng dáng cao theo kiểu kiều nữ. Và như vậy, chuyện tôi lấy chồng Tây là điều bình thường. Nhưng xin thưa thế này, ngoại hình tôi rất bình thường, tôi cao 1m55, da ngăm ngăm đen. Lợi thế của tôi là làn da mịn như da em bé và nụ cười tỏa nắng theo nhận xét của mọi người. Ai cũng bảo thấy tôi cười là thấy vui hơn, có sức sống hơn.
Tuy vậy, lợi thế lớn nhất để tôi được nhận vào làm ở công ty này là do tôi nói thành thạo 2 thứ tiếng Anh và Pháp. Ở môi trường này, tôi được các chị đồng nghiệp hướng dẫn cách chăm sóc da mặt, rồi cách ăn mặc cho hợp vóc dáng nên nhìn cũng tương đối. Vì công việc, tôi phải tiếp xúc với nhiều người nước ngoài, chủ yếu là người Anh. Tôi gặp chồng tôi cũng nhờ một cuộc hội thảo của công ty.
Hôm đó, chồng tôi là đại diện của công ty đối tác, còn tôi là chuyên viên. Tôi đang giới thiệu về hoạt động của công ty thì sự cố xảy ra: mất điện. Cả hội trường nhốn nháo, những thành viên đối tác cũng bàn tán xôn xao. Bên điện lực báo rằng phải tới 15 phút sau sự cố mới được khắc phục. Trong thời gian đó, vì không muốn mọi người bị ngắt quãng nên tôi đã cố gắng nói thật to, và trình bày mà không cần máy chiếu. Tôi đã nghĩ lần này chắc mất đi cơ hội kí hợp đồng béo bở thì lại nhận được cái bắt tay của anh. Sau đó, anh đưa bản hợp đồng và nói rất ấn tượng với khả năng thuyết trình của tôi.
Là phụ nữ, nếu có thể thì hãy cố gắng lấy chồng Tây. (Ảnh minh họa)
Kí xong hợp đồng, chúng tôi bắt đầu hẹn hò nhiều hơn. Đi bên cạnh anh, tôi chẳng khác nào là "nấm lùn" bởi anh cao gần 1,9m. Vì thế, nụ hôn đầu của chúng tôi diễn ra cũng rất khôi hài khi anh phải cúi xuống, còn tôi phải đứng trên bậc thang mới chạm được môi nhau. Anh bảo anh thích những cô gái nhỏ bé như tôi, vì trông tôi rất đáng yêu.
Yêu nhau được 1 năm thì chúng tôi chính thức bàn đến chuyện cưới hỏi. Bố mẹ tôi ban đầu không đồng ý vì sợ tôi sẽ ra nước ngoài định cư. Nhưng thấy chúng tôi quá quấn nhau nên cũng không thể cản được. Đám cưới diễn ra, tôi và anh cùng song hành bước lên hôn đường mà tôi vẫn nghĩ mình đang nằm mơ.
Ngay khi cưới về, cuộc sống của tôi thảnh thơi vô cùng. Chồng tôi rất thoáng trong việc chi tiêu. Không giống như những ông chồng Việt tôi thường thấy, anh sẵn sàng chi tiền triệu cho một món đồ vợ thích mà không một lời kêu ca. Lương hàng tháng anh không đưa cho tôi hết nhưng luôn đưa đủ cho tôi chi tiêu trong nhà.
Chồng tôi cũng rất chăm đưa vợ đi chơi, đi ăn và đi du lịch. Tuần trăng mật, chúng tôi đặt vé đi du lịch xuyên Việt để tìm hiểu bản sắc từng vùng miền. Đến đâu, anh cũng hào hứng chụp ảnh cùng tôi, thậm chí còn không ngại ngần làm mặt xấu như con nít theo ý tôi, dù anh đã hơn 30 tuổi. Anh cũng không bao giờ la cà quán xá như đàn ông Việt. Đi làm xong là về, về đưa vợ đi chơi, đi dạo.
Cưới chồng gần 1 năm mà tôi càng ngày càng trẻ đẹp ra khiến ai cũng phải tấm tắc khen. (Ảnh minh họa)
Xét về độ ga lăng thì chồng tôi có lẽ xếp hạng nhất, hay chí ít tôi cũng chưa thấy ai ga lăng như anh. Giữa phố đông người, anh không ngại quỳ xuống cột dây giày cho tôi. Rồi khi ăn, anh cũng không ngại lau miệng, lau tay cho vợ. Nếu tôi than mệt, anh sẽ cõng tôi đi về tận nhà. Những khi đó, tôi đọc được trong mắt những người phụ nữ xung quanh sự hâm mộ. Và tôi nhận ra một điều: Những người đàn ông Việt rất ít ai đủ "can đảm và yêu thương" để làm được điều đó với vợ mình.
Sống ở nhà riêng nhưng sợ tôi mệt mỏi nên chồng tôi thuê luôn giúp việc theo giờ. Tuy nhiên, váy áo của tôi là do anh giặt, thậm chí váy áo của ngày "tới tháng". Anh nói không muốn người khác giặt quần áo cho vợ mình. Tôi hỏi anh có thấy sợ không nếu váy tôi có dính một ít máu. Anh cười nói khi yêu một người phụ nữ thì bất kể cái gì trên thân thể họ cũng có thể yêu, và không bao giờ tồn tại chữ sợ.
Tôi hạnh phúc biết bao khi nghe chồng mình nói vậy. Cưới chồng gần 1 năm mà tôi càng ngày càng trẻ đẹp ra khiến ai cũng phải tấm tắc khen.
Không phải tôi chê đàn ông Việt, nhưng tôi thấy đàn ông Việt cần phải học nhiều điều từ đàn ông Tây. Đàn ông Việt quá gia trưởng, quá độc đoán và ham chơi nên mọi công việc từ nhà cửa, con cái đến cơ quan đều dồn đổ lên đầu, lên vai phụ nữ. Nếu họ biết chia sẻ, biết động viên hay ít nhất biết thông cảm cho vợ thì có lẽ sẽ không có nhiều đau khổ trong cuộc sống hôn nhân như vậy. Vợ chồng, dù Tây hay Việt cũng cần lắm hai chữ "yêu thương".
Theo Afamily
Tôi đang rơi vào một cơn say nắng bất thường Chính tôi cũng không hiểu bản thân mình làm sao, mình là người như thế nào nữa... Tôi và anh quen nhau khi cả hai đang là sinh viên năm cuối đại học. Ra trường trong khi anh đã ổn định với vai trò nhân viên kinh doanh của công ty vật liệu xây dựng. Thì tôi cứ loay hoay hết việc này...