Sắp lên xe hoa, tôi trót đem lòng yêu người khác
Tôi yêu anh, nhưng còn chồng sắp cưới và gia đình tôi nữa, tôi thật sự không biết nên làm như nào cho phải bây giờ nữa.
Tôi năm nay 25 tuổi, hiện đang công tác trong ngành bảo hiểm. Tôi đã có người yêu, nói đúng hơn là chồng sắp cưới, theo dự định, cuối năm nay chúng tôi sẽ tổ chức. Hai bên gia đình đã đi lại và coi chúng tôi đều như con cháu trong nhà.
Tôi là người sống nội tâm, ít nói, ngày trước thuở sinh viên tôi cũng từng yêu một người, nhưng anh ta phản bội tôi, trong thời gian yêu tôi vẫn qua lại với nhiều người khác. Sau khi phát hiện ta tôi đã đề nghị chia tay. Cũng từ đó tôi không yêu thêm ai nữa. Tận năm 24 tuổi, tôi chấp nhận quen Hoàng – chồng sắp cưới của tôi bây giờ qua mai mối của chị gái tôi.
Thú thực, nhiều khi tôi cũng không rõ Hoàng có thực sự yêu tôi không nữa. Bởi tính Hoàng rất lạnh lùng, khô khan, gần một năm tìm hiểu, quen biết, anh tuyệt đối chưa có một cử chỉ lãng mạn nào dành cho tôi, cũng chưa từng đưa đón tôi, chưa từng tặng cho tôi một món quà nào. Chúng tôi có vẻ đều đồng ý kết hôn vì hợp hơn vì yêu. Bởi lẽ thế, tình cảm giữa hai đứa cực kỳ phẳng lặng.
Ảnh minh họa
Công ty tôi có thêm nhân sự mới, là sếp mới điều từ trên Tổng về. Làm việc chung hơn một tháng, tôi cảm thấy sếp rất chú ý đến tôi. Anh hơn tôi 5 tuổi, trẻ trung, giỏi giang, ấm áp, tôi biết xung quanh sếp chẳng thiếu người tán dương theo đuổi. Nhưng không hiểu vì sao anh lại chú ý đến tôi. Tôi cũng khéo léo nói cho sếp biết, mình sắp lập gia đình để anh đừng bận tâm đến tôi nữa, nhưng dường như đấy chẳng là gì so với quyết tâm của sếp.
Video đang HOT
Rồi tôi bị cuốn theo cảm xúc của anh, mỗi ngày nhận những cử chỉ ân cần của anh, thỉnh thoảng bắt gặp cái nháy mắt, nụ cười “chết người” của anh khiến tôi rung động rất lâu, con tim khô khan của tôi bỗng trở nên mềm yếu hơn bao giờ hết. Tôi thấy mình lạc điệu, bồi hồi, tôi nhớ và nghĩ đến anh nhiều vô kể.
Nhưng cũng lúc này, tôi bị dày vò bởi hoàn cảnh. Tôi sắp lấy chồng, đó là điều không gì thay đổi được. Sếp nói với tôi, mong tôi hãy nghĩ lại, anh có thể từ bỏ công việc này, vì tôi mà tìm việc khác, để tránh cho tôi dị nghị. Rồi chúng tôi sẽ cùng nhau bắt đầu một cuộc sống khác tươi đẹp hơn.
Những lời anh nói khiến cho tôi vô cùng đau khổ và khó nghĩ. Tôi chẳng biết nên làm sao nữa, tôi thực sự yêu anh rồi, nhưng còn Hoàng – tôi phải làm sao với anh, và cả gia đình tôi nữa, nếu tôi từ hôn, bố mẹ tôi liệu có chấp nhận nổi không? Sao tôi lại bị đẩy vào hoàn cảnh éo le này chứ, giá mà tôi không gặp anh thì đâu nên nỗi?
Theo Khỏe & Đẹp
Khóc ướt gối lúc tâm sự với mẹ trước khi về nhà chồng
Mẹ đã vượt qua những lời mỉa mai của người đời để nuôi tôi khôn lớn. Đêm tâm sự với mẹ trước khi về nhà chồng, tôi sẽ không bao giờ quên.
Trong mắt tôi mẹ là người "trên cả tuyệt vời". Ngay cả đến khi sắp đi lấy chồng tôi vẫn có ước muốn ngốc nghếch là mình còn bé để ở bên mẹ suốt đời. Thế nhưng, tôi vẫn phải lớn lên, phải lập gia đình và sắp trở thành cô dâu mới.
Vì nhà nghèo nên đám cưới tôi chỉ làm 50 mâm gọn nhẹ. Dù mệt mỏi để lo cho việc trọng đại của con, nhưng đêm mẹ tôi vẫn trằn trọc không ngủ được. Tôi cũng giống mẹ không thể chợp mắt vì hồi hộp khi sắp làm vợ và phải rời xa vòng tay của mẹ. Đêm đó, tôi đã tâm sự với mẹ đến gần sáng mới đi ngủ.
Đây cũng là lần đầu tiên mẹ tôi kể về quãng thời gian khó khăn trước đây. Cũng vì bị phụ tình mà mẹ tôi về quê một mình khi đang bụng mang dạ chửa. Không chỉ bị ông bà tôi mắng mỏ mà mẹ còn bị người đời xa lánh. Mẹ kể lúc mang thai tôi chỉ muốn "chết đi cho xong" vì không chịu được những lời chỉ trích ác ý của dân làng.
Đêm tâm sự với mẹ trước khi về nhà chồng, tôi sẽ không bao giờ quên (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi mẹ đã vượt qua tất cả để tôi được có mặt trên đời này. Mỗi lần tôi khóc vì bị bạn bè bắt nạt nói "không có bố" thì mẹ đều đứng ra che chở. Trong tiềm thức của tôi chưa một lần được gọi bố mà chỉ có hình bóng của mẹ. Lớn lên, dù không biết mặt bố mình là ai nhưng tôi hận ông ta ghê gớm vì để mẹ khổ.
Mẹ kể, có nhiều người đàn ông cũng lỡ dở ngỏ lời muốn nên duyên nhưng mẹ đều gạt đi. Mẹ tôi quên đi cả việc tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình để nuôi con khôn lớn trưởng thành.
Trong đêm vắng, hai mẹ con tôi ôm nhau khóc khi nhớ về quãng thời gian đã qua. Mẹ nói khi về nhà chồng tôi phải nhường nhịn thì gia đình mới hạnh phúc được. Vừa nói mẹ vừa ôm tôi vào lòng như còn lúc còn bé. Mẹ bảo, tôi không được thù ghét bố mẹ chồng dù trước đó họ có phản đổi cuộc hôn nhân này vì hai gia đình không "môn đăng hộ đối". Mẹ còn nói: "Mẹ tin đến một ngày ông bà thông gia sẽ hiểu mọi chuyện. Ai chẳng yêu quý con cháu, sao có thể thù ghét mãi được. Cứ sống sao cho phải đạo dâu con thì gia đình tự khắc sẽ êm ấm".
Mẹ định trao cho con gái số vàng bao nhiêu năm tích trong ngày cưới nhưng tôi từ chối. Tôi muốn mẹ để lại phòng thân những lúc ốm đau. Đến đây, tôi cảm thấy mình vô dụng quá khi chưa báo đáp mẹ được nhiều mà đã vội lập gia đình.
Sau một hồi lâu nói chuyện, mẹ tôi ngập ngừng nói cho biết ngày vu quy người bố giấu mặt bấy lâu nay sẽ về. Nghe đến đây tôi gay gắt:
- Con không muốn nhìn thấy mặt ông ta. Vì ông ta mà mẹ khổ vẫn chưa đủ sao?
- Mẹ biết, nhưng bố con đã bị quả báo rồi. Gia đình của bố cũng không được hạnh phúc. Hơn nữa, bố con bị bệnh ung thư không sống được bao lâu nữa. Hôm vô tình gặp lại, bố con đã quỳ gối xin mẹ tha thứ, ân oán cũng đến lúc phải xóa nhòa rồi con gái ạ. Bố mong sẽ được nhìn thấy con yên bề gia thất.
Tôi không hiểu sao mẹ bị tổn thương nhiều vậy mà vẫn có thể tha thứ cho người đàn ông ấy. Nhưng cuối cùng tôi cũng đồng ý mong muốn của mẹ.
Hai năm trôi qua, giờ tôi đã là mẹ và có một gia đình hạnh phúc. Dù thời gian có trôi nhưng những lời dặn dò của mẹ trước khi lên xe hoa tôi sẽ không thể nào quên.
Theo Gia đình Việt Nam
Vừa bước lên xe hoa, tình cũ đã rỉ tai nói một câu khiến tôi lo sốt vó Vừa bước lên xe hoa về nhà chồng, Hải kéo Linh lại đặt chiếc phong bì vào tay và rỉ tai nói một câu khiến Linh mặt biến sắc luôn. Vừa mới chia tay người yêu chưa được một tháng thì Linh gặp Tính. Tính - một chàng trai lịch thiệp, ga lăng và có khướu hài hước. Mới gặp và đi café...