Sắp lấy chồng, bạn gái ‘nghiện’ tôi
Cô ấy bỏ tôi lấy người khác theo ý bố mẹ. Giờ họ sắp cưới nhưng ngày nào cô ấy cũng đòi gặp tôi.
Chính cô ấy bỏ tôi đi lấy người khác, vậy mà gần cưới cô ấy vẫn điện thoại liên tục đòi gặp tôi vì nhung nhớ (Ảnh minh họa)
Chỉ còn 2 tuần nữa là cô ấy sẽ lên xe hoa theo chồng, vậy mà giờ đây, ngày nào cô ấy cũng nhắn tin, điện thoại và đòi gặp tôi. Tôi còn yêu cô ấy, yêu rất nhiều vì thế mà tôi không thể làm ngơ trước lời thỉnh cầu đó. Mặc dù vậy trong lòng tôi cảm thấy rất áy náy, khổ tâm. Tôi thực sự không biết làm thế nào và mọi chuyện sẽ đi về đâu nếu như chúng tôi cứ tiếp tục như vậy.
Chúng tôi ở gần nhà nhau và đã yêu nhau được 2 năm. Tôi rất yêu cô ấy và mong muốn được cưới cô ấy làm vợ. Chúng tôi cũng đã đi quá giới hạn với nhau và cũng đã mơ về một hạnh phúc trọn vẹn cho hai đứa. Nhưng ở đời không phải điều gì cũng dễ dàng. Bố mẹ cô ấy ngăn cấm không cho chúng tôi yêu nhau với lí do tôi không có công ăn việc làm ổn định, thu nhập thấp, không xứng với gia đình cô ấy.
Khi bị cấm cản, tôi đã nói với cô ấy rằng tôi sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ cô ấy. Hơn nữa, tôi cố kiếm việc làm tử tế, có thu nhập cao hơn và hi vọng bố mẹ cô ấy sẽ chấp thuận. Nhưng rồi chỉ vừa bị bố cấm đoán, cô ấy đã ngay lập tức quyết định chia tay với tôi. Tôi đã đau khổ vô cùng khi cô ấy đưa ra lựa chọn như vậy. Tôi thuyết phục cô ấy rất nhiều nhưng cô ấy khóc lóc nói rằng không muốn bất hiếu với bố mẹ nên đành phụ tình tôi.
Video đang HOT
Chúng tôi chia tay được hơn 1 tháng thì cô ấy nhận lời yêu người khác. Tôi biết tất cả những điều đó vì nhà chúng tôi ở gần nhau. Họ hẹn hò nhau ở đâu tôi cũng biết. Tôi đã rất đau khổ trước sự thay đổi của cô ấy và dần dần học cách quên cô ấy đi. Mặc dù điều đó rất khó khăn nhưng tôi phải cố gắng vì không còn cách nào khác.
Hiện tại tôi đang quen một cô gái khác. Cô ấy rất tốt và yêu tôi thật lòng. Tình cảm của tôi mới dừng lại ở sự quý mến vì tôi cũng chưa hoàn toàn quên người tình cũ nên không muốn nhận lời yêu ngay sợ làm cô ấy đau khổ. Tôi muốn tìm hiểu kĩ một chút rồi mới quyết định và cô ấy sẵn sàng chờ đợi tôi.
Khi biết tin người yêu cũ sắp lấy chồng tôi lại thêm một lần nữa đau khổ. Tôi không tin mọi chuyện lại diễn ra nhanh đến thế. Cách đây chỉ vài tháng thôi, cô ấy vẫn nằm trong vòng tay tôi, nói về chuyện hai đứa sẽ lấy nhau, sinh con, sống hạnh phúc bên nhau. Vậy mà giờ đây, cô ấy đã yêu và cưới người khác. Khi đó, tôi biết lòng mình còn yêu cô ấy nhưng chẳng có cách nào khác cả.
Khi nhận được điện thoại của cô ấy, tôi đã không tin đó là thật. Cô ấy khóc lóc nói với tôi là nhớ tôi, cả đời này chỉ yêu mình tôi thôi. Thực sự khi nghe cô ấy nói như vậy bao nhiêu kỉ niệm, tình cảm lại trào lên trong tôi. Cô ấy muốn gặp tôi và tôi cũng đã đi gặp cô ấy. Chúng tôi gặp nhau, cùng vào khách sạn và làm chuyện đó. Cô ấy xin lỗi vì đã hèn nhát đầu hàng nhưng vì bố mẹ cô ấy mới phải làm như vậy mà cầu mong tôi tha thứ cho cô ấy.
Tình cũ sắp lấy chồng nhưng vẫn gặp tôi và làm chuyện ấy (Ảnh minh họa)
Càng nghe cô ấy nói tôi lại càng thấy thương. Chia tay ra về, tôi cứ nghĩ đó sẽ là lần gặp cuối cùng. Vậy mà không, từ hôm đó tới nay, ngày nào cô ấy cũng nhắn tin, điện thoại cho tôi nói rằng nhớ tôi và muốn gặp tôi. Tôi cũng đi gặp cô ấy vài lần và hầu như lần nào chúng tôi cũng làm chuyện đó.
Gặp cô ấy khiến tôi được an ủi phần nào, cảm thấy không còn nhớ nhung, đau khổ nữa. Hầu như tuần nào chúng tôi cũng gặp nhau. Tôi biết chuyện tình cảm này không đi tới đâu nhưng cô ấy cứ gọi là tôi lại không cầm lòng được. Tôi cảm thấy có lỗi với người bạn gái mới quen (dù tôi chưa nhận lời yêu nhưng tôi biết cô ấy tin tưởng ở tôi rất nhiều) và với người chồng sắp cưới của tình cũ (anh ấy cũng ở cùng xóm với tôi).
Chỉ còn 2 tuần nữa là cô ấy sẽ cưới nhưng giờ cô ấy vẫn cứ điện thoại cho tôi. Tôi khuyên cô ấy nên dừng lại nhưng cô ấy nói nhớ tôi không chịu nổi. Mà cô ấy cứ như vậy thì tôi cũng không thể chấm dứt vì tôi cũng rất nặng lòng với cô ấy.
Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Anh hạnh phúc nhé
Kết thúc không phải là câu "mình đừng quen nhau nữa" mà là câu "anh hạnh phúc nhé!".
Giờ nghĩ lại lúc ấy, tại sao em lại không hề khóc? Tại sao em lại không tỏ ra yếu đuối một xíu mà lại vẫn mạnh mẽ, vẫn mỉm cười để nói ra câu "anh hạnh phúc nhé". Bình thường khi có những điều khiến em cảm thấy đau khổ, hoặc là nước mắt chảy dài không ngăn được, hoặc không thì sẽ nghẹn không nói được lời nào. Thế mà tại sao lúc đấy em vẫn bình thường vậy? Vẫn nói, còn có thể mỉm cười được mà. Chẳng lẽ tình cảm trong em với anh không nhiều như em nghĩ? Nhưng nếu như thế thì tại sao khi ngồi trên xe, một mình, em lại khóc nhiều đến vậy để đến giờ mỗi lần nhớ lại lúc ấy em lại thấy quặn lòng.
Anh biết không, câu làm em đau lòng nhất chính là khi anh nói tình cảm với em chỉ là rung động nhất thời, nhưng sau một thời gian tìm hiểu anh cảm thấy không phù hợp. Uh, không hợp nên em cũng chẳng còn quyền gì để níu kéo. Mọi thứ đối với em trong thời gian qua tất cả chỉ do em lầm tưởng, ngộ nhận thôi. Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải, sao lại để đến lúc anh phải nói thẳng ra với em như thế này. Nhưng cũng phải cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã nói rõ ràng, bản thân em là người rất cố chấp, nếu điều gì không rõ ràng sẽ không bao giờ chịu từ bỏ. Nếu anh không nói rõ, có lẽ em vẫn cố gắng lao vào một cách mù quáng rồi đấy.
Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải (Ảnh minh họa)
Em đã từng tự trách bản thân mình rất nhiều, từng tự hỏi tại sao lại như vậy, tại sao anh với em là không phù hợp. Nhưng rồi em cũng có thể nhận ra ANH và EM KHÔNG HỢP không có nghĩa là em là một đứa tồi tệ hay em với tất cả những người khác không hợp. Có thể em không hợp với anh, nhưng ở đâu đó sẽ có người hợp với em, và anh cũng vậy. Việc của em chỉ cần chờ cho đến khi người phù hợp với mình xuất hiện mà thôi.
Ai cũng hỏi em thích anh ở điểm nào? Thật sự em không biết, đến bây giờ em vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng cho câu hỏi đó. Em chỉ nhận ra rằng ở bên anh em có cảm giác rất thân thuộc, em rất thích nhìn thấy anh cười, sao nhỉ, nụ cười rất hiền, rất ấm áp. Nên sau này, anh hãy hạnh phúc, hãy cười thật nhiều nhé.
Theo VNE
Nhật ký Hà Nội chớm đông Đã lâu rồi chẳng còn cảm xúc để cảm nhận thời gian trôi qua chầm chậm như vậy. Yên bình làm sao. Cơn gió mùa đầu tiên tràn về mang theo những hạt mưa dạt dào mà nhẹ nhàng đúng như vốn có của một mùa đông vẫn thế. Không gian chỉ còn tiếng mưa, tiếng gió thổi vi vu và cảm giác...