Sập bẫy tình vì “trâu già thích gặm cỏ non”
Mấy hôm nay, người dân trong phố bàn tán xôn xao chuyện ông An sắp mất nửa cái nhà. Có người chép miệng thương hại.
Ảnh minh hoạ
Nhưng nhiều người khác lại trách ông “trâu già thích gặm cỏ non”. Ít người biết chuyện ông bị sập bẫy tình.
Ông An góa vợ đã lâu, một mình nuôi hai đứa con khôn lớn. Sau khi dựng vợ gả chồng cho chúng, còn lại mình ông trong căn nhà mặt phố. Không ít lần, bọn trẻ mời ông An đến ở chung, căn nhà mặt phố ấy sẽ cho thuê, lấy t.iền để ông dưỡng già. Nhưng ông nhất quyết không chịu. Họ cũng khuyên ông nếu gặp ai hợp thì “đi bước nữa”. Nhưng ông lắc đầu: “Bố già rồi!”.
Hồi còn đi làm, công việc cuốn hút, bạn bè đông đúc, các mối quan hệ ràng buộc nên việc sống một mình đối với ông An không quan trọng. Thời gian đầu mới về hưu, ông bắt đầu thấm thía nỗi cô đơn. Suốt ngày quanh quẩn trong ngôi nhà vắng, hết xem tivi lại đọc sách. Ông chẳng biết đi đâu. Đến ai cũng cảm thấy phiền vì ai cũng có việc của họ.
Những buổi trưa, ông vào bếp, nấu một bữa ăn cả ngày. Có khi chẳng cần mâm bát, thức ăn để nguyên trong nồi, ăn vội vàng cho xong bữa. Ngày qua ngày, dằng dặc.
Sau đó, theo lời khuyên của nhiều người, ông An bắt đầu tham gia câu lạc bộ hưu trí. Buổi sáng nào cũng ra công viên tập dưỡng sinh, chiều đ.ánh cờ với các ông bạn hàng xóm… Tưởng như vậy cũng đủ vui cho t.uổi già đến khi đi gặp tổ tiên. Ai ngờ.
Hôm đó, trời đang nắng bỗng chuyển mưa, đột ngột, tầm tã. Có cô gái trẻ đến đứng trú trước hiên nhà. Cô bị ướt, run lập cập. Ông thương tình mở cửa, mời vào uống chén trà nóng. Câu chuyện giữa hai người xa lạ dần ấm lên, sôi nổi. Ngớt mưa, cô gái ra về, không quên cám ơn “bác chủ nhà” tốt bụng.
Video đang HOT
Ông An sẽ quên ngay cô gái nếu như mấy hôm sau cô không xuất hiện với một bịch trái cây và nụ cười dịu dàng: “Cháu đi làm ngang qua. Rẽ vào thăm bác!”. Lại chuyện đông chuyện tây, chuyện trên trời dưới biển… Đã lâu không có người nói chuyện nên ông An được dịp giới thiệu “kho kiến thức” của mình khiến Yến, tên cô gái, cứ tròn đôi mắt đen, xuýt xoa: “Bác nói hay quá! Bác giỏi quá! Kiến thức của bác thật uyên thâm!”.
Trưa, ông An dè dặt mời cô gái ở lại “ăn với tôi chút cơm rau!”. Cô không từ chối mà còn vui vẻ xung phong: “Vâng! Thế thì em xin vào bếp. Anh (cô đổi cách xưng hô thật tự nhiên) ngồi chơi, uống nước. Em làm loáng cái là xong!”.
Quả thật, chỉ nửa tiếng sau, cô gái bưng mâm cơm ra: Cá chiên rưới nước mắm ớt tỏi thơm phức. Đĩa rau muống luộc xanh đậm, chén nước mắm sóng sánh mấy lát ớt đỏ… Rất lâu rồi ông An mới có một bữa cơm ngon đến thế. Từ hôm đó, ông An nhận ra mình hay nhớ cô gái mới quen.
Mấy hôm sau, Yến lại tới. Cô xách theo một giỏ nặng thức ăn. Hồn nhiên như một người thân, cô áp mặt vào ngực ông: “Em nhớ anh quá! Anh có nhớ em không?”. Ông run rẩy vì bất ngờ nhưng hai tay vẫn lưỡng lự. Mãi đến khi vồng ngực rắn chắc của Yến áp sát vào người ông, n.óng b.ỏng, ông mới dám quàng tay qua lưng cô, siết chặt…
Một tháng sau, ông gọi các con về, đưa Yến ra giới thiệu: “Đây là Yến. Bố và cô ấy đã quyết định làm đám cưới vào tháng sau!”. Hai đứa con ông An tròn mắt: “Nhưng…”. Ông gật đầu: “Bố biết! Yến trẻ quá so với bố! Nhưng mà… Bố và Yến yêu nhau! Các con nên đồng ý!”.
Yến dọn đến ở, đăng ký trong sổ hộ khẩu của ông. Tuần trăng mật trôi qua vui vẻ. Nhưng sau đó thì cô Yến chăm chỉ, dịu dàng bỗng lột xác thành một người khác: Buổi sáng, cô ngủ quay đơ đến 8 giờ mới dậy, ra phố ăn sáng. Trưa, ông chồng già phải vào bếp vì Yến đang mải dán mắt vào bộ phim truyền hình trên tivi. Ăn xong, cô lại lăn ra ngủ nên ông đành lui cui dọn dẹp.
Cứ vậy, ông An trở thành osin, nuôi cô vợ trẻ bằng lương hưu và “trợ cấp” của các con. Quá mệt mỏi, ông An tính nước li dị. Yến chỉ tay vào mặt ông: “Cứ chia đôi căn nhà rồi tôi khắc đi!”. Tất nhiên là ông An không đồng ý. Vậy là cứ lằng nhằng mãi đến giờ vẫn chưa giải quyết xong.
Ông đâu biết, đây là cái bẫy mà Yến đã dương sẵn để chiếm căn nhà mặt phố này. Song, có lẽ ông phải “hi sinh” nửa cái nhà để được thoát khỏi “con hồ ly tinh” chứ sống thế này ông không chịu nổi!.
Theo Baonga
Ngất lịm khi nghe lời thú nhận động trời của chồng vào cuối tuần
Nhân tình của chồng tôi đang mang thai tháng thứ 8. Mấy hôm trước, cô ta tuyên bố: "Chị hãy buông tha cho anh ấy, em mới là người xứng đáng".
Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi viết những dòng tâm sự này ra để kể về cuộc dời mình. Hi vọng mọi người bớt thời gian đọc và cho tôi vài lời khuyên.
Tôi lấy chồng cách đây 20 năm. Như bao gia đình khác, chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu chân thành. Từ hai bàn tay trắng, cùng nhau trải qua bao khó khăn để chồng tôi có chỗ đứng trong xã hội và gia đình có cuộc sống như hiện nay.
Chồng tôi là một quản lý cấp cao của một công ty nước ngoài tại khu công nghiệp. Đi làm xa nhà nên nửa tháng anh mới về nhà một lần. Dù xa nhau nhưng chúng tôi thường xuyên liên lạc và cuộc sống hạnh phúc với hai mặt con đủ nếp đủ tẻ.
Dù còn yêu vợ, nhưng bản tính của người đàn ông đã khiến mình bị rơi vào bẫy tình
Ở nhà tôi vừa đi làm vừa thay chồng đối nội đối ngoại, chăm lo bố mẹ chồng đang sống cùng nhà và nuôi dạy các con. Sống với nhau 20 năm trời tôi hiểu chồng tôi luôn là người chồng, người cha yêu thương vợ con và là người có trách nhiệm, đàng hoàng.
Mọi chuyện sẽ vẫn yên ổn cho đến kỳ nghỉ lễ 30/4 -1/5 năm nay, nhà tôi hủy chuyến du lịch đột xuất. Dù chưa biết lý do là gì nhưng tôi tôn trọng quyết định của chồng mình.
Ở nhà, gia đình tôi vẫn vui vẻ trong kỳ nghỉ, nhưng chỉ vài ngày sau đó, sự việc động trời đã khiến tôi hiểu ra mọi chuyện.
Một buổi tối, đúng vào ngày cuối tuần của kỳ nghỉ, khi hai vợ chồng đang xem ti vi, anh lặng lẽ ngồi ôm tôi và thú nhận: "Anh biết mình có lỗi nhưng bây giờ, chuyện đã lỡ rồi, mong em bình tĩnh khi nghe anh nói. Thực ra bị cô ta gài bẫy. Cô thư ký ở cơ quan đã có thai với anh được 8 tháng rồi".
Không tin vào tai mình, tôi choáng váng đẩy anh ra và vừa chạy vừa khóc như một kẻ điên... Bất chợt, mọi thứ tối sầm. Khi tỉnh dậy tôi thấy mình vẫn nằm trong viện.
Tôi ghê tởm bàn tay chồng mình từ khi đó. Cú sốc đó đã khiến tôi suy sụp, tôi không thể ăn uống gì được. Tôi không muốn nhìn thấy con người đó thêm một lần nào nữa...
Tôi đã từng gặp cô thư ký của chồng tôi trong những dịp công ty tổ chức nghỉ mát. Cô ta kém chồng tôi 22 t.uổi, xinh đẹp và khôn ngoan.
Hôm kia, cô ta nhờ người tìm gặp và đưa tôi một lá thư vỏn vẹn mấy chữ: "Chị à, bây giờ em mới là người anh ấy cần. Chị nên ngoan ngoãn buông tha cho anh ấy". Dường như cô gái có học đó đang dùng cái thai để uy h.iếp, phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi.
Trong khi đó, chồng tôi đã thú nhận chuyện sai trái với cô ta. Anh ấy còn biện minh mọi chuyện là do bản năng của một gã đàn ông và lại xa vợ suốt nên lỡ phạm sai lầm. Một tuần trước dịp lễ 30/4, anh mới biết cô ta mang bầu. Cô thư ký vốn cao ráo, lúc mang bầu ít tăng cân và cô ta bó bụng nên không ai phát hiện được.
Hiện nay, gia đình cô kia đang gây sức ép bắt chồng tôi phải cưới. Hoảng sợ, anh xin tôi tha thứ, xin tôi cho phép anh được có trách nhiệm với đ.ứa t.rẻ và khẳng định anh không bao giờ bỏ tôi và các con.
Tôi phải làm sao lúc này đây? Ảnh minh họa.
Còn tôi, dù sự việc xảy ra gần 1 tháng, nhưng tôi suy sụp hoàn toàn nên lâm bệnh. Hiện giờ, tôi đang rối bời, không biết phải làm thế nào nhưng tôi không muốn con tôi biết sự việc này. Tôi phải làm sao đây?
Theo Người đưa tin
Rơi vào bẫy tình của người khác bởi chồng quá thờ ơ Tôi biết rõ ràng là mình sai, nhưng tôi không biết nên dừng lại thế nào. Bởi những cảm xúc bên người tình quá cháy bỏng. Tôi năm nay 35 t.uổi, có chồng và một cậu con trai kháu khỉnh. Chúng tôi kết hôn 7 năm, cuộc sống hôn nhân bình lặng. Vợ chồng tôi đều là công chức nhà nước nên thời...