Sao vẫn còn nặng mãi một tình yêu!
Anh yêu, cho em gọi hai tiếng “anh yêu” trong tuyệt vọng bởi tình yêu trong em dành cho anh quá lớn, nhưng kiếp này mãi chỉ là tình bạn.
Chúng mình đến với nhau bằng sự khởi đầu khá đặc biệt, em vừa thoát ra một cuộc tình trong hoảng loạn còn anh chưa hết nguôi ngoai bởi cú sốc gia đình mà theo anh nói “lỗi không phải do anh”, anh còn nhớ?
Sự đồng cảm ấy đã khiến chúng ta gắn kết với nhau, và thời gian đó em đếm đến nay đã 2000 ngày cho một cuộc tình với nhiều kỷ niệm đẹp.
Em nhớ lắm Vũng Tàu nơi anh chọn đến đầu tiên bởi anh nói là nơi anh từng học 7, 8 năm thời niên thiếu. Anh hỏi em thích không? Em trả lời mộc: “Nơi nào cũng được miễn có anh”, vậy mà ngày đó em vui và hạnh phúc quá.
Anh chỉ hiện đến như một cơn bão làm khuấy động lòng em mà thôi (Ảnh minh họa)
Rồi thời gian trôi qua với những tháng, ngày chờ đợi, bởi anh ở tận bên kia Thái Bình Dương xa xôi ngàn dặm, nhưng em thấy rất gần.
Video đang HOT
Khi tình yêu đến lúc tưởng chừng như đơm hoa, kết trái thì anh nói: “Anh là người còn bị ràng buộc bởi hôn nhân chưa kết thúc”, điều này trái ngược với những gì anh nói trước đây, sự không rõ ràng đó đã khiến em dường như hụt hẫng.
Năm 2012, tại thành phố Paris hoa lệ, nơi từng được mệnh danh là thiên đường của tình yêu, nhưng cũng là nơi hạnh phúc trải dài pha lẫn cùng tiếng nấc, nơi đây em đã nói hết những điều em muốn nói.
Tình yêu không đến từ một phía, nếu ta muốn đi mà không dám bước thì tất nhiên sẽ không bao giờ đến. Em hiểu anh có nỗi khổ riêng tư nào đó, mà thật sự cho đến hôm nay em cũng không muốn đào sâu, em chỉ biết lặng lẽ chấp nhận giữ lại một tình bạn đúng nghĩa và cầu chúc anh luôn hạnh phúc.
Kết thúc chuyến đi, khi anh trở về Mỹ, cũng là lúc em tuyệt vọng, em mất ngủ triền miên với những câu hỏi không lời giải đáp.
Sau này, em tự vực dậy khi nhìn thấy đâu đó câu: “Đã biết vô thường, cớ sao phiền não”, nó như liều thuốc cứu cánh cho sự yếu mềm mà lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn.
Đêm về, một mình đứng nhìn ra khung cửa sổ, nhìn vầng trăng tròn rồi lại khuyết, em hiểu đó là quy luật của tạo hóa và hiểu rằng tình yêu cũng như thế, nó chợt đến, chợt đi… Còn anh, chỉ hiện đến như một cơn bão làm khuấy động lòng em mà thôi.
Lúc đó, em đã viết trang thư thay cho lời kết thật buồn với mong muốn giữ mãi tình bạn đúng nghĩa và lạ thay đến nay tình bạn đó vẫn còn nguyên vẹn.
Đã lâu lắm rồi em không viết, nhưng hôm nay anh có hiểu vì sao em lại viết? Câu trả lời: “Đã biết chỉ là tình bạn, sao vẫn còn nặng mãi một tình yêu”.
Theo Khampha
Hãy là yêu, xin đừng thương hại!
Tôi yêu em một tình yêu chân thành và nồng cháy còn em đối với tôi chỉ là giả dối, chỉ là thương hại.
Tôi tự nhủ rằng tình yêu là chiếc muỗng cà phê xóa tan mọi ưu phiền hay chỉ là lâu đài cát xây lên lại sụp đổ, phút chốc bị sóng biển xóa tan. Tình yêu là gì mà tôi cứ mãi kiếm tìm? Để rồi khi nhận ra mình đang ôm chầm cả thế giới cũng chỉ là ảo tưởng.
Tôi yêu em một tình yêu chân thành và nồng cháy còn em đối với tôi chỉ là giả dối, chỉ là thương hại.
Tôi đã lầm khi nhận ra em là mưa, là nắng, là chiêm bao, là khát khao trong cuộc đời tôi (Ảnh minh họa)
Em thương tôi những buổi tối đứng trước nhà em chỉ được gặp em, thương tôi bởi những ngày đông còn lóc ca lóc cóc xuống chở em đi học, thương tôi dầm ướt để nhường áo mưa cho em. Nhưng tình thương đó đâu phải tình yêu.
Em làm người yêu tôi như đưa tay cứu tôi trong biển tình đông người chen chân của em. Tôi hân hoan và sung sướng biết bao khi bắt gặp hạnh phúc của đời mình nhưng tất cả điều đó mang cho tôi sự cay đắng và chua xót khi nhận ra đó chỉ là một lòng thương hại đối với kẻ thua trận. Tôi chưa bao giờ chiếm một góc nhỏ trong trái tim em.
Tôi thật ngu ngốc khi cố làm trò cho em vui, cố nhắn tin cho em mỗi đêm nhưng hóa ra đó chỉ là đang làm phiền em quá nhiều. Em cáu gắt mỗi khi tôi gọi điện thoại cho em. Tôi chỉ muốn tâm sự cùng em, chia sẻ với em niềm vui, nỗi buồn nhưng người ta đâu có cần tôi. Người em cần là một người khác- một người làm cho em vui bất cứ lúc nào, người tâm sự với em cả đêm khuya nhưng không bị em cằn nhằn hay quát tháo.
Tôi đã lầm khi nhận ra em là mưa, là nắng, là chiêm bao, là khát khao trong cuộc đời tôi. Giờ tôi biết lấy cớ gì để chúc sinh nhật em, là bạn, người yêu cũ hay kẻ thất bại trong tình yêu.
Đêm buông xuống với bóng đèn đường để loan màu vàng trên biển, đêm đến với những chiếc ghế đá khăng khít của từng cặp tình nhân và biển cũng vỗ nhẹ vừa đủ làm lòng người thanh thản, đủ để trái tim người con trai quên đi nỗi đau thất bại trong tình yêu. Một tình yêu xuất phát từ lòng thương hại và sự thương cảm.
Theo Khampha
Hạnh phúc giản đơn thế thôi Anh cho em cảm giác an toàn khi ở bên và luôn sưởi ấm em dù em bướng bỉnh đến mức khó chiều. Em ngồi sau lưng mà không cầm được nước mắt, lòng thấy thương anh vô vàn "chồng à". Cái tên gọi mà em quen rồi, dù chúng ta chưa cưới nhưng em thích thế. Em thích gán cái danh ấy...