“Sao mẹ suốt ngày mặc quần áo cũ thế?”
Mẹ có nhớ hồi bé con luôn hỏi mẹ “ sao mẹ không mua quần áo mới mặc đi, cứ mặc đi mặc lại mấy bộ quần áo cũ đến sờn cả vải ra rồi. Bạn con, mẹ đứa nào cũng ăn vận đẹp đẽ. Còn mẹ thì…con xấu hổ với các bạn về mẹ lắm”?
Con cảm thấy hạnh phúc vì được làm con của bố mẹ, được bố mẹ yêu thương, chăm sóc từng ngày (ảnh minh họa)
Mẹ – người đàn bà quê mùa lam lũ, khổ ải, hiền dịu luôn tất bật với việc đồng áng, chợ búa và hết lòng vì chồng con. Ngày xưa lúc còn thơ bé, còn được ở bên gia đình mình con luôn cảm thấy khó hiểu về những sở thích kỳ dị của mẹ như: mẹ thích ăn cơm không, không thích ăn bánh kẹo, không thích mặc quần áo mới…. Con luôn hỏi mẹ tại sao mẹ lại thích như vậy? Mẹ chỉ nhẹ nhàng nói “vì mẹ không hợp sài mấy đồ đấy con ạ”. Con thì luôn nghĩ, mấy đồ ấy bình thường mà mẹ, ai chẳng thích có mỗi mẹ là người đầu tiên con thấy không thích đó. Sau này lớn lên, rời xa khỏi vòng tay yêu thương của mẹ con mới hiểu cái điều mẹ bảo không thích ấy chỉ là mẹ nói dối con, vì mẹ nhường bố con con thôi. Mẹ chấp nhận thiếu thốn, xấu xí, thiệt thòi để bố con con được bằng người ta chỉ vì gia đình mình nghèo.
Có lẽ bây giờ con mới cảm nhận hết sự hi sinh mà mẹ dành cho gia đình lớn lao thế nào. Nhìn lại chặng đường mẹ chăm lo cho gia đình, con mới thấy mẹ vĩ đại làm sao. Đôi lúc con cũng tự hỏi mình không biết mai này con gái của mẹ có làm được như mẹ không? Có kiên cường chiến đấu với khó khăn, thiếu thốn giỏi như mẹ không?
Video đang HOT
Mẹ mới có hơn 50 tuổ.i thôi nhưng nhìn mẹ già đi trông thấy như người hơn 60 ấy. Con biết lý do mẹ như vậy là do mẹ làm quá nhiều, vất vả, chạy ngược chạy xuôi lo từng bữa cơm cho chúng con ăn. Rồi làm tất thảy việc để nuôi dưỡng ba anh chị em con ăn học đại học. Quãng thời gian ấy con biết bố mẹ làm lụng rất nhiều, đôi khi là làm đến mức lưng mẹ đã còng đi, vết trai sạn trên bàn tay mẹ ngày càng nhiều. Mẹ chẳng dám ăn tiêu gì chỉ dành dụm tiề.n để cho chúng con ăn học bằng bạn bằng bè. Nhiều khi con thấy mẹ vá đi vá lại chiếc áo cũ đã rách khắp nơi (có thể vứt đi được rồi) để mặc nó mà con thấy thương bố mẹ ở nhà biết bao.
Mẹ cứ luôn chịu thương chịu khó, kham khổ như vậy, luôn khắt khe với bản thân về việc làm cho mình đẹp lên chỉ để nhường, dành tiề.n mua cho chồng con những bộ quần áo mới còn mình thì không. Mẹ có nhớ hồ bé con luôn hỏi mẹ là “”sao mẹ không mua quần áo mới mặc đi, cứ mặc đi mặc lại mấy bộ quần áo cũ đến sờn cả vải ra rồi. Bạn con, mẹ đứa nào cũng ăn vận đẹp đẽ. Còn mẹ thì…con xấu hổ với các bạn về mẹ lắm. Mẹ cứ thế con chả muốn cho mẹ đi họp phụ huynh nữa”? Những lúc như vậy mẹ chỉ ôm con vào lòng và nói câu xin lỗi để cho con đỡ hờn dỗi mẹ thôi. Nghĩ lại mới thấy con trẻ con mẹ nhỉ, vô tư làm tổn thương mẹ, mẹ có giận con không? Sau này con mới nghĩ được là gia đình nhà người ta khác mình, nhà mình nghèo, mình phải tằn tiện.
Điều con cảm nhận trong bao nhiêu năm nay là bố mẹ chưa hề cãi vã nhau một lần, chưa hề nặng lời với nhau dù gia đình mình túng thiếu, đông người. Ba mẹ vẫn ở bên nhau, nắm tay nhau cùng vượt qua những khó khăn trong cuộc sống để xây đắp hạnh phúc gia đình bền lâu. Để cho chúng con được sống trong mái ấm gia đình chan hòa hạnh phúc có ba mẹ và anh chị em con.
Những năm tháng ấy mẹ đã hi sinh rất nhiều cho chồng con chỉ mong đổi lại được thấy gia đình yên ấm, hạnh phúc, chúng con trưởng thành nên người. Giờ đây mẹ đã già yếu, mọi thứ mẹ mong ước từ xưa đã dần trở thành hiện thực nhưng mẹ luôn giữ tính cách ấy. Cứ vẫn nhường nhịn chồng con, cứ vẫn nhận thiệt thòi, vất vả về mình chỉ để mong chúng con được vui vẻ, hạnh phúc.
Dù con sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo khó, ba mẹ quê mùa, ít học nhưng con chẳng bao giờ xấu hổ, tự ti vì điều đó mẹ à. Ngược lại con còn cảm thấy hạnh phúc vì được làm con của bố mẹ, được bố mẹ yêu thương, chăm sóc từng ngày. Mẹ cho con biết cần phải sống, hi sinh như thế nào cho gia đình nhỏ của mình được yên ấm, hạnh phúc, yêu thương lẫn nhau. Dù có khó khăn đến mấy cũng phải học cách để vượt qua, để làm chỗ dựa cho người thân.
Theo blogtamsu
Chồng tôi không phải người đàn ông hoàn hảo
Chồng tôi là thằng đàn ông dở hơi. Nhiều khi mua quần áo mới cho chồng, chồng cứ cau có khó chịu. Mình cũng ức lắm, hỏi hắn hắn mới nói "bộ em thích con khác nhìn chồng em à?". Mình tròn mắt! Trời ơi không ngờ chồng mình đáng yêu tới vậy.
Ảnh minh họa
Chồng tôi không phải người đàn ông hoàn hảo. Đôi khi anh hay quên gác chân chống xe máy, tôi cằn nhằn anh. Anh im lặng làm theo nhưng sau đó đâu lại vào đấy, anh vẫn không nhớ gạc chân chống xe. Sau này mua xe máy Hayate rồi anh không còn quên nữa nhưng tôi lại cảm thấy thiếu một thứ gì đó...
Mãi về sau tôi mới biết anh thích tôi quản anh những việc nhỏ như vậy anh mới yên tâm. Chồng tôi cũng là kiểu đàn ông lôi thôi, đi làm về mua đồ ăn nước uống thì vứt ra đấy. Kiểu gì tôi cũng phải dọn dẹp, nhiều khi mình đi làm về cũng mệt, tôi cau có với anh. Sau này anh nói cho tôi biết, anh thích làm như vậy để được tôi đón anh từ đầu cửa, về được vợ đón, ôm vợ ngay là hết thấy mệt. Tự nhiên tôi thấy ấm lòng.
Chồng tôi là thằng đàn ông dở hơi. Nhiều khi mua quần áo mới cho chồng, chồng cứ cau có khó chịu. Mình cũng ức lắm, hỏi hắn hắn mới nói "bộ em thích con khác nhìn chồng em à?". Mình tròn mắt! Trời ơi không ngờ chồng mình đáng yêu tới vậy. Chồng tôi là mẫu phụ nữ gia đình. Sáng đã đi chợ mua đồ ăn về cho bố mẹ, song không phải anh về sớm, tuy chẳng cà phê bàn trà gì nhưng cứ về là kể vợ sáng nay bà gì bị giựt nợ, chân gà bà nào đấy ngâm thuố.c tẩy. Kể xong xin vợ mỗi tin 5 nghìn tiề.n công. Tôi ngớ người, chồng thì chạy đi ngâm quần áo. Chồng tôi là người đàn ông lạ kỳ.
Một hôm giữa giờ làm lại chạy qua cơ quan tôi, làm tôi cũng hoảng. Anh hì hục lôi tôi ra ngoài nói "con này nó nhắn tin cua anh đó! Em điện thoại mắng nó nhanh anh còn về làm!". Anh chìa cái điện thoại ra mà bộ mặt bực bội hết sức. Buổi tối tôi hỏi anh sao không nhắn tin thử xem nó nói thế nào, anh trừng mắt nhìn tôi bảo "nuôi 1 con heo đã mệt lắm rồi! Anh có điên mới kím thêm con nữa a". Tôi với anh không nhìn nhau. Tôi và anh ra ngoài ăn, tới lúc no căng bụng anh kêu chủ quán ra "tính tiề.n cho cô này!". Ông chủ chọc anh sao đi với phụ nữ mà không ga lăng chút nào. Anh tỉnh bơ "mọi thứ vợ em quản thì tốt chứ sao anh". Tôi biết thêm chồng tôi không dễ bị ngại.
Đôi khi
Mẹ chồng tôi rất thương con, phần là con trai một nên chồng tôi và tôi được mẹ chăm rất kĩ, chỉ duy có điều mẹ muốn gì cũng chỉ tâm sự dài dòng với tôi, muốn nhờ chồng tôi cái gì cũng kêu tôi nhắn với anh ý. Tôi thắc mắc, mẹ mới nói "Có con mới quản được thằng trời đó! Chứ đó giờ nó có nghe mẹ đâu!". Anh thì nói "mẹ anh biết ai làm chủ nhà này rồi hả?" tôi thấy buồn cười.
Viết bài gửi lên trang báo mạng, chồng tôi hỏi "phần em sao em không viết?". Chồng nói 5 năm đại học, không có tôi ép uổng, anh cũng không có công danh sự nghiệp như bây giờ. Không có tôi la rầy, cằn nhằn anh thật sự không có sự quan tâm. Không có tôi lo lắng bên cạnh, lấy ai đâu lo cơm áo, bầu bạn với mẹ. Anh biết tôi cực khổ, anh cũng muốn chia sẻ phần nào với vợ mình. Tôi cảm động muốn chế.t. Đấy! Tình cảm vợ chồng tôi cứ như 7 năm trước - thời tôi và anh mới yêu nhau.
Theo blogtamsu
Chế.t ngất lúc phát hiện bạn gái "đi khách" Tôi có bằng chứng là em ở khách sạn cùng với bạn nam và bạn nữ khác, thậm chí còn có cả việc quan hệ tìn.h dụ.c. Tôi năm nay 33 tuổ.i, người thành phố, còn bạn gái tôi 21 tuổ.i, người miền trong lên đây làm thuê. Chúng tôi quen nhau được 5 năm rồi nhưng gia đình tôi không chấp nhận...