Sao không giữ em lại bên anh ?

Theo dõi VGT trên

Con sông bây giờ cũng cạn, và hẹp dần, để trơ trọi hai bên bờ thành những luống trồng rau xanh tốt. Khẽ buông tiếng thở dài, Thùy chợt nhận ra rằng mình cũng đã thay đổi.

Cuộc sống bao toan lo khiến Thùy trở nên trầm tĩnh, chẳng còn vô tư và hiếu động như ngày trước. Chẳng mấy chốc nữa rồi Thùy cũng sẽ lấy chồng, như một quy luật không thể nào cưỡng nổi.

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 1

Với tay rứt một ngọn cỏ bỏ vào miệng, ngọn cỏ non đăng đắng khiến Thùy bỗng thấy nghẹn nơi cổ họng, giọt gì mặn chát ướt trên môi. Thùy hoảng hốt nhận ra nước mắt mình đang rơi, mình đang cắn chặt môi mà khóc rồi thì chẳng thể nào mà nín được. Nước mắt đua nhau rơi xuống, đọng lại từng lá cỏ rồi ngấm xuống đất. Bao lâu nay rồi Thùy chưa từng biết khóc?

Trong mắt Quân – chồng sắp cưới của Thùy, Thùy luôn mạnh mẽ và rắn rỏi. Quân là người cứng rắn và ít thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, mặc dù Thùy biết là Quân rất tốt nhưng vẫn không thể nào tránh khỏi những giây phút chạnh lòng và chán nản. Bao năm lăn lộn với thương trường, trở thành người thành đạt, Anh cũng tạo được cho mình một khuôn mặt lạnh lùng và ánh mắt kiên nghị, không ai biết được trong đầu Anh đang nghĩ gì và cảm thấy ra sao.

Kể cả với Thùy, anh cũng giữ khuôn mặt ấy, khiến nhiều lúc cô nghĩ mình là đối tác kinh doanh, là đồng nghiệp chứ không phải là bạn gái. Với Anh, hôn nhân cũng là một hợp đồng có rủi ro mà cả hai bên sau khi thỏa thuận thì phải chấp hành nghiêm túc. Và thật vậy, Anh là một người rất chung thủy và từ tốn, chẳng bao giờ Anh làm Thùy phải trách giận điều gì. Thùy cảm thấy vậy cũng có thể là vì Thùy hài lòng, cũng có thể là vì cô chấp nhận Anh như vậy kể từ khi “kí kết hợp đồng” ấy.

Buổi tối, Thùy ngồi một mình trên bờ đê, nhìn ra con sông lấp lánh ánh trăng, có cả giọt nước mắt trên mi mắt Thùy lấp lánh. Cô cũng không biết vì sao mình khóc, chỉ biết rằng mình cần phải được khóc từ rất lâu dù chẳng có điều gì khiến cô phải buồn. Khi hết nước mắt để khóc, Thùy ngồi úp mặt vào gối mình và hát vu vơ. Cảm giác thấy ai đó nhìn mình khiến Thùy giật mình quay lại. Khuôn mặt lẫn vào trong bóng tối và ánh trăng mờ nhạt không rõ nhưng Thùy vẫn có cảm giác thân quen đến kì lạ. Và Thùy ngỡ ngàng nhận ra Việt – mối tình đầu của cô.

Thùy không cảm thấy khó xử khi ngồi bên Việt, bởi chuyện tình ấy đã qua đi từ rất lâu và đã qua thực sự. Ở Việt, cô tìm thấy mình sự nông nổi khờ dại và vô tư khác với bên Quân. Nhưng tình yêu đó là khi cô còn ở tuổi 17.

- Tại sao ngày ấy mình chia tay hả Việt? -Thùy bất chợt hỏi Việt

- Mình chưa từng chia tay…. – Việt dõi ánh mắt về phía xa xăm, giọng nói trầm ầm – Mà là em bỏ anh đi.

Câu nói ngập ngừng của Việt khiến Thùy thấy dằn lòng, cảm giác khó tả xâm chiếm. Việt nói đúng, sau khi tốt nghiệp đại học, chính Thùy đã bỏ Việt mà không nói một lời nào. Khi ấy, cô chỉ biết lao vào công việc mà không để tâm gì đến người yêu mình. Hai người cách xa dần rồi xa mãi… Nhưng Việt đã không hề giữ Thùy lại, Việt đã không cho cô biết Việt yêu cô như thế nào.

- Anh có trách em không?

- Anh không trách em được. Vì anh không thể làm được gì cho em.

- Vậy thì… có lẽ là em phải trách anh.

- Trách anh sao?

Việt tỏ ra bất ngờ với câu nói của Thùy. Hơn 5 năm qua, kể từ ngày Việt để lạc mất Thùy, mỗi khi nghĩ đến Việt là cô lại gạt đi ngay. Có nhớ, có thương nhưng tình yêu đó không đủ lớn để giữ họ được bên nhau mãi mãi.

- Tại sao ngày ấy anh không giữ em lại bên anh?

- Anh…

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 2

Việt ấp úng không nói được thành câu. Thùy như không để ý tới sự khó xử của Việt mà thản nhiên buông mình xuống bãi cỏ, ngửa mặt lên nhìn bầu trời. Tối nay trời không có sao, chỉ có một mặt trăng khuyết của ngày đầu tháng treo trên đầu ngọn tre. Việt cũng thả mình bên cạnh cô và ngước lên nhìn bầu trời:

- Thực ra thì bao năm qua, anh vẫn luôn nhớ đến em.

- Vậy sao anh không đi tìm em?

- Vì anh nghĩ em không cần đến anh nữa.

Im lặng hồi lâu Thùy mới hỏi Việt:

- Anh có bạn gái chưa?

- Anh có, nhưng bọn anh chia tay rồi.

Giọng nói của Việt không có vẻ gì là buồn hay tiếc nuối, có lẽ đó không phải là một mối tình sâu sắc cho lắm. Thùy cũng không nhiều ghen tuông, chỉ cảm thấy hơi khó chịu khi Việt nói vẫn luôn nhớ mình mà lại có người khác nữa.

- Em sắp lấy chồng rồi Việt ạ.

- Em lấy ai?

Thùy lặng im không nói mà để Việt tiếp tục hỏi:

- Em có yêu anh ấy không?

Trong những năm qua, em có khi nào nhớ đến anh không?

Thùy thấy hơi bối rối không biết phải trả lời Việt ra sao. Thùy chưa từng nói dối Việt điều gì, cô đã từng yêu Việt. Nhưng những đam mê ấy cứ tan dần rồi vụt tắt hẳn trước khi họ xa nhau. Chỉ đến 3 năm sau đó, khi Thùy gặp Quân – chồng sắp cưới của Thùy bây giờ, cô mới thấy mình tìm được một bến đỗ bình yên mới. Thùy chậm rãi trả lời như một sự lảng tránh:

- Hai tháng sau em cưới rồi.

Thùy không quay lại nhìn Việt nhưng nghe rõ tiếng thở dài đầy vẻ nuối tiếc của Việt và cô biết Việt đang nhìn cô.

- Em về đây.

Video đang HOT

Thùy đứng dậy, đưa tay vuốt ngược mái tóc rối bời. Việt cũng đứng dậy theo, sát lại gần cô, vuốt những sợi tóc cô bay trong gió. Hơi thở Việt gấp gáp nóng hổi, Thùy nghe rõ con tim anh đang đập loạn nhịp theo. Việt nhìn vào đôi mắt Thùy không chớp mắt. Cô thấy lại hình ảnh của gần 10 năm trước, khi họ còn là sinh viên. Những ngày vui và hạnh phúc nhất. Thùy vội tránh ánh mắt Việt và quay lưng đi.

- Để anh đưa em về.

Quãng đường ngắn, không ai nói một lời nào mà con đường vẫn chẳng dài ra thêm. Thùy nghe rõ Việt nín thở, nhiều lần muốn nói ra điều gì đó rồi lại thôi. Đến cổng nhà ông nội Thùy, cô nán lại không vào nhưng vẫn lặng im. Mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Hai người cứ đứng như thế mà giữ cho không khí im lặng đến tuyệt đối. Việt chốc chốc lại quay ra nhìn Thùy rồi quay đi, cố nén tiếng thở dài mà vẫn buông ra thật khẽ.

- Em vào đây. Chúc anh ngủ ngon.

Thùy cười với Việt như vẫn thường cười với các khách hàng mỗi ngày rồi quay lưng vào nhà. Cô không chờ Việt đáp lời, mà bước vào bậc thềm nhà bỏ Việt đứng đó. Không biết bao lâu sau thì Việt bỏ đi, Thùy cũng không cố nhìn ra…

… Thùy mặc chiếc váy cưới trắng bước đi trên con đường trải đầy hoa mà dài hun hút. Trời đất tối sầm lại mà giông bão kéo đến trút xuống trên đầu, xung quanh bốn bề vắng lặng mà chẳng hề có một chỗ trú chân. Thùy muốn hét lên gọi lớn tên Quân mà không sao làm được. Thùy biết Quân không cho phép mình yếu đuối, lúc nào cũng phải kiên cường, phải mạnh mẽ mà bỏ qua mấy thứ cảm xúc trẻ con không cần thiết. Cô ú ớ, mồ hôi vã ra rồi giật mình thức giấc. Thì ra chỉ là giấc mơ.

Thùy lại thiếp đi và chìm vào giấc mơ như ban nãy. Cô mải miết đi dưới trời mưa mà nước mắt dàn dụa, hoang mang đến cực độ. Trời mưa mỗi lúc một lớn hơn, bầu trời cũng mỗi lúc một tối dần. Cô luống cuống như muốn quỵ ngã thì thấy có tiếng thở nóng hổi gấp gáp, nghe rõ cả trái tim đập mạnh sát bên mình. Ánh mắt ấm áp nhìn vào trong đôi mắt cô. Ánh mắt của của một người xa lạ. Người đàn ông nắm lấy tay Thùy, bàn tay lớn che mưa trên mái đầu cô ướt sũng. Trời ngừng mưa mà nắng lên. Thùy biết là mình đang mơ nên cố gắng vùng dậy thoát khỏi giấc mơ ấy. Bà nội vẫn nằm cạnh cô thở đều đều. Đồng hồ chỉ 12h đêm. Hoảng sợ, cô không dám ngủ tiếp.

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 3

Cô đơn kéo đến, Thùy suy nghĩ mông lung. Chiếc áo xanh biển Thùy đang mặc khiến cô càng thêm xanh xao dưới ánh đèn từ phòng trong hắt ra. Cô định thần lại rồi lại nghĩ miên man vu vơ. Những suy nghĩ đan xen giữa Việt và Quân. Thật tội lỗi khi so sánh chồng sắp cưới của mình với một người khác, lại là bạn trai cũ. Thùy nhắn tin cho Quân:

- Anh ngủ chưa?

- Anh chưa. Anh vừa xem lại mấy tập hồ sơ. Em ngủ sớm đi, anh đi ngủ đây.

- Em vừa gặp cơn ác mộng sợ quá, không dám ngủ nữa.

- Em cố ngủ đi, thức khuya nhiều không tốt đâu.

Một ngày đầy nước mắt, nước mắt lại vô cớ rơi ướt đầy mi mắt Thùy. Cô biết mình bị trầm cảm đã hơn một năm nay, cô đổ lỗi cho áp lực công việc khiến mình stress. Kể từ ngày có Quân, cô chưa từng khóc nhưng cũng chưa bao giờ có thể cười thoải mái. Không giận hờn, không ghen tuông. Những buổi hẹn hò chỉ có giấy tờ, laptop và bàn về công việc. Trong 2 năm đó, Quân cũng chỉ nói yêu Thùy một lần duy nhất, là lần đầu tiên anh ngỏ lời yêu.

Cũng có đôi lần tôi hỏi Anh “Anh có thích em không?” thì Anh thường gạt đi ngay “Em hỏi gì mà ngớ ngẩn thế?”. Có lẽ là Thùy cũng ngớ ngẩn thật, đi tìm một sự yên thân, bình ổn mà đặt tên cho nó là một loại của tình yêu. Giá mà ngày đó Việt giữ cô lại, không để cho cuộc sống này cuốn tình yêu cô đi mất. Có lẽ khi đó, Việt cũng đã không còn yêu cô, hoặc cũng có thể Việt quá yếu đuối nhu nhược. Nhưng dù sao bây giờ thì đã muộn mất rồi.

Thùy biết mình không xinh, không tài giỏi và cũng không dịu dàng nên Thùy đã cố gắng trở nên biết điều trước tất cả mọi người, tất cả mọi việc. Thùy dám từ bỏ tất cả những gì mình theo đuổi để trở về là người phụ nữ của gia đình, dù rằng Thùy luôn tự tin trong công việc cô đang làm. Dù rằng luôn cười, luôn tỏ ra điềm đạm chín chắn nhưng cũng có lúc cõi lòng Thùy vỡ òa bởi sự yếu mềm mong manh không có chỗ dựa. Thùy thấy mình chới với giữa khoảng không vô định. Thùy biết điều bởi vì Quân không bao giờ làm gì có lỗi. Nhưng có lẽ hôn nhân và tình yêu là sự tự nguyện chứ không phải là chấp nhận. Và có lẽ đã đến lúc Thùy cần phải biết mình nên làm gì.

Quân không may bị tai nạn gẫy xương đùi phải nằm một chỗ nên tạm hoãn đám cưới lại. Thùy vẫn qua lại nhà Quân từ sớm trước khi đi làm, rồi lại ghé vào chỗ Anh đến tận khuya mới về. Suốt mấy tháng trời chăm sóc Quân rồi lo việc ở công ty vốn đã bộn bề khiến cô như muốn đổ gục. Thùy ngồi sát lại bên Anh, chỉ mong được Anh vỗ về một chút, đôi mắt cô nặng trĩu đã díu lại vì thiếu ngủ. Anh vẫn mải mê với đống tài liệu cô mang từ công ty về:

- Hạng mục này thiếu bản kê khai chi tiết, ngày mai em nhớ bổ sung thêm vào nhé.

Thùy quay lại nhìn Quân, đôi mắt hoe đỏ đã muốn khóc.

- Em sao thế? Đừng nói là em định khóc đấy nhé.

Thùy cố nén lại mà những giọt nước mắt vẫn trào qua khóe mắt rơi xuống má nóng hổi. Giọng nói vẫn nấc lên.

- Em thực sự rất mệt mỏi, anh có biết không?

- Anh biết là em mệt mỏi nhưng bản hợp đồng này rất quan trọng. Mình không thể lơ là được.

Thùy lặng im nhìn Quân rồi bật khóc. Trong làn nước mắt nhạt nhòa, cô thấy mặt Quân đỏ dần lên, anh bắt đầu nổi nóng:

- Em đừng lấy nước mắt ra có được không? Anh biết là em mệt nhưng em tưởng anh không mệt à? Bao nhiêu việc phải lo mà Anh cứ phải ngồi ở nhà như thế này, Anh cũng mệt mỏi lắm chứ.

Cô nín tiếng thở sâu mà như đứt đoạn. Cảm giác bối rối khó xử lẫn mệt mỏi. Việt vẫn luôn quan tâm đến mọi người như thế, nhớ đến từng sở thích và thói quen. Việt luôn làm cho người khác có cảm giác dễ chịu. Nhưng tại sao? Tại sao ngày ấy Việt không giữ cô lại ở bên khi cô vẫn còn cần tới Việt? Thùy cười, trong lòng thấy ấm áp khi Việt vẫn còn quan tâm đến mình.

Rồi Thùy nghĩ đến Quân. Chưa bao giờ Quân nói với cô hai tiếng “cảm ơn”, chưa bao giờ dành cho cô một lời khen và cũng chưa bao giờ mua cho cô một món quà nào cả. Anh cũng thường tỏ ra không thích mỗi khi cô mua cho Anh bất cứ một thứ gì. Thùy khẽ thở dài. Trong mắt Việt thì cô vẫn nhỏ bé mong manh, còn đối với Anh thì cô lại luôn là người mạnh mẽ như những gì cô tỏ ra bề ngoài. Cô gục đầu xuống, chống tay lên trán như thể nếu không làm vậy thì cô sẽ gục luôn xuống mà không gượng dậy được nữa. Giọt nước mắt lại như muốn trào ra.

- Em uống nước đi.

Tiếng chiếc cốc đẩy gần lại phía Thùy. Cô chưa kịp ngẩng lên thì Việt đã đặt chiếc khăn vào trong bàn tay cô. Thùy cầm lấy chiếc khăn với vẻ mệt mỏi, chợt nhận ra đây là chiếc khăn cô tặng Việt ngày xưa. Thấm vội giọt nước mắt chưa rơi ra, cô cố cười tỏ ra mình không sao:

- Anh vẫn giữ chiếc khăn này à?

Việt như không nghe thấy câu hỏi của cô, từ tốn nói:

- Em cứ khóc nữa đi.

Nụ cười Thùy vỡ vụn, cảm tưởng như khuôn mặt mình méo xệch lại khi nghe Việt nói. Những ngày xưa có Việt, Thùy luôn được khóc mỗi khi buồn và luôn có một bờ vai Việt sẵn sàng bên cạnh. Cô cắn chặt môi quay đi mà không để ý là Việt đã sát bên mình. Việt kéo cô tựa vào mình, vuốt khẽ lên mái tóc cô:

- Em cứ khóc đi. Rồi em sẽ thấy thoải mái hơn.

Thùy không khóc nữa nhưng cứ để như thế, dựa vào vai Việt cho đến khi thiếp đi, cảm giác bình yên vô hạn. Đã lâu lắm rồi Thùy mới có cảm giác bình yên như thế?

Sao không giữ em lại bên anh ? - Hình 4

Sáng hôm sau, Thùy vẫn chuẩn bị đồ ăn sáng và mang đến nhà Quân. Cho dù có thế nào thì Thùy cũng đã chọn Quân, cô không thể phụ lại Quân dù là vì bất cứ lý do gì. Nhưng Thùy vẫn không biết phải nói gì với cô nên chỉ lặng im mang đồ ăn đến giường rồi đỡ anh vào nhà tắm. Sau khi dọn dẹp xong, Thùy lặng im đi làm. Đến chiều, sau khi tan sở Thùy lại về nhà Quân. Cô mang về bản kê khai chi tiết cho hạng mục trong hợp đồng anh yêu cầu hôm trước. Rồi nấu ăn, dọn dẹp và giặt giũ. Những việc nhạt nhẽo của trách nhiệm, không còn hào hứng đầy tình yêu thương.

Thùy gần như im lặng hoàn toàn trong suốt thời gian sau đó. Kể cả với Việt hay với Quân. Thùy bỗng như một hòn đá trơ lỳ, không có cảm xúc. Cô không muốn làm đảo lộn cảm xúc Việt, lại càng không muốn làm rối bời cảm xúc Quân. Có lẽ lúc này, lặng im là tốt nhất. Bởi có lẽ chỉ bắt đầu mở miệng ra thì những cảm xúc trong lòng sẽ trào ra không thể nào ngăn lại được.

Cô không muốn mình vì nông nổi mà phá vỡ những quy luật và nếp sống sẵn có. “Đã bước chân ra đi thì đừng bao giờ quay trở lại”. Cô đã bỏ Việt đi thì cô không thể nào cho phép mình quay trở lại, dù Việt có đợi chờ. Và cô đã chọn Quân thì không thể nào bỏ Quân mà ra đi.

Anh à. Em muốn đi công tác bên Singapore một năm, để học hỏi thêm kinh nghiệm, được không?- Thùy hỏi Quân, đôi mắt cô nhìn sâu vào trong đôi mắt anh, mong tìm thấy một sự níu kéo.

Ừ, em nên đi. Như vậy thì tốt cho công việc của em. – Giọng Quân thản nhiên như không hề có ý giữ Thùy lại.

Chưa lúc nào Thùy lại cảm thấy yếu đuối như lúc này, cảm thấy mong manh như chiếc lá bị cuốn trôi theo dòng nước. Sao Quân không giữ Thùy lại? Tại sao? Tại sao? Đến ngày Thùy gần đi, Thùy gọi cho Việt:

Em sắp đi Singapore khoảng một năm, Việt ạ.

Bao giờ em đi?

Việt chỉ hỏi Thùy có thế, rồi chuẩn bị cho Thùy những thứ cần thiết, sẵn sàng tiễn Thùy đi.

Ngày Thùy đi, trời đổ mưa tầm tã. Thùy chạy ra ngõ, những giọt mưa xối xả táp vào mặt cô. Tiếng sấm sét làm cho Thùy giật mình, sợ hãi. Cô luống cuống như muốn quỵ ngã thì thấy có tiếng thở nóng hổi gấp gáp, nghe rõ cả trái tim đập mạnh sát bên mình. Ánh mắt ấm áp nhìn vào trong đôi mắt cô. Ánh mắt của của Quân. Anh nắm lấy tay Thùy, bàn tay lớn che mưa trên mái đầu cô ướt sũng. Thùy mỉm cười, bối rối khi anh dắt tay cô kéo vào trong chiếc taxi. Chỉ lát nữa thôi, Thùy sẽ lên máy bay mà sao Quân không giữ cô lại? Tại sao?

Chiếc xe dừng lại ở sân bay mà Thùy vẫn còn nấn ná chưa muốn xuống. Trái tim cô vẫn còn nặng trĩu, nước mắt cô sắp nhòa đi. Cô níu lấy tay Quân:

Anh, sao anh không giữ em lại bên anh?

Bởi vì anh không thể. Anh muốn em được tự do quyết định đời mình.

Trái tim Thùy đập hụt một nhịp, cảm giác nhói đau. Sao Quân không giữ cô lại?

Em vào đi, không thì sắp trễ giờ rồi. – Giọng nói Quân vẫn bình thản, không hề có vẻ níu giữ cô.

Anh… – Thùy ngập ngừng khi Quân nắm lấy bàn tay Thùy kéo vào trong.

Anh không giữ em lại được. Nên anh sẽ đi cùng em.

Thùy quay lại nhìn Quân, cô ngỡ ngàng vì xúc động trong khi Quân vẫn thản nhiên nắm tay cô kéo vào trong sân bay. Có lẽ Quân yêu cô bằng cách của riêng mình, dù rằng anh không biết cách dùng lời để nói.

Theo Guu

Ngày mai liệu em có bình yên

Ai cũng nghĩ rằng trên đời này cuộc sống của Thảo Nguyên thật hạnh phúc. Cô học giỏi, xinh xắn, cao ráo. Gia đình đầy đủ, bề thế. Bố là giáo sư toán học, mẹ là giảng viên thanh nhạc.

Họ chỉ có mình cô, luôn yêu thương, quan tâm và chiều chuộng cô như một cô công chúa nhỏ. Cô biết cô được cha mẹ rất kỳ vọng. Và cô chưa bao giờ làm cho cha mẹ thất vọng vì mình. Cuộc sống của cô tựa như một dòng sông êm ả, nhẹ nhàng và luôn trong mát.

Nhưng tất cả đã vỡ vụn vào một ngày, khi cô vừa tròn 18 tuổi. Vào ngày sinh nhật của cô, một bữa tiệc ấm cúng với những người bạn thân thiết. Ngay khi ánh mắt của cô nhìn thấy Ngọc Oanh, cô bạn thân suốt 18 năm qua thì trong lòng cô đã dấy lên một cảm giác rạo rực, tim đập nhanh hơn mức bình thường, cảm giác không thể kiểm soát nổi cơ thể mình.

Ngày mai liệu em có bình yên - Hình 1

Hôm nay Ngọc Oanh đẹp quá. Cô bé mặc một chiếc váy trắng tinh, trang điểm nhẹ nhàng. Nụ cười xinh ngất ngây. Khi Oanh vô tình chạm vào tay cô, một luồng không khí chạy dọc sống lưng. Cảm giác muốn được đụng chạm, muốn được chung đụng xác thịt với Oanh khiến cô rùng mình. Cảm giác muốn được chở che trỗi dậy. Nguyên mơ hồ hình dung ra những gì mà mình chưa bao giờ nghĩ đến.

Những ngày sau đó, Cô sống với sự dằn vặt. Cô tránh mặc Ngọc Oanh mọi lúc mọi nơi. Suy nghĩ khờ khạo rằng nếu không gặp Oanh, mọi cảm xúc bất trị trong lòng mình sẽ dịu đi, cô sẽ trở lại như xưa. Cô lên mạng tìm đọc để hiểu rõ thông tin về những cảm xúc lạ đang dậy sóng làm cô khổ sở lâu nay. Không thể chịu đựng hơn được nữa. Cô đến gặp bác sĩ tâm lý. Sau những chuẩn đoán lâm sàng, những bài vận động trị liệu, những buổi nói chuyện, những bài test cảm xúc. Cô thẫn thờ khuỵu xuống khi vị bác sĩ thông báo: " Cô là một lesbian bán bẩm sinh".

Như sụp đổ, cô khóc, khóc như mưa như gió. Cô nghĩ đến mẹ, đến cha, nghĩ đến cái nền móng gia đình, nề nếp gia phong mà lâu nay cô vẫn sống. Cha mẹ cô sẽ ra sao? Họ sẽ như thế nào khi biết đứa con duy nhất của mình lại là một lessbia. Rồi Oanh nữa, cô có cảm thấy ghê tởm không? Cô có cảm thấy sợ hãi không?

Oanh có dám chấp nhận, chấp nhận con người Nguyên, chấp nhận tình yêu của Nguyên? Một tình yêu Nguyên biết là không được xã hội đón nhận. Cô đã tìm cách giải thoát cho chính mình, cô chọn cách chạy trốn. Bỏ lại Hà Nội thâm trầm, cô nộp đơn thi đại học ở Sài Gòn trong ánh mắt hoài nghi và sự ngăn cản của mọi người. Có là gì, sẽ ổn thôi.

Xa nhà, những nỗi niềm của mình cô giấu nó đi ở một nẻo khuất nơi tâm hồn nhầy nhụa. Hoang tàn, điên loạn mà sống. Sài Gòn đông đúc nhưng xa lạ quá. Những con phố chật ních người, trai gái quấn quýt như sam. Tiếng còi xe ầm ĩ, tiếng cười nói rộn ràng, những cung đường chật ních, những gương mặt vêu vao. Ở đây, Nguyên là một ẩn số. Một viên nam châm kì bí.

Nguyên tìm cách cân bằng lại cuộc sống của mình. Cô lao vào yêu, yêu bất kì anh chàng nào mà cô thấy thích. Những chàng trai vo ve bên cô bấy lâu nay. Cô sẽ yêu, sẽ điên cuồng vì họ và cô sẽ quên được mình là ai. Cô sẽ quên được cái số phận nghiệt ngã mà ông trời đã bắt cô phải sống trong đó...

Cô và người đàn ông thứ nhất.

Anh hơn cô 4 tuổi hiện là sinh viên năm thứ 2 trường đào tạo lập trình viên quốc tế. Gia đình cô và anh quen thân từ lâu vì bố cô và bố anh là những người đồng nghiệp tâm đắc của nhau. Anh thích cô, hay cười híp mi mỗi lần gặp cô. Anh là người con trai khỏe mạnh, rắn rỏi, quyết đoán nhưng cũng rất quan tâm. Luôn chiều chuộng theo những đòi hỏi của cố, mặc dù nó đôi khi là quá quắt. Những buổi tối cô và anh hẹn hò, những cái nắm tay khố khốc, những nụ hôn không ngọt ngào mà đắng ngắt. Những cảm giác vô cảm và chán ghét. Cô thấy mình sao có lỗi với anh, với tình yêu anh dành cho cô. Đi xem phim, đi shopping, đi café...cô gần như im lặng, câu trả lời thường trực luôn ở trên môi cô luôn là: "Tùy anh" .

- Em có yêu anh thật không Nguyên?

- Theo anh thì sao?

- Anh không biết.

- Em cũng không biết, và cũng không muốn biết.

- Nhưng anh vẫn yêu em.

- Ha ha ha, đời mà, sao anh phải khổ thế?

- Đừng khóc khi cười, Nguyên ạ. Anh yêu em, với anh thế là đủ.

Nguyên im lặng, cốc rượu vơi đi, mi nặng trĩu, cô cần gì lúc này? Cô nhớ Oanh quá. Nhớ Hà Nội quá, nhớ café Nhân, nhớ chiều Hồ Gươm đầy ắp gió chênh chao...chênh vênh nhớ...nhếch mép cười và đời chua chát.

- Em muốn về, nhà anh nhé?

Sài Gòn không có mùa đông, nhưng gần tới noel thì cô cũng đã nhận ra cái se lạnh luồn lách trong gió muộn. Cô muốn đến nhà anh vì đã chán ghét cái bóng tối trong căn nhà của chính mình, nhưng mảng nến dở dang, những tấm gương vụn nát...Hôm nay bố mẹ anh đi vắng. trống vắng quá. Và cô thì ghét sự trống vắng.

- Hôn em đi, thật nhiều vào.

Thế nhưng khi cảm nhận được anh đang đi quá đà, cô đã vùng chạy. Cô không thể chấp nhận được anh nữa. Lời chia tay được nói ngay ngày hôm sau. Lý trý và khô khan, anh ta luôn miệng xin lỗi cô, cô chỉ cười. nụ cười nhạt nhẽo và nhếch nhác. Đi đi, cô không cần anh nữa. cuộc thử nghiệm này chỉ dừng lại ở đây thôi, chia tay.

Cô lại hoang dại sống , sống với những giấc ngủ chập chờn, sống với những giấc mộng ma mị, sống với những đêm dài thức trắng, với bí mật của chính mình. Một bí mật mà cô không bao giờ dám nói ra. Sự bế tắc khiến cô thành một con người bị trơ lỳ cảm giác. Những đêm trắng, được cầm một con dao sắc ngọt cứa vào cổ tay mình làm cho cô có chút thỏa mãn, có chút đau, để cô biết được rằng mình vẫn còn cảm xúc. Máu chảy, khi từng giọt, khi xối xả. những vết sẹo mới cũ chằng chịt trên da. Không ai biết, không ai hay những giọt máu vung vãi, những giọt nước mắt vung vãi. Ai cũng mải miết chạy theo những lo toan riêng, ai cũng mải miết đi theo những mục tiêu riêng. Và cô thì cũng mải miết đau trong những mảnh đêm riêng lẻ, ngả nghiêng.

Ngày mai liệu em có bình yên - Hình 2

Cô và người đàn ông thứ hai.

Người thứ hai cô chấp nhận cặp kè là một người đàn ông thành đạt, rất có kinh nghiệm và thành thạo trong chuyện chăn gối. Cô biết tiếng anh như một cao thủ sát gái. Anh có quyền năng để làm cho họ thích, họ say mê, họ chấp nhận hiến dâng và họ đau khi anh ta ruồng rẫy họ. Anh gặp cô tại một bar khi cô đang ngửa cổ nốc rượu rum và lắc lư theo điệu nhạc ma quái. Anh ta đi qua, dừng lại. nhìn cô. Cô biết cô đẹp. Váy ngắn áo quây. Ngẩng đầu kiêu hãnh. Cô nhìn anh lả lướt, vành môi căng mọng, ướt át. Ánh mắt lẳng lơ. Cô biết anh bị cô thu hút, lịch sự kéo ghế ngồi xuống cạnh cô. Anh ghét sát tai cô thì thầm ve vãn:

- Em đẹp quá, cho anh làm quen nhé, em tên là gì?

Bật cười, anh ta cần gì phải diễn vai người tốt chứ. Nhưng cô vẫn thích chơi. Cô cần anh cho cô một vài cảm xúc mà cô chưa biết.

- Em hả? em tên Rum. Cô nói, ánh mắt lả lơi. Lắc lư chiếc cốc trong tay. Chiếc cốc tròng trành rồi vội vàng cơ hội sánh ra ngoài một giọt rượu. Đọng lại trên ngực áo trắng tinh .

- Áo em bẩn rồi kìa.

- Em biết, nhưng em thích thế.

Thế là họ quen nhau. Nhanh hơn cô nghĩ.

Những lần cặp kè mải mê. Những lần ôm eo cứng nhắc để lượn lờ thành phố về đêm như những cặp tình nhân thứ thiệt. Cô hay đi cùng người đàn ông thứ hai đến những buổi tiệc rượu. Ở đó có cả hàng đống trai, họ xum xeo, ve vãn. lả lướt. Cô cười. nhăn mặt một chút khi có một vài bàn tày nhớp nhúa vô tình đụng chạm.Những cốc rượu đắng ngắt cứ thế được nạp vào. Muốn say nhưng chẳng thể say. Chỉ thấy nôn nao, thấy cồn cào.

Những lần nôn thốc tháo ra mật xanh mật vàng. Uhm, cũng chẳng thay đổi được gì. Trong mắt bạn bè. Cô như một con điếm đắt tiền. Đi xe Vespa, mặc đồ của Louis Vuitton, túi xách của Hermes, nước hoa Chanel Chance...những lần bay thâu đêm ở vũ trường, những lần tạt xuống Vũng Tàu hay chỉ đơn giản là đi vi vu đổi gió ở ngoại ô. Kệ, cô không muốn mình có thời gian dừng lại để gặm nhấm những nỗi buồn, kệ cô không có thời gian để gặm nhầm những lời nói sắc như dao có lẽ sẽ khiến cô bị tổn thương. Kệ. lạc và phiêu. Có thích vậy.

Anh - người đàn ông thứ hai, anh - con người lịch thiệp sau vỏ bọc hào hoaphong tình. Anh biết cô không là đứa con gái tầm thường. Anh biết Nguyên quen Anh không phải vì tiền của anh, không phải vì say thân xác của anh. Anh không hiểu được người con gái điên cuồng nốc rượu ở vũ trường và người con gái nghiên mình lướt trên phím dương cầm có thể là một.

Vẫn là cô, một góc khác gầm rú la hét trên sân khấu của một Rock café, một góc lén lút lau nước mắt ở một nẻo khuất trong góc quen xa lạ. Em mong manh quá. Lần đầu tiên anh cảm thấy sự tôn trọng và hứng thú với một người con gái sau người vợ của mình. Đáng tiếc, em chứa chất quá, đáng tiếc, em hoang hoải quá. Nhìn những giọt sầu thường trĩu nặng cất sâu sau hàng mi rợp. Thấy đời em chòng chành, đa mang quá.

Café Du Phong 2h30 chiều, một chiều thênh thang gió.

Nắng gắt gỏng và đỏng đảnh đọng lại từng mảng trên khoảng đầu ngắn cũn của Nguyên. Cô đang chờ, một cuộc hẹn với một người phụ nữ tưởng chừng như xa lạ nhưng lại rất đỗi thân quen. Chị- vợ của anh - người đàn ông thứ 2. Không quá lâu chị xuất hiện, khác xa những gì cô nghĩ. Chị không đẹp, đôi mắt dài màu nâu trầm mặc, khuôn mặt thon dài, sống mũi cao và thanh. Cô nhận ra chị. MC của chương trình riêng biệt dành cho người khiếm thính. Một cô gái Huế, dịu dàng, nhẹ nhàng. Hai người phụ nữ nói với nhau rất ítrất ít, đa phần là giao tiếp qua nụ cười và ánh mắt. Cô nghe và nhận ra, cô là người mà Anh cặp kè lâu nhất trong số những chuyện tình một đêm của anh. Cô thoáng ngạc nhiên, bởi anh và cô còn chưa lên giường. Những lần mơn trớn thất bại, những lần hứa hẹn sẽ chuẩn bị tốt hơn vào lần sau của cô với anh...chị cười, nụ cười buồn, chị nói chị không cần anh quá chung thủy, nhưng chị muốn có một gia đình trọn vẹn và muốn anh vẫn là cha của những đứa con, là rể ngoan của ba má chị.

- Em hiểu mà, phải không? Chị tin rằng chị không cần nói quá nhiều với em. Nếu em cũng như những người mà anh qua đêm khác, chị đã không gặp em nhưng... - Chị bỏ dở câu nói, với tay nhấp một nhụm café. Lòng tự trọng của một người đàn bà bị tổn thương. Có lẽ do hơi vội, chị quờ tay làm đổ tách đen lên chiếc váy trắng toát cô đang mặc. Vệt café ố vàng, loang lổ. Và cả hai hiểu mình phải làm gì, đạt gì.

Chị chào cô ra về, dáng đi vội vã nhưng vẫn rất kiêu hãnh, người đàn bà kiêu hãnh đó có vui không khi cô từ bỏ, chiếc váy loang lổ café liệu có trở lại được như xưa, chị vị tha hay phải gồng mình lên để ôm lấy cái vỏ bọc của một gia đình mẫu mực, trong đôi mắt dài màu nâu ấy, liệu có sũng nước khi quay đi, liệu sau bỏ bọc kiêu kì ấy, có những nỗi đau rạn vỡ những khoảng trống không thể lấp đầy?

Cô hẹn gặp anh, vẫn mặc nguyên bộ váy trắng với vạt café nghiêng ngả, đưa lại cho anh chìa khóa của chiếc xe. Cô mượn điện thoại của anh, xóa số của cô, lấy điện thoại của cô, xóa số của anh. Anh im lặng nhìn cô loay hoay, anh im lặng nhìn cô lãnh đạm. Cô nói, không quá nhiều. Những câu nói rời rạc, hình ảnh chiếc bóng của chị đổ dài, mảnh dẻ đang bám lấy cô, im đậm, hằn sâu vào đầu óc, ngầm sâu trong từng mảng tế bào. Anh cười, nụ cười xa lạnh.

- Gọi cho anh khi em cần.

- Dạ. Cô gật đầu, em muốn nghe một chút về chị?

- Anh nghĩ không có gì đâu, em sẽ thấy nhàm chán. Cô hiểu, gật đầu im lặng, ngửa cố nốc tới cốc café thứ 6. Anh im lặng, anh đang tiếc nuối cô hay đang dằn vặt những suy nghĩ về tổn thương mà anh mang lại cho người phụ nữ kiều kì?

Ngày mai liệu em có bình yên - Hình 3

- Chị ấy là người rất tốt đấy.

- Anh biết. Nhưng cuộc sống này còn nhiều điều mà em chưa biết, Nguyên ạ. Cũng như còn rất nhiều điều anh chưa biết về em. Nhưng lần sau nếu còn cơ hội, anh mong khi gặp em, anh sẽ không phải nhìn thấy những vết thương mới trên những vết sẹo cũ trên tay em. Và em cũng sẽ không phải dùng đến những chiếc vòng to bản để che chúng đi. Anh tin em đủ thông minh để hiểu mình cần gì mà muốn gì.

Cô khẽ gật đầu nụ cười của cô, nhạt, nhưng không giả. Chia tay anh. Cô lang thang. Tự nhiên muốn tìm cảm giác lạc để phiêu. Những mảng đời kỳ lạ xa dạt vào nhau, những con người kỳ quặc đâm sầm vào nhau.

Nhưng những cú đâm liệu có đủ nặng để tạo nên những nét xô lệch trong đời nhau. Nhếch mép với sự đời và với vị đắng của lòng người. Giờ cô muốn ăn một cái gì đó. Có lẽ một bát phở bắc đầy ớt tươi sẽ giúp cô lấy lại sự cân bằng. Xóa những hình ảnh về cái bóng mảnh dẻ ám ảnh cô đầu chiều. Phố người Hoa sực nức những mùi hương, đông đúc những dòng người, và hối hả những lo toan. Bước chân liêu xiêu, nhạt nhòa.lạc lõng giữa phố đông, nhếch mép, cười nhạt nhẽo. Những nụ cười nhạt toẹt, bất giác nước mắt nhạt nhòa và đắng ngắt nhận ra đời nhạt thếch.

Vạt váy café bay trong chiều tím, một buổi chiều loang lổ, ngả nghiêng theo những bước chân không chắc chắn, kiên định của cô- người con gái đi tìm số phận.

Có những câu chuyện đời trải dài trên đôi bàn tay của hiện tại, cấu xé những nguyên do từ quá khứ và đe dọa sự bình yên của tương lai -chênh vênh. Nhưng cô phải làm gì khi cô là người gánh trên vai sai lầm của tạo hóa? Hoàng hôn, mặt trời đỏ thắm, ánh chiều chênh vênh loang lổ im hằn bóng người con gái. Những bước chân...những nỗi lòng... rồi ai là người sẽ giúp cô xoa dịu những hoang mang?

Ngày mai đến rồi đi, ngày mai đến liệu cô ấy có bình yên?

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Thấy chồng buồn bã khi bác sĩ thông báo vợ mang thai con gái, cô liền nháy mắt nói một câu khiến anh tá hỏaThấy chồng buồn bã khi bác sĩ thông báo vợ mang thai con gái, cô liền nháy mắt nói một câu khiến anh tá hỏa
20:13:11 23/12/2024
Công ty không thưởng Tết, tôi cắt khoản trà sữa, KFC của con để có tiền về quêCông ty không thưởng Tết, tôi cắt khoản trà sữa, KFC của con để có tiền về quê
07:10:17 25/12/2024
Con dâu xuống tiền xây tặng bố mẹ chồng căn nhà 2 tầng nhưng tờ giấy rơi ra hôm mừng tân gia mới là điều gây sốcCon dâu xuống tiền xây tặng bố mẹ chồng căn nhà 2 tầng nhưng tờ giấy rơi ra hôm mừng tân gia mới là điều gây sốc
10:22:57 24/12/2024
Đi họp lớp, bạn cấp 3 khoe lương 200 triệu/tháng, tôi làm bảo vệ chỉ 200 nghìn đồng/ngày: Đánh bạo hỏi một câu, tất cả bỗng cúi gằm mặtĐi họp lớp, bạn cấp 3 khoe lương 200 triệu/tháng, tôi làm bảo vệ chỉ 200 nghìn đồng/ngày: Đánh bạo hỏi một câu, tất cả bỗng cúi gằm mặt
09:58:09 24/12/2024
Tôi nhận ra sự thật về chính mình vì chồng... bỗng dưng mất việcTôi nhận ra sự thật về chính mình vì chồng... bỗng dưng mất việc
22:36:38 23/12/2024
Chị chồng gọi sang cho đồ ăn, bước đến hành lang tôi đã hiểu vì sao chị quyết làm mẹ đơn thân ở tuổi 42Chị chồng gọi sang cho đồ ăn, bước đến hành lang tôi đã hiểu vì sao chị quyết làm mẹ đơn thân ở tuổi 42
09:41:21 24/12/2024
Chồng nhất quyết bỏ vợ tài sắc vẹn toàn lấy bồ quá đỗi bình thường, 2 năm sau vợ lặng người khi biết lý doChồng nhất quyết bỏ vợ tài sắc vẹn toàn lấy bồ quá đỗi bình thường, 2 năm sau vợ lặng người khi biết lý do
19:23:14 23/12/2024
Mẹ tôi khó chịu khi biết ông thông gia ngày nào cũng lén lút trước cửa nhà con gái, nhưng rồi bà bật khóc khi biết sự thật phía sauMẹ tôi khó chịu khi biết ông thông gia ngày nào cũng lén lút trước cửa nhà con gái, nhưng rồi bà bật khóc khi biết sự thật phía sau
07:34:25 25/12/2024

Tin đang nóng

Bản án dành cho nữ giáo viên có thai với nam sinh 12 tuổiBản án dành cho nữ giáo viên có thai với nam sinh 12 tuổi
07:08:38 25/12/2024
Chuyện gì đang xảy ra với Hồng Thanh?Chuyện gì đang xảy ra với Hồng Thanh?
06:11:32 25/12/2024
Tóc Tiên thừa nhận mua giải Chị ĐẹpTóc Tiên thừa nhận mua giải Chị Đẹp
06:43:37 25/12/2024
Sao Việt 25/12: Đỗ Mỹ Linh đón Noel cùng chồng con, Khánh Vân tình tứ bên ông xãSao Việt 25/12: Đỗ Mỹ Linh đón Noel cùng chồng con, Khánh Vân tình tứ bên ông xã
06:58:27 25/12/2024
U50 không cho em trai mượn sổ đỏ để vay tiền liền bị em bêu riếu khắp nơi, cay đắng nhận ra một điều đắt giáU50 không cho em trai mượn sổ đỏ để vay tiền liền bị em bêu riếu khắp nơi, cay đắng nhận ra một điều đắt giá
07:37:35 25/12/2024
Tổng tài Việt đẹp như tượng tạc vẫn bị mắng tới tấp, đến cài cúc áo cũng là cả một "bầu trời kém sang"Tổng tài Việt đẹp như tượng tạc vẫn bị mắng tới tấp, đến cài cúc áo cũng là cả một "bầu trời kém sang"
07:20:06 25/12/2024
Cảnh tượng bất ngờ trong sân Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam khiến nhiều người giật mìnhCảnh tượng bất ngờ trong sân Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam khiến nhiều người giật mình
07:39:18 25/12/2024
Em trai nhận nuôi mẹ nên được chia nhiều đất hơn nhưng khi bà bị bệnh thì em ấy trở mặt khiến cả nhà lao nhaoEm trai nhận nuôi mẹ nên được chia nhiều đất hơn nhưng khi bà bị bệnh thì em ấy trở mặt khiến cả nhà lao nhao
07:24:07 25/12/2024

Tin mới nhất

Chồng tôi tự khai chuyện ngoại tình rồi nhờ vợ đòi lại 170 triệu anh ta đầu tư cho nhân tình đi thẩm mỹ

Chồng tôi tự khai chuyện ngoại tình rồi nhờ vợ đòi lại 170 triệu anh ta đầu tư cho nhân tình đi thẩm mỹ

07:30:45 25/12/2024
Chuyện chia tay người yêu đòi quà thì có nhiều rồi nhưng chia tay bồ đòi quà mới là chuyện hiếm có khó gặp. Trong suốt 3 năm trôi qua, tôi mải mê chăm sóc gia đình nhỏ và xây dựng tổ ấm.
Biết tin tôi bệnh, cô hàng xóm cầm chục trứng gà sang thăm, tôi bực quá nói một câu thì cô ấy giận dữ xách trứng bỏ về

Biết tin tôi bệnh, cô hàng xóm cầm chục trứng gà sang thăm, tôi bực quá nói một câu thì cô ấy giận dữ xách trứng bỏ về

07:27:24 25/12/2024
Hàng xóm thôi mà, ai sống sao thì mình sống lại như vậy, chẳng cần phải lấy lòng ai cả. 2 năm nay, cạnh nhà tôi có vợ chồng cô Nhi chuyển đến ở.
Anh trai cầm xem hồ sơ khám bệnh của tôi, đôi mắt đỏ hoe rồi nói một câu khiến cả nhà chấn động

Anh trai cầm xem hồ sơ khám bệnh của tôi, đôi mắt đỏ hoe rồi nói một câu khiến cả nhà chấn động

07:20:47 25/12/2024
Cuộc đời này, có một người anh trai như thế đã là phúc phận rất lớn rồi. Tôi lấy chồng, sinh được đứa con trai thì ly hôn.
Cuối năm được chồng tặng tiền tỷ, tôi sợ hãi ném trả khi biết số tiền có được từ ai

Cuối năm được chồng tặng tiền tỷ, tôi sợ hãi ném trả khi biết số tiền có được từ ai

07:17:24 25/12/2024
Chưa kịp vui vì có tiền tỷ, tôi sợ hãi ném trả cho chồng khi biết tiền đó anh ta có được từ ai. Tôi kết hôn đến nay cũng vừa tròn 6 năm.
Nhắc đến chuyện về quê ngoại ăn Tết, chồng đang vui vẻ bỗng dưng giận dỗi cả tuần

Nhắc đến chuyện về quê ngoại ăn Tết, chồng đang vui vẻ bỗng dưng giận dỗi cả tuần

07:13:51 25/12/2024
Từ lúc tôi đề cập đến dịp Tết về quê ngoại, chồng bỗng dưng tỏ ra giận dỗi không muốn đi. Tôi năm nay 33 tuổi, đã lập gia đình được 6 năm nay.
Làm ông già Noel đi chuyển quà, tôi phát hiện bí mật động trời của anh rể

Làm ông già Noel đi chuyển quà, tôi phát hiện bí mật động trời của anh rể

07:06:02 25/12/2024
Bị bạn gái bắt làm ông già Noel giao quà cho các khách hàng nhí của cô ấy, tôi phát hiện bí mật động trời của người anh rể mà ai cũng tưởng là ông chồng quốc dân .
Lập nick ảo chát với chồng, tá hỏa phát hiện mình "qua đời" từ lâu

Lập nick ảo chát với chồng, tá hỏa phát hiện mình "qua đời" từ lâu

10:17:01 24/12/2024
Khi tôi lập nick ảo chát với chồng, mới biết anh ấy chuyên thả thính bằng cách tâm sự đang sống cô đơn, vợ mất đã nhiều năm nhưng không muốn đi bước nữa vì đau buồn...
Chồng tôi từng yêu các cô gái khá giả vì có tính "đào mỏ"?

Chồng tôi từng yêu các cô gái khá giả vì có tính "đào mỏ"?

10:12:47 24/12/2024
Mỗi lần cãi nhau, chồng tôi lại than trách lấy tôi nên phải khổ, trước kia anh ấy toàn yêu các cô gái gia đình có điều kiện.
Cô giúp việc lâu năm đột nhiên dắt bạn trai về ra mắt vợ chồng tôi, những chuyện diễn ra sau đó khiến tôi nổi đóa

Cô giúp việc lâu năm đột nhiên dắt bạn trai về ra mắt vợ chồng tôi, những chuyện diễn ra sau đó khiến tôi nổi đóa

10:04:36 24/12/2024
Giúp việc mà giống bà nội thiên hạ thì nên tiễn gấp, còn tiếc làm chi? Cô Xuyến làm giúp việc nhà tôi cũng đã 10 năm nay.
Xem phim Sex Education, tôi bất lực nhận ra điều đáng xấu hổ mình từng làm với con, khiến các con luôn sợ hãi và xa lánh bố

Xem phim Sex Education, tôi bất lực nhận ra điều đáng xấu hổ mình từng làm với con, khiến các con luôn sợ hãi và xa lánh bố

10:01:13 24/12/2024
Nếu như biết đến bộ phim Sex Education sớm hơn, có lẽ mối quan hệ giữa bố con tôi sẽ không rơi vào cảnh này. Tôi có một cậu con trai và một cô con gái.
6 năm chưa ăn Tết nhà ngoại, năm nay tôi đặt vé cho cả nhà về, nào ngờ bố chồng tức giận ném hết quần áo của con dâu ra khỏi nhà

6 năm chưa ăn Tết nhà ngoại, năm nay tôi đặt vé cho cả nhà về, nào ngờ bố chồng tức giận ném hết quần áo của con dâu ra khỏi nhà

09:53:21 24/12/2024
Một ông bố chồng ích kỷ, chỉ muốn gia đình được sum họp, còn nhà ngoại của con dâu thì không quan tâm. Ngày bạn trai về chơi nhà, bố mẹ tôi không chê anh ấy điểm gì
Khối lượng công việc đồ sộ cuối năm của tôi được giải quyết gọn ghẽ nhờ một "trợ thủ đắc lực"

Khối lượng công việc đồ sộ cuối năm của tôi được giải quyết gọn ghẽ nhờ một "trợ thủ đắc lực"

09:47:57 24/12/2024
Trợ thủ này đã cứu vớt biết bao lần cho bộ não cá vàng của tôi. Nhất là dịp cuối năm. Là một nhân viên văn phòng, tôi luôn chìm trong một khối lượng công việc khổng lồ.

Có thể bạn quan tâm

Sao nữ U50 khoe "visual" lão hóa ngược, đón Giáng sinh bên chồng trong căn penthouse gần 300 tỷ

Sao nữ U50 khoe "visual" lão hóa ngược, đón Giáng sinh bên chồng trong căn penthouse gần 300 tỷ

Sao châu á

13:02:01 25/12/2024
Nhân dịp Lễ Giáng sinh 2024, sao nữ đình đám 1 thời của làng giải trí xứ Hàn là Go So Young cùng ông xã - nam tài tử Jang Dong Gun và 2 con đã có một bữa tiệc ấm cúng bên nhau.
Ông Biden ân xá cho gần 40 tù nhân chịu án tử hình

Ông Biden ân xá cho gần 40 tù nhân chịu án tử hình

Thế giới

12:58:59 25/12/2024
Báo The Washington Post cho hay ông Biden đã giảm án cho gần như toàn bộ người chịu án tử hình liên bang, mà con số tổng cộng là 40 người.
Cuộc sống của Diễm My 9x sau 1 năm cưới chồng doanh nhân

Cuộc sống của Diễm My 9x sau 1 năm cưới chồng doanh nhân

Sao việt

12:57:16 25/12/2024
Sau 1 năm về chung nhà với ông xã doanh nhân Vinh Nguyễn, Diễm My 9x đang có cuộc sống hạnh phúc, viên mãn, cô và chồng đang mong chờ ngày con đầu lòng chào đời.
Gen Z lương 8 triệu đồng nhưng chi 15 triệu mua quà Giáng sinh tặng bạn gái

Gen Z lương 8 triệu đồng nhưng chi 15 triệu mua quà Giáng sinh tặng bạn gái

Netizen

12:53:22 25/12/2024
Không ít gen Z sẵn sàng chi số tiền bằng một vài tháng thu nhập của mình cho món quà Giáng sinh đắt đỏ hay bữa ăn sang trọng cho bạn gái, thậm chí còn vay nợ.
Hoa hậu Thanh Thủy hóa nữ thần gợi cảm trong đầm dạ hội cắt xẻ

Hoa hậu Thanh Thủy hóa nữ thần gợi cảm trong đầm dạ hội cắt xẻ

Phong cách sao

12:50:18 25/12/2024
Khép lại một năm với nhiều dấu ấn, Hoa hậu Thanh Thủy thực hiện bộ ảnh lấy cảm hứng từ hình tượng nữ thần trong thần thoại.
Đi đòi nợ 700 ngàn đồng, thanh niên ở Bình Dương bị đâm tử vong

Đi đòi nợ 700 ngàn đồng, thanh niên ở Bình Dương bị đâm tử vong

Pháp luật

12:43:56 25/12/2024
Tại đây, trong lúc nói chuyện, hai bên xảy ra mâu thuẫn dẫn đến ẩu đả. Thật đánh Đạt nên Đạt lấy hung khí chống trả làm Thật bị thương nặng, phải bỏ chạy ra ngoài.
Vụ ô tô tông tử vong bé 17 tháng: Người điều khiển xe máy có phải liên đới chịu trách nhiệm?

Vụ ô tô tông tử vong bé 17 tháng: Người điều khiển xe máy có phải liên đới chịu trách nhiệm?

Tin nổi bật

12:14:42 25/12/2024
Nhiều người cho rằng, cả tài xế xe ô tô và xe máy đều sẽ phải chịu trách nhiệm trong vụ việc ô tô đánh lái tránh xe máy khiến bé 17 tháng tuổi tử vong ở Tuyên Quang. Điều này có đúng không?
Những phản diện ấn tượng nhất của làng game thế giới năm 2024, "anh Liêm" là cái tên không thể thiếu

Những phản diện ấn tượng nhất của làng game thế giới năm 2024, "anh Liêm" là cái tên không thể thiếu

Mọt game

11:49:10 25/12/2024
Thậm chí sẽ chẳng quá nếu nói rằng nhân vật phản diện là một phần quan trọng trong việc tạo ra sự căng thẳng trong câu chuyện của trò chơi và bản thân chúng có thể là một số nhân vật tuyệt vời nhất mà tựa game mang tới.
Loài sinh vật thứ hai trên thế giới biết phẫu thuật

Loài sinh vật thứ hai trên thế giới biết phẫu thuật

Lạ vui

11:44:43 25/12/2024
Kiến thợ mộc Florida có khả năng phẫu thuật cắt cụt chân và làm sạch vết thương để ngăn nhiễm vi khuẩn lan rộng cho đồng loại.
Bộ ảnh giáng sinh gây bão view nhà Văn Hậu và Doãn Hải My, vóc dáng nàng WAG "mẹ một con trông mòn con mắt"

Bộ ảnh giáng sinh gây bão view nhà Văn Hậu và Doãn Hải My, vóc dáng nàng WAG "mẹ một con trông mòn con mắt"

Sao thể thao

11:40:13 25/12/2024
Không khí giáng sinh năm 2024, ngập tràn đường phố. Trên mạng xã hội dân tình cũng nô nức khoe những bức ảnh diện đồ lộng lẫy đón giáng sinh và chuẩn bị đón năm mới 2025.
Giáng sinh về, nàng đã sẵn sàng để tỏa sáng với sắc đỏ quyến rũ?

Giáng sinh về, nàng đã sẵn sàng để tỏa sáng với sắc đỏ quyến rũ?

Thời trang

11:13:28 25/12/2024
Sắc đỏ dễ dàng kết hợp với nhiều phong cách khác nhau, từ cổ điển, thanh lịch đến hiện đại, cá tính. Với sự đa dạng trong thiết kế, từ đầm xòe nữ tính, áo khoác đến phụ kiện tinh tế, sắc đỏ sẽ là lựa chọn để bạn tỏa sáng trong những bữa...