Sao không cho anh một cơ hội
Anh chưa bao giờ viết nhật kí. Nếu có buồn quá thì cũng chỉ viết xong rồi xé đi. Nhưng từ khi gặp em, anh không thể không viết, viết như một sự giãi toả, một sự giãi bày.
Bao nhiêu suy nghĩ khác thường ngổn ngang trong đầu anh mà anh chẳng biết tâm sự cùng ai, anh dành những dòng này cho riêng em và hi vọng một ngày nào đó em sẽ đọc được nó.
Trước khi gặp em, anh chưa bao giờ tin mình sẽ rung động vì một người con gái. Anh là người hờ hững, anh luôn hờ hững với tất cả mọi việc. Chính bản thân anh cũng nhận thấy điều đó. Nhưng từ khi gặp em, anh đã biết thế nào là sự thay đổi. Anh đã biết hạnh phúc là thế nào khi mỗi sáng anh được nhìn thấy nụ cười rạng ngời của em để rồi mỗi tối lại chờ đợi tin nhắn chứa đầy sự quan tâm dành cho anh. Những điều đó anh luôn nhận được rất nhiều nhưng anh thật ngốc khi chỉ chờ đợi nó được gửi đến từ em thôi, Hằng ạ!
Video đang HOT
Anh cũng không nhận ra tình cảm anh dành cho em bắt đầu từ bao giờ nhưng tình cảm đó cứ lớn dần theo thời gian đến nỗi giờ đây trái tim anh đã không còn chỗ cho bất kì người con gái nào khác nữa. Không phải là anh quá tự tin nhưng anh có gì không tốt để có thể được em chấp nhận sao, Hằng?
Tại sao chúng ta chỉ có thể là bạn? Không thể hơn được nữa sao? Anh có thể chờ đợi em mà, bao lâu cũng được. Thế mà tại sao em lại quyết định sớm quá vậy. Sao không cho anh một cơ hội dù chỉ là nhỏ nhoi thôi để anh có thể hi vọng hả em.
Trước đây anh đã thầm cảm ơn ông trời khi đã cho anh gặp được em nhưng giờ đây anh lại tức giận, anh không dám giận ai cả. Anh chỉ giận bản thân mình sao khả năng của mình ít quá vậy, anh không thể làm gì hơn ngoài chuyện là một người bạn của em thôi sao? Không phải anh quá tự tin nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên anh cảm thấy nghi ngờ khả năng của bản thân mình, anh luôn tự hào vì mình chưa bao giờ trải qua cảm giác đầu hàng trước bất cứ chuyện gì. Thế mà giờ đây…
Hằng nói sợ làm anh đau khổ hơn khi cứ tiếp tục phải không nào?Nhưng Hằng hãy trả lời cho anh biết còn cái cảm giác nào khó chịu hơn cái cảm giác mà bây giờ anh đang phải phải chịu đựng nữa không vậy? Anh nghĩ có lẽ là không đâu, Hằng ạ! Nếu thật sự trên thế giới này có người có thể trả lời được tất cả mọi câu hỏi thì hãy trả lời giúp tôi đi. Bây giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao quá xa nhau
Mới đây mà mình đã xa nhau hơn hai năm rồi anh nhỉ? Thời gian thấm thoát thoi đưa thật. Trong hai năm đó, em đã cố gắng rất nhiều để chúng mình gần nhau hơn trong khi mỗi đứa ở một phương và em biết rằng anh cũng vậy.
Nhưng có lẽ nhịp sống đô thị hối hả cứ kéo chúng ta đi mãi và dần dần mình đã không còn quan tâm đến đối phương nhiều như lúc trước nữa. Cụ thể là những cánh thư, những cú điện thoại cho em và cho anh đã ngày càng thưa dần đi. Và bây giờ em tự hỏi với lòng mình là còn bao lâu nữa thì anh và em sẽ thực sự xa nhau mãi mãi đây?
Ngày ra đi, linh cảm đã cho em biết rằng em sẽ mất anh nhưng cái tính ương bướngtrẻ con và con tim nhỏ bé của em thì lại tranh cãi kịch liệt, rằng "Tình yêu có thể xoá tan sự xa cách về không gian". Và trong cái thời buổi thông tin hiện đại này thì chỉ cần ngồi trước máy vi tính là có thể gặp được nhau thôi.
Và bây giờ thì em biết mình đã lầm rồi anh ạ. Đôi khi nhớ anh đến quay quắt, muốn được có anh kề bên nhưng làm sao mà gặp được anh đây?
Em đã tìm quên anh trong hàng đống công việc chồng chất và hình như giờ đây em bắt đầu thực sự quên anh. Không hiểu đó là do em cố gượng hay là sự thực đây. Nhưng có một điều rất thực là không hiểu từ lúc nào, mỗi khi em buồn, em đã không còn thói quen viết thư cho anh nữa rồi.
Và dường như anh cũng đã ít nói cho em nghe về những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống của anh như anh vẫn hay làm ngày nào. Liệu đó có phải là dấu hiệu của sự chia tay? Em cũng không thể trả lời câu hỏi này và đó cũng là một câu hỏi khó cho anh. Nhưng em cũng không mong điều đó sẽ xảy ra. Nó sẽ làm tan vỡ trái tim vốn dĩ rất yếu đuối nhưng lúc nào cũng tỏ ra kiên cường, mạnh mẽ của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mãi yêu em mà thôi Em yêu! Anh không biết phải dùng từ như thế nào để diễn tả tâm trạng anh trong lúc này. Đã 7 tháng trôi qua mà anh cứ ngỡ mới hôm qua. Anh đã mất em mà vẫn không hiểu tại sao nữa. Ngày anh quyết định từ bỏ gia đình để cầu hôn em lại là ngày anh nhận được tin em...