Sao em lại khốn khổ và bất hạnh như vậy?!
Chắc các chị ở đây đã nghe đề tài chồng ngoạ.i tìn.h phát nhàm lên rồi. Chính em cũng từng nghĩ đó là chuyện xưa như trái đất, nhưng đến giờ khi trở thành nạ.n nhâ.n, em lại thấy nó mới mẻ quá.
ảnh minh họa
Hay là em chưa có đủ kinh nghiệm để chịu đựng được đa.u đớ.n nhỉ?Sau 3 hôm về nhà chồng thì anh ấy đã ra ngoài ngủ lại với bạn gái cũ. Bị em phát hiện, anh ấy nói đấy chỉ là “quà chia tay”, sau này sẽ không qua lại nữa, em tin hay không là tùy. Em tin đấy là quà chia tay thật nhưng không biết món quà này còn được trao đi trao lại đến bao nhiêu lần nữa.
Đó là lần đầu tiên em biết thế nào là thứ tâm trạng rỗng tuếch, sụp đổ, đa.u đớ.n thấu tim gan. Những cảm giác mà em nghĩ chỉ tồn tại sáo rỗng trong văn chương thôi. Em đứng trước một ngã rẽ vô cùng lớn, buông tay kết thúc hôn nhân hay nuốt kim vào bụng để sống tiếp.
Đi đường nào rồi cũng sẽ đau khổ triền miên cả phải không? Chồng bảo em nhạy cảm quá, chuyện bé tí cũng đau với khổ. Anh ấy nói yêu em bằng tim, yêu cô ta chỉ vì nhu cầu sinh lý, còn tham lam đòi hỏi gì nữa. Sao lại có người phân loại cách yêu như thế hả các chị? Em hỏi lại thế em ngủ với tình cũ cũng được phải không? Anh ấy im lặng không trả lời.
Nếu chúng em đã cưới nhau được 3 năm thì em sẽ thấy chuyện này bớt đau khổ hơn, đằng này chỉ mới 3 ngày. Nếu chồng em thật sự muốn chấm dứt với tình cũ thì phải làm điều đó trước đám cưới chứ sao lại đợi cưới xong rồi vẫn quan lại với người ta?
Em không có lấy một người để tâm sự. Nói ra họ sẽ đán.h giá xấu chồng và em lại thấy mình sao bất hạnh quá. Nhưng âm ỉ mãi trong lòng cũng khó chịu, em đã tỉ tê với mẹ chồng để mong bà đứng về phía mình. Em nghĩ là phụ nữ với nhau thì sẽ thông cảm cho nỗi đau chồng ngoạ.i tìn.h hơn. Vậy mà em nhầm.
Video đang HOT
Mẹ chồng ngầm trâm một hồi rồi nói “đàn ông là thế đấy, tập dần cho quen đi”. Em chỉ muốn gào lên “tập là tập thế nào”. Chồng em sai rành rành không sửa, tại sao nạ.n nhâ.n là em phải thay đổi để thích nghi. Thế nghĩa chồng cứ được phép ngoạ.i tìn.h, còn em có nghĩa vụ phải đau khổ cho quen?
Giận quá mất khôn, em nói trong hai hàng nước mắt “Mẹ cho phép chồng con ngoạ.i tìn.h thì con cũng sẽ ngoạ.i tìn.h”. Lập tức em bị ăn ngay 2 cái tát của mẹ chồng. Bố chồng đang đọc báo cạnh đấy thản nhiên không xen vào, hừ giọng một cái đanh đá “cái ngữ phụ nữ kiểu gì vậy”.
Em không hiểu sao lại bị đối xử thế. Con trai của họ ngoạ.i tìn.h khi vẫn đang tân hôn thì không sao. Còn em chỉ mới cho phép ngoạ.i tìn.h bằng lời nói đã bị ăn tát và mang tiếng “ngữ phụ nữ kiểu gì”.
Tối chồng về, mẹ chồng chỉ nói một câu “mày đừng qua lại với con đấy nữa, con vợ mày ở nhà nổi điên. Tao phát ốm với nó”. Đến một câu ủng hộ con dâu, mẹ chồng cũng không nói được cho tử tế.
Em nói trong hai hàng nước mắt “Mẹ cho phép chồng con ngoạ.i tìn.h thì con cũng sẽ ngoạ.i tìn.h”. Lập tức em bị ăn ngay 2 cái tát của mẹ chồng (Ảnh minh họa)
Chồng kéo em lên phòng cằn nhằn suốt đêm, bảo em mách lẻo chuyện bé xé ra to và bảo thủ không biết gì về chuyện chăn gối của đàn ông. Anh ấy sẽ luôn làm trọn bổn phận người chồng và đưa tiề.n cho vợ, còn với người khác là quan hệ sòng phẳng, thỏa mãn nhau ngoài ra không có ràng buộc nào khác.
Em thấy chồng nói vậy quá ngụy biện cho hành động của mình. Đã thế lại còn nhấn mạnh “cặp vợ chồng nào cũng thế thôi”. Chồng các chị cũng như thế ạ?
So với nhiều chị ở đây chắc em còn quá non và xanh nên mới thiếu kinh nghiệm, mới một tí đã ca thán. Nhưng các chị ạ, hôn nhân của em chỉ vừa 3 ngày thôi, em không đành để nó chế.t yểu thế này.
Nếu em nói em đang bế tắc là không đúng, vì thật ra em chẳng có suy nghĩ nào trong đầu cả. Sao em bất hạnh và khốn khổ như thế này?
Theo Afamily
Cho ăn đủ thứ mà cứ ngủ khì khì...
Bà xã tôi năm nay 31 tuổ.i. Chúng tôi có 2 con, đứa lớn 8 tuổ.i, đứa nhỏ 4 tuổ.i. Hơn 1 năm trước, do công việc gặp trắc trở nên bà xã tôi bị stress, mất ngủ triền miên.
Tuy nhiên, sau đó tình hình được cải thiện và hiện nay mọi việc đã trở lại bình thường. Thế nhưng không hiểu vì sao "dư chấn" của thời gian trầm cảm vẫn kéo dài đến tận bây giờ. Bà xã tôi trở nên lười biếng trong chuyện vợ chồng. Nếu tôi không đòi hỏi thì cô ấy cũng không có nhu cầu.
Tôi đem chuyện hỏi mấy bà chị vợ là bác sĩ thì được bày cho cách trị chuyện nguội lạnh của bà xã bằng chế độ ăn uống với nhiều món bổ dưỡng. Nghe lời, tôi nấu đủ thứ món ngon, vật lạ cho bà xã thưởng thức. Nào là chim bồ câu hầm câu kỷ tử, ba ba nấu rượu vang, trứng cá, thịt bò hầm măng tây... Đặc biệt, bữa ăn nào tôi cũng cho bà xã uống một ly rượu vang đỏ, loại thức uống được cho là có tác dụng tăng cường sự hưng phấn, rất tốt cho chuyện gối chăn.
Phải công nhận là "toa thuố.c" này rất công hiệu. Bà xã vui vẻ, phấn chấn thấy rõ. Thế nhưng... tất cả chỉ có chừng ấy! Sau khi ăn uống, tắm rửa, chơi đùa với con thì cô ấy... lăn ra ngủ khì khì. Nhiều khi tôi khó ngủ, muốn đán.h thức vợ để "tâm tình" nhưng nhìn cái cách cô ấy ngủ, tôi không đành lòng. Tôi canh mãi không được nên cũng mỏi mệt... ngủ luôn. Đến sáng, khi tôi thức thì bà xã đã dậy từ lâu. Gần 1 tháng qua, thời gian biểu của hai vợ chồng cứ "trật chìa" như vậy. Kết cục là bao nhiêu cố gắng của tôi thành... công cốc. Bà xã vẫn cứ ăn ngủ tốt, vui vẻ cười nói suốt ngày. Còn tôi thì bứt rứt, khó chịu nhưng không biết phải làm sao...
Nhật Duy (quận 1, TP HCM)
Bạn thân mến,
Theo thăm dò ý kiến của tôi thì hình như trăm phần trăm các cặp vợ chồng ít nhiều đều có những giai đoạn "trật chìa" như vậy. Cũng giống như bệnh tật, thường thì bệnh cấp tính coi nặng vậy mà dễ trị hơn bệnh mãn tính vì các triệu chứng đồng thời bộc phát mạnh mẽ, dễ thấy, dễ chẩn đoán. Từ đó suy ra sự nguội lạnh... cấp tính cũng không phải là vô phương cứu chữa. Chỉ cần tìm đúng nguyên nhân, bốc đúng thuố.c thì khả năng hồi phục là trong tầm tay.
Về vấn đề trục trặc của bà xã bạn, nguyên nhân thì chính bạn đã nhận ra rồi. Do gặp khó khăn trong công việc nên cô ấy bị stress. Nếu hiện nay cái gốc sinh ra stress không còn nữa thì "bệnh" của vợ bạn sẽ từ từ khỏi thôi. Bạn nói rằng cô ấy rất vui vẻ, phấn chấn, ngủ ngon; vậy thì mừng rồi, những chuyện khác, từ từ tính.
Có thể thấy rằng, đối với người bị trầm cảm, không chỉ chuyện vợ chồng mà hầu như nhiều hoạt động khác của cơ thể cũng bị ảnh hưởng. Do vậy, quá trình hồi phục đòi hỏi phải có thời gian để cả bộ máy trở lại bình thường. Bạn đừng quên rằng một cái máy đã lâu không vận hành thì khi khởi động lại, không phải ngay lập tức máy đã nổ giòn, chạy êm, xăng nhớt xuống đều...
Đối với bà xã bạn cũng vậy. Giờ đây cái đầu đã thảnh thơi, vui vẻ; lại được chồng yêu thương chăm lo, tẩm bổ thì "chuyện kia" trước sau gì cũng trở lại bình thường. Tuy nhiên, bạn cần lưu ý là cái gì thái quá thì bất cập. Những món bạn nấu cho vợ ăn đều rất bổ dưỡng. Tuy nhiên, trong ăn uống quan trọng là điều độ, cân bằng dưỡng chất chứ không nên "nhồi nhét" chỉ một vài thứ mà chúng ta cho rằng "ngon, bổ, khỏe". Mặt khác, buổi tối không nên ăn quá no vì "căng da bụng, chùng da mắt", bạn quên rồi sao? Đã vậy, còn cho bà xã uống rượu vang thì cái chuyện vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ say như chế.t là đương nhiên!
Vấn đề của bạn, thật ra không khó giải quyết. Biết bà xã ngủ sớm, ngủ ngon và bạn không dám đán.h thức thì chờ đợi làm gì? Chi bằng hãy cứ... ngủ sớm theo bà xã, sau đó cùng thức sớm để "tâm tình". Cam đoan với bạn là sau một giấc ngủ ngon, tinh thần thoải mái, cơ thể khỏe khoắn thì một người phụ nữ 31 tuổ.i sẽ thấy nhựa sống dâng tràn. Lúc đó, nếu bạn "rủ rê" thì chắc chắn bà xã sẽ chẳng tiếc gì mà không cho. Cứ làm như vậy đi, mới có 1 tháng thôi mà, can cớ chi mà nản lòng?
Nhắc lại với bạn là cái gì cũng phải cân bằng liều lượng. Tẩm bổ cho bà xã là tốt nhưng cũng khuyên cô ấy vận động, tập thể dục, làm việc nhà, không nên để cho tăng cân, béo phì. Nếu không, chuyện bạn chăm sóc bà xã sẽ có... tác dụng ngược vì người béo phì rất lười biếng trong chuyện gối chăn.
Cuối cùng, chúc bạn... ngủ ngon.
Theo VNE
Nếu cứ như vầy, chắc tôi phát khùng lên mất... "Trời ơi! Tôi là vợ chớ đâu phải ô shin? Không biết kiếp trước tôi làm điều gì ác mà kiếp này bị đày đọa như vầy, trời ơi là trời!". Mỗi lần nghe cái giọng cao vút như thế này của Lan, tôi phải bỏ ra chỗ khác chứ không thể nào chịu nổi. Tôi không hiểu từ bao giờ vợ tôi...