Sao cứ phải ‘Yêu là hy sinh’?
Chuyện hy sinh trong tình yêu chưa bao giờ là một điều bắt buộc cần phải có.
Người ta rất hay nói về sự hy sinh trong tình yêu và cho rằng đó là một điều tất yếu. Vì yêu nhau nên phải hy sinh cho nhau, cả về vật chất lẫn tình cảm. Và chỉ khi một mối quan hệ có sự hy sinh thì mới chứng minh là một mối quan hệ nghiêm túc, trưởng thành và bền vững.
Nhưng đâu phải thế. Sự hy sinh nghe thì đúng là cao cả thật, ví như bố mẹ hy sinh cho con cái. Nhưng trong tình yêu, nếu như ai đó hy sinh cho ai đó, thì quả thực hơi nặng nề. Mọi thứ chúng ta làm trong tình yêu vẫn nên là tự nguyện, cảm thấy có thể vì nhau mà sống, để cùng nhau vui vẻ và hạnh phúc, chứ đừng nói rằng mình phải cố vì ai đó mà hy sinh, và bản thân mình phải nhận về thiệt thòi. Vì nếu tình trạng ấy kéo dài, chắc chắn người chịu hy sinh sẽ là người mỏi mệt.
Tôi có một cô bạn, cô ấy đã từng dành cả thanh xuân tươi đẹp của mình để chờ đợi một chàng trai. Khi cô ấy chấp nhận yêu xa, cô ấy đã nói với tôi rằng cô ấy không hối hận, bởi vì đó là chàng trai khiến cho cô ấy tin tưởng đủ nhiều để bất chấp tất cả.
Nhưng bạn ạ, thanh xuân rồi cũng sẽ qua, mối tình xa không đơm hoa kết trái như những gì bạn tôi mường tượng. Anh chàng kia ở lại định cư bên nước ngoài, bạn tôi cũng phải nghĩ tới chuyện lấy chồng và sinh con. Bảy năm liền yêu nhau thắm thiết, nhưng chỉ một câu “anh không về” và “em đã mệt mỏi rồi” là chia xa.
Cô bạn tôi đã khóc nhiều, đau đớn và tuyệt vọng cũng nhiều. Cô ấy luyến tiếc thời gian mình đã bỏ ra, luyến tiếc những cơ hội đã vụt qua khỏi cuộc đời mình. Và cô ấy cho rằng cô ấy đã quá ngu muội để “hy sinh thanh xuân” cho một người không xứng đáng.
Là vậy đấy. Nghe câu chuyện của cô ấy, bất cứ ai cũng thấy chua xót, người ta thương cho cô 7 năm vò võ chờ đợi, thương cho sự hy sinh không biết mệt mỏi đối với mối tình xa. Cuối cùng lại hoàn toàn tay trắng. Không đám cưới, không lễ đường, không gương mặt xưa cũ thân quen. Chỉ có những dòng chữ chia taykhô khốc trên màn hình máy tính.
Video đang HOT
Còn tôi thì lại thấy, sự hy sinh chính là một phần cho đi mà không mong nhận lại. Nên đúng ra, chuyện của bạn tôi buồn thì buồn thật, nhưng cô ấy đã lựa chọn và nghĩ rằng mình sẽ không hối tiếc. Và vì cô ấy tự nguyện chờ đợi một người trong đằng đẵng 7 năm trời, nên khó thể trách người ta khi người ta thay lòng.
Vào khoảng thời gian chờ đợi ấy, cô ấy có thể tin và không tin, có thể tiếp tục hoặc dừng lại. Lời hứa trong tình yêu chỉ là một phần giúp con người ta vững tin hơn, để tình yêu thăng hoa hơn, chứ không bao giờ là một sự đảm bảo bất di bất dịch.
Bởi vậy, chuyện hy sinh trong tình yêu chưa bao giờ là một điều bắt buộc cần phải có. Và cũng đừng bao giờ có suy nghĩ rằng mình đã hy sinh cho ai đó thì mình phải được những gì. Hãy tập cho mình một thói quen, rằng yêu thì cho đi không hối tiếc, còn đã không thể ngưng dằn vặt vì những gì mình đã cho đi, thì đừng tự nguyện hy sinh làm gì.
Theo guu.vn
Chúng mình là ánh nắng của nhau
"Thật hy vọng cho đến mãi sau này, chúng ta đều sẽ không hối hận vì đã xuất hiện trong cuộc sống của nhau." Cậu là nắng nơi mắt mình, mình là nắng vương tim cậu.
Quyển lưu bút của những ngày cấp ba nằm yên trên kệ sách, những nét chữ ngả nghiêng đã phai nhòa theo sức mạnh của thời gian. Một đoạn thanh xuân của tôi đã trôi xa và mãi nằm yên trong miền kí ức. Kí ức về những ngày vui vẻ, hồn nhiên, về t.uổi học trò với bao mộng mơ, khát vọng, về những rung cảm đầu đời đầy xa lạ nhưng cũng rất tuyệt vời. Và về cả cậu, người đã cùng tôi viết nên một đoạn thanh xuân tươi đẹp.
Ảnh minh họa: phim Strobe Edge.
Cậu là nắng, một tia nắng ấm áp. Đôi mắt lúc nào cũng vui vẻ, sóng mũi cao, da trắng, mái tóc ngắn xoăn bồng bềnh và trên môi luôn nở một nụ cười. Cậu là nắng, bản thân mình luôn mặc định là thế. Chúng ta bắt đầu biết nhau từ những nắm cấp hai nhưng mãi đến lớp 11 mình mới có cơ hội được hiểu hơn về cậu, về mối tình đơn phương đầu tiên của mình.
Chúng ta bắt đầu tình bạn bằng một nụ cười tươi rồi kết thúc nó với một nụ cười nhàn nhạt. Mình của hiện tại chẳng thể nào nhớ nổi chúng ta bắt đầu như thế nào nữa, nhưng mình vẫn nhớ rõ những vui vẻ chúng ta có cùng nhau. Cái t.uổi 16, 17 ấy cậu chính là bóng hình duy nhất mà mình theo đuổi. Cậu sôi động, trẻ trung, nhiệt huyết và chân thành. Với mình cậu luôn là nắng, là điều đẹp đẽ nhất trong mắt mình. Chúng ta đã đi cùng nhau trong những tháng ngày tươi đẹp nhất, mình quan tâm cậu theo cách của mình và cậu bảo vệ mình theo cái cách dịu dàng nhất. Phải chi những điều tuyệt vời ấy đừng dừng lại thì chúng ta của bây giờ có phải xa nhau đến vậy không?
Ảnh minh họa: phim Strobe Edge.
Một ngày đầu Thu của những năm thanh xuân ấy, chúng ta chính thức chẳng còn bước cùng nhau. Cái tình bạn đẹp đẽ đơn thuần ngày xưa ấy bỗng hóa lạnh nhạt mà đến bản thân mình cũng chẳng biết vì sao. Cậu của cái năm ấy luôn có một màu buồn nơi đáy mắt. Cậu vẫn vui tươi đấy, vẫn ấm áp đấy nhưng chẳng phải với mình. Cậu chẳng phải là người cùng mình nói đủ thứ chuyện trên đời nữa, chẳng còn cùng mình hát vang những bài hai đứa thích, chẳng đạp xe chở mình vòng vòng quanh những con đường thân thuộc và cũng chẳng là bờ vai để mình dựa dẫm nữa rồi. Chắc cậu biết, những ngày tháng ấy mình đã khóc rất nhiều. Mình nhớ lắm tia nắng của mình ngày xưa. Nhưng cậu biết không, sau nhiều lần nhìn vào bóng lưng cậu mình chợt nhận ra mình đã dựa dẫm vào cậu quá nhiều. Nhận ra nếu lúc ấy chúng ta không dừng lại thì cái đoạn đường khó khăn phía trước liệu chúng ta có đủ mạnh mẽ để nắm tay nhau.
Ảnh minh họa: phim Strobe Edge.
Lật lại từng trang lưu bút, nhìn từng nét chữ thân quen miệng vẫn cười mà sao mũi cay xè, mắt thì nặng trĩu. Thanh xuân ấy với mình vẫn tiếc nuối quá nhiều. Và nước mắt rơi nhiều hơn khi một nét chữ thân quen hiện ra sau 6 năm lẩn trốn: "Nắng mùa Thu, tớ thích cậu". Là cậu viết nó, từ lúc nào mình chẳng rõ, nhưng chắc chắn quyển lưu bút này được mình đưa cho mọi người vào những ngày cuối cùng của năm học 12. Phải chăng đâu chỉ mỗi mình hối tiếc thanh xuân?
Ảnh minh họa: phim Strobe Edge.
Tìm lại trong danh bạ mình gọi cho số mà sáu năm rồi mình chưa một lần nhìn lại.
"Xin chào?"
"Chào cháu... À, Nắng gọi nè con."
Hạnh phúc là khi cứ ngỡ chỉ có cậu là nắng trong mắt mình, cuối cùng lại nhận ra mình cũng là nắng nơi tim cậu.
Theo hoahoctro.vn
5 điều hoang đường mọi cô gái thường nghĩ đến khi muốn yêu lại từ đầu Đừng tự lừa dối bản thân bằng những suy nghĩ không có thật như thế này nữa. Chúng sẽ không giúp bạn có được một cuộc tình trọn vẹn hơn với người lạ từng yêu đâu. "Gương vỡ lại lành" là điều nhiều người mong muốn. Có một số trường hợp thành công khi quyết định hàn gắn, nhưng cũng có nhiều màn...