Sao anh cứ nhắc đến cô ấy…?
Dù có một lần nữa quay trở lại quãng “anh cho là hạnh phúc” ấy thì cũng chẳng thể nào thay đổi được điều gì! Thứ vốn dĩ không phải của mình thì mãi mãi không thuộc về mình.
Ngày cô gái ấy tay trong tay cùng một người khác trong miền hạnh phúc vô bờ em biết anh đã khóc rất nhiều! Ừ thì chẳng có nước mắt đâu nhưng tiếng lòng anh đang nức nở kia kìa… Chẳng phải là anh yếu đuối chỉ là anh đang mạnh mẽ quá nhiều!
Em chẳng phải là anh để có thể thấu hiểu hết được cảm giác một người mà mình đã từng rất yêu thương sánh đôi đi bên lễ đường với một người khác, một người mà mình đã từng ngỡ là hạnh phúc cuối cùng hóa ra chỉ là ảo tưởng mong manh. Sao anh cứ nhắc tới cô ấy hoài làm chi khi chẳng có cỗ máy thời gian nào để quay ngược lại quá khứ.
Dù có một lần nữa quay trở lại quãng “anh cho là hạnh phúc” ấy thì cũng chẳng thể nào thay đổi được điều gì! Thứ vốn dĩ không phải của mình thì mãi mãi không thuộc về mình. Dù cho anh cố gắng yêu hay níu giữ nhiều hơn nữa thì cuối cùng hạnh phúc ấy vẫn tan. Bời có duyên vô phận như ngắm trăng nơi đáy giếng dù đẹp đến mấy thì cũng tan biến khi mặt trời lên… Như những cơn mưa rào bất chợt mát lạnh giữa trời hạ oi nồng, mưa ngừng rơi thì nắng sẽ lại lên, lại hong khô tất cả và chẳng để lại chút lưu luyến gì.
Sao anh cứ nhắc tới cô ấy hoài làm chi khi chẳng có cỗ máy thời gian nào để quay ngược lại quá khứ (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng em cũng chẳng thể nào khuyên anh quên cô ấy đi. Bởi quên là sẽ nhớ đến vô cùng. Làm sao có thể ép lòng quên được người mà mình đã từng yêu thương suốt một thời tuổi trẻ? Kí ức đâu phải là giấy mà xé là tan, đâu phải là bảng mà xóa là hết. Kí ức đã khắc vào tim dù thời gian có xóa mờ mọi thứ nhưng chỉ cần một chút gió kỉ niệm vô tình lạc đến là sẽ lại nhói đau.
Thế nên anh cứ nhớ đi nhưng đừng nhắc đến nữa! Đừng kể về những ngày tháng ấy một cách say mê như vậy, mọi thứ đã qua rồi! Đừng đứng trong hiện tại mà chân cứ vùng vằng mãi ở quá khứ, cô ấy cũng đi rồi! Cứ như thế hạnh phúc làm sao dám lại gần!
Mạnh mẽ lên nhé! Mạnh mẽ không phải là gồng mình lên chống đối mọi thứ, không phải là tự mình xé toạc vết thương để chứng minh là mình ổn. Không phải là điên cuồng sống, điên cuồng làm việc để rồi tổn hại đến bản thân mình. Đôi khi mạnh mẽ lại là cho phép tim được yếu mềm một chút, nhớ một chút, đau một chút, chỉ một chút thôi rồi sẽ lại phải đối diện rất nhiều.
Anh cứ vậy chẳng hạnh phúc nào dám đến gần đâu (ảnh minh họa)
Những lúc nào anh cảm thấy cần mạnh mẽ mà không thể nào mạnh mẽ, muốn giấu che mà không thể nào che giấu được nữa: hãy gọi cho em. Có thể em cũng chẳng đủ dịu dàng mà xoa dịu đi được những đớn đau đó. Cũng chẳng đủ ấm áp để có thể sưởi ấm những giá lạnh trong anh. Nhưng em đủ mạnh mẽ để có thể nói với anh rằng: Vai em ở đây, Anh tựa vào đi….
Theo Him
Bạn gái đòi chia tay vì ham hố xuất ngoại
Đùng một cái, bạn gái em nói phải đi nước ngoài vì muốn cho ba mẹ cuộc sống giàu có, thêm nữa người họ hàng sẽ giới thiệu cho cô ấy một người khá giả.
Em năm nay 26 tuổi, ở miền trong, bạn gái em bằng tuổi với em, nhưng khác quê. Trước đây bạn gái em làm chung nhà hàng với em, cô ấy từng yêu em nhưng vì thời gian đó em thích đi chơi đã bỏ mặc cô ấy. Tuy vậy tình cảm của em chưa bao giờ thay đổi.
Cách đây ba năm chúng em chính thức quen nhau và tình cảm rất tốt đẹp, nhưng vì khoảng thời gian trước em nhậu nhẹt, say sỉn nhiều nên khi yêu nhau cô ấy nói vì sợ gia đình phản đối nên hai đứa qua lại lén lút. Gia đình cô ấy cũng biết em, ba mẹ cô ấy cũng không phản đối. Mỗi khi cô ấy về quê em cũng đưa về rồi rước lên, ba mẹ cô ấy cũng biết.
Trong khi hai đứa quen nhau, em đã cố gắng sửa đổi không nhậu nhẹt, ăn chơi nữa, và cô ấy cũng tin về một tương lai hạnh phúc, khi hai chúng em tiến tới hôn nhân. Em là con út trong gia đình, cô ấy cũng vậy nhưng cô ấy thương ba mẹ nên đề nghị sau khi cưới thì theo cô ấy về sống gần ba mẹ cô. Em đồng ý vì ba mẹ em cũng có anh chị lo hết rồi, em cũng yên tâm.
Ảnh minh họa: InImages.
Chuyện tưởng chừng có vậy, nhưng đùng một cái, tháng trước, bạn gái em nói phải đi nước ngoài vì muốn cho ba mẹ cuộc sống giàu có thoải mái thêm vào đó người bà con của bạn gái em muốn giới thiệu người khá giả cho cô ấy.
Bạn gái em tỏ ra mệt mỏi, chán nản và có dấu hiệu buông xuôi. Cô ấy tháng trước cũng từng nói lời chia tay với em một lần, nhưng rồi cô ấy lại quay lại và nếu em đồng ý giấu diếm quan hệ thì sẽ tiếp tục. Chuyện tưởng chỉ có vậy, vì em yêu cô ấy nên đã cố gắng tiếp tục. Cố thêm vài năm nữa đủ điều kiện chúng em sẽ xin cưới, rồi lúc đó tính.
Không những thế, mấy ngày hôm nay hình như cô ấy bắt đầu tránh mặt em, gọi điện và nhắn tin đều không thấy trả lời. Chỗ ở hai đứa cũng gần nhau nhưng em không dám ghé qua, vì sợ vô tình gây áp lực cho cô ấy. Việc chọn lựa giữa gia đình và em, em sợ mình là thứ yếu nên đành phải im lặng. Nhưng thật sự em đang thấy vô cùng hoang mang, em sợ mất cô ấy. Cũng chính vì cô ấy là con ngoan, nhà nói gì đều gật đầu đồng ý, trước giờ toàn chịu trận và hầu như không có chính kiến của bản thân, không dám nói cảm xúc thật của mình. Em thấy vô cùng bối rối.
Em sợ cô ấy sẽ buông xuôi và mặc cho gia đình gán ghép, em đang rất lo lắng các anh chị ạ. Em có nói với bạn gái em rồi, nhưng cô ấy cứ bảo thấy áp lực và muốn yên tĩnh một thời gian. Giờ em nên im lặng để bạn gái em yên tĩnh một thời gian để cô ấy suy nghĩ hay em phải làm gì bây giờ ạ? Mong mọi người cho em lời khuyên em nên làm gì cho phải?
Theo VNE
Sau hai năm ly hôn, tôi vằn không quên chồng cũ Tôi không thể nào quên những kỷ niệm với chồng, nhất là khi con cái nhắc về chả - mẹ. Tôi là một người phụ nữ không được may mắn cho lắm. Tôi sống và tin vào số phận từ khi tôi liên tục gặp phải chuyện đau lòng. Nên tôi chấp nhận số phận mình là vậy. Tôi là một người phụ...