Sang tuần, tôi phải đưa vợ lên tòa để ly hôn luôn cho ‘nóng’
Tôi dự định sẽ đón vợ bằng ô tô. Nhưng thôi, tôi không thích chiếc xe yêu quý bị ám mùi bởi người đàn bà đã phản bội chồng con.
Vợ tôi còn nói muốn đồng cam cộng khổ với tôi nhưng không biết sẽ còn khổ đến bao giờ trong khi đời người thì ngắn ngủi. Vợ bỏ đi để lại cho tôi nỗi thất vọng cùng cực (Ảnh minh họa)
Thế giới vật chất và lối sống lợi dụng đang hủy hoại đời sống hôn nhân hiện đại. Tôi cũng tin vào cổ tích thời nay nhưng biết chắc là không nhiều. Dễ yêu nhau vì vật chất thì cũng dễ dàng dứt áo ra đi khi của cải cất cánh.
Tôi bây giờ là gà trống nuôi con, trải niệm cuộc đời tuy không nhiều nhưng trái tim đã đủ chai sạn để không còn rung động trước phụ nữ. Vợ tôi sống với tôi 5 năm còn phản bội thì ả đàn bà nào cũng có thể cầm dao lên và đâm vào tôi một lần nữa.
Trường hợp của tôi khá đặc biệt. Vợ tôi không ngoại tình và chỉ bỏ đi vì theo cô ấy cuộc sống với tôi là “địa ngục trần gian”. Mặc dù tôi không gái gú tệ nạn nhưng làm kinh tế kém. Thêm vào đó là con trai không thuộc hàng xinh đẹp lại bị chậm phát triển.
Con tôi chỉ mới biết nói gần đây sau khi cho đi học trường chuyên biệt, trước nó lầm lì tự kỉ không khóc không cười. Tôi vẫn mơ một ngày con sẽ là Thánh Gióng hóa thành Phù Đổng Thiên Vương nhưng tiếc là tôi đang sống ở thời hiện đại.
Vợ tôi bỏ đi sau khi để lại một bức thư kể tội chồng. Chung quy lại là vì tôi không còn kiếm ra nhiều tiền như trước để cô ấy phải khổ và vì gien tôi xấu nên sinh con bị tự kỷ.
Vợ tôi còn nói muốn đồng cam cộng khổ với tôi nhưng không biết sẽ còn khổ đến bao giờ trong khi đời người thì ngắn ngủi. Vợ bỏ đi để lại cho tôi nỗi thất vọng cùng cực vì đã từng yêu và tin tưởng một người như thế. Con tôi cũng là một đứa trẻ xui xẻo khi có một người mẹ khuyết tật tâm hồn và nhân cách.
Một thời gian dài tôi nuôi ý nghĩ phải cưới vợ ngay để có thêm người lo lắng cho con. Nhưng tôi nhanh chóng nhận ra việc trông cậy vào phụ nữ khi đang trắng tay là một điều ngu xuẩn. Đàn bà chỉ như những thú hoang, mục đích tồn tại ở đời là kiếm ăn và gây đau đớn, không cách gì thuần hóa được.
Video đang HOT
Thay vì tìm mẹ cho con, tôi tập trung vào kiếm tiền. May là trời còn thương, từ khi vợ bỏ đi, tôi càng có động lực phấn đấu. Bây giờ tôi cũng chưa thể gọi là giàu có hơn người, nhưng vì chỉ sống hai bố con nên cũng lo cho con được đàng hoàng, có ô tô và tích lũy.
Đánh mùi thấy bố con ngày càng khá giả, vợ tôi lại mò về. Lúc gặp lại tôi có chút xúc động nhưng phần lớn là khinh bỉ. Mấy năm trước vợ ra đi tuyệt tình, thề sống chết phải tìm được chỗ dựa vững chắc hơn. Còn bây giờ lại đem sự yếu đuối và nước mắt để được thương hại.
Bảo là nhận ra sai lầm và thương nhớ chồng con nhưng tôi đem mạng mình ra bảo đảm, tôi vẫn còn nghèo vì không đời nào cô ấy vác xác về. Tôi đã hết thương nên chỉ muốn chơi trò mèo vờn chuột, không xua đuổi cũng không mời mọc đưa vợ về nhà.
Cô ấy nhắn tin muốn về nhà nói chuyện. Trước khi cô ấy đến tôi gọi gái đến nhà phục vụ, mục đích để vợ chứng kiến. Trong mấy năm qua, dù sống một mình nhưng tôi chưa từng chơi gái vì nghĩ đến đàn bà là tôi lại thấy cơn buồn nôn ở cổ.
Lúc vợ vào nhà thì tôi và cô gái kia đang ở phòng ngủ. Cô gái đó cũng có vẻ hiểu ý tôi nên cố tình rên la rất lớn. Lát sau tôi chỉ quấn khăn tắm đi ra thản nhiên hỏi “đợi lâu không, đã bảo đang bận tí”.
Cô ấy đã khóc sưng cả mắt và định lao vào đánh tôi nhưng nghĩ sao lại run rẩy ngồi xuống. Chắc cô ấy nghĩ tôi đã sống buông thả như thế từ khi cô ấy ra đi. Đó là lần đầu tiên tôi làm thế, còn cô ấy chắc đã ngủ với nhiều người vì trông rất tàn tạ.
Tôi không đồng ý để vợ quay về, cũng không để cô ấy biết trường con học. Cô ấy dày mặt thuê một phòng trọ gần nhà tôi để ăn vạ vì tôi không để cô ấy ở lại. Cô ấy khóc khi thấy tôi lạnh lùng. Cũng lại khóc khi thấy bố con tôi ngồi trên ô tô chạy qua mặt.
Trông thấy thảm nhưng tôi không thấy thương hại, chỉ thấy khinh thường. Chắc vợ tôi lại khóc vì tiếc. Nếu không muộn giờ, hôm ấy chắc tôi đã dừng lại nâng cằm cô ấy mà thì thầm “Cảm ơn em, vì em mà anh mới thành đạt như ngày hôm nay”.
Tối qua, đi làm về tôi thấy có một bức thư nhét ở cửa. Trong thư cô ấy nói tôi bạc tình, tàn nhẫn với cô ấy trong khi chúng tôi vẫn còn là vợ chồng trên danh nghĩa (Ảnh minh họa)
Tối qua, đi làm về tôi thấy có một bức thư nhét ở cửa. Trong thư cô ấy nói tôi bạc tình
, tàn nhẫn với cô ấy trong khi chúng tôi vẫn còn là vợ chồng trên danh nghĩa. Đọc ngang đó tôi mới giật mình đúng là trong suốt thời gian cô ấy bỏ đi, tôi chưa từng đâm đơn ly hôn lên tòa án.
Tôi lại phải cảm ơn vợ một lần nữa vì đã nhắc nhở. Sang tuần sau, tôi phải đưa cô ấy lên tòa để ly hôn luôn cho nóng. Tôi dự định sẽ đón vợ bằng ô tô. Nhưng thôi, tôi không thích chiếc xe yêu quý bị ám mùi bởi người đàn bà đã phản bội chồng con.
Cảm giác này mới khoan khoái làm sao. Không biết cái giá mà vợ bội tình bội nghĩa phải trả như thế đã đủ đắt chưa? Hay cần phải mạnh tay hơn?
Theo Afamily
Vừa cưới xong đã trở thành ôsin, còn "nô lệ tình dục"...cho chồng
Tôi thực sự cảm thấy quá mệt mỏi và không thể nào chịu đựng được cảnh sống của vợ chồng tôi nữa.
Tôi không phủ nhận việc vợ phải làm việc nhà và phải có nghĩa vụ "làm vợ". Thế nhưng tôi thực sự đã trở thành một người giúp việc và một "nô lệ tình dục" cho chính chồng mình trong chính ngôi nhà của mình.
Chồng tôi là trưởng phòng kinh doanh trong một công ty xây dựng. Còn tôi là một nhân viên văn phòng. Hàng ngày cứ tan giờ làm là tôi phải nanh chóng trở về nhà lo chuyện chợ búa, cơm nước cho chồng. Tôi coi đó là nghĩa vụ của người vợ trong gia đình mà không mảy may phàn nàn với anh.
Ảnh minh hoạ.
Nhưng dường như anh cũng coi đó như một lẽ tất nhiên và không bao giờ chia sẻ việc nhà hay giúp đỡ tôi bất cứ một việc gì. Ngày ngày, anh đi làm về thì cơm nước đã xong, nước tắm cũng đã chuẩn bị sẵn sang, nhà cửa gọn gàng, tươm tất. Ăn cơm xong, tôi dọn dẹp còn ăn ung dung ngồi xem TV, đọc báo hay làm những gì anh muốn.
Có lần tôi ốm mấy ngày liền, tưởng anh sẽ quan tâm đến tôi hay đơn giản là nấu cho tôi một bữa cơm. Anh đi làm về đến nhà và buông một câu hỏi khiến tôi hoàn toàn thất vọng "em chưa nấu cơm à?". Tôi nói với anh rằng anh ra ngoài ăn tối, tôi mệt không thể dậy nấu cơm được. Và anh đi thật, anh bỏ mặc tôi nằm co ro một mình ở nhà với cái bụng rỗng tuếch.
Hạnh phúc mà tôi vẽ ra, tưởng tượng ra trước khi chúng tôi lấy nhau đã hoàn toàn tan biến khi tôi phát hiện ra anh là một kẻ cuồng dâm. Khi đêm về là một điều sợ hãi kinh khủng đối với tôi. Ngày nào anh cũng bắt tôi phải "chiều" anh chuyện ấy. Mỗi đêm đến 2,3 lần. Thậm chí anh còn bắt tôi phải xem phim sex, phải làm theo những gì mà diễn viên sex làm. Ngay trong đêm tân hôn anh đã khiến tôi kinh hãi. Không có cái gọi là "dạo đầu" hay âu yếm hay khoá môi như tôi từng nghĩ về đêm tân hôn, anh điên cuồng lao vào tôi chỉ để thoả mãn dục vọng của mình. Ban đầu tôi nghĩ chắc tại vì anh "nhịn đói" để chờ đến ngày cưới nên mới vậy. Nhưng sau đó, tôi chưa bao giờ được tận hưởng cái gọi là cuộc sống vợ chồng đích thực với anh.
Nhiều hôm quá mệt mỏi, tôi từ chối yêu cầu của anh. Anh doạ tôi nếu không để anh thoả mãn nhu cầu thì anh sẽ mang gái về nhà.
Tôi đã khóc rất nhiều vì anh. Thậm chí tôi đã nghĩ đến việc ly dị anh để giải thoát cuộc sống "địa ngục trần gian" này. Nhưng tôi đang mang thai đứa con của anh. Tôi không muốn con tôi ra đời mà không có bố. Nhưng tôi cũng không muốn làm osin và làm nô lệ tình dục cho anh. Tôi phải làm sao bây giờ?
Ngocnk...@gmail.com
Ảnh minh hoạ.
Theo VNE
Anh trách mình vô dụng đã để mất em Em đã dùng lý trí để gạt anh ra khỏi cuộc đời. Em sống có trách nhiệm nên anh không thể trách vì điều đó, không thể ích kỷ vì mình mà đấu tranh giành giật làm em khó xử, xao nhãng những dự định trước mắt. Em à! Bây giờ đã hơn 3h sáng rồi đấy, vậy mà anh vẫn không thể...