Sáng tố hiếp dâm, chiều mới xảy ra chuyện hiếp!
Vụ án này đoàn giám sát án oan của Quốc hội từng đưa ra chất vấn; bị cáo liên tục kêu oan còn cơ quan tố tụng thì có quá nhiều vi phạm.
Cuối năm 2014, đoàn giám sát án oan, sai của Quốc hội làm việc tại TP.HCM đã chất vấn lý do vụ án Hoàng Văn Tính bị truy tố tội hiếp dâm trẻ em trải qua nhiều lần mở phiên tòa mà vẫn chưa có kết quả, trong khi bị cáo liên tục kêu oan. Đại diện TAND TP.HCM cho biết vụ án đang được điều tra lại vì có quá nhiều điều cần làm rõ…
Tố cáo sau khi nghe trẻ bảy tuổi kể
Theo bản án sơ thẩm, 13 giờ ngày 27-4-2011, bà Vũ Thị Hương (ở trọ quận 12, TP.HCM) đang ở nhà may quần áo thì bé gái hàng xóm (sinh ngày 23-8-2004) đến nhà kể lại việc bé và con gái bà (sinh ngày 8-11-2005) đã bị Tính, nhà cùng khu phố, hiếp dâm. Nghe xong, bà Hương kể lại cho bà Trần Thị Luyện (mẹ bé gái này) biết. Hai bà sang gặp Tính hỏi chuyện thì Tính thừa nhận nên cả hai đến Công an phường Đông Hưng Thuận tố cáo.
Tính bị bắt và khai nhận rằng hơn nửa tháng trước, khoảng 9 giờ ngày 10-4-2011, Tính đang dọn dẹp nhà thì thấy bé gái hàng xóm đang ngồi ghế đá cạnh nhà nên kêu vào chơi. Bé đứng trước cửa hỏi Tính: “Con mèo của chú đâu?”. Tính trả lời: “Nó đang ở trong nhà, vào mà bắt đi”. Bé vào thì Tính giở trò đồi bại. Xong chuyện, Tính dặn bé không nói với ai. Chiều hôm sau, Tính tiếp tục thực hiện với bé còn lại, cũng dặn đừng kể ai nghe.
Tháng 1-2012, TAND TP.HCM phạt Tính 15 năm tù về tội hiếp dâm trẻ em. Tính kháng cáo kêu oan. Đại diện bị hại thì kháng cáo yêu cầu tăng hình phạt.
Án qua tố giác thì phải đối chất
Tháng 7-2012, tại phiên tòa phúc thẩm, đại diện VKS đề nghị hủy án vì việc hỏi cung bị cáo, lấy lời khai các bị hại có quá nhiều vi phạm tố tụng. Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã chấp nhận đề nghị của VKS, tuyên hủy án vì “TAND TP.HCM căn cứ vào lời khai nhận tội của Tính và lời khai của các bị hại để kết tội Tính là chưa có cơ sở vì ra tòa Tính đã phản cung và kêu oan. Mặt khác, hồ sơ thể hiện lời khai của bị cáo mâu thuẫn với lời khai bị hại. Do đây là án qua tố giác chứ không phải án bắt quả tang nên cần cho bị cáo và bị hại đối chất để làm rõ các mâu thuẫn”. Tòa còn yêu cầu làm rõ thủ tục trưng cầu luật sư (LS) của Công an quận 12…
Bị cáo Hoàng Văn Tính khi còn tự do. (Ảnh do gia đình cung cấp) Trình bày trước tòa, bị cáo Hoàng Văn Tính nói về “thời gian biểu” trong ngày của mình để khẳng định sự ngoại phạm của mình. Theo đó, bị cáo khai: “Gia đình tôi làm nghề chế biến và bán đậu hũ. Theo lịch làm việc, 5 giờ sáng tôi phải chở cha đi bán ở một chợ rồi về chở mẹ đi bán ở chợ khác. Sau đó, tôi về chở em đi cùng bán với mình cho đến 10 giờ thì lại lần lượt đi đón cha và mẹ về. Cả nhà ăn trưa và nghỉ đến 14 giờ. Từ 14 giờ, cả gia đình cùng làm công việc của buổi chiều để chuẩn bị cho buổi bán sáng hôm sau như ngâm đậu, xay đậu, ra khuôn đậu cho đến tận 6-7 giờ tối. Cứ thế, suốt hai tháng từ khi gia đình tôi chuyển từ Lâm Đồng đến TP.HCM ở trọ, lịch trình ngày nào cũng vậy”.
Sau khi có kết quả điều tra lại, TAND TP.HCM thụ lý xét xử sơ thẩm lần hai. Tuy nhiên, tòa đã phải hoãn xử nhiều lần và trả hồ sơ để làm rõ nhiều tình tiết (lần hoãn gần nhất là 12-12-2014). Mỗi lần ra tòa, Tính liên tục kêu oan. Tính khai rằng bị đánh tại công an phường nhiều quá và đau quá nên mới buộc phải khai nhận theo ý họ. Sau đó, khi chuyển đi thì Tính phải giữ lời khai vì sợ…
Ông Hoàng Văn Sinh – cha của Tính khẳng định con ông bị đánh vì khi Tính được đưa về khám nhà sau khi đến làm việc ở công an phường, ông thấy con ông “mặt mày thâm tím và phải có hai người dìu đi”. “Mỗi lần thăm con, tôi đau xót vô cùng. Con tôi khóc nhiều lắm, kêu bị oan và bị đánh rất nhiều lần ở phường” – ông nói.
Video đang HOT
Quá nhiều vi phạm tố tụng
Tại tòa, luật sư bào chữa cho bị cáo Tính đã chỉ ra nhiều vi phạm tố tụng ngay từ đầu của vụ án. Thứ nhất, trong vòng một giờ đồng hồ, một cán bộ điều tra ghi lời khai của ba người. Cụ thể, các biên bản ghi lời khai của hai cháu bé và Tính lại có cùng thời điểm từ 16 giờ 30 đến 17 giờ 30 ngày 27-4-2011, cùng do một cán bộ phòng, chống tội phạm của công an phường ghi biên bản. Việc này sau đó được giải trình là do ghi nhầm.
Thứ hai, trong giai đoạn điều tra có một LS tham gia với hai tư cách nhưng không tư cách nào chính danh. Theo đó, hồ sơ thể hiện LS Huỳnh Khắc Thuận (cộng tác viên Trung tâm Trợ giúp pháp lý nhà nước TP.HCM) khi đó (chiều 27-4-2011) đang có mặt tại công an quận thì được điều tra viên nhờ đi cùng sang công an phường chứng kiến việc lấy lời khai của Tính lúc 19 giờ đến 21 giờ. Trong hồ sơ có biên bản lập ngày 18-5-2011 giữa kiểm sát viên Lê Thị Mai, điều tra viên Mai Văn Dân và LS Thuận thể hiện “LS Thuận được phân công tham gia và chứng kiến việc lấy lời khai của Tính”. Tuy nhiên, Trung tâm Trợ giúp pháp lý nhà nước TP.HCM cho biết “không cử LS Thuận tham gia vụ án này và cũng không nhận được đề nghị của CQĐT về việc cử LS”. Còn LS Thuận thì có văn bản báo cáo rằng: “Trung tâm không cử tôi tham gia vụ án và tôi chỉ tham gia với tư cách người chứng kiến việc lấy lời khai”.
Ngoài ra, LS Thuận còn tham gia với tư cách LS chứng kiến việc lấy lời khai cho ba người cùng một lúc, đó là hai cháu bé và Tính. Việc này sau đó LS Thuận có văn bản giải trình rằng sở dĩ trong khoảng hai tiếng có thể chứng kiến việc lấy lời khai của ba người là do LS đang chứng kiến bên Tính thì dừng lại để đọc biên bản của hai bị hại (do cán bộ điều tra và điều tra viên mang đến), rồi quay lại chứng kiến và đọc lại biên bản ghi lời khai cho Tính nghe… Tuy nhiên, trình bày tại tòa, mẹ của hai cháu bé cùng khai không biết LS Thuận là ai. Tính cũng khai không biết LS Thuận là ai…
Việc vi phạm tố tụng trong vấn đề yêu cầu LS còn thể hiện ở chỗ LS được dự cung trước khi có giấy bào chữa. Cụ thể, ngày 10-5-2011, LS Trịnh Bá Thân (Đoàn LS TP.HCM) được cấp giấy chứng nhận LS bào chữa chỉ định cho Tính trong giai đoạn điều tra. Tuy nhiên, từ trước đó một ngày, LS Thân đã tham dự buổi hỏi cung Tính (thể hiện trên biên bản ghi lời khai).
Người tố cáo có khả năng “ngoại cảm” Bà Hương và bà Luyện có bốn đơn tố giác, trình báo tội phạm vào các ngày 11, 23 và 27-4. Trong khi đó, cáo trạng và bản án sơ thẩm xác định cho đến ngày 27-4, bà Hương mới nghe kể và sau đó kể lại cho bà Luyện biết chuyện Tính có hành vi phạm tội với con gái của hai bà. Cáo trạng xác định khoảng 3 giờ chiều 11-4-2011 thì Tính phạm tội đối với con bà Luyện, trong khi đó từ 10 giờ sáng hôm đó bà đã có đơn trình báo, tố giác hành vi của Tính. Hồ sơ thể hiện Tính bị bắt từ 1 giờ trưa. Trong khi đó, bà Hương lại khai chiều 27-4-2011, bà tắm cho con thì bé kêu đau. Bà hỏi thì bé không nói. Sau bị mẹ đánh bé mới nói Tính hiếp… (còn cáo trạng thì xác định lúc 1 giờ trưa 27-4, bà Hương đang may quần áo thì nghe bé gái kể)… Ra tòa, bà Hương và bà Luyện cùng khẳng định: “Không được chứng kiến, giám hộ khi công an lấy lời khai con mình. Chỉ khi xong việc, chúng tôi mới được gọi vào đọc lại và ký vào biên bản”. Các cán bộ công an sau đó có giải trình rằng “hai bà được chứng kiến từ đầu đến khi kết thúc. Nếu không chứng kiến giám hộ và không biết LS Thuận thì tại sao hai bà đều đồng ý ký tên xác nhận vào các biên bản ghi lời khai khi Công an quận 12 làm việc”…
Theo Phương Loan ( Pháp luật TP.HCM)
Nữ hoàng điền kinh Việt Nam Vũ Thị Hương: Như linh dương giữa rừng... yêu
Hôm rồi, ở Nam Định, trong khuôn khổ Đại hội TDTT toàn quốc, dân điền kinh lại "nóng rực" chuyện Vũ Thị Hương giới thiệu người yêu mới. "Lại anh mới à? Nhanh thế?", "Thế anh người yêu cũ đâu, sao bảo sắp cưới?", "Vậy là lại sắp lấy chồng lần thứ 3 rồi", "Anh này là Tây, không rõ trụ được bao lâu"...
Vũ Thị Hương và bạn trai người nước ngoài.
Hôm rồi, ở Nam Định, trong khuôn khổ Đại hội TDTT toàn quốc, dân điền kinh lại "nóng rực" chuyện Vũ Thị Hương giới thiệu người yêu mới. "Lại anh mới à? Nhanh thế?", "Thế anh người yêu cũ đâu, sao bảo sắp cưới?", "Vậy là lại sắp lấy chồng lần thứ 3 rồi", "Anh này là Tây, không rõ trụ được bao lâu"...
Giữa những lời xì xào xung quanh như thế, nữ hoàng tốc độ Vũ Thị Hương cười xòa, thật nhẹ nhàng. Cô quá quen với những thị phi như thế này, với Hương, yêu và được yêu là đủ, là quan trọng nhất. Bởi thế cô không hề ngần ngại giới thiệu bạn trai - Hans, một người Đức. Thậm chí, Hương còn thoải mái tiết lộ: "Có thể tôi sẽ làm dâu xứ người".
Trò đuổi bắt của tình yêu
Hương có tố chất đặc biệt của một VĐV cự ly ngắn. Trên đường chạy, Hương như con linh dương được thỏa chí, mạnh mẽ mà không kém phần mềm mại. Sự xuất sắc của Hương là ở những chặng nước rút, bất chấp hạn chế xuất phát không thật sự tốt, Hương vẫn có những thành công vang dội ở đấu trường châu lục.
Con linh dương ấy, không chỉ mạnh mẽ mà còn đẹp. Thậm chí, rất đẹp. Những tháng ngày luyện tập dãi dầu nắng mưa không lấy đi của Vũ Thị Hương làn da mịn màng, bóng và căng tràn nhựa sống. Môn điền kinh có trang phục khá thoáng, nhiều người gọi là bikini trên đường chạy. Với Hương, bộ đồ ấy rất hợp, rất sexy.
Những điều ấy cuốn hút đàn ông, tất nhiên. Không chỉ là dáng vẻ mạnh mẽ, eo thon mông nở, chân dài săn chắc mà từ ánh mắt, cái nhìn của Hương cũng đủ khiến nhiều đàn ông "chết đứng". Vì thế mà Hương yêu sớm, nếu như không nói là quá sớm. Một phần từ vẻ đẹp tuổi mới lớn của Hương, một phần cái gọi là "hóc môn yêu" trong Hương quá dư thừa.
Khi chưa 17 tuổi, Hương lấy chồng. Lúc ấy, Hương bị cả nhà phản đối vì cô quá trẻ. Song dường như chẳng có gì cản được Hương, "yêu là phải cưới", Hương quyết tâm về nhà chồng. Lúc ấy trên giấy tờ, Hương chưa đủ 18, xã không làm cho giấy đăng ký kết hôn. Mặc kệ, họ vẫn về sống với nhau.
Thế rồi ở SEA Games năm 2005 trên đất Philippines, khi Hương chưa ráo mồ hôi trên đường chạy thì cũng là lúc cô và người chồng đầu tiên đồng ý ly dị sau hơn một năm làm đám cưới. Gọi là ly dị nhưng vì chưa đủ thủ tục kết hôn nên cũng chẳng ai phân xử, coi như đường ai nấy đi.
Đàn ông thích Hương, đàn bà ghen tị với cô. Bởi thế, sóng gió đến với Hương cùng với những thị phi lời ra tiếng vào không ngớt. Người ta đồn cô và một người thầy phải lòng nhau, tới mức vợ ông thầy từ nước ngoài trở về, đáp máy bay xuống Nội Bài, phi ngay đến Nhổn để đánh ghen. Hương chẳng bao giờ thừa nhận hay phủ nhận những lời đồn đại có phần độc ác ấy. Đôi khi Hương nghĩ, làm người phụ nữ đã khổ, làm người phụ nữ đa đoan còn khổ hơn.
Vài năm sau khi chia tay người chồng thứ nhất, Hương quyết định lên xe hoa lần thứ hai. Lần này với một đồng nghiệp, từng theo điền kinh. Họ gặp nhau ở Đại học TDTT Từ Sơn, chàng kém nàng 2 tuổi; lúc đến với Hương, anh chàng vẫn là sinh viên. Lại một đám cưới nữa, khá rình rang. Ai cũng chúc mừng Hương, họ nghĩ cả đời Hương tìm cách bứt tốc, chạy nhanh nhất có thể nhưng đó là trường đua, còn ở trường đời thì Hương phải chậm lại, phải buông neo, con linh dương trong Hương cần phải thuần phục.
Nhưng cái nghiệp chạy của Hương có phần khắc nghiệt. Người chồng thứ hai, trẻ tuổi, tốt tính, yêu vợ nhưng... ghen quá. Anh không chịu nổi nghiệp của Hương là phải tập huấn xa nhà lâu ngày, lại ở cái môi trường mà anh hiểu quá rõ. Hơn hết, cũng là bởi vì Hương luôn đẹp, cái đẹp cuốn hút đàn ông đến mê muội. Mà anh biết, Hương đa tình...
Lại chia tay, lần nào cũng thế, Hương đều khóc, tiếc nuối. Đó là tình cảm thật sự trong con người cô, phần mảnh dẻ nhất, dễ vỡ nhất khác hẳn với sự dũng mãnh trên đường chạy.
Có lần, Hương đùa: "Tôi đi coi bói, thầy nói tôi cầm tinh con cọp nên đường tình trúc trắc, coi chừng có 3 đời chồng. Tôi cưới được hai năm, vẫn yêu nhau nên còn yên tâm".
Rồi, chuyện tình của Hương lại tan vỡ. Có người nói, vì Hương không biết cách giữ gia đình, rằng cô sống vì tình cảm và bản năng quá. Một lần nữa, Hương im lặng.
Thế nhưng, khi đối diện với hạnh phúc, Hương lại như đứa trẻ, cô thích khoe hạnh phúc của mình, thích được mọi người thừa nhận cuộc sống riêng như thừa nhận những thành tích của cô trong thế thao.
Cô gặp một nghệ sĩ nhiếp ảnh khi anh làm một cuốn sách ảnh về các nhân vật xuất sắc, trong đó có thể thao. Một lần, chàng nghệ sĩ phỏng vấn cô và tình yêu của họ bùng lên như lửa rơm. Có lần, Hương tâm sự rằng: "Tôi là dân thể thao, nào có thể so sắc đẹp, sự cuốn hút với những người mẫu từng được anh Nguyễn Á chụp ảnh. Dù biết tiếng anh ấy trước khi gặp gỡ, tôi chẳng nghĩ mình lại có thể yêu anh. Dân nhiếp ảnh hay nghệ sĩ nổi tiếng bay bổng, lãng mạn, yêu cái đẹp, còn dân điền kinh như tôi thì góc cạnh, xù xì. Đến lúc yêu nhau rồi, tôi cũng hay hỏi đùa anh ấy: "Sao em và anh lại yêu nhau được nhỉ?". Anh ấy chỉ cười nói rằng, anh yêu vẻ đẹp của em trên đường chạy, đó là nét đẹp mang nét sắc sảo, cuốn hút riêng mà chỉ em mới có".
Họ quen và yêu nhau 4 năm, thời gian đủ dài để nghĩ về một đám cưới. Bản thân Hương cũng chẳng ngần ngại nói về mơ ước ấy: Một gia đình và những đứa con. Thậm chí, cô còn muốn sinh đôi ngay sau khi cưới. Họ hẹn nhau, sau ASIAD 2014, hai người sẽ chính thức...
Vũ Thị Hương.
Linh dương trong rừng yêu
Và mọi người ngỡ ngàng khi Hương giới thiệu bạn trai mới. Cũng dễ hiểu vì ai cũng tin chắc là Hương và anh nghệ sĩ nhiếp ảnh sẽ cưới nhau.
Một lần nữa, như đứa trẻ được nhận quà, Hương lại... khoe. Cô chụp rất nhiều ảnh với Hans và đăng trên facebook - những bức ảnh tình tứ của những người yêu nhau.
Hương kể, cô và Hans biết nhau từ trước nhưng chính thức nói lời yêu mới đây. Anh là người Đức và cũng là một nghệ sĩ. Trong một lần Hans thực hiện dự án âm nhạc tại TPHCM, họ gặp nhau. Hương thấy ở Hans sự giản dị, vui tính, ấm áp. Còn Hans nhìn thấy ở Hương sự nồng nhiệt như có lửa trong con người cô.
Hans thậm chí còn tới Nam Định để ở bên cạnh và động viên Hương thi đấu giải TDTT toàn quốc. Ngay sau đó, Hương lại phải ra nước ngoài thi đấu Đại hội sinh viên ĐNÁ.
Trên facebook, khi đang thi đấu, Hương viết những ghi chú như nhắn với riêng Hans: "Nhớ anh chàng tinh nghịch này và thương lắm khi phải ở Việt Nam một mình. Đêm nay nữa thôi mai gặp rùi... I miss my naughty boy much... Just one night... And then??? Ich liebe dich...". Để rồi khi một người bạn bình rằng:"Bữa nay Hương nhà ta chê Việt Nam, chơi với Tây mới chịu ha", thì Hương cũng tinh nghịch đáp lại: "Phải nói rằng trai Việt Nam chê em mới đúng"...
Hương đang yêu và được yêu, có thể cô sớm lên xe hoa lần thứ 3, hoặc muộn hơn chút nữa. Hương là như thế, luôn khát khao chinh phục, luôn muốn tìm cách vượt qua giới hạn bản thân trên đường chạy.
Và Vũ Thị Hương vẫn hồn nhiên như con linh dương trong rừng yêu ngút ngàn...
Theo Laodong
Tâm thư 'ký nhưng không nhận giày' của Vũ Thị Hương 'Nhà cháu cũng nghèo lắm nhưng bố cháu vẫn mua cho cháu một đôi giày rất tốt', nữ hoàng tốc độ nhớ lại thời thơ ấu. "Nữ hoàng tốc độ" Vũ Thị Hương vừa có những dòng tâm sự dài trên Facebook cá nhân. Trong đó, nữ VĐV gửi lời tới "các bác lãnh đạo đoàn thể thao Việt Nam dự Đại hội...