Sáng sớm mẹ chồng đã gọi dậy làm việc nhà, thầm trách bà nhưng biết được lý do con dâu lại bật khóc
Tôi đang ngủ ngon, mẹ chồng nỡ đậ.p cửa phòng bắt dậy lo thịt gà làm cỗ mà không báo trước.
Vừa làm mà tôi thầm trách mẹ chồng vô lý, quá đáng, coi con dâu không khác gì giúp việc. (Ảnh minh họa)
Từ lúc kết hôn đến nay tôi ở nhà chồng, bố chồng tôi mất sớm nên trong nhà mọi việc do mẹ chồng tôi quán xuyến. Mẹ chồng cũng bao nhiêu năm làm dâu nên tôi cứ nghĩ sẽ được mẹ chồng quan tâm, ưu ái. Vậy mà bà lại không thương tôi, rất khắt khe về mọi chuyện, cái gì cũng phải theo ý của bà, nếu không tôi sẽ bị góp ý ngay, kể cả trước mặt người khác.
Ban đầu tôi cũng thấy mệt mỏi, ức chế lắm, nhưng sau dần thấy cũng quen hay nói chính xác hơn là tôi cố mà nhịn, chứ không có sự lựa chọn nào. Bây giờ tôi cũng không ngần ngại bất kỳ công việc gì trong nhà, thậm chí bên nhà chồng có việc là tôi cũng bị “trưng dụng” làm các công việc phục vụ, nấu nướng… Cũng may, chồng tôi cũng là người tử tế, trách nhiệm với vợ con. Tôi đã bớt cô đơn, ức chế khi bị mẹ chồng chèn ép khi được chồng an ủi, yêu thương.
Cách đây ba hôm, khi còn đang chìm trong giấc ngủ say, mới hơn 4 giờ sáng mà mẹ chồng đã đậ.p cửa gọi tôi dậy. Tôi mắt nhắm mắt mở chưa kịp hiểu sao thì mẹ chồng đã giao việc: “Con dậy luôn dọn dẹp nhà cửa, làm thịt 2 con gà sạch sẽ rồi để đấy, trưa đi làm rồi về sớm làm hai mâm cơm cho mẹ có khách”.
Video đang HOT
Không biết mẹ chồng làm cơm mời ai, nhưng tôi thấy bất ngờ quá, lẽ ra mẹ chồng mà báo sớm thì tôi đã mang ra chợ thuê người làm rồi. Giờ mới sáng sớm đã phải dậy làm bao nhiêu là việc, vừa buồn ngủ, vừa tủi thân không ai làm cùng. Mẹ chồng tôi giao việc cho con dâu xong là đi đâu luôn, không có mặt ở nhà.
Vừa làm mà tôi thầm trách mẹ chồng vô lý, quá đáng, coi con dâu không khác gì giúp việc. Xong xuôi mọi việc, tôi còn nấu nướng ăn sáng phần sẵn chồng con rồi đi làm. Công ty đang nhiều việc, tôi muối mặt xin nghỉ trưa sớm để về nhà làm cơm giúp mẹ chồng. Làm cỗ chuẩn bị xong, tôi bất ngờ nhận được cuộc điện thoại của bố đẻ tôi báo là hai bố mẹ vừa đi khám, may là không sao và giờ chuẩn bị tới chơi, làm tôi bất ngờ và mừng rỡ.
Lúc đó mẹ chồng tôi bên cạnh liền nói lý do: “Hôm qua, tối muộn lúc các con đóng cửa phòng đi ngủ sớm thì mẹ có nhận được cuộc gọi của mẹ con, cũng hỏi về chuyện bị đau. Mẹ mới nói hai ông bà nên lên thành phố để thăm khám, kiểm tra cho yên tâm. Lúc đó muộn rồi, mẹ không muốn thông báo cho con biết, để con ngủ cho ngon giấc không lại lo lắng, hồi hộp. Sáng ra mẹ mới gọi con dậy để làm cơm, trưa hai ông bà ngoại tới nhà chơi và ăn cơm trưa”.
Tôi đã bật khóc khi mẹ chồng tôi tâm sự: “Lâu nay mẹ hay để ý từng chút một, còn không ngần ngại nói thẳng những điều chưa được của con. Mẹ làm thế cũng vì con, vì gia đình này thôi, mẹ giờ đã già sau này trông mong cả vào con. Bây giờ thì mẹ đã yên tâm rồi, con từ ngày về nhà chồng việc nhà, việc lễ nghĩa cũng chưa biết gì cả. Đến nay con là con dâu đảm, vợ hiền và người mẹ chu toàn, đúng như mẹ mong muốn bấy lâu nay”.
Lâu nay tôi đã trách oan mẹ chồng, đến bây giờ tôi mới biết được tấm lòng của bà và thầm cảm ơn mẹ chồng. Thật may, tôi đã chưa có những xích mích, to tiếng gì với mẹ chồng, không thì bây giờ xấu hổ và áy náy lắm.
Mẹ tôi đến ăn cơm, mẹ chồng: “Phụ nữ không kiếm ra tiề.n thì chỉ ăn trong bếp”, tôi tức giận đuổi toàn bộ khách khứa của bà
Nghe mẹ chồng nói xong, Chi hoàn toàn bùng nổ.
Chi năm nay 33 tuổ.i. Khi quyết định l.y hô.n, nhiều người khuyên Chi nên suy nghĩ lại, không phải vì bản thân thì cũng vì chồng, vì con mà đừng như vậy. Nhưng Chi thực sự không còn lựa chọn nào khác.
Mọi việc bắt đầu từ nửa tháng trước. Khi con gái Chi vừa đầy tháng, Chi muốn mời mẹ ruột từ quê lên dự tiệc. Mẹ Chi ban đầu từ chối vì bà vốn bị say xe. Nhưng sau đó Chi năn nỉ mãi nên bà đành đồng ý.
Hôm đó sẽ có rất nhiều khách đến tham dự. Đầu tiên là vì đó là ngày đầy tháng của con gái Chi, sau đó cũng là ngày sinh nhật của chồng Chi. Quan trọng hơn là từ lúc kết hôn đến giờ, đây là lần đầu tiên mẹ Chi đến nhà vợ chồng cô ăn cơm nên không thể không tổ chức long trọng.
Chi đặc biệt yêu cầu người đến nhà ga đón mẹ cô về nhà. Lúc bà về đến nơi, liền nói với con gái: "Sau này mẹ không đến nữa đâu nhé. Con không biết ngồi xe suốt 10 giờ khó chịu thế nào đâu!"
Mẹ Chi nói không muốn tới nhưng bà lại mang theo rất nhiều quà, 1 số cho con gái, 1 số cho cháu gái, cũng có quà cho chồng và bố mẹ chồng Chi. Hơn nữa, bà còn cho một phong vì rất dày. Mẹ Chi vốn là người sống tiết kiệm cả đời, bây giờ lại hào phóng như vậy. Bà nói: "Mẹ dù không có nhiều tiề.n, nhưng cung không để con phải xấu hổ". Nghe mẹ nói như vậy, Chi chỉ muốn khóc. Trước khi kết hôn, cô đều đặn gửi về nhà cho mẹ 3 triệu, từ sau khi kết hôn thì chẳng còn nữa. Ngược lại, mẹ Chi lại hay cho cô tiề.n, nói là để cô bồi dưỡng cơ thể sau lấy chồng.
Nói về chồng Chi, kinh tế trong nhà gần như phụ thuộc hoàn toàn vào anh, Chi thì làm bà nội trợ. Nhưng chồng Chi lại có tính xấu là mê bài bạc, thế nên tiề.n trong nhà cũng chẳng còn là bao, mẹ Chi phải nhiều lần tiếp tế cho con gái.
Lần tổ chức tiệc đầy tháng cho con gái Chi lần này tốn khoảng 10 - 15 triệu, một phần không nhỏ trong đó là tiề.n mẹ Chi cho. Nghĩ đến đó, Chi càng thêm xó.t x.a. Cô tính sẽ đi làm sau khi con gái lớn hơn một chút. Chi nói mẹ chỉ cần ngồi, đợi cô nấu xong thì ra ăn nhưng bà lại muốn vào bếp giúp. Đã vất vả ngồi xe hơn 10 tiếng đồng hồ, còn chưa được nghỉ ngơi, mẹ Chi đã phải luôn chân luôn tay trong bếp. Cuối cùng bữa ăn cũng hoàn thành. Trong bữa ăn, Chi đã cố tình để mẹ ngồi bên cạnh mình.
Nhưng ngay khi mẹ chồng đến, bà đã tìm tới chỗ Chi nói : "Đã xong việc chưa mà lên bàn ăn cơm nhanh thế? Cho dù muốn ăn, con cũng phải đợi khách khứa ăn xong hết đã chứ?" Nghe mẹ chồng nói những lời này, Chi rất giận. Bình thường bị mẹ chồng khinh dễ, Chi cũng không dám ý kiến gì nhưng hôm nay là tiệc đầy tháng của con gái, hơn nữa mẹ ruột Chi cũng ở đây, vậy mà một chút mặt mũi cho con dâu, mẹ chồng cũng không nể nang gì. Chi hung hăng trừng mắt nhìn mẹ chồng một cái.
Mẹ chồng lại nói tiếp: "Sao? Có vấn đề gì? Phục vụ khách khứa xong hết rồi hãy ăn. Giờ khách đông như vậy, đi dọn cơm đi". Mẹ Chi không muốn cô khó xử nên liền lặng lẽ kéo con gái vào bếp làm việc. Khoảng 2 giờ sau, gần như mọi người đã ăn xong, cuối cùng cũng đến lượt mẹ con Chi. Nhưng khi Chi định ngồi xuống bàn ăn, mẹ chồng lại nói: "Phụ nữ không kiếm được tiề.n thì nên ăn cơm ở bếp thôi con. Con để mẹ con ăn trong ấy luôn. Mẹ không muốn nhìn thấy bà ấy".
Nghe mẹ chồng nói xong, Chi hoàn toàn bùng nổ. Cô tự hỏi mẹ chồng thực sự muốn gì? Nếu mẹ chồng đã không nể nang gì thì Chi cũng muốn bà thử cảm giác không còn mặt mũi là gì. Thế nên khi tiệc còn chưa tàn hẳn, Chi mời các vị khách ra về (thực ra là đuổi), nói là có việc gia đình cần giải quyết. Cô biết làm như vậy là bất lịch sự nhưng thực sự mẹ chồng quá đáng, khiến Chi tức nước vỡ bờ.
Điều khiến Chi buồn nhất là dù chứng kiến sự việc từ đầu đến cuối nhưng chồng cô không hề lên tiếng bênh vực vợ mà đứng hoàn toàn về phía mẹ anh. Thậm chí anh ta còn tát Chi vì cho rằng phận làm dâu mà trả treo vói mẹ chồng như vậy là láo. Chồng Chi nói: "Cô làm như vậy không biết xấu hổ sao? Cô không biết yêu trẻ kính già sao? Đây là mẹ chồng cô đấy".
Giờ thì Yến không quan tâm nữa, cô sẽ chọn l.y hô.n. Đây không chỉ là một bữa cơm mà còn là thể diện, là vấn đề tôn nghiêm, hay nói cách khác, ở trong lòng người nhà chồng, vị trí của Chi gần như không có. Chi tất nhiên cũng đã suy nghi cho đứa con mới sinh nhưng cô thực sự không thể nhẫn nhịn được nữa.
Đuổi mẹ chồng về quê, bị chồng đán.h cho một trận, thấy thứ này trong tay anh, tôi bật cười đề nghị l.y hô.n Ngày mẹ chồng đến, bà không những không giúp được việc gì mà còn khiến căn nhà lộn xộn cả lên. Hân giận quá, liền đuổi bà về quê. Hân, năm nay 28 tuổ.i, là người thành phố, chồng là người tình khác. Hai người quen nhau khi anh tới nơi cô làm việc. Hân và anh yêu nhau ngay từ cái nhìn...