Săn “tọa độ sung sướng” ở đất Mỏ
Chỉ cần bước chân ra khỏi khách sạn, ngay lập tức cánh xe ôm ở Bãi Cháy, Hạ Long nhanh chóng ào tới gạ gẫm khách du lịch “đi hàng”…
Gái mại dâm, ngoại hình “Ngọc Trinh”
Những “thiên đường sung sướng” nổi tiếng ở miền Bắc như Đồ Sơn ở Hải Phòng, Quất Lâm ở Nam Định dường như không còn là lựa chọn tốt nhất cho những tay hám của lạ vào mùa hè năm nay. Thay vào đó, nhiều tay chơi lại đổ về Bãi Cháy, Hạ Long, Quảng Ninh để tìm kiếm những cảm giác mới hơn. Đơn giản chỉ vì sự tò mò và đương nhiên quan trọng nhất là giá cả “bèo” hơn so với Đồ Sơn hay Quất Lâm trong thời buổi “thóc cao, gạo kém” như hiện nay.
Trong vai trò là một khách du lịch mới đến Hạ Long, tôi lang thang cùng một người bạn đi dạo biển thăm thú kì quan mới của thế giới về đêm. Mặc dù đã được nghe kể trước đó về tệ nạn mại dâm ở thành phố biển nổi tiếng nhất nhì miền Bắc này nhưng tôi quả thực không ngờ việc đi tìm gái mại dâm ở Hạ Long lại dễ dàng và thậm chí được chào mời đến tận nơi như vậy.
Chỉ cần bước chân ra khỏi cửa khách sạn, ngay lập tức tôi quan sát thấy đã có vài tay xe ôm tiến lại gần và buông lời chào mời đi “thư giãn” với giá siêu rẻ. Sau một hồi thỏa thuận, tôi và người bạn quyết định xâm nhập vào thiên đường… sung sướng ở Bãi Cháy, Hạ Long để tìm hiểu xem có gì khác lạ.
Cánh xe ôm ở Bãi Cháy dai như đỉa bám khách mời chào đi “thư giãn” trong đêm
Theo lời cánh xe ôm, họ chỉ lấy 20.000 đồng tiền xe ôm để đưa tôi và người bạn đến tận nơi và đảm bảo có… “hàng” trẻ đẹp phục vụ đến nơi đến chốn với giá chỉ 300.000 đồng đã bao cả phòng.
Gã xe ôm liên mồm mồi chài: “Nhìn hai anh thế này phải đi vui vẻ một tí chứ. Mấy khi về Hạ Long chơi. Em chở rẻ thôi. Đi đi anh”.
Sau một hồi ra chiều ngẫm nghĩ, tôi và người bạn đồng ý. Chiếc xe háo hứng lao đi vun vút trên phố, để lại đằng sau những ánh đèn vàng vọt của phố thị đang nườm nượp du khách.
Hóa ra chỉ cách khách sạn chúng tôi thuê phòng vài km là rất nhiều ổ gái mại dâm lúc nào cũng chầu chực ở đó để phục vụ khách. Theo quan sát của tôi thì ở các nhà nghỉ sát Bãi Cháy hầu như đều có “hàng” chầu chực sẵn hoặc nếu khách có nhu cầu có thể gọi gái đến tận khách sạn phục vụ. Với trường hợp này chỉ cần “bo” cho mấy tay xe ôm là lập tức có “hàng” như ý ngay. Dĩ nhiên, lúc này giá cả lên xuống còn tùy độ “lẻo mép” của khách làng chơi.
Bước chân khỏi chiếc xe ôm cà tàng của tay xe ôm chở tôi và người bạn, gã xe ôm nhanh nhảu dừng xe đàng hoàng và đưa tôi vào nhà nghỉ mà có lẽ gã đã “ký hợp đồng” cò mồi. Phong cách làm việc của gã khá “chuyên nghiệp” khi nhanh chóng vào làm việc với chủ nhà nghỉ để kiếm phòng cho chúng tôi khá tận tình. Cũng nhanh chẳng kém gã xe ôm, gã chủ nhà nghỉ rất lịch sự mời chúng tôi uống nước ở trên một phòng đợi trên tầng hai của nhà nghỉ để đợi hàng.
Video đang HOT
Chúng tôi chưa kịp uống hết ngụm nước chè chát thì đã có một gã thanh niên trẻ măng xuất hiện chào và… xin phép đưa hàng cho chúng tôi lựa chọn. Lúc này, trước mặt chúng tôi là 5 cô gái có tuổi đời khá trẻ mặc những bộ trang phục không thể kiệm vải hơn. Tôi và người bạn đã giao kèo với nhau trước nên chỉ lắc đầu không chọn và yêu cầu “hàng” cao cấp hơn.
Ngay lập tức gã thanh niên tiếp tục điều thêm “hàng” để chúng tôi lựa chọn. Lần này xuất hiện trước mặt chúng tôi là 6 cô gái khác có ngoại hình khá đẹp. Nhân viên nhà nghỉ dường như thấy sốt ruột nói từ ngoài vọng vào: “Các anh Hà Lội khó tính thế, ngoại hình có thua gì Ngọc Trinh mà chọn mãi thế…”.
“Được lời như cởi tấm lòng”, người bạn đầy kinh nghiệm “chinh chiến” của tôi đã nhanh chóng lựa chọn được một cô trong đó để “thư giãn”. Trong khi đó, tôi vẫn lắc đầu và tò ý không thích, yêu cầu “hàng” khác. Gương mặt của gã thanh niên dắt gái lúc này bắt đầu tỏ vẻ khó chịu và buông thõng một câu:
“Hàng như thế này là đẹp nhất ở đây rồi đấy anh. Anh khó tính thế ! Bọn em chỉ còn một lượt nữa thôi. Anh chọn lấy một em mà thư giãn”.
Bồi thêm sau lời gã thanh niên kia là một cô gái khá xinh xắn: “Em thế này mà anh chê à? Chọn em đi anh!”. Tuy nhiên, tôi vẫn lắc đầu nên gã thanh niên và các cô gái kia đành bước ra ngoài hết.
Đến lần thứ ba, gã thanh niên kia có lẽ đã rất khó chịu mở cửa phòng dẫn vào 5 cô gái khác mời tôi chọn. Tuy nhiên, tôi vẫn lắc đầu với lý do tự dưng thấy hơi mệt. Khỏi cần nói, gã thanh niên và 5 cô gái buôn “vốn tự có” bực tức như thế nào. Trước khi bước khỏi phòng, gã thanh niên không quên ném lại cho tôi cái nhìn hằn học và lầm bầm câu gì đó trong miệng.
Ngồi trong phòng khách sát vách với một số phòng nghỉ bên cạnh dường như cũng đang có khách làng chơi vừa vào, đập vào tai tôi là văng vẳng đâu đó những chí chóe, cười rinh rích của những cô gái hành nghề mại dâm đang “mua vui” cho khách…
Công khai môi giới mại dâm
Sau khoảng ít lâu, bạn tôi đã ra khỏi phòng và chúng tôi chậm rãi rời khỏi nhà nghỉ. Trong lúc đi qua một dãy hành lang bước ra ngoài, tôi tranh thủ đảo mắt ngắm nghía “ổ nhền nhện”. Hóa ra ở trong nhà nghỉ này các cô gái có một phòng riêng đợi khách và có khoảng 30 cô gái đều còn khá trẻ chầu chực trong đó. Căn phòng này nằm ngay sát ở lối ra vào tầng một mà chúng tôi ban đầu không chú ý.
Thấy tôi bước qua, mấy cô gái hành nghề mại dâm bị tôi từ chối ném ra cái nhìn đầy… khinh miệt.
Bước chân ra khỏi nhà nghỉ nằm ở một con ngách nhỏ ngay sát Bãi Cháy, lập tức lại có một hội xe ôm nhao nhao xông đến mời chở chúng tôi về. Tuy nhiên, chúng tôi quyết định đi bộ xem còn trò gì hay ho ở “tọa độ sung sướng” này.
Một tay xe ôm tuyên bố đi “sung sướng” ở Bãi Cháy giá cực rẻ và gã chỉ lấy đúng 10.000 xe ôm`
Quả thực, không ngoài dự đoán của chúng tôi, “hàng” không chỉ chầu chực ở sẵn trong các nhà nghỉ, khách sạn tư nhân mà còn lượn lờ rất “tấp nập” ở ngoài đường để câu khách. Thấy chúng tôi đi bộ, ngay lập tức mấy cô gái đứng đường đã xán lại gạ gẫm:
“Hai anh đẹp trai ơi vào vui vẻ một chút đi. Đi gì mà vội thế. Bên em rẻ lắm”
Suốt con dốc mà chúng tôi đi xuống chỉ có vài trăm mét, có khoảng vài chục lượt “hàng” săn đón rất nhiệt tình. Đương nhiên, bao gồm cả các gã xe ôm tiếp tục mồi chài chúng tôi đi hàng. Thậm chí mấy tay xe ôm còn đi theo gạ gẫm bằng được:
“Đi đi anh ơi. Thanh niên là phải “làm tí” chứ lại. Ăn hải sản nhiều mà không… đổ khó chịu lắm đấy”.
Lần này theo thỏa thuận từ trước với người bạn, tôi bắt đầu “moi tin” mấy gã xe ôm bằng cách hỏi giá và mặc cả xem “hàng” như thế nào và đi giá bao nhiêu. Thấy chúng tôi dừng lại, không chỉ một mà đến cả chục gã xe ôm tiến lại mời chào như cãi nhau:
“Bên em rẻ hơn anh ơi. Đảm bảo các em xinh khỏi chê. Giá rẻ bất ngờ, 200.000 tàu nhanh. Anh lên em chờ chỉ 10.000 xe ôm thôi…”
“Em chở anh gần đây thôi. Đảm bảo “đậm đà khó quên”"…
Hỏi han mặc cả một hồi, tôi viện cớ giá “chát” quá không đi, mấy gã xe ôm đổi ngay sắc mặc hằm hằm chửi sau lưng tôi và người bạn:
“Đ. M hai thằng dở. Giá thế mà còn chê đắt cái nỗi gì. Đố chúng mày kiếm được chỗ nào hơn đấy…”
Sau một hồi các tay xe ôm nhao nhao tranh khách, tôi mới biết được rằng, ở Hạ Long hầu hết các tay xe ôm đều là đầu mối môi giới mại dâm cho khách du lịch và những tay xe ôm này đều đã “ký hợp đồng” với các tay chủ nhà nghỉ chứa gái. Đặc biệt, các tay xe ôm sẽ ngồi chầu chực ở cửa các khách sạn lớn trong khu du lịch Bãi Cháy để tiện đi khách nhanh nhất.
Không thể mồi chài được chúng tôi, mấy gã xe ôm lập tức chuyển sang “con mồi” khác là những khách du lịch người nước ngoài bằng thứ tiếng Anh nhừa nhựa. Lần này, mấy gã xe ôm nhanh chóng dụ được hai vị khách nước ngoài đi đến “tọa độ” sung sướng rất nhanh. Những bóng xe lại lao vun vút trong màn đêm.
Theo GDVN
Sex Đồ Sơn - 'thương hiệu' ngầm của du lịch Hải Phòng?
Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền
Để giữ thương hiệu, từ khâu quản lý phục vụ của các nhà "đầu tư" (chủ chứa), tới các em "chim bói cá" (gái mại dâm) đều được các nhà chứa "tập huấn", nâng tầm "chuyên nghiệp hóa" chặt chẽ, tinh vi tới khó lường...
"Khoán"... theo ngày!
Nếu đem "dịch vụ tươi mát" ở các phố biển ra để mà so sánh như Sầm Sơn, Cửa Lò, Hải Thịnh, Quất Lâm... thì Đồ Sơn đứng tốp đầu, thuộc hàng siêu cao thủ, lừng danh với 2 chữ C (casino và cave). Nói về gái ở đây, từ khách du lịch đến dân chơi "đá gà đá vịt" đều phải gật gù mà thừa nhận rằng: Nhan sắc, hình thể đẹp cộng với lòng "yêu nghề" đã tạo cho các em có một sức hút ghê gớm với khách làng chơi. Các em được gọi theo tên thời thượng là gái mại dâm... "công nghệ số".
Sau hồi "chém gió", bất ngờ H. đặt câu hỏi: " Nếu không có "cái ấy", ông, khách du lịch... còn ai nữa muốn đến Đồ Sơn chỉ để tắm "ao biển" đục ngầu hay không? " rồi gã cười nham nhở.
Chân đã từng bước tới và mắt đã mười mươi nhìn rõ, ở Đồ Sơn, dường như nạn mại dâm không còn che giấu... Chả vậy ngồi ở quán nước vỉa hè, nghe mấy em "hàng" miệng oang oang kể đủ ngón "tiểu xảo" quanh chuyện giường chiếu, son phấn,... Trao đổi về "công việc" ấy, các em thường dùng ngôn từ như là một nghề nghiệp bình thường đã được xã hội thừa nhận từ lâu. Kiểu như "đi làm", "xong khoán chưa"...
Tôi tới một nhà nghỉ ở khu 2, hơn chục em đứng sát nhau lố nhố, ăn mặc kiểu "có cũng như không", nhưng nom toàn là "các chị hết đát" mặt trát phấn son xanh đỏ như... "chim bói cá" ở các thành phố dạt về tìm "tép riu", đắt rẻ đi tuốt tuột. Tôi đưa tiền trả xe ôm sau khi "bo" thêm 50 ngàn, định bụng tìm một chỗ bình yên sát biển, nhưng dưới ánh đèn mờ đỏ quạch, có cả chục em đang đứng "phơi hàng" để khách chọn lựa.
Dù đã ngồi ở góc tối khuất, một em vẫn nhìn thấy tôi. Tiến về phía tôi, miệng nói như mê sảng "mở hàng em cái", nói xong em tung mông ngồi thỏm vào lòng, tranh thủ tình tứ "mắt chơm chớp" đầy quyến rũ làm "hớp hồn" khách. Sau màn tiếp thị "khủng bố" không làm "xiêu lòng" vị khách là tôi, em lanh lợi chuyển "chiêu" tình cảm.
Em bảo tên Hiền, mới 19 tuổi nhưng đã có thâm niên "2 năm trong nghề", quê tận Phú Thọ. " Trước em đi làm ở Hà Nội, khu Cầu Diễn, nhưng ở đấy làm ăn khó khăn quá nên dạt về đây. Ở đây mỗi lần đi khách được ít tiền, nhưng mùa du lịch đông khách lắm nên cũng kiếm được kha khá. Cuộc đời cứ trôi dạt ra đến tận bãi biển thế này, người ta gọi bọn em là "ghẹ" kể cũng đúng" - cô ả thỏ thẻ.
Trong vô số câu chuyện "mỏ đỏ" kể về nghề, ngoài tính chất chuyên nghiệp của công việc đang làm, thì các chủ chứa ở đây quản lý khá chặt chẽ và tinh vi. Theo đó, tất cả các gái mại dâm ở đây được chủ chứa "giao khoán" 20 khách /ngày với mức ăn chia là "cưa đôi", nếu vượt "năng suất" thì số tiền đi khách, em sẽ được hưởng trọn.
Xưa chỉ nghe thấy từ "khoán" dành cho người lao động, nay các chủ chứa ra cả "mức khoán" cho gái mại dâm, điều mà không ai có thể tưởng tượng được. Kể tới đây, em kéo tuột tôi đứng dậy bảo, " anh vào giúp em đủ khoán..."!
Có cả "bảng lương"!
Anh Quang - chủ một nhà nghỉ tại khu 3 cho biết, gái mại dâm ở đây được thu gom và quản lý rất chuyên nghiệp, có cả sổ chấm công, kê bảng lương cho nhân viên đàng hoàng. Các em muốn sống ở "miền đất hứa" này phải trẻ, đẹp, chiều khách và đặc biệt phải rất... yêu nghề.
Theo anh Quang thì ở đây có khoảng 1/3 gái mại dâm được thuyên chuyển, mua bán từ nơi khác về, 1/3 là các cô gái tự tìm đến làm việc. Phần còn lại được gọi là của quý, tức là con nhà lành.
Mỗi nhà hàng lớn thường có nhiều vệ tinh đi săn lùng con gái ở cổng các xí nghiệp, cơ quan nhiều lao động nữ. Trong vai những tay công tử đẹp mã, giàu sang, bọn này lân la tại các tiệm may, quán gội đầu, chụp ảnh gần đó rồi làm quen, rủ đi chơi, hát karaoke. Khi con mồi đã cắn câu, bọn chúng bắt đầu đưa họ đi chơi Đồ Sơn ăn chơi, hát hò thỏa sức rồi giữa chừng kiếm cớ ra ngoài. Mấy tiếng sau, chủ quán vào cùng một số tay anh chị đòi tiền với con số khoảng vài triệu đồng. Thế là mỗi cô bị đẩy vào một phòng và bị dọa nạt uy hiếp... Loại hàng theo kiểu này các chủ nhà nghỉ có thể khai thác khắp nơi với đội ngũ "cộng tác viên" hùng hậu.
"Thủ tục" để trở thành một "nhà đầu tư" ở "khu công nghiệp không khói" này vô cùng đơn giản", đa số các em đến Đồ Sơn đều tự nguyện, không bị ai ép buộc, vì vậy chẳng mấy em hận đời, hận tình hay bị bán mua mà đơn giản chỉ coi đây là một cách dễ kiếm tiền.
Công an thị xã Đồ Sơn cho biết, qua một số lần bắt quả tang các nhà nghỉ hoạt động mại dâm đều thu được những cuốn sổ ghi chép của chủ chứa. Tên người bán dâm được viết tắt, kẻ ô, chấm công theo ký hiệu cho mỗi lần đi khách.
Theo anh Quang giải thích rằng, ký hiệu "n" là tàu nhanh, "c" là chậm (qua đêm), sau mỗi ký hiệu đó là tên viết tắt của các nhà hàng mà gái mại dâm trú ngụ. Ghi sổ chấm công cũng là một thủ đoạn để khống chế gái mại dâm. Các cô không được lấy tiền đi khách ngay vì chủ sẽ chấm công và cuối tháng mới được trả tiền. Mỗi lần đi khách, một cô được 100- 150 ngàn đồng, còn lại là "nhà đầu tư" hưởng. Người nào khi có việc như ốm đau, về quê mới được trả ít một. Làm như vậy, không ai dám vứt bỏ công lao của mình mà bỏ trốn.
Các nhà hàng ở đây, có nhiều nơi không có phòng riêng kín đáo vì theo chủ chứa thì làm như vậy sẽ "vướng mắt" công an. Có nhà xây hầm dưới đất để cất giấu tiếp viên. Gái mại dâm được trang bị một chiếc vòng đeo cổ mặt nhựa điều khiển từ xa, khi vòng phát sáng một nhịp là đã hết giờ, ba nhịp là "có động".
Để giữ gìn "thương hiệu", sau khi "hoàn thành nhiệm vụ", các em bao giờ cũng chào khách rất lễ phép và lặng lẽ đi ra không một lời đòi hỏi dù không được cho thêm tiền. Các cơ sở lưu trú tư nhân hầu như đều có nhân viên và thực hiện việc luân chuyển, trao đổi một cách nhuần nhuyễn. Không tranh giành, không chặt chém, lừa gạt...
Quả như người ta nói "không đi không biết Đồ Sơn" và Đồ Sơn mà tôi biết trong bài viết này là sự buông lỏng quản lý của các nhà chức trách địa phương, hay là không biết để tệ nạn mại dâm ở đây công khai tới mức trở thành một "ngành công nghiệp"!
Theo Báo Đất Việt
Thâm nhập "toạ độ sung sướng" của thành phố biển Những kẻ sành chơi đều biết ở Hạ Long có một khu vực được xem là "cung đường sung sướng". "Thiên đường" đó là những lều quán lụp xụp, tiêu điều nhưng tiếng nhạc luôn rập rình, hòa quyện ánh sáng xanh đỏ, một không gian náo nhiệt và ẩn chứa nhiều... tệ nạn. Dọc quốc lộ 18A, đoạn qua khu công nghiệp...